Thâm Trì H


Ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ chiếu vào cổ của Hứa Trăn, khuyên tai bạc đeo trên tai khúc xạ ánh sáng, làn da cổ lộ ra trắng đến phát sáng.

Người đàn ông ngồi bàn phía sau họ nhấp một ngụm latte, đôi chân thon dài của anh bắt chéo lên nhau, cổ áo lỏng lẻo, áo sơ mi sọc xanh đen toát lên vẻ hoang dã, nhất là vòng bạc hình dây xích trên cổ càng làm nổi bật sự cuồng khí kiệt ngạo, đôi mắt như một con sư tử nhìn lướt qua ánh nắng chói mắt phía trước.

Trần Quế Liên nói có chút chói tai, nhưng bà ta lại cảm thấy nói như vậy không có gì sai, bà ta cho rằng sự thật chính là như vậy.

"Nhưng công việc này của con chúng ta cũng hài lòng, rất xứng với Gia Hằng, một đứa làm tư nhân, một đứa làm nhà nước.

Giáo viên cũng rất tốt, sau này dạy con cũng thuận tiện hơn.

""Nhưng Tiểu Trăn à, nhà chúng ta ba đời đơn truyền, ta cùng ba thằng bé cũng chỉ có Gia Hằng là một đứa con trai.


Năm nay Gia Hằng đã hai mươi sáu rồi, những đàn ông bằng tuổi nó bây giờ, con trai đều chạy đầy đất.

""Nhưng nó lại rất thành thật, chỉ kết giao nghiêm túc với một người bạn gái là con, ngày tổ chức hôn lễ của hai đứa cũng sắp định ra rồi, Dì… À không, Tiểu Trăn, con nên đổi xưng hô gọi mẹ đi.

"Trần Quế Liên nói xong cười cười, màu son môi khoa trương làm nổi bật cái miệng như bồn máu mở lớn trên khuôn mặt đầy nếp nhăn, giống như một con yêu quái thành tinh trên cây dâu cổ thụ ở Montenegro*.

(*) Cây dâu cổ thụ ở Montenegro: theo mình tiểu hiểu trên mạng thì cây dâu cổ thụ này rất nổi tiếng vì khả năng tuôn nước như suối, đặc biệt là khi trời mưa.

Bà ta thu lại ý cười, lại bắt đầu dạy bảo với Hứa Trăn: "Năm nay con cũng không còn nhỏ nữa, cũng 24 tuổi rồi, đã bỏ lỡ tuổi sinh con tốt nhất, ý tứ của bậc trưởng bối như chúng ta, chính là muốn các con mau chóng có một đứa con.

Bây giờ đang trong giai đoạn chuẩn bị cho đám cưới, thời gian của hai đứa cũng rất dồi dào.


"“Đàn ông vẫn lấy sự nghiệp làm chủ, mẹ hy vọng con bây giờ rất thích hợp để bỏ công việc, mang thai rồi kết hôn, dù sao ba tháng đầu cũng không lộ ra đang mang thai, không ảnh hưởng đến vẻ đẹp khi làm cô dâu, con cảm thấy thế nào Tiểu Trăn?"Trần Quế Liên nói đến miệng đắng lưỡi khô, cầm lấy cốc cà phê uống hai ngụm lớn, lại chê thứ nước này không giải khát.

Hứa Trăn vẫn nhìn chén nhỏ trước mắt, vẫn không nhúc nhích.

Trong lòng Trần Quế Liên nghi ngờ, tuy bà ta thích Hứa Trăn dịu dàng ngoan ngoãn, nhưng chỉ chướng mắt điểm này, lúc nói chuyện với trưởng bối không trả lời, thật sự là không hiểu lễ nghĩa.

"Dì, ý của dì, cháu hiểu rồi.

"Cô không lau đi mắt kính phủ đầy sương mù, màn sương mỏng che khuất thần sắc trong mắt cô, sau đó thấy cô mỉm cười: "Cháu sẽ suy nghĩ cẩn thận về ý kiến của dì.

"Nụ cười của Trần Quế Liên lúc này mới có vẻ thật hơn vài phần: "Lúc đầu ta nghe bà mối nói, hàng xóm láng giềng đều nói con từ nhỏ đã ngoan ngoãn nghe lời, hiếu kính trưởng bối, lời này quả thật không sai.

Gia Hằng nhà chúng ta có thể cưới được con là phúc khí của nó.

".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận