Thần Cấp Ở Rể


Diệp Vô Phong cười nói: "Nếu đã như vậy, tôi sẽ không vòng vo nữa, tôi chỉ muốn ông giao Chu Tử Đồng ra đây."
Nguyên Chẩn tò mò hỏi: "Cậu nói Chu Tử Đồng – tân gia chủ nhà họ Chu hả?"
Diệp Vô Phong gật đầu.
Nguyên Chẩn cười ha hả: "Xin lỗi, tôi thật sự không biết.

Muốn biết tung tích của cậu ta, cậu nên đến nhà họ Chu hỏi."
Diệp Vô Phong liếc mắt một cái: "Tôi biết cậu ta bị người của ông bắt đi, giao cậu ta ra tôi sẽ đi ngay, nếu không tự mình nghĩ đến hậu quả."
Tống Thanh Vân rất tức giận nói: "Diệp Vô Phong, đừng quá kiêu ngạo, đừng tưởng rằng chỉ cần mày mạnh một chút là có thể kiêu ngạo, đây là nhà họ Nguyên! Một mình mày đến đây đã là một sai lầm rồi.

Muốn uy hiếp ông chủ, mày muốn tự đâm đầu vào chỗ chết sao?"
Diệp Vô Phong bình tĩnh nói: "Tôi nói thật, các người có thể tự mình trải nghiệm, hơn nữa tôi dựa vào thực lực của tôi, các người làm gì được tôi?"
Tống Thanh Vân rất tức giận nhìn Diệp Vô Phong, đang định ra tay, thì Nguyên Chẩn lại xua tay: "Quên đi, dĩ hòa vi quý, cậu cũng không muốn tới đây đánh nhau đúng không?"

Diệp Vô Phong nở nụ cười: "Vẫn là Nguyên Chẩn ông hiểu biết nhiều hơn.

Nếu đã như vậy, nói đi, rốt cuộc Chu Tử Đồng đang ở đâu?"
Nguyên Chẩn vẫn lắc đầu: "Chuyện này tôi cũng không biết, cậu có thể đến nhà họ Chu hỏi, Nhà họ Nguyên chúng tôi thật sự không có."
Nụ cười trên mặt Diệp Vô Phong dần dần biến mất, vẻ mặt ảm đạm nói: "Không có ư? Nếu không có thì giá trị của ông cũng sẽ không còn, hiện tại tôi có thể giết chết ông."
Nguyên Chẩn cười ha hả: "Tôi tin rằng cậu có thực lực này, nhưng cậu có chắc là có thể giết tôi trước mặt nhiều người như vậy không?"
Nói xong, rất nhiều người từ xung quanh lao ra cầm súng tiểu liên trên tay, vẻ mặt thờ ơ, rõ ràng là lính đánh thuê từng trải qua chiến tranh.
Diệp Vô Phong nở nụ cười châm chọc: "Ông cho rằng chỉ bằng những người này là có thể chặn tôi sao?"
Nguyên Chẩn lắc đầu: "Tôi không nghĩ như vậy, Tống Thanh Vân đã nói với tôi rằng thực lực của cậu là trên cả ông ta, ngay cả ông ta cũng không thể ngăn cản cậu, tôi phải thừa nhận rằng cậu là người mạnh nhất ở Liêu Tây.

Chúng tôi có vũ khí nóng ở đây, và số lượng của chúng tôi đang chiếm ưu thế, không chỉ ở sảnh này mà còn ở những nơi khác."
Diệp Vô Phong nghe vậy thì nhanh chóng hiểu ra, sắc mặt trầm xuống, còn  Nguyên Chẩn thì cười nhạo: "Thực ra cậu không biết, nếu Lâm Thư Âm chưa tới Liêu Tây thì tôi thật sự không biết điểm yếu của cậu, hiện tại cô ta đã tới đây, tôi đã biết làm thế nào để chế ngự cậu rồi."
Sau khi Lâm Thư Âm vào Liêu Tây, Nguyên Chẩn biết rằng đây là điểm yếu của Diệp Vô Phong và là người quan trọng chắc chắn có thể dùng để đe dọa Diệp Vô Phong.
Vì vậy, ông ta đã để mắt đến Lâm Thư Âm kể từ khi cô vào Liêu Tây, và bây giờ cuối cùng cũng có ích.
Diệp Vô Phong hít sâu một hơi: "Sau này ông sẽ biết ông không hề nắm được điểm yếu của tôi, mà là tự đào mồ chôn mình."
Diệp Vô Phong nói xong liền xoay người rời đi, đi về phía cổng nhà họ Nguyên.
Tống Thanh Vân đi tới nói: "Chúng ta có cần giết luôn cậu ta không?"
Nguyên Chẩn nghi hoặc nhìn Tống Thanh Vân: "Ông có chắc chắn bây giờ ông có thể giết cậu ta?"
Tống Thanh Vân chỉ có thể bất lực lắc đầu: "Cho dù bây giờ nhà họ Nguyên có nhiều vệ sĩ, tôi cũng không chắc chắn có thể giữ được cậu ta."
Nguyên Chẩn nói: "Chính là như vậy, hiện tại cậu ta đã lui ra ngoài, nếu các người không chắc có thể giết cậu ta, vậy thì để cậu ta đi.

Tránh khiến cậu ta phát điên lại xông vào nhà họ Nguyên, đến lúc đó ai thật sự an toàn cũng không biết đâu."

Lúc này Tống Thanh Vân mới gật đầu từ bỏ kế hoạch đuổi giết.
Nguyên Chẩn nói thêm: "Để mắt đến Lâm Thư Âm, tôi muốn chắc chắn rằng Lâm Thư Âm đang bị chúng ta giám sát."
Tống Thanh Vân chắp tay và rời đi.
Diệp Vô Phong ra khỏi nhà họ Nguyên, quay đầu nhìn về phía biệt thự của nhà họ Nguyên, nheo mắt lộ ra vẻ thờ ơ.
Bảo vệ nhìn Diệp Vô Phong một mình đứng giữa cửa, nhưng nhìn thấy ánh mắt của Diệp Vô Phong, cho dù bây giờ đã là buổi trưa, hắn vẫn cảm thấy hơi lạnh.
Hắn rụt cổ lại, không biết chuyện gì đang xảy ra với mình.
Diệp Vô Phong chỉ có thể đến nhà họ Chu trước, bây giờ nhà họ Nguyên không giao Chu Tử Đồng, anh có chút bất lực, nhưng ít nhất nhà họ Chu cần được ổn định trước.
Trong sảnh nhà họ Chu, trán Chu Sài lấm tấm mồ hôi lạnh, lúc này có mấy vị trưởng bối nhà họ Chu đang ngồi trong sảnh này.
Hầu hết họ đều nắm quyền quản lý toàn bộ gia tộc họ Chu.
Chu Tử Lực đứng lên trước, rất không vui nhìn Chu Sài: "Chu Sài, ông chỉ là người hầu thôi, hiện tại còn dám ngăn cản bọn tôi chọn tân gia chủ ư?"
Chu Sài nghiến răng nghiến lợi nói: "Cậu Chu chỉ vừa mới bị đưa đến nhọ Nguyên thôi.

Tại sao phải chọn tân gia chủ?"
Chu Tử Lực chế nhạo nói: "Ông cho rằng bọn tôi không biết sao? Những gì Chu Tử Đồng làm bây giờ là hợp tác với công ty Hoa Cường, và nhà họ Nguyên lại đối địch với công ty Hoa Cường, thế mà ông nói Chu Tử Đồng bị bắt đi mà không bị gì ư? Mày nghĩ bọn tôi tin sao?”
Vẻ mặt Chu Sài tràn đầy lo lắng, nhưng ông ta cũng biết mình là quản gia, không thể chống đỡ một màn như vậy.
Chu Tử Lực lạnh lùng nói: "Chu Sài, ông chỉ là một quản gia, ông cho rằng ông là ai? Người nào trong chúng tôi không phải người nhà họ Chu? Ông cho rằng ông có tư cách đứng đây nói chuyện với chúng tôi hả?"

Chu Sài lúc này hơi cúi đầu, tự mình biết mình, cũng biết hiện tại mình không đủ tư cách tham gia vào chuyện này.
Chu Tử Lực mỉm cười: "Được rồi, bây giờ mọi người có thể chọn một người đứng đầu mới của nhà họ Chu.

Tôi nghĩ nếu là tôi thì sẽ là tốt nhất.

Dù sao thì tôi cũng đã là ứng cử viên thích hợp nhất rồi, đáng lẽ bác cả thích hợp hơn, nhưng tôi biết bác cả không muốn làm gia chủ chút nào, cho nên loại trọng trách này cứ để tôi gánh là được rồi.”
Tất cả mọi người đều cho rằng Chu Tử Lực nói đúng, nhưng ánh mắt của Chu Hoa Liên lóe lên, ông ta cũng biết loại chuyện này rất không hợp lý, nhưng nhìn thấy những người còn lại nhà họ Chu đã đồng ý với lời nói của Chu Tử Lực, ông ta cũng chỉ có thể nuốt hận vào trong.
Dù sao thì ông ta cũng không ngốc, nếu nhà họ Chu hết lần này đến lần khác thay đổi gia chủ thì sẽ không tốt đẹp gì cho cả hai bên, rõ ràng đã làm mất lòng nhà họ Nguyên rồi.
Kết quả là bây giờ hợp tác với công ty Hoa Cường không tốt, nhưng muốn tái lập quan hệ với nhà họ Nguyên là điều tuyệt đối không thể, dù sao nhà họ Nguyên cũng sẽ không tha thứ cho một gia tộc đã từng bán đứng họ.
Đây là khí chất của các thành viên trong gia tộc họ Nguyên.
Cho dù ngoài mặt hứa hẹn sẽ thiết lập lại quan hệ nhưng kết quả cuối cùng chỉ là dùng nhà họ Chu làm tay súng, khiến nhà họ Chu bị tổn thất nặng nề, cuối cùng phá sản thôi..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận