"Đó là Tanaka Aki đúng không sao mọi người lại xa lánh cậu ấy vậy."
"Um vì cậu mới chuyển đến nên không biết, những người thân thiết và những ai giúp đỡ nó điều đã chết, đừng lại gần nhỏ xui xẻo đó."
Tại sao mình lại xui xẻo như vậy chứ, mình mới là người nên chết đi.
"Này Aki, chúng ta đi bơi đi có con sông gần đây rất mát."
"Um đúng là mùa hè thì nên đi bơi nhỉ, mà chỉ hai chúng ta thôi sao?"
Tại sao mọi chuyện luôn diễn ra như thế
"Tất cả là tại mày, nếu nó không cứu mày thì nó đã sống rồi, tại sao người chết lại là con tao chứ."
Mọi thứ xui xẻo luôn tìm đến tôi, có lẽ tôi mới là người nên chết đi, tại sao cậu lại cứu mình tại sao những người yêu thương đều chết chứ, ba mẹ, người bạn thân nhất, cảnh sát, những người lạ mặt, tất cả họ đều chết khi cố cứu tôi.
"Này Tanaka, mình đã nghe câu chuyện của cậu, dù cậu không biết nhưng mình còn sống đến bây giờ là nhờ cậu, chỉ cần cậu trở nên mạnh mẽ để không cần ai cứu giúp, cậu đã cứu được tớ đó."
Có lẽ vì câu nói đó tôi đã quyết định trở thành lính cứu hộ, để cứu lấy nhiều người nhất có thể, dùng cơ thể mà những người đã hy sinh mạng sống ban tặng, tôi sẽ hy sinh bản thân để cứu lấy những sinh mạng khác.
Mình nhớ đã tắt đèn rồi mà, tại sao bầu trời lại sáng như vậy chứ đang là ban đêm mà, chuyện quái gì thế này mình đang mơ sao.
"Alo"
"Này Aki cậu xem tin tức chưa, có một vòng tròn xuất hiện trên bầu trời phát sáng tuyệt đẹp."
"Xem rồi, thứ đó là cái quái gì vậy chứ, cứ như bước ra từ truyện tranh vậy."
"Đúng chứ nó rất giống, cậu có đang nhìn lên trời không, aaa đẹp quá đi tớ muốn nó sáng mãi như vậy, cứ như đang ở hành tinh khác vậy."
"Sáng để làm gì chứ, giờ mình phải mua thêm một tấm rèm nữa thì mới ngủ được."
"Cậu muốn ngủ thì ngủ đi, mình sẽ đi ngắm bầu trời biết đâu ngày mai lại hết."
Thứ đó xuất hiện gần một năm rồi nhỉ, cũng tại nó mà mình lúc nào cũng bận hết thực là tức chết mà.
"Báo cáo đã phát hiện nhóm leo núi họ vẫn còn dấu hiệu sự sống, do địa hình hiểm trở chúng tôi không thể hạ cánh, xin nhắc lại đã phát hiện được nạn nhân chúng tôi yêu cầu viện trợ hết.
" Đội 3 đã nghe được tín hiệu chúng tôi đang trên đường đến vị trị hết. "
" Họ leo đến đó để làm gì chứ, thật là muốn leo cũng phải lựa ngày khác đi, chọn đúng giao thừa làm tôi không thể xem pháo hoa rồi. "
" Từ khi vòng tròn xuất hiện những trò điên khùng cứ xảy ra, họ leo lên đó để chụp hình chứ gì, này Aki bây giờ cứu họ còn kịp xem pháo hoa không. "
" 9 giờ 12 phút, không kịp đâu đi đến điểm cứu hộ cũng mất 2 tiếng rồi, cậu ráng đợi năm sau đi. "
Chết tiệt mình cũng muốn xem pháo hoa, đến cuối năm rồi còn bận đúng là một năm xui xẻo mà.
" Đội 3 báo cáo, chúng tôi đã giải cứu thành công, có 6 người bị thương và 2 người đã chết, chúng tôi đang trên đường trở về hết. "
" Nghe rõ ****chu****tôi ****sẽ. "
" Aki bộ đàm bị gì rồi sửa giúp mình. "
" Đưa đây để mình làm, chúng tôi yêu cầu viện trợ vì thời tiết xấu, cần một đội y tế bọn họ bị thương rất nặng hết. "
" Chú**n*g****tôi********đã. "
" A chuyện quái gì vậy nè, sao lại hư vào lúc này chứ. "
" Này mọi người bầu trời hình như đang sáng hơn, những ánh hào quang đẹp ghê. "
Ngày 1 tháng 1 năm 2024 nhật bản đã biến mất kì lạ cùng với 124 triệu người.
Yana ôm lấy đầu cào cấu gương mặt đến chảy máu, khung cảnh xung quanh bị phá hủy để lại một khoảng trống đầy nước.
Yana liên tục đập đầu xuống đất vừa đập vừa la hét, Jinna ôm lấy Yana để ngăn cản cô ấy tiếp tục làm hại bản thân.
" Tất cả là tại chị, chị là thứ xui xẻo nhất trên đời này, tất cả họ chết là do chị. "
Jinna ôm lấy Yana dù đang khóc rất nhiều nhưng vẫn cố gắng an ủi
" Không phải, chị chỉ đang cố bảo vệ em thôi, phải là lỗi của em mới đúng chị không sai gì cả, Haru, Rie, Curo, Emia họ chết vì những tên khốn kiếp đó không phải lỗi của chúng ta. "
" Đúng chứ, Emia chết là do bọn đó chị chỉ là dọn rác khỏi thế giới này, bọn khốn nạn đó xứng đáng bị như vậy, tất cả là do bọn đó chị không làm gì sai cả. "
" Đúng vậy chị không sai gì cả, chúng ta mau ra khỏi đây nếu không bọn chúng sẽ tới nữa đó. "
Cả hai chạy thật nhanh về hướng lều mà nhóm Rie đã dựng lên, con ginrin vẫn còn ở đó, Yana và jinna leo lên và chạy thật nhanh ra khỏi khu rừng.
Cứ chạy cứ chạy mãi cho đến khi cả hai nhìn thấy một tòa thành hùng vĩ, cả hai bước qua cổng thành xuất hiện trước mắt những công trình to lớn tuyệt đẹp.
Vì đã chạy rất lâu cả hai không có gì để ăn, cơ thể yếu ớt cứ đi lang thang khắp nơi để tìm thức ăn, Jinna chạy lại gần một khu chợ bán thịt và cầu xin
" Làm ơn hay cho bọn cháu thức ăn nếu không chúng cháu sẽ chết mất."
Hamvuii viết xàm
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...