Thần Đế Trọng Sinh

"Anh Diệp Trần cẩn thận!"

Lâm Tiêu Tiêu thấy cảnh tượng này, lập tức cấp bách hét lớn lên.

Cô ta dù sao đối với thực lực của Diệp Trần cũng không có một chút nhận thức nào, thấy những người này thế mà dùng súng tiểu liên bắn phá, trong lòng tự nhiên rất là lo lắng.

Lâm Hạo Nhiên và Lâm An Nhiên ở một bên thì vui lo đan xen, bọn họ hận không thể để người của Sơn Bản gia đánh chết Diệp Trần, nhưng cũng hiểu rõ, chuyện đã xảy ra tới nước này, nếu như Diệp Trần chết rồi, bọn họ chỉ sợ cũng chưa chắc có thể thoát khỏi liên quan!

Tuy nhiên, sau đó có một cảnh tượng xảy ra mà ngay lập tức làm cho tất cả mọi người phải trợn mắt há hốc mồm.

Chỉ thấy những viên đạn kia nổ bắn ra đến trước mặt Diệp Trần, giống như bắn vào trên một bức tường vô hình, thi nhau ngừng lại khoảng cách một mét trước người Diệp Trần.

"Cái gì!"

Sơn Bản Cao Viễn và mọi người của Sơn Bản gia, lập tức hai mắt từng người đều trợn lên thật lớn, đều tưởng rằng chính mình xuất hiện ảo giác.

"Chẳng lẽ hắn biết yêu thuật hay sao?"

Trong lúc mọi người ở đây vô cùng kinh ngạc.

"Hừ!"

Diệp Trần trực tiếp hừ lạnh một tiếng, một cỗ ba động vô hình từ trong cơ thể của hắn phát ra, dường như ngay cả toàn bộ không gian ở xung quanh bỗng dưng hung hăng lắc lư một cái!

Ngay sau đó, sưu sưu sưu!

Những viên đạn đang lơ lửng trước người Diệp Trần kia lập tức thi nhau bắn ngươc lại!

Phốc! Phốc! Phốc!

Thủ hạ của Sơn Bản gia đứng ở gần Diệp Trần nhất, lập tức trúng đạn gục xuống cả một đám, đồng thời từng tiếng kêu thê thảm vang lên!


Mọi người ở đằng sau còn chưa rõ ràng cho tình huống như thế nào, quơ đao võ sĩ trong tay, dựa vào quán tính đã trùng sát đi qua, thi nhau nâng đao chém tới Diệp Trần!

"Một bầy kiến hôi!"

Diệp Trần quát lạnh một tiếng, ngay lập tức thuận tay vung lên.

Ầm!

Một đạo kiếm mang màu đỏ thắm xẹt qua trên không trung!

Những người xông lên kia, giống như đậu hũ trong nháy mắt bị chém thành hai khúc!

Phốc! Phốc! Phốc!

Máu tươi văng khắp nơi, trong nháy mắt phun đầy toàn bộ đại sảnh!

"Ngao!!"

Theo lấy từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, nơi này trong nháy mắt giống như biến thanh luyện ngục nhân gian!

Lúc này, những thủ hạ của Sơn Bản gia ở đằng sau, cuối cùng cũng kịp phản ứng, nơi nào còn có dũng khí để tiến lên? Lập tức vứt vũ khí xuống, quay người co cẳng là chạy, hận chính mình sinh ra không có thêm mấy cái chân nữa.

"Má ơi! Chạy mau!"

"Không!!"

Sơn Bản Cao Viễn thấy cảnh này, cũng lập tức bị dọa đến liên tục lùi lại, lộn nhào lui lại tới bên cạnh Tỉnh Thượng Hòa Ngạn, "Tỉnh Thượng tiên sinh! Ngài phải làm chủ cho con ta a!"

Vẻ mặt của Tỉnh Thượng Hòa Ngạn cũng khó coi vô cùng, tu vi của hắn cũng có thể làm được như Diệp Trần, thế nhưng tuyệt đối không thể dễ dàng tùy ý như thế.


"Các hạ đến cùng là ai? Làm việc không thể không quá bá đạo chút a?"

"Nói nhảm nhiều quá!"

Diệp Trần trực tiếp cong ngón búng ra.

Oanh!

Có một đạo kiếm quang màu đỏ thắm xẹt qua trên không trung bắn thẳng về phía Tỉnh Thượng Hòa Ngạn!

Con ngươi của Tỉnh Thượng Hòa Ngạn lập tức co rụt lại, không chút do dự nào, rút ra một thanh đao ở bên hông hung hăng bổ xuống đạo kiếm quang màu đỏ kia!

Ầm!

Thanh đao này của Tỉnh Thượng Hòa Ngạn, rõ ràng cũng không phải phàm phẩm, thế mà cũng ở trên không trung xẹt qua một đạo đao mang màu trắng cùng với đạo kiếm quang màu đỏ thắm nổ bắn mà tới kia, hung hăng va chạm vào nhau!

Ầm ầm!

Không gian ở xung quanh lập tức lắc lư một lúc!

Một đao mà Tỉnh Thượng Hòa Ngạn bổ xuống, lập tức dẫn đạo kiếm quang màu đỏ thắm kia xuống dưới mặt đất!

Bành!

Sàn nhà trong nháy mắt xuất hiện một cái hố sâu rất lớn, giống như bị đạn pháo oanh tạc.

Mọi người ở xung quanh ngay lập tức bị dọa tới liên tục lùi lại, một số người không may mắn, bị đá mảnh vỡ sàn nhà được làm bằng cẩm thạch văng trúng, không chết thì cũng bị thương, lại là một mảnh kêu rên.


"Ừm?"

Thấy Tỉnh Thượng Hòa Ngạn tiếp được một kích tiện tay của mình, ngay cả Diệp Trần cũng hơi có chút ngoài ý muốn.

Lấy sự phán đoán của hắn đối với người này thì tu vi nội kình mới chỉ có Thánh Cảnh mà thôi, mặc dù mình vừa rồi mới chỉ dùng khoảng một thành công lực, thực sự đủ để giết chết lão già này ngay tại chỗ, không nghĩ tới lại bị đối phương tiếp được!

Tuy nhiên rất nhanh, Diệp Trần đã hiểu được toàn bộ câu chuyện trong đó, "Hóa ra là dung nhập nội kình vào trong đao pháp, lại dựa vào sự sắc bén của bảo đao, cho nên mới có thể lấy tu vi Thánh Cảnh phát huy ra thực lực vượt xa cùng đẳng cấp!"

"Khó trách trong lịch sử cận đại, cùng cấp bậc thì võ giả Hoa Hạ sẽ bị võ giả của Đảo quốc áp chế, xem ra võ sĩ Đảo quốc cũng có chỗ độc đáo..."

Trong lòng Diệp Trần đang âm thầm tự đánh giá, tuy nhiên cũng không có để ở trong lòng, con kiến hôi mạnh hơn cũng không phải là một con kiến hôi to lớn hơn một chút thôi sao!

Mà mấy người Sơn Bản Cao Viễn nhìn thấy Tỉnh Thượng Hòa Điền tiếp được công kích của Diệp Trần thì ngay lập tức từng người một cảm thấy phấn khởi:

"Không hổ là Tỉnh Thượng tiên sinh!"

"Chúng ta được cứu rồi!"

"Tiểu tử, còn không ngoan ngoãn quỳ xuống đầu hàng sao!"

...

"Ngậm miệng!"

Tỉnh Thượng Hòa Ngạn đột nhiên quát lớn một tiếng, trực tiếp cắt ngang âm thanh kêu gào của mọi người Sơn Bản gia, rồi mới ở dưới ánh mắt khó hiểu của mọi người Sơn Bản gia, rất cung kính hướng về phía Diệp Trần khom mình hành lễ nói:

"Tu vi của các hạ kinh người! Tỉnh Thượng Hòa Ngạn ta bội phục, chuyện hôm nay ta không nhúng tay nữa, sẽ rời đi, các hạ nghĩ như thế nào?"

Mọi người của Sơn Bản gia tộc nghe được điều này thì lập tức từng người một đều cảm thấy choáng váng.

Tỉnh Thượng Hòa Ngạn có tiếng tăm lừng lẫy, là trưởng khu vực ở vùng Quan Đông của tổ chức Sam Khẩu, thế mà hướng một tên thiếu niên nhận sợ rồi sao?

Bọn họ thì làm sao biết được rằng, nhìn ở bề ngoài, Tỉnh Thượng Hòa Ngạn hoàn toàn chính xác là tiếp nhận được công kích của đối phương, thế nhưng trong lòng thì chỉ có Tỉnh Thượng Hòa Ngạn là rõ ràng nhất, lấy một đao công kích toàn lực của hắn thế nhưng cũng khó khăn lắm mới tiếp nhận được, hơn nữa trong cơ thể của hắn lúc này đã bị nội thương không nhẹ!

Tu vi của đối phương chắc chắn ở trên hắn!


Hắn và Sơn Bản gia vốn không có giao tình quá sâu, tự nhiên không đáng mạo hiểm vì bọn họ.

Diệp Trần nghe được điều này, hai mắt không thể không khẽ híp một cái, nhưng cũng không có vội vàng xuất thủ, lạnh lùng nói:

"Tỉnh Thượng Hòa Ngạn đúng không? Nghe nói ngươi là trưởng khu vực của tổ chức Sam Khẩu?"

Diệp Trần từ trước đó đã được Dịch Sơn Hà nói qua một số tình huống bên trong cho nên mới biết được, tổ chức Sam Khẩu ở Đảo quốc có chín đại khu vực, mỗi một khu vực đều có một vị trưởng khu vực, tương đương với đà chủ phân đà, mà Tỉnh Thượng Hòa Ngạn này chính là trưởng khu vực của khu vực Quan Đông, cũng coi là cao tầng của tổ chức Sam Khẩu.

Trước khi tới Đảo quốc, Diệp Trần vốn định trực tiếp giết vào tổng bộ của tổ chức Sam Khẩu để tiêu diệt Bán Tàng Hùng Nhất lão đại của tổ chức Sam Khẩu, nhưng bây giờ gặp được Tỉnh Thượng Hòa Ngạn thì hắn bỗng nhiên thay đổi chủ ý, đã tới vậy thì dứt khoát nhổ tận gốc tổ chức San Khẩu con quái vật khổng lồ này đi!

Tỉnh Thượng Hòa Điện làm sao biết được rằng, người thiếu niên trước mắt này lại có kế hoạch điên cuồng như vậy, còn tưởng đối phương biết được thân phận của mình cho nên sợ, trên mặt lập tức lộ ra vẻ đắc ý một chút, "Không sai! Ta chính là Tỉnh Thượng Hòa Ngạn trưởng khu vực của khu vực Quan Đông của tổ chức Sam Khẩu, mời các hạ xem ở mặt mũi của tổ chức Sam Khẩu, việc này như vậy bỏ qua, có được không?"

Khóe miệng Diệp Trần hơi nhếch lên, cười lạnh nói:

"Tổ chức Sam Khẩu sao? Không được bao lâu, trên đời này sẽ không còn có tổ chức Sam Khẩu nữa!"

Nói xong, trực tiếp hướng Tỉnh Thượng Hòa Ngạn vẫy tay tung ra một trảo.

Ầm!

Ở trên không trung ngay lập tức xuất hiện một bàn tay khổng lồ màu đỏ, một tay bắt lấy Tỉnh Thượng Hòa Ngạn sau đó mạnh mẽ kéo hắn tới trước mặt Diệp Trần!

Tỉnh Thượng Hòa Ngạn phát hiện chính mình vậy mà không có chút sức chống cự nào, lập tức kinh hãi vạn phần, lúc này mới chợt hiểu ra, tu vi của đối phương vậy mà cường đại tới tình trạng như thế!

"Tiên Nhân! Đây là lực lượng của Tiên Nhân! Chẳng lẽ ngươi là..."

Không đợi Tỉnh Thượng Hòa Ngạn hô ra cái tên đó, hai mắt Diệp Trần bỗng nhiên ngưng tụ lại, "Sưu hồn!"

Tỉnh Thượng Hòa Ngạn lập tức phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết!

Một lát về sau cả người mềm nhũn ngã xuống đất giống như chó chết.

P/S: Ta thích nào....chương thứ 9


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui