Triệu Diễm đau đớn nhắm nghiền mắt.
Mẹ của Triệu Kỳ và mẹ Thẩm Viện của anh là hai người mẹ hoàn toàn khác nhau.
Trước khi kết hôn với Triệu Chấn Hải, dù cuộc sống của hai mẹ con họ không mấy tốt đẹp nhưng mẹ Triệu Kỳ luôn dành hết tình yêu thương cho con mình.
Mẹ của Triệu Kỳ là một người phụ nữ rất dịu dàng, ăn nói nhỏ nhẹ. Cho dù Triệu Diễm có thái độ không tốt với mẹ kế, bà ấy vẫn sẽ luôn cười dịu dàng nhìn anh ấy, kiên nhẫn nhìn anh ấy, nói chuyện với anh ấy, nấu cơm cho anh ấy, chăm sóc anh ấy từ những điều nhỏ nhặt nhất. Khi đó, Triệu Diễm nghĩ nếu mẹ của anh ấy cũng giống như mẹ của Triệu Kỳ thì thật tốt.
Thẩm Viện chưa bao giờ là một người mẹ phù hợp với việc nuôi dạy con cái.
Trước khi liên hôn với Triệu Chấn Hải, bà ấy đã có người mình thích. Nhưng khi đó, ông bà ngoại của Triệu Diễm đã ép Thẩm Viện chia tay người bà ấy thích vì lợi ích của công ty, sau đó liên hôn với Triệu Chấn Hải. Bà ấy không có tình cảm với Triệu Chấn Hải, sau khi sinh con cũng chẳng ngó ngàng gì tới con cái.
Cho đến khi ly hôn, hai bên không hề chia tay trong êm đẹp. Bọn họ đã tranh cãi rất quyết liệt về vấn đề tài sản.
Trước khi Thẩm Viện rời đi, bà ấy đã bảo Triệu Diễm sau này đừng liên lạc với bà ấy và Dữu Dữu, bọn họ sẽ bắt đầu một cuộc sống mới trong tương lai. Thẩm Viện nói rằng bà ấy hi vọng mọi người và mọi việc trong nước sẽ không làm phiền bọn họ nữa, bảo rằng về sau Triệu Diễm hãy xem như không có một người mẹ này.
Mặc dù Triệu Diễm vẫn luôn biết Thẩm Viện không phải là một người mẹ tốt, nhưng khi Thẩm Viện nói những lời như vậy với anh ấy, cậu thiếu niên trẻ tuổi đó vẫn rất đau lòng, bị mẹ bỏ rơi, anh ấy tựa như đã bị cả thế giới bỏ rơi.
Anh ấy hận Thẩm Viện.
Trong lòng như mang một nỗi oán giận và sự kiêu ngạo đặc biệt của thiếu niên, Triệu Diễm tự nhủ với bản thân, nếu mẹ anh ấy không còn cần anh ấy nữa thì tại sao anh ấy vẫn phải nhớ đến bà ấy? Chi bằng giống như bà ấy mong muốn, anh ấy sẽ tránh xa bọn họ, để họ bắt đầu một cuộc sống mới.
Sau khi Thẩm Viện dẫn Thẩm Minh Dữu rời đi, trong khoảng thời gian đó, Triệu Diễm trở nên rất nổi loạn, trốn học, đánh nhau, không chịu về nhà,... Ngay cả Triệu Chấn Hải cũng không thể quản được anh ấy.
Cho đến khi trận hỏa hoạn đó xảy ra, Triệu Kỳ bị thương rất nặng khi cố gắng cứu anh ấy, mẹ của Triệu Kỳ không những không trách móc anh ấy mà còn chăm sóc anh ấy rất chu đáo, đây là lần đầu tiên anh ấy nhận được tình mẫu tử ấm áp như vậy.
Nhưng bây giờ Triệu Diễm mới biết, ngay cả một chút tình mẫu tử đó cũng là giả tạo.
Mẹ của Triệu Kỳ sẽ đối xử tốt với anh ấy nhưng đó chỉ là vì bà ấy cảm thấy có lỗi mà thôi. Có lẽ bà ấy không phải là người xấu nhưng vì con gái mình và tư lợi cá nhân, bà ấy đã lừa dối anh ấy như thể anh ấy là một kẻ ngốc. Nó giống như c.h.é.m anh ấy một nhát rồi giúp anh ấy cầm máu, mà anh ấy thì ngu ngốc mang ơn bọn họ.
Cũng chính vì điều này, anh ấy mới càng thêm căm hận.
Thật mỉa mai làm sao, anh ấy chính là kẻ ngu ngốc, bị bọn họ lừa gạt, sao anh ấy có thể ngu ngốc như vậy chứ!
"Cô đi đi, sau này, tôi không muốn nhìn thấy cô nữa, đừng xuất hiện ở nhà họ Triệu, cũng đừng xuất hiện ở trước mặt em gái của tôi." Triệu Diễm xoay người, nói: "Từ nay về sau, cô không còn bất kỳ quan hệ gì với nhà họ Triệu chúng tôi nữa."
**
Triệu Diễm đã quên mất mình đang ở đâu, anh ấy uống say bí tỉ, không hiểu sao lại chạy đến nhà Thẩm Minh Dữu ở thành phố S.
Là Giang Trầm mở cửa cho anh ấy.
Nhìn thấy Triệu Diễm say đến như vậy, Giang Trầm vội vàng đỡ anh ấy vào.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...