Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vnThần Thánh kỵ sĩ chân trái tiến lên nửa bước, làm động tác cung bước. Mặc kệ Lâm Hâm công kích như thế nào, linh cương ngưng kết thành tấm chắn ở trong tay lão cao tiếp thấp chặn, ngăn từng đợt Tâm Diễm Hỏa Diễm.Nên biết bây giờ Tâm Diễm Hỏa Diễm của Lâm Hâm công kích đều là cỡ linh cương, thế nhưng không tạo thành thương tổn gì cho lão. Điều này có nghĩa là, vị Thần Thánh kỵ sĩ này ở phòng ngự chắc chắn có điểm đặc biệt gì đó.Có thể thấy được, dưới chân Thần Thánh kỵ sĩ có một vòng quang hoàn vàng không phải dễ thấy. Quang hoàn chỉ quay quanh thân thể lão trong phạm vi năm mét, nhẹ nhàng dao động.Quang hoàn vàng mỗi khi sắp tới dưới chân lão là màu sắc sẽ hơi biến đổi, nếu không nhìn kỹ thì sẽ không chú ý. Đó là sắc thải kim kỳ lạ, ánh sáng bảy sắc hỗn hợp với màu vàng.Lĩnh vực, đây chính là lĩnh vực Thần Thánh kỵ sĩ có được. Lĩnh vực của lão thật là không quá bắt mắt, nên chiến đấu nhiều trận như vậy, cũng từng có người nói thẳng ra lão có được lĩnh vực, nhưng chân chính nhớ kỹ lão thì không có bao nhiêu người.Nếu phải dùng câu đơn giản nhất hình dung vị Thần Thánh kỵ sĩ này, thế thì ba chữ vững như núi là thích hợp nhất.Mặt kệ ngươi công kích mạnh cỡ nào, ta phòng ngự, bất động như núi.Lâm Hâm không biết tác dụng của lĩnh vực đối thủ là cái gì, nhưng Tâm Diễm Hỏa Diễm có tính xâm lược mãnh liệt không thể xâm nhập vào tấm thuẫn của đối phương chút nào.Y từng thử để Tâm Diễm Hỏa Diễm vòng quanh tấn công, nhưng tấm thuẫn của người ta có thể thi triển Thuẫn Tường!Công kích của Lâm Hâm rất đẹp, đầy trời ánh sáng xanh tung bay, mục tiêu tập trung, tựa như Ma Đạo đại pháo bắn chùm một mục tiêu vậy.Linh cương rất tiêu hao linh lực, ma pháp loại này của Lâm Hâm cách sử dụng đặc điểm lớn nhất là công kích nhanh, cuồng bạo, tuy so sánh với cấp cấm chú thì vẫn có chênh lệch nhất định. Đúng là rất dễ dàng đánh đối thủ trở tay không kịp, nhưng nếu công kích của y gặp phải đối thủ có phòng ngự siêu cường như người trước mắt thì đúng là đau đầu.Tuy Lâm Hâm không biết tốc độ tiêu hao linh lực cụ thể của đối thủ, nhưng từ việc đối phương có được lĩnh vực thì thấy ra, tu vi linh lực của đối thủ có hơn hai mươi vạn.Cứ tiếp tục kéo dài như thế này thì chỉ bất lợi thêm cho y.Làm sao đây? Lòng Lâm Hâm máy động, đột nhiên ngừng công kích.Mất đi Tâm Diễm Hỏa Diễm trùng kích, Thần Thánh kỵ sĩ chỉ thấy người hẹ hẫng. Bên kia, trên người Lâm Hâm lượn lờ ánh lửa xanh, hiển nhiên đang dốc hết sức hồi phục linh lực tiêu hao.Hồi phục trên chiến trường? Thần Thánh kỵ sĩ có cảm giác dở khóc dở cười. Chẳng lẽ chàng trai này cho rằng ta không có chút năng lực công kích nào sao? Nói thế nào thì ta cũng là kỵ sĩ cấp chín!Tay phải của Thần Thánh kỵ sĩ nâng lên, thanh âm ngâm xướng vang lên, một ma pháp quang hệ dần thành hình.Nhưng Thủ Hộ kỵ sĩ dù sao cũng là Thủ Hộ kỵ sĩ, khi thi triển kỹ năng công kích thì tốc độ không cách nào so sánh với Trừng Giới kỵ sĩ. Mắt thấy một luồng Thẩm Phán Chi Quang dần thành hình trong khi Thần Thánh kỵ sĩ ngâm nga. Bỗng nhiên, một luồng sáng xanh bay qua đánh vào tấm thuẫn của lão. Không chỉ thế, còn có hai luồng sáng xanh khác vạch một đường cong vòng ra sau lưng, tập kích lưng Thần Thánh kỵ sĩ.Tuy thoạt nhìn Thần Thánh kỵ sĩ ngăn cản dễ dàng, nhưng kỳ thật ma pháp cấp linh cương của Lâm Hâm có lực công kích khá là khủng bố, đâu dễ chống đỡ? Lão càng không dám để linh cương của Lâm Hâm rơi vào người mình.Không còn cách nào khác, Thần Thánh kỵ sĩ chỉ có thể cắt đứt Thẩm Phán Chi Quang, sử dụng Thuẫn Tường bảo vệ thân thể.Nhìn đến đó, trên mặt Lâm Hâm lộ nụ cười nhạt. Mỗi người đều có phương hướng mình am hiểu, tất nhiên cũng có nhược điểm của mình.Lực phòng ngự của Thần Thánh kỵ sĩ tuyệt đối cường đại, thậm chí còn vượt qua lúc Long Hạo Thần không thi triển Quang Thần Lĩnh Vực. Nhưng công kích của lão chính là điểm yếu.Hiểu được điều này, Lâm Hâm đã nghĩ ra đối sách. Công kích như cuồng phong mưa rào biến chậm lại, gần như cách mỗi giây mới phát ra một luồng Tâm Diễm Hỏa Diễm.Mục đích của hắn rất đơn giản, muốn đối thủ cứ giữ linh cương tấm thuẫn. Nhưng y sẽ không tăng tốc độ công kích, vậy thì y sẽ giảm bớt tiêu hao, dựa vào đôi hỏa cánh, tốc độ hồi phục linh lực đương nhiên nhanh hơn đối phương. Đây là một trận công phòng chuyển biến thành cuộc chiến tiêu hao sức lực.Lĩnh Vực của Thần Thánh kỵ sĩ tên Cương Lĩnh Vực, chính lão tự nghiên cứu ra. Vị Thần Thánh kỵ sĩ này trời sinh tính ôn hòa, giỏi nhất là phòng ngự. Cho nên cách tu luyện của lão luôn lấy phòng ngự làm chủ. Lão đã từng là một vị Săn Ma giả nhưng không phải đoàn trưởng trong đoàn đội, thực lực của lão không đủ mạnh, tính cách lại quá ôn hòa, cách công kích không nhiều, cũng không muốn nghiên cứu mặt tấn công. Mấy trận Thánh Điện Đại Tái trước, hoặc là đối thủ có thực lực cách biệt quá xa, hoặc là bị lão hao hết linh lực đành nhận thua.Điểm đặc biệt lớn nhất của Cương Lĩnh Vực là có thể tăng linh cương cũng trên diện rộng giảm bớt tiêu hao linh cương. Khiến người thi triển linh cương ở mặt phòng ngự trạng thái mạnh nhất đạt tới cấp kỹ năng lĩnh vực.Trong nội bộ Kỵ Sĩ Thánh Điện, vị Thần Thánh kỵ sĩ có danh hiệu là tấm thuẫn mạnh nhất. Chính lão có một tấm thuẫn cấp sử thi, ở trong thánh chiến từng nhiều lần xuất chiến, đối mặt Tử Linh Ma Thần Tát Mễ Cơ Nạp, Hùng Ma Thần Hoa Lợi Phất. Dựa vào lực phòng ngự cường đại khiến hai ma thần này đều bó tay với lão, lập công lớn cho Kỵ Sĩ Thánh Điện trong thánh chiến. Thêm vào tính cách ôn hòa, ở trong Kỵ Sĩ Thánh Điện lão rất được người thích, địa vị ngang hàng với mấy Thần Ấn kỵ sĩ.Mắt thấy Lâm Hâm dùng cách gần như chơi xấu đối phó mình, Thần Thánh kỵ sĩ kiềm không được bật cười, nhưng tu vi của y còn chưa đủ để thắng lão. Sở dĩ lão không triệu hoán ra tọa kỵ là sợ nó không thể chịu đựng công kích của Lâm Hâm. Dù sao Tâm Diễm Hỏa Diễm là nhiệt độ cao hình thành linh cương, lực công kích tương đương khủng khiếp.Cầm tấm thuẫn, Thần Thánh kỵ sĩ bắt đầu muốn tấn công Lâm Hâm. Tốc độ của lão thoạt trông không nhanh nhưng cực kỳ trầm ổn. Lão vừa động thì Lâm Hâm cũng động, định tiếp tục kéo giãn khoảng cách hai bên. Nhưng Lâm Hâm kinh ngạc phát hiện, trong quá trình Thần Thánh kỵ sĩ đi tới không ngừng biến đổi phương hướng, vẫn luôn là đối diện Lâm Hâm. Rất nhanh, khoảng cách hai người đã tới phạm vi một trăm mét.Lúc này, Thần Thánh kỵ sĩ đột nhiên dừng bước, tấm thuẫn chuyển đi một chút, lộ ra khuôn mặt cười hiền hòa với Lâm Hâm. Ngay sau đó, một luồng sáng trắng bắn ra, chớp mắt rơi vào người Lâm Hâm.Lâm Hâm thiếu chút chửi ra tiếng, Thánh Dẫn Linh Lô.Y tính tới tính lui nhưng không tính ra ông lão này có tuyệt chiêu Thánh Dẫn Linh Lô. Lôi kéo, khiên dẫn, hai năng lực cường đại cùng tác dụng lên người Lâm Hâm.Hiển nhiên Thánh Dẫn Linh Lô đã bị Thần Thánh kỵ sĩ này tu luyện đến trình độ mạnh nhất. Lấy lực phòng ngự cường đại như lão thì sao không có Thánh Dẫn Linh Lô cho được? Chỉ có Thánh Dẫn Linh Lô phối hợp với linh cương của lão, thì lão mới là người phòng ngự mạnh nhất trên chiến trường.Về tu vi thì Lâm Hâm không bằng Thần Thánh kỵ sĩ, chỉ có thể trơ mắt nhìn mình bị kéo ra từng chút một. Dù Thần Thánh kỵ sĩ không hiểu cận chiến đi chăng nữa, mặt đối mặt đánh nhau thì một ma pháp sư như y sao chống cho nổi!Mục đích của Thánh Dẫn Linh Lô tất nhiên không phải kéo y qua đánh, là buộc y không thể hết sức công kích! Đây là vì sao Thần Thánh kỵ sĩ cười với Lâm Hâm.*Bùm!*So đấu tiến hành đến tận đây, Lâm Hâm biết mình gần như không còn khả năng chiến thắng. Khoảnh khắc này, trong lòng y đột nhiên nảy ra cảm giác quái lạ.Cho đến nay, y luôn cảm thấy lực công kích của mình không yếu. Làm ma pháp sư hỏa lệ, bản thân bùng nổ cao, y còn có Tâm Diễm Hỏa Diễm cường đại tăng phúc. Nhưng bây giờ y mới hiểu, gặp phải cường giả chân chính, lực công kích của y vẫn không đủ. Trừ cố gắng tu luyện ra lĩnh vực, xem ra phải bỏ nhiều công sức về mặt ma pháp.Giữa không trung không ngừng bị lôi kéo, khiên dẫn, thân thể Lâm Hâm đột nhiên tạm dừng, một tiếng phượng hót lảnh lót vang từ ngực y. Ngay sau đó, thân thể Lâm Hâm bỗng biến mất. Linh cánh hỏa xanh to lớn của y lại phóng lớn gấp mấy lần, chớp mắt ở trên không trung hóa thành Lam Hỏa Phượng Hoàng khổng lồ bay hướng Thần Thánh kỵ sĩ.Thần Thánh kỵ sĩ trái tim chợt nhảy lên, giật mình phát hiện nóng cháy không chỉ là bên ngoài, thậm chí khi Lam Hỏa Phượng Hoàng xuất hiện thì linh hồn lão cũng đốt cháy.Lửa thật mạnh.Lão không kịp nghĩ nhiều, Cương Lĩnh Vực mở ra trình độ lớn nhất, cung bộ, Thuẫn Tường, Thần Ngự Thuẫn!Mắt thấy Lam Hỏa Phượng Hoàng sắp va chạm vào tấm thuẫn, bỗng nhiên phượng hoàng khổng lồ thu nhỏ gần gấp đôi. Vốn Tâm Diễm Hỏa Diễm vòng quanh ngoài thân thể đều co rút lại, khiến nó thoạt trông không còn là thể năng lượng mà như thực thể vậy.Lâm Hâm rốt cuộc va chạm với Thuẫn Tường. Hình ảnh khủng khiếp xuất hiện. Khoảnh khắc va chạm, Thuẫn Tường của Thần Thánh kỵ sĩ hoàn toàn biến thành màu xanh, màu xanh giống hệt Tâm Diễm Hỏa Diễm.Trong tiếng chấn kịch liệt, Thần Thánh kỵ sĩ nhanh chóng lùi ra, thân thể trượt trên mặt đất.Tiếng nổ không chỉ một tiếng mà liên tiếp vang lên.*Oành, oành, oành!!!*Tiếng nổ như là tiếng sấm, đinh tai nhức óc.Mỗi xuất hiện một tiếng sấm là Thuẫn Tường của Thần Thánh kỵ sĩ sẽ lùi nhanh ra. Khi tiếng nổ thứ chín vang lên, lão đã bị ép đến mép sân, lưng dựa vào vòng phòng hộ.Thuẫn Tường là do linh cương ngưng kết thành, có tác dụng của Cương Lĩnh Vực là lực phòng ngự siêu mạnh. Nhưng nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện, bây giờ Thuẫn Tường đang nhỏ giọt chất lỏng xuống đất. Chất lỏng đó rõ ràng chính là linh lực! Chất lỏng nhỏ giọt có màu xanh. Có thể thấy rõ, Thuẫn Tường có lĩnh vực tăng phúc không ngờ bây giờ biến ngày càng mỏng, có chút trong suốt, thậm chí thấy cả góc cạnh Thần Thánh kỵ sĩ.Một cường giả không có lĩnh vực dựa vào công kích lại có thể bức ép một cường giả lĩnh vực đến trình độ như vậy, Lâm Hâm đủ tự hào rồi. Lực công kích Lam Hỏa Phượng Hoàng Linh Lô của y sớm chấn kinh toàn trường.Ánh sáng xanh co rụt, Lam Hỏa Phượng Hoàng bềnh bồng giữa không trung. So với lúc mới xuất hiện thì bây giờ nó cực kỳ suy yếu, lửa xanh trên người có chút trong suốt, dường như tùy thời tán loạn.Nhưng cùng lúc đó, Lam Hỏa Phượng Hoàng há miệng ra, vang lên một tiếng phượng kêu lảnh lót, ba luồng sáng xanh hóa thành ba sợi chỉ vạch ngang chui vào Thuẫn Tường.*Phụt*Cây châm xanh thứ nhất va chạm với Thuẫn Tường. Thuẫn Tường đã rất mỏng bỗng chốc nổi lên từng vòng gợn sóng, càng trong suốt. Nhưng cây kim mỏng cũng tán loạn biến mất. Cây kim thứ hai đâm vào. Thuẫn Tường rốt cuộc không chịu nổi gánh nặng, *Bóc* một tiếng, xuất hiện lỗ nhỏ. Nhưng nó vỡ ra cũng chấn nát cây kim thứ hai. Tuy nhiên, cây kim thứ ba nối gót theo sau, chớp mắt đã nhập vào Thuẫn Tường, biến mất bóng dáng.Thần Thánh kỵ sĩ rên một tiếng, lảo đảo dịch sang bên cạnh, Thuẫn Tường cũng kết thúc.Ánh sáng xanh chợt lóe, Lâm Hâm đáp xuống đất, chân co ra sau nửa ngồi xổm, tay trái chống đất chống đỡ thân thể, mái tóc dài màu xanh có chút hỗn độn, thân thể nhẹ run, mặt tái nhợt như tờ giấy.Từ khi tu vi đạt đến cấp chín, đây là lần đầu tiên y đẩy Lam Hỏa Phượng Hoàng Linh Lô lên trình độ cao nhất. Ba luồng sáng xanh cuối cùng, không thể nghi ngờ chính là đòn sát thủ của y, Địa Ngục Hỏa Châm. Đây là công kích dung hợp hắc ám hỏa diễm và Tâm Diễm Hỏa Diễm của hắn, có lực xuyên thấu siêu mạnh. Lam Hỏa Phượng Hoàng Linh Lô cố gắng tiêu hao linh cương Thuẫn Tường, một kích cuối cùng là mấu chốt y có thể chiến thắng hay không.Không thể tiêu hao tiếp thì chỉ còn cách dùng công kích mạnh nhất quyết thắng tới đối thủ. Dù là thắng hay bại, ít nhất thì Lâm Hâm đã phát huy ra hết năng lực của bản thân.Sắc mặt của Thần Thánh kỵ sĩ không dễ nhìn hơn Lâm Hâm bao nhiêu. Vị trí ngực phải của lão có một đốm lửa hai màu thanh lam đang nhấp nháy. Lão dùng tay trái che ngực phải, toàn thân lóe ánh sáng vàng chói lòa. Nhưng lửa sắc thanh lam cực kỳ ngoan cố thiêu đốt, ngọn lửa chảy ra từ kẽ tay, biểu tình của Thần Thánh kỵ sĩ cực kỳ thống khổ.Lâm Hâm vừa thở hổn hển vừa miễn cưỡng ngẩng đầu nhìn biểu tình của Thần Thánh kỵ sĩ. Đương nhiên y biết đòn sát thủ hai hỏa hợp nhất của mình có uy lực mạnh cỡ nào. Muốn dập tắt lửa này không phải chuyện đơn giản. Cho dù cuối cùng Thần Thánh kỵ sĩ thành công thì chỉ sợ tu vi sẽ rớt xuống đến bờ vực tan vỡ, không thể tiếp tục tranh tài."Ta nhận thua, chàng thanh niên kia, hãy thu lại ma pháp của ngươi đi." Thần Thánh kỵ sĩ vẻ mặt thống khổ nói."A?" Nhận thua?Thoáng chốc Lâm Hâm cực kỳ vui mừng. Tuy chịu Lam Hỏa Phượng Hoàng Linh Lô phản phệ rất thống khổ, nhưng không ngờ mình có thể thắng trận này, y phấn khởi tinh thần. Nâng lên tay phải, phóng ra Hỏa Tinh pháp trượng của mình dùng làm gậy chống, cà nhắc tới bên cạnh Thần Thánh kỵ sĩ. Tay phải ấn ngực ông lão, hút ra Địa Ngục Hỏa Châm và song hỏa.Khi hút ra hỏa diễm thì Lâm Hâm ngẩn ra, bởi vì y phát hiện, Thần Thánh kỵ sĩ chịu đựng thương tổn không lớn như y đã tưởng tượng. Đừng nhìn ngực lão cháy đen một mảnh, kỳ thực uy lực của Địa Ngục Hỏa Châm không xâm nhập vào thân thể lão.Thần Thánh kỵ sĩ nháy mắt với y, sau đó lảo đảo đi hướng khu nghỉ ngơi.Lâm Hâm thoáng chốc hiểu ra, đối phương đang nhường mình! Linh cương có Cương Lĩnh Vực tăng phúc vào giây phút cuối cùng hiện trên làn da chặn công kích từ Địa Ngục Hỏa Châm, nhưng lão cố ý biểu hiện ra chống đỡ hết nổi, nhường trận thắng này cho mình.Lâm Hâm dùng Hỏa Tinh pháp trượng chống đỡ đi về khu nghỉ ngơi, nhẹ gật đầu với Thần Thánh kỵ sĩ đã ngồi xuống chỗ của mình, trong mắt lộ khâm phục.Lão kỵ sĩ mỉm cười, sau đó nhắm mắt lại hồi phục linh lực.Lâm Hâm quay về chỗ của mình, ngồi xuống, bản năng liếc Long Hạo Thần. Long Hạo Thần chỉ mỉm cười, không nói gì, ý bảo y nhanh chóng hồi phục linh lực. Tuy đã chiến thắng nhưng mặt sau còn có so tài. Tuy nhiên, rất rõ ràng, dù Lâm Hâm có áp chế được Lam Hỏa Phượng Hoàng Linh Lô phản phệ, chỉ sợ rằng trận đấu tiếp theo không thể thi triển ra uy lực linh lô này.Thi đấu cá nhân Thánh Điện Đại Tái, vận khí của Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi kỳ thật không tốt lắm. Nhưng họ được Kỵ Sĩ Thánh Điện lặng lẽ hết sức ủng hộ. Trong đó có hai trận đấu quan trọng nhất là Long Hạo Thần và Dương Hạo Vũ, cùng với trận vừa rồi.Kỵ sĩ mạnh nhất và tấm thuẫn mạnh nhất nhún nhường, trải bằng con đường so tài sau này cho họ.Nếu Dương Hạo Vũ thật sự dốc sức đối phó, thế thì Long Hạo Thần chắc chắn thất bại. Làm đoàn trưởng Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi, một khi Long Hạo Thần thua trận thì là đả kích lớn nhất với Quang Chi Thần Hi, cũng sẽ ảnh hưởng lớn đến kế hoạch của hắn. Dương Hạo Vũ nhường cho chẳng những khiến Long Hạo Thần lĩnh ngộ rất nhiều năng lực liên quan lĩnh vực, càng cổ vũ uy danh của hắn.Bây giờ so tài đã tới vòng thứ năm, thí sinh dự thi chỉ còn mười hai người. Có thể nói, Quang Chi Thần Hi nhiều một người vào vòng sau thì có thể ảnh hưởng xếp hạng cuối cùng của họ. Có Thần Thánh kỵ sĩ có danh hiệu tấm thuẫn mạnh nhất xảo diệu nhường chiến thắng cho Lâm Hâm, chẳng những tặng nhiều điểm cho Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi, càng tặng họ danh ngạch tiến vào sáu cường!Tuy Trần Anh Nhi thua trận nhưng cô đã tiêu hao nhiều sức mạnh của Lý Chính Trực. Lâm Hâm lọt vào trong. Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi còn có ba cường giả lĩnh vực chưa ra trận, có thể nói so đấu mặt sau là con đường rộng thênh thang.Ánh sáng tuyển chọn lại lóe lên, lần này chọn trúng Huyết Tinh Nữ Chiến Thần trong Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi. Nói đến cũng trùng hợp, đối thủ của Vương Nguyên Nguyên rõ ràng là một Pháp Thần cấp chín hệ không gian của Ma Pháp Thánh Điện, cũng là cường giả lĩnh vực.Mắt lóe tia sáng, Vương Nguyên Nguyên chậm rãi đi vào sân. Trong trận so đấu trước, dù cô gặp đối thủ không đặc biệt mạnh nhưng cũng là trung đẳng trong các thí sinh. Có thể nói Vương Nguyên Nguyên một đường vượt mọi chông gai, rốt cuộc đi tới bây giờ.Biểu tình của cô rất bình tĩnh, ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm lão ma pháp sư phía xa, hành lễ chiến sĩ đơn giản.Lão ma pháp sư cũng trả lễ. Tiến vào so đấu vòng thứ năm, mỗi trận đều cực kỳ quan trọng. Trong Ma Pháp Thánh Điện, Lý Chính Trực đã lọt vào vòng thứ sáu, nếu có thể thêm một người nữa thì Ma Pháp Thánh Điện ít nhất có năng lực lấn lướt Kỵ Sĩ Thánh Điện. Nếu ba người Ma Pháp Thánh Điện đều vượt qua hết, thế thì càng có lợi cho họ.Thanh âm ngâm xướng chú ngữ vang lên, lão ma pháp sư nâng tay phải chỉ hướng Vương Nguyên Nguyên. Bỗng chốc một đoàn sáng bạc bay hướng Vương Nguyên Nguyên. Cùng lúc đó, trong không khí hơi vặn vẹo, bóng dáng lão ma pháp sư đã biến mất.Lão thật tình không xem thường Vương Nguyên Nguyên chút nào, vừa lên liền thi triển lĩnh vực của mình. Bởi vì trước kia lão đã quan sát thực lực của Vương Nguyên Nguyên, biết cô gái tuổi trẻ này cũng là cường giả lĩnh vực, tất nhiên phải tiên hạ thủ vi cường.Không khí vặn vẹo lóe ánh bạc nhàn nhạt, nhanh chóng lan tràn trong sân đấu lớn. Nguyên tố không gian tràn ngập tính không xác định, bất cứ không khí trong lĩnh vực này đều bị ảnh hưởng cực lớn.Vương Nguyên Nguyên đứng đó không động đậy, một tầng sáng đỏ như máu bắt đầu lan tràn dưới chân cô, là Huyết Lĩnh Vực.Huyết Lĩnh Vực chỉ khuếch tán quanh thân Vương Nguyên Nguyên trong ba mét. Ánh sáng đỏ lượn lờ phụ trợ danh hiệu Huyết Tinh Nữ Chiến Thần của cô thêm rõ rệt.Thanh âm trầm thấp ngâm xướng của lão ma pháp sư còn đang tiếp tục, lại như vang vọng từ bốn phương tám hướng. Trải qua lĩnh vực không ngừng phản xạ, Vương Nguyên Nguyên không thể nào phát hiện vị trí chân chính của lão.Vặn vẹo không gian lĩnh vực bắt đầu xuất hiện biến hóa. Từng vệt sáng bạc xuất hiện, tựa như cái miệng tham lam há ra tùy thời cắn nuốt thân thể Vương Nguyên Nguyên.Vết nứt biến ngày càng nhiều, không khí vặn vẹo thêm kịch liệt. Dường như không gian trong sân đấu luyện bị không gian khủng bố này xé ra tùy thời thành mảnh vụn.Thoạt trông Vương Nguyên Nguyên đã ở vị trí bị động. Càng khiến người khó hiểu là, cho đến bây giờ cô vẫn không có hành động gì, chỉ phóng ra Huyết Lĩnh Vực của mình mà thôi.Nhưng không ai trông thấy, đôi mắt Vương Nguyên Nguyên ẩn trong Huyết Lĩnh Vực không phải màu đỏ như khi phóng ra Huyết Lĩnh Vực, mà là màu bạc thuộc tính không gian.Trong thi đấu cá nhân Thánh Điện Đại Tái, cô hấp dẫn chú ý nhất chính là Huyết Lĩnh Vực. Nhưng đừng quên, cô là một chiến sĩ có không gian thuộc tính!Linh lực nhu hòa chuyển động trong không khí, đáy mắt Long Hạo Thần lộ ra tia sáng động lòng người. Mắt hắn sáng rực nhìn chăm chú trong sân.Vương Nguyên Nguyên từ lúc bắt đầu không hành động ngay, Long Hạo Thần đoán được cô định làm cái gì. Cô chỉ phát ra một kích, cũng chỉ có cơ hội một lần. Thành công thì chiến thắng, nếu không thì là thất bại.Các thành viên Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi có thể nói là thiên phú dị bẩm, hơn nữa cực kỳ may mắn, còn tuổi trẻ như vậy đã có tu vi cấp chín, thậm chí là lĩnh vực. Nhưng họ thiếu sót là kinh nghiệm cường giả. Họ tăng vọt quá nhanh, trong đó có nhiều người thậm chí chưa trải qua chiến đấu cấp tám thì tu vi đã tăng lên cấp chín. So sánh với những cường giả lĩnh vực uy tín lâu năm trong Lục Đại Thánh Điện, thực lực của họ tất nhiên là có khiếm khuyết.Giống như Lâm Hâm ban nãy, so với kỵ sĩ tấm thuẫn mạnh nhất thì rõ ràng là yếu thế hơn.Bây giờ đổi thành Vương Nguyên Nguyên, đối thủ của cô tuyệt không dễ đối phó. Nếu vừa lên liền đánh bừa thì khả năng chiến thắng của Vương Nguyên Nguyên không lớn.Không ai biết rằng, trong Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi, tu vi chân chính đạt tới cấp chín bậc hai mà có được lĩnh vực thì chỉ mỗi mình Long Hạo Thần, Thải Nhi.Tuy Trần Anh Nhi, Vương Nguyên Nguyên có lĩnh vực của mình nhưng kỳ thật tu vi của họ là cấp chín bậc một. Lĩnh vực của họ là do hơn bốn năm minh tưởng sâu mang đến lĩnh ngộ, đây đã là sáng tạo kỳ tích. Nhưng sau lưng kỳ tích cũng hiện ra tu vi khiếm khuyết.Nếu không thì Trần Anh Nhi chưa chắc thua Lý Chính Trực, ít nhất cũng sẽ đem lại phiền phức lớn cho ông.Thánh Điện Đại Tái không thể sử dụng bất cứ trang bị gì, khuyết điểm của Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi cũng hiện ra.Bởi thế, Vương Nguyên Nguyên vừa ra sân liền mở con đường khác, lựa chọn cách chiến đấu khác. Cô đứng im không động đậy, kỳ thật ý niệm và tâm cô vẫn đang chiến đấu. Cô đang tìm sơ hở của đối thủ, nhất kích tất thắng.Lĩnh Vực không gian cường đại bắt đầu áp súc không gian sinh tồn của Vương Nguyên Nguyên. Khe hở không gian trong lĩnh vực biến ngày càng nhiều. Xem từ bên ngoài vòng phòng hộ, lúc này trong sân đấu có ít nhất ngàn vạn khe hở không gian! Dường như bất cứ thứ gì ở trong đó đều chớp mắt bị nghiền nát.Làm sao đây? Vương Nguyên Nguyên sẽ lựa chọn như thế nào? Trong lòng rất nhiều người nảy ra cùng một vấn đề.Rốt cuộc, khi khe hở không gian thứ nhất tiếp xúc với Huyết Lĩnh Vực của Vương Nguyên Nguyên.*Xoẹt!* một tiếng, tựa như nước đá đụng phải than nóng, Huyết Lĩnh Vực của Vương Nguyên Nguyên kịch liệt chấn động, khe hở không gian bỗng chốc biến mất. Nhưng nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện, khe hở không gian kia cứng rắn xé đi tia huyết khí trên Huyết Lĩnh Vực của cô.Đây mới chỉ là bắt đầu. Cùng với đợt thứ nhất khe hở không gian va chạm, càng nhiều khe hở không gian đánh hướng Vương Nguyên Nguyên.Tiếng *xoẹt xoẹt* không dứt, từng khe hở không gian khi tiếp xúc với Huyết Lĩnh Vực sẽ nhanh chóng biến mất, nhưng có thể thấy rõ, Huyết Lĩnh Vực của Vương Nguyên Nguyên đang kịch liệt dao động, uy thế giảm nhỏ dần.Người ta là ma pháp kếp hợp lĩnh vực, còn cô chỉ bị động phòng ngự lĩnh vực, so sánh lập tức bày ra cao thấp.Hai bên vẫn tiếp tục va chạm lĩnh vực. Lúc này, trong số người xem cuộc chiến có rất nhiều người lắc đầu. Chính Lý Chính Trực trên mặt cũng lộ nụ cười, lầm bầm."Cô bé này đang tìm sơ hở? sao có thể tìm được chứ. Lĩnh vực của lão Vu có danh xưng là thiên biến vạn hóa, căn bản không có quy luật để theo. Cô bé này muốn dựa vào sức bật lĩnh vực của mình đánh bất ngờ, rồi sẽ càng lún càng sâu thôi."Nghĩ tới sáu cường cuối cùng bên trong lại có thêm một cường giả Ma Pháp Thánh Điện, tâm tình Lý Chính Trực rất tốt. Linh lực của ông đang nhanh chóng hồi phục, nếu so đấu vòng thứ năm kéo dài thời gian lâu chút, đợi đến vòng sau, nói không chừng ông thật có thể hồi phục tất cả linh lực. Nhưng bởi vì lúc trước thi triển hai kỹ năng lĩnh vực hao tổn nguyên khí của ông, bởi vậy, muốn hồi phục đến trạng thái tốt nhất thì hơi khó.Thời gian trôi qua từng phút giây, Huyết Lĩnh Vực của Vương Nguyên Nguyên đúng là mạnh. Bị không gian lĩnh vực hỗn hợp ma pháp của đối thủ công kích mà vẫn ngoan cường chống đỡ. Có ít nhất vài ngàn khe hở không gian biến mất dưới Huyết Lĩnh Vực của cô.Thải Nhi khẽ thở dài."Chỉ sợ Nguyên Nguyên không tìm thấy sơ hở của đối thủ. Vị ma pháp sư này rất cẩn thận. Các người xem, khi lĩnh vực của ông ta công kích là không ngừng biến ảo cách thức. Bỗng nhiên công kích đơn, rồi bỗng nhiên cùng hùa lên. Hơn nữa mật độ khe hở không gian ngày càng lớn, nếu Nguyên Nguyên phát động tấn công thì rất có thể càng lún càng sâu. Lão ma pháp sư này quá gian xảo, vừa phát hiện ý tưởng của Nguyên Nguyên lập tức nghĩ cách ứng đối. Cứ tiêu hao như vậy thì Nguyên Nguyên sẽ không chịu đựng được lâu hơn."Long Hạo Thần vỗ nhẹ tay Thải Nhi, nói."Tin tưởng cô ấy đi. Nguyên Nguyên chẳng những cố chấp còn thông minh. Trong số chúng ta, thật ra thiên phú của cô ấy là thấp nhất, nhưng thành tựu vẫn không tầm thường. Lấy tu vi chưa tới cấp chín bậc hai đã có được lĩnh vực của mình, đây là thông minh tài trí và ngộ tính của cô ấy."Nói đến đây, Long Hạo Thần kiềm không được nhớ tới Dạ Hoa, lão sư cũ của mình. Đã nhiều năm hắn không gặp lão sư, không biết bị Kỵ Sĩ Thánh Điện phái đến chỗ nào. Long Hạo Thần từng hỏi ông nội, nhưng Long Thiên Ấn giữ kín như bưng, chỉ cho biết Dạ Hoa đang chấp hành nhiệm vụ cực kỳ quan trọng. Thế nên Long Hạo Thần vẫn không có cơ hội bái tạ sư ân.Trong sân, Huyết Lĩnh Vực của Vương Nguyên Nguyên từ ban đầu đường kính ba mét dần bị áp súc đến chỉ còn một mét, miễn cưỡng có thể bảo vệ thân thể cô."Cô bé, nhận thua đi, lão phu không muốn tổn thương cô." Giọng của lão ma pháp sư truyền đến từ bốn phương tám hướng, thế công cũng chậm lại.Đây là Thánh Điện Đại Tái, áp bức lĩnh vực rất là nguy hiểm. Sơ sẩy một chút thôi là Vương Nguyên Nguyên sẽ mất mạng.Nhưng, ngay khi lĩnh vực của đối thủ chậm lại, khoảnh khắc đó Vương Nguyên Nguyên rốt cuộc động.Tốc độ của cô thật sự quá nhanh, các người xem chỉ thấy một luồng sáng đỏ vụt qua, không ngờ trực tiếp chui vào một khe hở không gian.Toàn trường dấy lên tiếng kinh hô.Nên biết rằng những khe hở không gian này đều là ma pháp sư không gian tạo ra không gian loạn lưu, không phải dùng để truyền tống. Chẳng những cực kỳ không ổn định, hơn nữa thùy thời tan vỡ. Khe hở không gian có năng lực cắt cắn nuốt siêu cường. Hút người vào vốn là một trong các uy lực của nó, đi vào trong không khác gì tự sát.Ai mà ngờ Vương Nguyên Nguyên đột nhiên lựa chọn như vậy? Cô gái này quá cương cường. Chẳng lẽ cô muốn dùng mạng sống của mình đổi lấy một trận Ma Pháp Thánh Điện thất bại sao? Dù gì theo quy tắc Thánh Điện Đại Tái, trong khi so đấu giết chết đối thủ sẽ lập tức bị loại.Chính Lý Chính Trực nhìn thấy hình ảnh này thì mặt đầy kinh ngạc. Nhưng khoảnh khắc, mọi người biết mình sai lầm rồi.Ánh sáng đỏ chợt lóe, Vương Nguyên Nguyên đã xuất hiện ở vị trí khác trong sân. Cũng chớp mắt này, rất nhiều khe hở không gian theo đó biến càng hỗn loạn.Bởi vì cả sân đầy khe hở không gian, Vương Nguyên Nguyên biến mất rồi lại xuất hiện, họ chỉ mơ hồ thấy trong sân có ánh sáng đỏ chớp lóe nhưng không biết bên trong rốt cuộc xảy ra chuyện gì.Khe hở không gian bắt đầu từng vệt biến mất, khuếch tán, dần lộ ra tình huống giữa sân.Khiến người hít ngụm khí là Vương Nguyên Nguyên bình tĩnh đứng đó, bàn tay ấn đỉnh đầu lão ma pháp sư. Lão ma pháp sư không thi triển ra ma pháp nữa, vẻ mặt khó hiểu nhìn Vương Nguyên Nguyên."Ngươi làm như thế nào được?" Lão ma pháp sư tràn đầy thắc mắc hỏi. "Ở bên trong lĩnh vực của ta, lại có nhiều khe hở không gian như vậy, ngươi vốn không khả năng thi triển năng lực truyền tống. Ta biết ngươi có một linh lô có thể truyền tống, ta đã tính hết những chuyện này. Ta không hiểu là tại sao ngươi có thể xuyên qua khe hở không gian, cuối cùng còn xuất hiện trước mặt ta. Lĩnh vực và ma pháp của ta hoàn toàn không có quy luật gì cả."Vương Nguyên Nguyên nhàn nhạt nói."Bất cứ năng lực gì đều không thể nào không có sơ hở. Bởi vì người dùng lĩnh vực tăng phúc khe hở không gian, mới khiến nhiều khe hở không gian cùng xuất hiện. Không sai, những khe hở không gian này không có bất cứ quy luật nào, nhưng người đã quên, dù sao chúng nó ở trong cùng lĩnh vực, chúng nó có đặc điểm chung.""Ở cùng một lĩnh vực tạo thành giữa chúng nó có liên hệ, sẽ trong chớp mắt xuất hiện con đường không gian như mạng nhện. Tôi làm chính là tính toán, suy đoán một con đường không gian có thể đi tới bên cạnh người, thế là đủ rồi."Vương Nguyên Nguyên nói rất đơn giản nhưng lão ma pháp sư lại biến sắc mặt."Điều này sao có thể!? Cái đó cần lượng tính toán khổng lồ cỡ nào! Hơn nữa chỉ cần sai lầm một chút thì ngươi sẽ bị không gian dao động xé nát, hoặc rơi vào không gian vô tận."Vương Nguyên Nguyên bình thản nói."Không, tôi sẽ không. Không sai, linh lô của tôi không thể sử dụng trong lĩnh vực của người, nhưng tôi có thể thông qua lĩnh vực của mình bảo vệ định vị chỗ cũ. Đây cũng là vì sao tôi luôn bất động, nếu không phải lưng tôi dựa vào vòng bảo hộ thì còn có thể kéo dài thời gian lâu hơn. Tôi không động đậy là vì để linh lô định vị. Dù tôi không thành công xuyên qua những khe hở không gian của người, một khi gặp phải nguy hiểm, tôi có thể thông qua linh lô định vị, thêm vào lĩnh vực bảo hộ trở về vị trí cũ. Chẳng lẽ người không phát hiện sao? Khi tôi truyền tống, sương đỏ bên kia cũng kéo dài một đoạn thời gian, mãi đến khi tôi đi tới bên cạnh người thì sương mới biến mất? Tuy chỉ giữ một giây nhưng đủ cho tôi phán đoán rồi. Vậy nên dù tôi có tính sai, cuối cùng có thất bại thì tuyệt đối sẽ không chết."Lão ma pháp sư ngơ ngác nhìn Vương Nguyên Nguyên, qua đã lâu vẫn không nói nên lời.Vương Nguyên Nguyên thu tay lại, lần nữa hành lễ chiến sĩ với lão, xoay người đi ra ngoài."Đợi một chút!" Lão ma pháp sư bỗng nhiên kêu lại Vương Nguyên Nguyên.Vương Nguyên Nguyên ngoái đầu lại nhìn lão."Người còn có việc gì?"Lão ma pháp sư trịnh trọng nói."Ta thua, thua tâm phục khẩu phục. Tuy ngươi thắng về mặt trí tuệ, nhưng trên đời này, người có trí tuệ và trầm ổn thận trọng như ngươi rất là hiếm, tương lai Chiến Sĩ Thánh Điện chắc chắn lấy ngươi dẫn đầu."Nói xong lão ma pháp sư trịnh trọng khom người hướng Vương Nguyên Nguyên, sau đó mới mỉm cười xoay người bước đi.Khi Vương Nguyên Nguyên đi ra khỏi sân đấu, nghênh đón cô là cái ôm nồng nhiệt từ Trần Anh Nhi."Thắng, thắng! Nguyên Nguyên, cô siêu thật!" Trần Anh Nhi nhảy nhót ôm Vương Nguyên Nguyên.Thân thể Vương Nguyên Nguyên lung lay, nhắm mắt trong vòng tay Trần Anh Nhi, suy yếu nói."Dìu tôi qua kia."Trận chiến này quá trình nhìn thì đơn giản, nhưng chỉ có Vương Nguyên Nguyên và lão ma pháp sư mới biết trong trận chiến cô đã chịu đựng bao nhiêu.Lĩnh Vực va chạm đem đến áp lực lớn cỡ nào cho cô? Trong áp lực cô còn phải không ngừng tính toán ra mục tiêu chính xác. Linh lô tiến hành định vị, cuối cùng chui vào khe hở không gian vẫn có khả năng nguy hiểm tính mạng! Cô vừa muốn khắc địch chế thắng vừa phải chú ý an toàn của mình, những áp lực này gom cùng một chỗ, tinh thần cô phải chịu đựng rất nhiều.Đến đây thì trong sáu trận chiến đợt thứ hai, Săn Ma Đoàn Quang Chi Thần Hi có được hai trận thắng, chiếm hai ghế trong sáu cường cuối cùng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...