Edit + Beta: Tiểu Vũ
Ngải Tình nghe được tên gun, trầm mặc.
Cũng may, thi đấu lúc này đã phân thắng bại, 30 ván trận chung kết, chiến đội all lấy ưu thế tuyệt đối giành được quán quân.
Cũng là một lần nữa đạt được quán quân Trung Quốc.
all lấy thân phận đội trưởng đứng dậy, dẫn đầu các thành viên bắt tay với các đối thủ.
Sau đó, nhận lấy mic từ bình luận viên.
Mọi người an tĩnh lại, nhìn người trên sân khấu lúc này, tựa hồ xuyên không về quá khứ thấy cậu thiếu niên năm nào.
Anh dùng tay sờ sờ cái đầu bóng lưỡng của mình, trầm mặc chốc lát rồi bỗng nhiên cười rộ lên: “Đối mặt với người từng là đội trưởng và tay súng bắn tỉa đỉnh nhất, thật sự không dám lớn lối. Trước kia 3 thành viên chủ lực của chiến đội rời đi, tôi và Tiểu Mễ coi như là bị ép giải nghệ… Đối với nguyên nhân chiến đội giải tán, rất nhiều người đều chỉ trích Cẩu Cẩu. Sự thật là, lần này tôi quay trở lại, là bởi vì nhớ tới những lời mà Cẩu Cẩu đã từng nói.”
Đến lúc này, phía dưới bắt đầu có những tiếng ồn ào.
Ngải Tình không nghĩ tới anh lại đem đề tài câu chuyện đặt lên người mình, giơ lon hồng trà lên lắc lắc biểu thị ý uy hiếp, anh mà còn nói hươu nói vượn nữa thì bị hehot luôn đấy.
all cầm mic, giơ ngón tay lên miệng ra hiệu im lặng.
“Chiến đội solo năm đó cũng không phải bách chiến bách thắng, tôi cũng đã từng muốn buông bỏ, ” Anh đi tới mép sân khấu, bỗng nhiên khoanh chân ngồi xuống, chống cằm, học hình dáng Ngải Tình lúc đó, “Ngay lúc tôi do dự thì Cẩu Cẩu đã nâng cằm như thế này, ngồi bên cạnh tôi nói ‘all kiêu ngạo, anh biết vì sao em đặc biệt thích CS không?’, trong lòng tôi lúc đấy nói, hỏi những câu vô tích sự, đương nhiên là bởi vì solo rồi.”
Lúc này, từ khán giả đến tuyển thủ đều hoàn toàn náo nhiệt lên.
Không biết là ai, huýt sáo lên, đến Bảo Na cũng không nhịn được vỗ tay, cao giọng ồn ào nói: “Đừng nói lời vô ích nữa, cho một cú bạo đi.”
Ngải Tình ánh mắt xin giúp đỡ nhìn về phía solo ở xa xa.
solo cũng không thể làm gì được, ai có thể quản người duy nhất đang cầm mic chứ?
all tiếp tục chống cằm, nhếch nhếch mi một chút nhìn Ngải Tình, đem lời muốn nói tiếp tục nói:
“Đương nhiên, tôi không dám trực tiếp nói ra như vậy, chỉ có thể giả vờ hỏi cô ấy là vì sao, cô ấy rất nghiêm túc nói: Bởi vì, người chơi CS thích nhất là nói cảm ơn, tìm người giúp phải nói ‘Lại một người đến nữa, cảm ơn tố chất tốt’; tìm đội phải nói ‘Đánh 4 hình ảnh này, cảm ơn.’; hoài nghi đối phương mở gì đó lúc chơi, tức giận đến mức thổ huyết cũng phải nói ‘Đối diện, đóng mấy cái kia đi, cảm ơn’, sau đó thì sao, đối diện lập tức có người rống to hơn ‘Thật sự không có mở gì cả, mở thì giết cả nhà, cảm ơn!…”
Những lời này, đều là những lời đã từng rất quen thuộc.
Chỉ cần là người chơi CS, bất kể là tay mơ hay là cao thủ, không ai tách được hai chữ này. Đây là truyền thống của CS. all vừa nói vừa cười, rất nhiều người cũng mỉm cười theo.
“Cho nên, tôi đã quay trở lại. Trở lại cái giới dù là đang chửi ầm lên thì cũng phải nói cảm ơn.”
Cả hội trường vỗ tay sau câu nói kia của all, anh đem mic trả lại cho bình luận viên, khôi phục lại dáng vẻ của chính mình.
Ngải Tình cắn ống hút, nhìn phóng viên đang phỏng vấn mấy người trên sân khấu, nói với Bảo Na: “Có… kế hoạch đến giúp đỡ những thanh niên nhiệt huyết chơi CS này không?”
“Lần này tôi tới là bởi vì chuyện này, ” Bảo Na nói, “Chúng ta không thể ỷ lại vào Warcraft, tựa như Trung Quốc ỷ lại vào bóng bàn và nhảy cầu. solo cũng có ý định này, cho nên mới chuyển hướng sang Starcraft 2, chính bản thân bắt tay thay đổi đầu tiên.”
Lúc này, solo ở xa xa đang cầm lấy áo khoác của CLB SP, mặc bên ngoài áo polo, cùng với động tác mặc áo của anh, ánh đèn trên sân khấu cũng chiếu theo từng bước anh đi.
Tuyển thủ CS chậm rãi rời khỏi sân khấu, để lại hai hàng máy tính.
Chẳng biết từ lúc nào grunt đã ngồi ở hàng máy tính bên phải, solo kéo khóa áo, bước những bước cuối lên sân khấu, ngồi xuống hàng máy tính bên trái.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...