Thâm Trì H


Một chiếc Big G dừng ở cổng trường trung học số 1 thành phố Du, Trì Nghị đóng cửa xe lại, nhìn thấy tấm biển đặc biệt sáng sủa của trường trung học trọng điểm thành phố, không khỏi nhíu mày.Chiếc xe việt dã phong cách đã thu hút không ít ánh mắt của mọi người.Trì Nghị ấn điện thoại trong tay."Anh Nghị, anh đã tới trường rồi à?""Ừm.""Lớp Dương Dương là lớp 11 ban 5, chủ nhiệm lớp của cậu ấy tên là...""Được rồi Tam Nhi, có chút chuyện nhỏ như vậy mà cậu cũng đã nói năm lần, đến cả kẻ ngốc cũng còn nhớ kỹ."Đầu dây bên kia truyền đến vài tiếng đau đớn trầm thấp, Trì Nghị nói: "Cậu dưỡng thương cho khỏe, nhớ kỹ đợt giáo huấn này một chút, không có lần sau."Đinh Tam nghe xong trong nháy mắt rùng mình, thanh âm hùng hậu, hùng hồn có tiếng: "Anh Nghị, anh yên tâm, sau này em chắc chắn làm việc cẩn thận."Trì Nghị đang muốn cúp điện thoại, lại bị Đinh Tam ngăn cản."Còn chuyện gì nữa?""Cái kia...!Anh Nghị, hôm nay anh ăn mặc đàng hoàng đúng không? Dù sao cũng là trường học, chúng ta..."Trì Nghị ‘xùy’ cười một tiếng.Đinh Tam lập tức sợ tới mức chân mềm nhũn, vừa hơi động đậy một chút đã động tới vết thương sau lưng."Anh Nghị, em không có ý gì khác, hay là, hay là để em đi cho, Dương Dương là em trai em, giáo viên gọi điện thoại tới chắc chắn là thằng nhóc này đang ngứa đòn, anh đừng đến đó bị xả giận.""Cậu không tin tôi?"Đinh Tam liên tục phủ nhận, "Không không, chỉ là...!Không dám để anh vì em mà đi một chuyến này.""Anh Nghị, anh đừng nghe anh Đinh Tam nói nhảm, anh ấy là thích cô giáo gọi điện thoại tới đó, lúc trước anh ấy tới trường Dương Dương rất nhiều lần, mà lần nào cũng tới thăm cô giáo viên kia."Đàn em đi theo chăm sóc bên cạnh Đinh Tam ồn ào nói.Đinh Tam nằm sấp trên giường, hung hăng ném một cái gối đầu về phía cậu ta.Đàn em thấy Đinh Tam bị thương không nhúc nhích được, lúc này mới dám to gan ồn ào.


Bằng không với thể chất của Đinh Tam, một đánh mười cũng không thành vấn đề.Trì Nghị cười nhạo một tiếng:"Nhìn không ra nha Tam Nhi, cậu khá lắm.""Anh Nghị, anh đừng nghe cậu ta nói bậy, không hề có chuyện này.""Chơi đùa thì có thể, nhưng không phải một đường, tốt nhất đừng đụng vào."Đinh Tam thoáng yên lặng, sau đó nói:"Em biết rồi, anh Nghị.""Đinh Hiểu Dương, lại bị mời phụ huynh à?"Lớp trưởng lớp ban 5 đi vào, giọng điệu hơi khinh miệt.Mặt Đinh Hiểu Dương u ám, không nói một tiếng.Nữ sinh ở hàng ghế đầu lặng lẽ quay lại hỏi cậu ta:"Này, Đinh Hiểu Dương, người trong phòng tiếp khách là ai vậy? Trông rất đẹp trai, nghe nói còn lái xe hơi tới trường học, vô cùng ngầu luôn."Đinh Hiểu Dương nhíu mày, ấn tượng đầu tiên của người khác nhìn thấy anh trai cậu là thật thà, sau đó là húng ác, nhưng chưa từng nghe qua có người nói anh ấy đẹp trai."Đinh Hiểu Dương, giáo viên gọi cậu qua kìa."Cậu ta đi tới phòng tiếp khách, ngẩn người nói: "Anh Trì Nghị, sao lại là anh lại tới đây? Anh trai của em đâu?""Hôm nay cậu ta có hơi bất tiện."Triệu Mỹ Lan ở một bên nói: "Phụ huynh của Hiểu Dương, lúc trước tôi cũng nói về cậu bé rất nhiều lần rồi, hiện tại thái độ học tập của cậu ấy có vấn đề, không phải vấn đề năng lực."Trì Nghị từ nhỏ đến lớn bị mời phụ huynh rất nhiều lần, đã mười mấy năm trôi qua, nhưng những lời nói của những giáo viên này vẫn không thay đổi, lỗ tai anh cũng mọc kén rồi.Lý do qua bao năm vẫn không có gì mới mẻ.Triệu Mỹ Lan nói đến khô miệng, nhìn bộ dáng phụ huynh vẫn không chút để ý, cô ấy mím môi.


Người đàn ông này mặc bộ âu phục đơn giản, tư thế ngồi tùy ý, nhìn qua không dễ chọc, cũng không giống nhân vật tốt đẹp gì.Cô từng gặp qua anh ruột của Đinh Hiểu Dương là Đinh Tam, tuy rằng cũng là một người đàn ông hung mãn, nhưng đối xử với giáo viên vẫn luôn khách khí, tôn kính hữu lễ.

Mà cái người gọi là anh trai này thì có vẻ lỗ mãng và tùy hứng hơn.Cửa phòng tiếp khách vang lên một tiếng ‘cạch’, Hứa Trăn đẩy cửa đi vào.Triệu Mỹ Lan nói: "Phụ huynh Hiểu Dương, người gọi điện thoại cho anh trai Hiểu Dương là cô Hứa, là giáo viên tiếng Anh của Hiểu Dương, cô ấy sẽ tiếp tục nói chuyện với anh về tình hình của Hiểu Dương, tôi còn có lịch dạy, tạm thời không ở cùng được."Trì Nghị nhìn qua, người phụ nữ kia đeo kính bạc không viền, tóc dài tới eo, vừa đen vừa thẳng, hai sợi tóc từ bên tóc mai vòng ra sau gáy lại buộc lên, tóc mái bay (八) xuôi thái dương và chân mắt kính, lộ ra nửa cái trán trắng nõn.Cô mặc quần áo nghiêm chỉnh, áo sơ mi trắng và quần đen.Đoan trang văn tĩnh, khí chất thư hương.Trì Nghị nhướng mày, khóe môi gợi lên một độ cong không rõ hàm xúc.---------.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận