Khi mà chiến trường trở nên im lặng, Trần Cảnh thoáng vui mừng.
vốn nghĩ trận chiến sẽ kéo dài khá lâu, ai ngờ mới có nửa ngày đã kết thúc.
Hai người đều nhìn thấy sự vui mừng trong mắt nhau, có lẽ họ không cần phải trốn ra ngòai nữa vì một khi đã kiểm soát lại được tình hình, liên minh chắc chắn sẽ quay lại thăm dò di tích.Nhưng đáng tiếc hy vọng của hai người không tồn tại quá lâu.
Bầu trời vốn đã trở nên quang đãng một lần nữa bị mây đen bao phủ, trong phạm vi mấy chục nghìn mét,từng cột sét khổng lồ bắt đầu đánh xuống mặt đất .Mà khu vực dày đặc nhất chính là khu vực mà các vị hiền nhân của nhân loại đang tập trung bàn bạc.
Mỗi cột sét đều thô to gấp đôi người trưởng thành, nếu bị nó đánh trúng trực tiếp dù là hiền nhân cảnh cũng ăn đủ thiệt thòi, không chết thì cũng trọng thương.Mà trúng cỡ vài lần thì chắc chắn là đi gặp tổ tiên.
Lúc này mấy vị hiền nhân đang phải mở ra kim thân, sử dụng những thuật pháp phòng ngự để chống lại chúng.
Nhưng hiển nhiên uy lực của những cột sét này không phải tầm thường, hơn nữa rõ ràng chúng không phải lả do thiên địa sinh ra, vì tần suất của chúng ngày càng dày và mục tiêu rõ ràng là các vj hiền nhân.Cảm nhận được điều gì đó, ba vị tam Liên cảnh mau chóng dùng thần thức truyền tin cho những người khác mau chóng tụ họp.
Những người khác sau khi nhận được thông báo, không hề do dự bỏ qua việc trấn áp đám thú vương, mau chóng hướng về phía ba vị tam Liên cảnh.Mà ba vị tam Liên cảnh lúc này cũng bắt đầu thay đổi chiêu thức.
Ba người họ tụ lại thành hình tam giác, dưới sự bảo hộ của kim thân, lần lượt kết thành ấn thuật.
Họ đã khóa được một điểm bất thường trong đám những đám mây đen đặc trên bầu trời.Kim thân của Trần Thừa cao tới trăm mét, kim quan cũng đã biến thành hình dạng búi tóc lớn, trên đó nỏ rộ ba đóa hoa sen chín cánh màu đỏ vàng, bao bọc bởi chín chiếc lá màu xanh lam, từ đó không ngừng toát ra sự uy nghiêm, thần thánh.Hiện giờ phía sau kim thân của Trần Thừa, một quả cầu lửa đỏ rực bắt đầu hình thành, ban đầu chỉ to cỡ đầu người nhưng chỉ trong chớp mắt nó đã phình to ra tới mấy chục mét, gấp đôi bề rộng kim thân của Trần Thừa.
Nhìn từ phía trước chỉ thấy cả kim thân như chìm vào biển lửa.Hai bàn tay của Trần Thừa liên tục kết ấn, cuồi cùng hai tay hợp vào nhau, hai ngón cái và hai trỏ hợp thành hình tam giác, cánh tay từ từ đưa ra phía trước, theo đó kim thân bên ngoài cũng chyển động tương tự, quả cầu lửa cũng từ vị trí lơ lửng giữa lưng dần dần bay lên trên đỉnh đầu.
Cây cối trong phạm vi mấy ngàn mét đều bị hơi nóng từ quả cầu lửa làm cho héo rũ.Ở phía bên kia, một tòa kim thân xanh lam to lớn không kém của Trần Thừa, cấu trúc cơ bản cũng giống như vậy chỉ khác đôi chút về ngoại hình và màu sắc.
Lúc này ba đóa hoa sen có màu lam xen vàng, chín chiếc lá thì chuyển sang màu xanh lam pha với ngà trắng.Sau khi kết một loạt ấn, hai tay kim thân hợp thành hình chữ thập, hai bàn tay áp sát vuông góc với nhau, tay phải hướng lên, tay trái hướng xuống.
Mà xung quanh kim thân cũng mọc lên chi chít những trụ băng nhọn hoắt, chúng đều hướng chéo lên không trung.Mỗi trụ băng đều có đường kính mấy chục mét, đang không ngừng rung động, chúng đang tích thế, mà không khí xung quanh cũng cấp tốc hạ nhiệt, băng tuyết thậm chí đóng dày trên mặt đất.Mà ở vị trí trung tâm, một tòa kim thân màu vàng kim chói lóa, trong đó xen lẫn chút màu cổ đồng làm kim thân như một bức tượng cổ.
Hai tay kim thân lúc này đan vào nhau, hai ngón trỏ và hai ngón cái tạo thành hình chữ v.Chỉ thấy khí xung quanh bị nén lại, một cây trùy khổng lồ cuối cùng hình thành, bay lơ lửng phía trước mặt kim thân.Trần Thừa là người phát động công kích đầu tiên, một tiếng hét lớn vang lên.- Đại hỏa thuật, đại nhật hỏa thuật.Quả cầu lửa khổng lồ đang lơ lửng trên bầu trời rung lên, sau đó lấy một tốc độ như chớp giật nhắm thẳng vào một vị trí trong đám mây đen lao đến.
Cầu lửa đi đến đâu, mây đen bị thiêu đốt sạch sẽ đến đó, nó lao ra một thông đạo rộng gần trăm mét, trống trải trong mây đen mù mịt.Khoàng vài giây sau nó va chạm với một mảng đen lớn, thay vì bị xuyên thủng như lúc trước, lần này nó đã bị chặn dứng lại.
Dù có sức thế nào nó cũng không thể bay về phía trước.Miệng Trần Thừa khẽ nhếch, cuốicùng ông cũng tìm ra vị trí của nó.
Hai tay lại biến đổi ấn pháp, khẽ nói một tiếng.- Đại nhật phần thiên, bạo.Như nhận được mệnh lệnh, quả cầu lửa bỗng rung động dữ dội, sau đó một tiếng nổ lớn phát ra.
Quả cầu lửa như một quả bom được kích hoạt, vỡ tan thành từng mảng lửa lớn văng ra bốn phía xung xoanh, những mảng lửa này gặp mây đen lại như gặp được chất dẫn cháy, ngay lập tức bùng lên đốt sạch sẽ mọi thứ trong phạm vi quanh nó.Cả một mảng không gian rộng gần hai ngàn mét bị thiêu đốt thành một biển lửa.
Ánh sáng và nhiệt độ từ vụ cháy khiến một mảng bầu trời biến thành một màu đỏ rực.
Mà ở giữa ngọn lửa, một thân ảnh màu đen đang lơ lửng, mặc kệ xung quanh lửa đang thiêu đốt cũng không thể ảnh hưởng đến nó chút nào.Xung quanh thân ảnh đó có một lớp màng đen kỳ bí che giấu đi hình dạng thật của nó.
Dù lửa đốt sạch mây đen xung quanh nhưng thủy chúng không thể đốt tan lớp màng đen đó.
Thế lửa mau chóng yếu đi, nhưng ngay lúc này, từ phía bên kia lại vang lên một giọng nói lạnh lùng.- Chờ ngươi đã lâu.- Đại thủy thuật, hàn nhận cuồng vũ.Những trụ băng khổng lồ dưới mặt đất nhắm thẳng vào bóng đen kia lao đến.
Chúng men theo thông đao do cầu lửa phát ra như một cơn bão nhắm thẳng vào bóng đen lao đến.Nếu đếm kỹ sẽ thấy chừng ba, chốn mươi trụ băng, mỗi cái đều to đến mười mấy mét, dài năm sáu chục mét.
Chúng như những ngọn giáo sắc bén,lạnh lùng nhắm thẳng vào bóng đen kia.Những nơi chúng bay qua, nhiệt độ không khí thoáng chốc giảm xuống , vừa nãy còn khô nóng thoắt cái biến thành sương lạnh.Chúng cũng không lao cả vào một điểm mà tách ra thành nhiều hướng,hình thành xu thế bao vây bóng đen lại.
mà dường như bóng đen kia cũng chẳng để ý, mặc kệ chúng bao vây.Khi đã vây kín, mấy chục trụ băng như mấy chục mũi giáo đồng thời đâm tới màng đen bao bọc bên ngoài.
Hàng loạt tiếng rắc, rắc vang lên.
Không ngờ màng đen nhìn như mỏng manh lại rắn chắc đến như vậy.Mũi nhọn của những trụ băng khi đâm vào màng đen đó đều đồng loạt vỡ vụn.
Liên tiếp là âm thanh va chạm rồi vỡ vụn vang lên, cho đến tận khi tất cả đầu nhọn đều bị phá hủy mà màng đen kia vẫn suy chuyển không phá.Dường như đã biết trước kết quả, Nguyễn kim không hề chậm chễ, hai tay đổi ấn, lần nữa thay đổi phương thức tấn công.- Hàn ngục tỏa không, tỏa.Chỉ thấy những khối băng vốn vỡ vun,đang rơi lả tả như mưa đá trên không trung bắt đầu rơi chậm lại.
Rồi như có một bàn tay vô hình điều khiển chúng bay ngược lên trên, chúng trực tiếp bám chặt vào lớp màng đen kia, lớp này chòng lớp khác.Chẳng mấy chốc cả thân ảnh màu đen kia đã bị bao lại bởi những lớp băng đá dày đặc.
Ở phía này, Nguyễn Kim vẫn không ngừng đổi ấn pháp, mà theo đó, bề mặt của lớp băng đá ngày càng trắng đục đi, nhiệt độ xung quanh cũng giảm đi nhanh chóng.Mà thân hình bên trong dường như cũng không tìm cách phá lớp vỏ băng bao bọc bên ngoài.
Thời gian trôi qua chừng mười năm phút.
Nguyễn Kim đã ngừng bắt ấn, hô to một tiếng về phía trung tâm.- Lão vương gia, còn lại nhờ người.Điểm đến của giọng nói chính là tòa kim thân màu vàng kim vẫn yên lặng từ đầu đến giờ, cây kích khổng lồ lúc này đã ngưng đọng đến trình độ gần như ngưng thực.
Ở trong kim thân, Lê Lai đang nhắm mắt, liền mở mắt ra, miệng phát ra âm thanh trả lời.- Cứ giao cho ta.Hai tay của ông ta đổi thành tư thế chắp vào nhau, giơ lên trước mặt .- Đại kim thuật, kim cang chiến trùy.Thanh trọng trùy khổng lồ to cỡ bốn, năm chục mét lấy tốc độ như tên bắn, chớp mắt một cái đã biến mất khỏi vị trí, mà lúc nó xuất hiện đã ở phía trên của khối băng khổng lồ đang bao vây bóng đen thần bí.Như có một bàn tay vô hình cầm vào cán trùy, phát lực một cái liền đập mạnh đầu trùy về khối ngục băng.
Lực đập cực mạnh cộng với quan tính tạo ra sức công phá kinh khủng.Banggg..
rắccc..Một tiếng động chát chúa vang lên khiến cho những vị hiền nhân đang ở xa chừng chúc nghìn mét cũng có chút nổi da gà, mà Trần Cảnh và Trần Quân dù đang ở xa tới hai , ba chục ngàn mét cũng thiếu chút nữa bị chấn cho hôn mê.Khối ngục băng đã xuất hiện vết nứt nhưng vẫn còn chưa bị phá vỡ.
Vị Lê lai thấy vậy khẽ hừ một tiếng, hai tay vốn đang giơ lên trước mặt liền làm động tác đập xuống.- Kim cang phục ma trùy, chấn.Cây chiến trùy lại lần nữa giơ lên cao, lần này nó mất thời gian lâu hơn để tích lực.
Lại một lần nữa bổ xuống khối băng.Banggg...bụp...rầmmmLần này thì khối băng đã không chống lại được lực va đập từ cây trọng trùy, từng lớp như trứng gà bị vỡ vụn, rơi dần xuống bên dưới đất.
Mà cây trùy cũng mất đi khí chống đỡ dần dần tiêu tán.Ở phía xa mấy vị hiền nhân lúc này đã tụ họp lại một chỗ,họ đứng cách đó mấy ngàn mét quan chiến.
Đừng nhìn cảnh giới của họ đều là hiền nhân nhưng chênh lệch giữa tam Liên và số còn lại không chỉ đơn giản như vậy.Cùng là thuật pháp địa giai thượng phẩm nhưng từ tay những vị tam Liên này phát ra thì uy lực lớn hơn nhiều, lại càng có cảm giác nước chảy môi trôi.
Đối với những vị hiền nhân ở đây, đặc biệt là những người mới chỉ đạt đến Căn, được quan chiến trực tiếp như thế này giúp họ có thêm rất nhiều lý giải về việc vận dụng khí, có lợi cho con dường tu luyện sau này của họ.Nhưng lúc này, họ cũng chẳng có tâm trạng mà bàn luận hay vui mừng khi được quan chiến, mà nguyên nhân chính bởi cái thân ảnh thần bí kia..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...