.
.
.Buổi tối.Đám người tín đồ Hắc Nhật hoặc là cuồng hoan, hoặc là ngủ say.Ở trong phòng nhỏ của Ike và Gem, cửa phòng kéo ra một tiếng cọt kẹt.Gem ngẩng đầu lên, nhìn tinh không sáng ngời: "Dì Tu.
.
.
Ô ô.
.
.
Ta rất nhớ dì, xin lỗi.
.
."Nàng nhìn một vòng mặt trăng màu đỏ ửng kia, nhớ lại truyền thuyết cố hương.Linh hồn người chết, sẽ lên tới bên trên mặt trăng, nhìn kỹ mỗi người trong trần thế.Mà đêm nay, mặt trăng tựa hồ đặc biệt tròn.
.
."Mẹ.
.
."Gem một thoáng đã nghĩ đến mẫu thân của mình, nước mắt tràn mi mà ra.Không biết có phải là ảo giác, trong nước mắt mông lung, nàng tựa hồ nhìn thấy bên trên mặt trăng, một cây đại thụ hoàn toàn do máu thịt xoắn xuýt mà thành.
.
."‘Phi Hồng Chi Nguyệt’ sao.
.
."Aaron lẩm bẩm, hắn từng thấy rất nhiều nhân vật khủng bố ở thế giới này, nghe được nói mớ lúc tà thần sinh ra, nhưng trong đó hắc nhật và Phi hồng chi nguyệt đặc biệt làm người ta sợ hãi nhất.Nguyên nhân rất đơn giản, ngươi vừa ngẩng đầu là có thể nhìn thấy bọn hắn.
Bởi vậy có thể thấy được, bọn hắn mang đến ảnh hưởng cho trần thế khủng bố cỡ nào, mà người của thế giới này, dù là tỉnh táo, cũng đều có ước số điên cuồng tiềm ẩn, bởi vậy có khả năng lớn nhất chịu phải ảnh hưởng của hắc nhật và Phi hồng chi nguyệt.Lúc này, hắn nhìn thấy trong con ngươi Gem mang theo một tia ửng đỏ, hầu kết của cô bé lăn động, nuốt nước miếng, bên trên khuôn mặt nho nhỏ tràn đầy khát vọng, không, phải nói là khát khao!Nàng khát khao ngóng nhìn Ike đang ngủ say trong phòng nhỏ, quả là sắp không kìm nén được một loại khát vọng nào đó của mình.
Nàng muốn sung sướng cắn nuốt máu thịt của hắn, nàng muốn hưởng thụ cảm giác ngọt ngào và ngon miệng kia.Ở trong mắt Gem, chảy xuôi màu sắc đỏ thẫm.Nhưng mà, nàng cuối cùng lấy nghị lực lớn lao áp chế lại khát vọng của mình.Cô bé cuối cùng chuyển hướng một bên, vừa cất bước đã hóa thành một bãi máu tươi đỏ thẫm, đi vào trong bóng tối.Ở sau lưng nàng, Aaron nhìn kỹ tất cả những thứ này, tự lẩm bẩm: "Tồn tại trên Phi hồng chi nguyệt —— Huyết nhục Mẫu thụ, lĩnh vực của hắn lẽ nào là máu thịt và mẫu tính? Thoạt nhìn tín đồ của hắn xác thực rất có hứng thú với việc nuốt chửng máu thịt, về phần những thứ khác, còn cần tiếp tục quan sát.".
.
.Ngày mai.Ike đứng dậy, phát hiện Gem đang nằm ở bên cạnh mình, ngủ rất an tường, mang theo một nụ cười ngây thơ, giống như đang mơ thấy mộng đẹp.Hắn đi ra khỏi phòng, lại phát hiện bầu không khí trong trấn hắc nhật không đúng lắm.Đoàn người sốt sắng mà tụ tập ở một lần, khắp nơi đều có Nhiên thiêu chi tử dẫn dắt tiểu đội bôn tẩu khắp nơi."Igor đại thúc, đã xảy ra chuyện gì?"Ike nhìn thấy một người quen, liền vội vàng tiến lên hỏi dò."Là kẻ xâm lấn, đêm qua trên trấn nhỏ xuất hiện kẻ xâm lấn!" Igor có một bộ râu quai nón dày đặc, lúc này khắp khuôn mặt là nghiêm nghị: "Khả năng là giáo đồ tín ngưỡng tà nào đó khác! Người mà hắn hoặc là bọn họ tập kích, Bangui cùng Meri đáng thương hài cốt cũng không còn.
.
.""Dị giáo đồ!"Ike hít vào một ngụm khí lạnh, vẻ mặt lại chợt trở nên cuồng nhiệt: "Đại tế ti sẽ giải quyết bọn họ."Đại tế ti đã hoàn thành thành tựu, trở thành tồn tại vượt qua phàm nhân."Nhưng mà.
.
.
Đại tế ti đã tiến vào bế quan cấp độ sâu.
.
." Mặt Igor hiện ra một nụ cười khổ.Ike ngớ ra ở nơi đó.Hắn không khỏi suy nghĩ, mình dâng lên tất cả, trợ giúp Đại tế ti trở thành Hắc ám chi thú, là hi vọng thu được che chở.Mà hiện tại, lựa chọn của đối phương đã nói rõ tất cả!Đại tế ti căn bản không để ý mấy tên tín đồ này, bất luận là Tu hay là hắn!.
.
.Khi Aaron lại lần nữa' nhập mộng', tình huống của trấn Hắc Nhật đã kinh biến đến mức phi thường gay go.Mỗi ngày ban đêm đều có tín đồ mất tích, thậm chí căn cứ vết tích hiện trường phân tích, bọn họ đều gặp phải đối xử cực kỳ tàn nhẫn, thậm chí có khả năng là bị nuốt sống!Dù cho đám người trung tầng Hắc Nhật giáo đoàn nỗ lực duy trì trật tự, cũng không làm nên chuyện gì.Đến ngày hôm nay, Aaron thậm chí nghe có người nghị luận, bên trong giáo đoàn xuất hiện người bỏ trốn!Không người nào nguyện ý chờ ở nơi có quái vật ăn thịt người!"Nhưng mà, Đại tế ti đứng ra, Gem sắp xui xẻo rồi.
.
.".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...