Tham Hoan (Tham Lam Hạnh Phúc)

“Anh ──” Lê Tuần không chuyển mắt nhìn anh, đây là lần đầu tiên vào lúc thanh tỉnh cảm thụ anh vuốt ve, cái bàn tay trắng nõn kia dán vào lồng ngực của cậu trượt qua trượt lại như thế nào, đầu ngón tay dài nhỏ vân vê hai điểm đỏ thẫm trước ngực cậu ra sao, hình ảnh như vậy kích thích cậu quá mạnh, nhất thời không thể nói ra được một câu, cho đến khi đôi tay kia vuốt ve đến thắt lưng của cậu…

“Đừng như vậy…” Lê Tuần chống cự nhưng bất đắc dĩ hai tay bị đè lại, thân thể cũng bị ngăn chặn, động một phát đều là xa xỉ, lập tức đôi tay kia trơn trượt hướng thắt lưng của cậu, giật quần cậu xuống, chuẩn xác không sai đụng chạm dục vọng của cậu, cái địa phương yếu ớt kia bị người khác vuốt ve…

“Dừng tay!” Sắc mặt Lê Tuần tái nhợt quát lớn, không có biện pháp tiếp nhận tình huống trước mắt, không thể chịu đựng được trong trạng thái thanh tỉnh tiếp nhận anh vuốt ve.

Môi bị Sở Diệc Mạc ngăn chặn lần nữa, lưỡi nhẹ nhàng cuốn lấy cậu, chậm rãi ma sát, chuyển động quấn giao cùng một chỗ, chậm rãi ngậm hút, tinh tế nhấm nháp tư vị gắn bó, không ngừng vuốt ve dục vọng lửa nóng của cậu.

“Không… Đi…” Thân thể một khi được vuốt ve, vị trí mẫn cảm sinh ra phản ứng, Lê Tuần khó nhịn thở dốc.


“Chỉ cần cảm thụ là được, đừng cảm thấy ngại ngùng.” Sở Diệc Mạc cắn lỗ tai của cậu, dịu dàng khuấy động dục vọng cương cứng của Lê Tuần.

“Không… A a…” Lê Tuần thở dốc ồ ồ.

“Bắn ra sẽ càng thoải mái hơn.” Sở Diệc Mạc khuấy động kịch liệt hơn, ngón tay đưa về phía lối vào đang tràn ra mật dịch trong suốt.

“Ưm ưm… A…” Lê Tuần đạt đến cao trào trong tay anh, trong nháy mắt ủ rũ cùng sảng khoái xuyên thẳng qua thân thể, cậu miễn cưỡng nằm trên giường, cho đến khi phát hiện không đúng, Sở Diệc Mạc đã kéo chân cậu ra, ngón tay trơn trượt xâm nhập hậu huyệt của cậu, cậu vô thức co người lại, chống cự anh xâm lấn, nhưng mà Sở Diệc Mạc không để cho cậu có cơ hội chống cự, bàn tay đụng chạm vào địa phương che giấu phía sau khẽ vuốt, cưỡng chế thâm nhập vào trong.

“Ra… Đi ra ngoài…” Hô hấp Lê Tuần nặng nề hơn, cả người đỏ bừng, lần trước cậu đã biết nam nhân muốn dùng chỗ kia hoan ái, chỉ là lần đó không có bao nhiêu ấn tượng, lúc lấy lại tinh thần thì thân thể đã tương liên cùng anh.

“Lần trước em đều ngủ, lần này có thể cảm thụ rõ ràng anh.” Sở Diệc Mạc hôn lên đôi môi nóng ấm của cậu, ngón tay ấm áp khai thác trong cơ thể chặt chẽ, thân thể của cậu rất chặt, không vuốt ve đàng hoàng thì không thể tiếp nhận anh, nghĩ đến dục vọng bị cái đường hành lang chặt chẽ hẹp hòi kia bao trùm, toàn thân anh đều trở nên nóng hổi, lại gia tăng thêm một ngón xâm nhập thân thể của cậu…

“A……” Ba ngón tay trong thân thể xoay tròn, đè ép thành trong chặt chẽ, môi Lê Tuần phát run, phần bụng rắn chắc cũng buộc chặc, ngón tay thâm nhập vào thân thể trượt ra, chẳng được bao lâu, lại nhồi vào thật sâu…

“Ưm, không được…” Hô hấp Lê Tuần dồn dập hơn, đôi tay của cậu bị nắm chặt áp lên đỉnh đầu, lúc thân thể bị ba ngón tay không ngừng ra vào, chịu không được cảm thấy thẹn quay đầu.


Sở Diệc Mạc nhịn không được hỏi thăm: “Trước đây không phải là ngay cả bạn gái em cũng không có…”

“Tôi có!” Mặt Lê Tuần đỏ tới mang tai, cậu có bạn gái chỉ là không có hành vi như vậy.”Chỉ là không có hành vi như vậy.” Sở Diệc Mạc hôn hôn cậu, nhìn khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng, biết được suy đoán của anh đúng rồi, con ngươi ôn nhuận nhìn cậu, hôn cậu thật sâu.

“…” Lê Tuần giật mình, không hiểu sao tim đập nhanh hơn, cậu biết rõ chính mình không thích nam nhân, tính hướng cũng rất bình thường, nhưng mà bị Sở Diệc Mạc đụng chạm thân thể cũng nóng lên, phát nhiệt, cũng đáp lại vuốt ve của anh. Nguy hiểm! Đây quả thực quá nguy hiểm!

“Em suy nghĩ cái gì vậy?” Phát hiện ngay lúc này mà vẫn có thể xuất thần, Sở Diệc Mạc mất hứng nhìn cậu.

“Không nghĩ cái gì cả.”

“Như vậy hiện tại nghĩ đến anh.”


Lê Tuần giả bộ không nghe thấy. Sở Diệc Mạc cúi đầu xuống, cắn một ngụm vào hai điểm nổi lên trước ngực, lập tức nhìn thấy ánh mắt Lê Tuần xấu hổ và giận dữ, ngược lại thân thể của cậu thành thật hơn, Sở Diệc Mạc liếm liếm đầu v* đứng thẳng ẩm ướt hồng nhuận của cậu, rút ngón tay đang khai thác thân thể cậu ra, tách hai chân của cậu, sau đó ngay phía dưới bụng, đưa bộ vị nhiệt tình chống đỡ tại cửa huyệt đang không ngừng co rút của cậu.

“Không được…” Toàn thân Lê Tuần run lên, ý đồ chống cự, vật cứng hùng tráng bắt đầu xâm nhập thân thể của cậu, hơi thở của cậu nóng lên, toàn thân đều ra tầng tầng mồ hôi, chưa kịp thích ứng vật cứng trong thân thể, luật động mạnh mẽ đã bắt đầu phóng túng trong thân thể.

Giường lớn đung đưa rất nhỏ, thân thể Lê Tuần cơ hồ không còn vững vàng, giường rất rộng rãi, cũng rất mềm mại, lưng cậu kề sát lấy ga giường trơn trượt mát lạnh, hai chân bị ấn hai bên người, hai tay vô lực nắm lấy cạnh đệm, cái va chạm kịch liệt kia vừa sâu vừa nặng khiến lòng cậu cũng bị lung lay…

Ánh mắt Lê Tuần thuận theo khuôn mặt tuấn mỹ của Sở Diệc Mạc, nhìn đến áo sơmi có chút mất trật tự, cái cổ áo kia mở ra thật lớn, mơ hồ chứng kiến da thịt bên trong, trắng trẻo trơn trượt, khiến cho người khác nhịn không được muốn đụng chạm vào.

Cậu nhẹ nhàng đụng vào, cảm giác như giật điện làm cho Lê Tuần thu tay lại, bàn tay lại bị Sở Diệc Mạc chế trụ, đặt trên lồng ngực cường tráng của anh, ánh mắt của anh nhìn chằm chằm vào cậu, cặp môi nóng ướt đỏ mọng, thanh âm của anh ám ách đến đáng sợ.”Đến, giúp anh cởi”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận