"Nhất Dương, không sao đâu, con có thể xem chú đạo diễn là bạn, nói ra những suy nghĩ trong lòng mình cho chú biết. Đương nhiên là nếu như con thật sự không muốn nói thì cũng không sao, chúng ta có thể kết thúc phỏng vấn ngay lập tức."
Triệu Nhất Dương không nói muốn kết thúc hay không, cậu nhóc ngồi im lặng trên ghế một lúc rồi mới mở miệng nói: "… Ba của con luôn nói con yếu đuối, không chịu được khó khăn."
Sợ người khác hiểu lầm, Triệu Nhất Dương vội vàng giải thích: "Con rất yêu ba, ba của con là nhà vô địch, từng giành được rất nhiều, rất nhiều huy chương vàng, tất cả mọi người đều rất khâm phục ba, con cũng rất khâm phục ba của con."
"Nhưng mà, con không muốn làm vận động viên như ba, con không thích mỗi ngày đều phải chạy bộ hay huấn luyện không ngừng nghỉ… Con cũng không thích tranh giành giải nhất với người khác, so với việc làm vận động viên, con càng muốn trở thành một nhà khoa học hơn, một nhà khoa học giống như bà nội của Niệm Niệm vậy." Triệu Nhất Dương nói thêm: "So với việc phải đi trại huấn luyện, con thích đi bảo tàng với cả vườn thực vật hơn, trong nhà con có rất nhiều, rất nhiều tiêu bản thực vật, chúng đều là con tự sưu tầm được…"
"Nhưng lúc con không muốn huấn luyện, ba luôn nói con lười biếng, nói con yếu đuối, không giống con trai." Nói tới đây, giọng điệu của Triệu Nhất Dương hơi trầm xuống: "Con thật sự không phải là một đứa trẻ ngoan, mạnh mẽ ạ? Nếu như sau này con không thể trở thành nhà vô địch giống ba, có phải mọi người sẽ không thích con không?"
[Triệu Nhất Dương đã học tiểu học, là đứa lớn nhất trong bọn trẻ, cậu nhóc luôn tỏ ra rất hiểu chuyện, chăm sóc rất tốt cho các em trai và em gái, nhưng có khi nào là vì quá nghe lời và hiểu chuyện nên người lớn không để ý đến cảm nhận của cậu nhóc không?]
[Ôm Triệu Nhất Dương một cái nè, con rất giỏi, tất cả mọi người đều rất thích con.]
[Lúc ghi hình lần trước, Triệu Hằng dẫn Triệu Nhất Dương đi huấn luyện cường độ cao, tuy Triệu Nhất Dương không tích cực mấy nhưng hầu như không hề từ chối yêu cầu của ba. Cậu nhóc không thích vận động nhưng vì ba mà vẫn luôn kiên trì, một đứa trẻ như vậy còn không phải là một đứa trẻ ngoan hay sao?]
[Trước đây, tôi từng xem rất nhiều cuộc phỏng vấn của Triệu Hằng, anh ấy đều nói rằng muốn đào tạo Triệu Nhất Dương thành một vận động viên như mình, nhưng qua nhiều tập phát sóng như thế, Triệu Nhất Dương đúng là kiểu người không thích tranh giành với ai cả, liệu rằng một đứa trẻ không có tính hiếu thắng có thích hợp để thi đấu thể thao không?]
Hai vợ chồng Triệu Hằng và Chung Dao ngồi trong phòng theo dõi đều trầm mặc, chăm chú nhìn Triệu Nhất Dương qua màn hình theo dõi.
Từ trước đến nay, Triệu Nhất Dương chưa từng nói qua những điều này với ba mẹ, đây là lần đầu tiên hai vợ chồng họ nghe được suy nghĩ thật trong lòng con trai.
Bản thân Triệu Hằng là một vận động viên, anh ấy cảm thấy con trai nên đi theo con đường giống mình. Lúc con nhà người ta đang chơi đùa thì Triệu Nhất Dương mới ba tuổi đã bắt đầu theo ba đi huấn luyện, cường độ huấn luyện ngày càng cao hơn khi cậu nhóc lớn lên.
Mặc dù đôi khi Triệu Nhất Dương cũng sẽ có một chút cảm xúc chống đối, nhưng sau cùng, cậu nhóc vẫn ngoan ngoãn nghe lời, hoàn thành yêu cầu của ba và huấn luyện viên, chỉ là cậu nhóc không đủ thiên phú, dù làm thế nào cũng không thể hoàn thành hoàn hảo.
Triệu Hằng luôn cảm thấy cố gắng quan trọng hơn thiên phú, vì vậy khi con trai không đạt được yêu cầu của mình, anh ấy sẽ nghĩ rằng con trai lười biếng, yếu đuối, không chịu được khó khăn nên mới như vậy.
Dường như anh ấy chưa từng nghĩ tới Triệu Nhất Dương có thật sự yêu thích hay không.
Có lẽ anh ấy cũng từng nghĩ tới, nhưng vẫn cố chấp cho rằng thằng bé còn nhỏ, những thứ mà con yêu thích sẽ thay đổi liên tục, vô tình không để tâm đến cảm nhận thật sự trong lòng con.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...