“SS! SS! SS!”
Lần này Tô Chi rất tin tưởng anh hai, kỹ thuật lái xe của anh rất ổn định, cũng rất ngầu, khi đua xe chạy ở đường đua, quả thực có rất nhiều cô gái đứng ở trên khán phòng la hét tên của anh.
Nghe thấy cô gái gọi tên của anh, anh hai vô cùng cao hứng, khoe khoang càng hăng say hơn.
Tô Quân Bạch: "Chi Chi, anh không nói dối nhé, độ nổi tiếng của anh rất cao.”
Tô Chi gật gật đầu: "… Không tồi.”
Cuối cùng anh hai cũng có một việc làm đáng tin cậy, xem ra ngoài khuôn mặt ưa nhìn và cơ thể có chút yếu đuối của anh ra, vẫn còn có nhiều ưu điểm.
Kỹ thuật lái xe của Tô An Thanh cũng rất lợi hại, cậu ấy còn mạnh mẽ hơn anh hai, giống như con bạc không sợ chết, một đường vượt qua, việc làm của cậu ấy cũng kích động được rất nhiều tay đua.
Muốn so vượt qua khúc cua với cậu ấy, nhưng không sợ chết bằng cậu ấy, đuổi không thắng cậu ấy, chỉ có thể căm giận giương mắt nhìn cậu ấy.
Bởi vì sự tồn tại của em gái, Tô Quân Bạch khoe khoang đồng thời cũng chú ý an toàn, tốc độ mà anh chạy không nhanh như trước, mục tiêu bây giờ của anh là thắng người đàn ông kia là được rồi.
Mục tiêu này rất dễ thực hiện, bởi vì anh đã tách khỏi một vòng với người đàn ông kia, trừ khi xe anh ấy có thể bay, nếu không thì không thể đuổi kịp anh.
Điểm kết thúc của cuộc đua ở một con đường khác, bên kia còn thiết lập khúc cua giữa núi, tốc độ xe của Tô An Thanh vẫn không giảm, một đường bão táp mà ra.
Rõ ràng, không ai bắt kịp được cậu ấy, cậu ấy đứng đầu trận đấu tối nay.
Lần này Tô Quân Bạch rớt lại phía sau mấy hạng, rớt khỏi bảng danh dự top 10, fan hâm mộ của anh đều rất thất vọng với kết quả này, vẫn luôn than thở cố lên cho anh.
Lần này Tô Quân Bạch chỉ đưa em gái đi chơi, không lấy thứ hạng đặt ở vị trí đầu tiên, bảng danh dự đều đang làm mới mọi lúc, cùng lắm là lần sau anh thắng lại được rồi.
Lần này có thể khiến cho em gái vui vẻ, hạnh phúc là được rồi.
Nhưng kỹ thuật lái xe của Tô An Thanh khiến cho cậu ấy rất mạo hiểm, luôn cảm thấy cậu ấy càng ngày càng dũng mãnh.
“Tiểu An thật sự lợi hại, nhưng cần nhắc nhở em ấy chú ý an toàn, khúc cua kia nhỏ hẹp như thế, em ấy lại lao qua mà không giảm tốc độ.”
Tô Chi cũng cảm thấy rất nguy hiểm: "Thực sự cần phải nhắc nhở anh ấy, đừng làm chuyện nguy hiểm như vậy.”
Chú nhỏ bởi vì cô và mẹ mà qua đời, con của ông ấy, cô hoặc ít hoặc nhiều phải chăm sóc.
Nhưng trong giấc mơ hiện giờ của cô, rất hiếm khi mơ thấy cốt truyện của Tô An Thanh, cũng không biết kết cục sau này của cậu ấy như thế nào.
Hai anh em nghĩ đến đi cùng nhau, thế nên sau khi cuộc thi kết thúc, một trái một phải chặn Tô An Thanh, làm giáo dục tư tưởng với cậu ấy.
“Tiểu An, anh biết kỹ thuật lái xe của em tốt, muốn thể hiện, nhưng em cũng phải nghĩ đến an toàn của em, đừng làm hành động nguy hiểm như thế nữa, em làm bọn anh sợ chết khiếp, biết không?”
“Anh hai nói đúng, quan điểm quan trọng nhất khi chơi đua xe chính là phải đặt sự an toàn lên đầu tiên, như vậy mới có thể phát triển dài lâu tiếp nữa.”
Tô Chi lại nghĩ đến một chuyện: "Ba người đàn ông mà hôm nay đến tìm em, nếu lần sau còn tìm em gây phiền phức nữa, nhớ chụp WeChat cho chị, bọn chị giúp em dạy dỗ bọn chúng.”
“Đúng rồi, chị không có WeChat của em, thêm một cái đi.”
Tô An Thanh: "…”
Có chút không còn gì để lưu luyến.
Tô Chi thành công xin được ID WeChat, thêm cậu ấy làm bạn bè.
“Tiền của bọn chúng đưa cho em rồi sao?”
Suy cho cùng có 200 vạn tệ đấy, không phải là số tiền nhỏ, thua rồi thì phải nhận thua.
Hơn nữa trong nguyên kịch bọn chúng hại Tô An Thanh và anh hai thê thảm như vậy, nên dạy dỗ bọn chúng một trận.
Tô An Thanh: "Chưa.”
Không phải cậu ấy bị hai người bọn họ ngăn cản không cho đi sao?
Tô Chi: "Bọn chị đi cùng em.”
Cô và anh hai cũng cần tìm người đòi tiền, 300 vạn tệ đấy, tìm người coi tiền như nước đi.
Tô Quân Bạch đi qua kéo quần áo của cậu ấy: "Đi thôi, đi thôi, đi cùng nhau.”
Tiểu An càng lớn càng không thân thiết với bọn họ, cần phải ở chung với nhau nhiều hơn mới được.
Tô An Thanh: "…”
Đây chính là nguyên nhân mà cậu ấy không muốn về nhà.
Ba người cùng nhau đi qua, tìm thấy ba người đàn ông trước, bọn chúng thi xong muốn bỏ đi, ngay lập tức bị bắt cả đám.
“Muốn đi đâu? Cần đưa các người một đoạn đường không?”
Đám đàn ông: "…”
Mẹ nó, sớm biết đã không thi đấu rồi, cũng không giành được phần thưởng mười nghìn tệ của hạng nhất, bọn chúng còn bị chặn đòi tiền.
“Chúng tôi chỉ có 100 vạn, nhiều hơn thì không có, có muốn hay không.”
“Lấy ra đi.” Tô Chi vẫy tay: "Còn có 100 vạn, chúng ta làm cái giấy ghi nợ, các anh nhớ trả lại, không trả lại thì nói chuyện các anh không trọng chữ tín ra ngoài, sau này không ai dám giao lưu với các anh nữa.”
Người đàn ông: "…”
Có cần tàn nhẫn như vậy không?!
Nếu không phải gần đây ông chủ bị nhắm vào, dặn dò bọn chúng làm việc đừng lộ ra quá nhiều kẽ hở, bọn chúng sẽ sợ bọn họ à.
Cuối cùng chỉ cần đến 100 vạn tệ, đã đưa tiền cho Tô An Thanh.
Tô Quân Bạch hỏi cậu ấy: "Tiểu An, em thi đấu là vì tiền sao? Gần đây em rất thiếu tiền?”
Bà nội rất tốt với Tiểu An, cổ phần của chú nhỏ đều đưa cho Tiểu An, cổ tức hàng năm được chia đều đưa cho cậu ấy, nhiều năm như vậy, đáng lẽ cậu ấy đã tiết kiệm rất nhiều tiền rồi.
Tô An Thanh lấy thẻ cất đi, lắc lắc đầu, thản nhiên trả lời: "Tàm tạm.”
Cậu ấy kiếm tiền đương nhiên có dụng ý khác, càng nhiều càng tốt.
Tô Quân Bạch dặn dò: "Nếu thiếu tiền thì nói với bọn anh, đừng để mình chịu khổ.”
Tô An Thanh nhàn nhạt đáp lại, tỏ ý biết rồi.
“Các anh chắc cũng có việc phải làm, em đi trước.”
Qua lời nhắc nhở của cậu ấy, Tô Chi nghĩ đến: "Tiền của bọn chị vẫn chưa lấy.”
Kẻ coi tiền như nước đưa lên ba trăm vạn, ngu sao không cầm.
Hai người chặn người đàn ông đặt cược lại: "Có chơi có chịu, đưa tiền đi.”
“…”
Người đàn ông coi tiền như rác cạn lời, anh ta ngay cả mặt của đối phương còn chưa nhìn thấy đã sắp thua 300 vạn, anh ta quay về thì bố sẽ đánh chết anh ta mất.
Một lần nữa thành công chặn đường được 300 vạn, Tô Chi cầm lấy thẻ, búng nhẹ, phát ra âm thanh vui tai.
“Trải nghiệm của chuyến đi chơi này rất tốt, lần sau vẫn có thể hẹn tiếp.”
Đôi mắt của Tô Quân Bạch sáng lên, em gái không những ủng hộ anh, vẫn luôn ủng hộ anh làm chuyện này, anh sắp khóc vì hạnh phúc rồi.
*
Tô Quân Bạch nán lại nhà một ngày liền quay lại đoàn phim, trước khi rời đi vô cùng miễn cưỡng.
“Chi Chi, em rảnh thì đến đoàn phim thăm anh, một mình anh ở bên đó rất cô đơn đó.”
Tô Chi: "…”
Lúc trước anh không nói như vậy, có điều cô cũng biết anh hai chỉ là muốn an ủi.
“Biết rồi, có thời gian em sẽ đến.”
“Đi đường chú ý an toàn, đừng đến gần với diễn viên nữ quá, để tránh bị mắng.”
Tô Quân Bạch vui vẻ rời đi.
Tô Chi không giải quyết chuyện của anh hai, không bằng anh vui vẻ như vậy, chờ anh cả thu thập thông tin của nữ chính và nam phụ trong phim.
Sau khi Tô Quân Bạch về đến đoàn phim, ngay ngày hôm ấy lập tức bắt đầu quay phim.
Vào ngày nghỉ, anh đang quay một cảnh với nữ chính và cảnh quay với nam phụ.
Cảnh quay hôm nay đơn giản, không cần quá bùng nổ, nắm vững những kỹ thuật diễn xuất cơ bản nhất là được rồi.
Bây giờ anh có rất nhiều kinh nghiệm diễn xuất, cộng thêm xx của đạo diễn Uông nữa, anh có thể hoàn thành cảnh quay này rất tốt.
Tính tình đạo diễn Uông rất tốt nói: "Không tồi, có tiến bộ, Tiểu Bạch nghỉ ngơi trước đi, buổi chiều còn có mấy cảnh quan trọng.”
“Tôi biết rồi.” Tô Quân Bạch than thở em gái không ở đây, nếu không thì có thể thấy anh được đạo diễn khen ngợi rồi.
Liên Phương gần đây đi vắng, giúp anh bàn chuyện công việc ở tỉnh khác.
Trợ lý đi theo anh, buổi trưa đặt cơm cho anh: "Tiểu Bạch, một đùi gà đủ chưa? Không đủ thì tôi gọi thêm.”
“Đủ rồi.” Tô Quân Bạch chụp lại suất ăn, có đùi gà, có rau, có trứng gà, bữa ăn rất phong phú và bổ dưỡng.
Anh chụp một tấm ảnh gửi cho Tô Chi, Tô Chi cũng đang ăn cơm ở căn tin, gọi ba món mặn, hai món chay và một phần cơm lớn, đồ ăn rất ngon.
Cô cũng chụp một bức ảnh gửi cho anh, trọng tâm ống kính nằm ở chỗ thịt chiên giòn đầy ắp.
Tô Quân Bạch gửi một icon thèm khóc.
Anh hai còn muốn so đồ ăn ngon với cô, nhưng so không hơn.
Lúc đặt điện thoại xuống, nhìn thấy WeChat của Lục Úc, cuộc trò chuyện của hai người vẫn còn ở tối qua, cô tiện tay gửi bức ảnh qua cho anh.
Lục Úc vừa kết thúc quay phim, đang uống nước, nhận lấy điện thoại mà trợ lý đưa qua liền nhìn thấy tin nhắn của Tô Chi gửi đến.
“Rất thịnh soạn.”
Anh chụp một bức ảnh đang uống nước cho cô.
Tô Chi: "Anh vẫn đang đóng phim sao?”
Lục Úc: "Ừm, quay một cảnh nữa sẽ kết thúc.”
Tô Chi: "Gần đây các anh đóng phim thời gian như thế nào? Đạo diễn Vương có thức khuya quay phim không? Kéo dài thời gian tan ca của các anh.”
Lục Úc: "Có một video cảnh báo nguy hại về việc thức khuya của bạn, bây giờ ông ấy đang hối thúc chúng anh tan ca.”
Tô Chi: "Ha ha ha, vậy thì được, anh chú ý sức khoẻ hơn, còn có đạo diễn Vương nữa.”
Lục Úc: "Được.”
Hai người lại tán gẫu mấy câu, Tô Chi mới bỏ điện thoại xuống và tập trung ăn cơm.
Lâm Mạt ngồi đối diện lắm chuyện hỏi cô: "Chi Chi, cậu đang nói chuyện với ai mà cười ngọt ngào như vậy.”
“Anh hai, còn có Lục Úc nữa.” Tô Chi cười rất ngọt ngào sao? Bản thân cô không cảm thấy vậy.
Nghe thấy tên của thần tượng, Lâm Mạt càng khơi dậy tâm hồn nhiều chuyện: "Cậu nói gì với thần tượng thế? Gần đây thần tượng có tốt không? Khi nào anh ấy có thể đến trường chúng ta quay phim?”
Tô Chi: "…”
Cô không nên nhắc đến Lục Úc.
“Cuộc sống hàng ngày, không có gì.”
Lâm Mạt ôm mặt, trêu chọc cô: "Chi Chi, cậu không biết, vẻ mặt vừa rồi của cậu như kiểu nói chuyện yêu đương.
Nếu sau này cậu và thần tượng của tớ hẹn hò, chẳng phải tớ có thể nhìn thấy anh ấy mỗi ngày sao, ha ha ha, Nguyệt Nguyệt cậu nói có phải không?”
An Nguyệt Nguyệt đang yên tĩnh ăn cơm: "… Vậy cậu có thể ở cùng với Chi Chi mỗi ngày sao?”
“Tớ chắc chắn có thể, Chi Chi có bằng lòng không?” Lâm Mạt nhìn qua đầy mong đợi.
Tô Chi: "… Không.”
Cô không bằng lòng.
Đợi đã, tại sao cô phải trả lời câu hỏi này, Lâm Mạt có độc.
*
Tô Quân Bạch gặm đùi gà, lại ăn trứng, ăn mấy ngụm rau, cơm vẫn còn thừa lại một nửa.
Gần đây anh đóng phim vừa mệt lại vừa đói, khẩu vị cũng trở nên lớn hơn.
Sau khi ăn xong, tê liệt trên sô pha một lát, bên ngoài có người gõ cửa: "Thầy Tô có ở đây không? Em là Phương Từ Lôi, muốn đối diễn với anh chiều nay, có được không?”
Tô Quân Bạch ăn uống no nê không muốn dậy, trợ lý cũng không biết đã đi đâu rồi, bên ngoài vẫn đang gõ cửa.
Anh có chút bực bội bò dậy đi mở cửa, Phương Từ Lôi đang cầm kịch bản đứng ở bên ngoài, nhìn thấy anh liền nở một nụ cười: "Thầy Tô, anh đã ăn chưa? Em muốn đối diễn với anh.”
“Vừa ăn xong, bây giờ vẫn còn sớm, vẫn còn nửa tiếng, tôi phải nghỉ ngơi.” Tô Quân Bạch dạo này rất mệt.
Phương Từ Lôi cười áy náy: "Thật xin lỗi, vậy em sẽ quay lại sau.”
“Đợi đã, bộ phim buổi chiều trực tiếp đến phim trường diễn, cô không cần đến phòng nghỉ.” Tô Quân Bạch luôn ghi nhớ lời nhắc nhở của em gái.
Anh cũng biết giữ khoảng cách với sao nữ, tránh những phiền toái không cần thiết.
Phương Từ Lôi bóp kịch bản và cười ngượng ngùng: "Ừa được rồi, thầy Tô, anh nghỉ ngơi trước, chút nữa gặp ở phim trường.”
Sau khi Tô Quân Bạch đóng cửa, cô ta mới rời đi.
Cách chỗ rẽ hành lang không xa, có một người đàn ông đang giơ điện thoại lên chụp ảnh.
Phương Từ Lôi đi qua nhìn thấy động tác của anh ta, vẻ mặt có chút ngượng: "Anh vào đây với em.”
Người đàn ông lưu xong bức ảnh, cầm điện thoại đi vào phòng với cô ta: "Làm sao thế? Ai lại chọc em tức giận? Anh giúp em dạy dỗ anh ta.”
“Còn không phải là anh.” Phương Từ Lôi ném kịch bản lên bàn, vô cùng tức giận, Triệu Yến Huy, người em thích là anh, anh có thể đừng luôn bắt em làm chuyện này không.”
“Đỉnh lưu như Tô Quân Bạch, fan hâm mộ nhiều như vậy, nếu em cọ nhiệt độ của anh ta, chắc chắn sẽ bị fan của anh ta mắng chết, em không làm.”
“Em đã hi sinh vì anh nhiều như vậy rồi, anh có thể hăng hái tranh giành chút không, đóng phim thì quay cho tốt, đừng cứ nghĩ đến việc đi đường tắt, có được không?”
Triệu Yến Huy đợi cô ta phát cáu xong mới bước tới, ôm cô ta từ phía sau, giọng nói nhẹ nhàng.
“Tiểu Lôi, em đừng tức giận, anh làm như vậy còn không phải là vì nghĩ cho tương lai của chúng ta sao?”
“Anh biết mình không có bản lĩnh, vẫn luôn cố gắng để trở nên tốt hơn, nhưng anh không có người chống lưng, không có mối quan hệ sâu rộng, đây là cách nhanh nhất.”
“Anh chắc chắn sau này có thể nổi tiếng, sẽ cho em một tương lai tốt đẹp, em phải tin anh, giúp anh lần nữa, đợi anh, có được không?”
“Giọng nói dịu dàng của anh ta, toàn là lời nói hoa mỹ, giỏi dỗ dành con gái vui vẻ nhất.”
Phương Từ Lôi được anh ta dỗ dành như vậy, sự giận dỗi trong lòng cũng gần như tan đi.
Hai người là bạn học đại học, cô ta đã yêu anh ta từ cái nhìn đầu tiên, lúc đầu vẫn là cô ta theo đuổi anh ta, thật không dễ mới ở bên nhau, cô ta rất trân trọng anh ta.
“Anh tốt nhất nói lời thì giữ lời, nếu em cọ nhiệt độ của Tô Quân Bạch bị mắng chửi, anh phải làm thế nào?”
“Tiểu Lôi tốt như vậy, anh chắc chắn không để em chịu ấm ức, đối đầu chửi với bọn họ.” Triệu Yến Huy tiếp tục nói: "Tiểu Lôi chỉ có thể để anh cưng chiều.”
Hai ba câu nói đã khiến cho Phương Từ Lôi choáng váng đầu óc, cảm thấy người đàn ông này là người yêu mình nhất, trước khi cảnh quay buổi chiều bắt đầu, cô ta chủ động tìm Tô Quân Bạch đối diễn.
“Thầy Tô, em có thể đối diễn với anh không?”
“Cảnh này em không hiểu rõ lắm, thầy Tô có nhận xét gì không?”
Phương Từ Lôi mang theo mục đích mà đến, vì vậy dựa vào Tô Quân Bạch rất gần, Triệu Yến Huy cách đó không xa đã chụp mấy bức ảnh.
Một mùi nước hoa ngọt ngào xông đến, Tô Quân Bạch lùi về phía sau: "Có thể đối diễn, cảnh này tôi cũng không hiểu rõ lắm, chúng ta đi tìm đạo diễn Uông hỏi thử.”
Phương Từ Lôi: "…”
Thêm một đạo diễn, làm sao cô ta còn cọ nhiệt độ.
Tô Quân Bạch thấy cô ta bất động: "Cô không đi sao?”
Lúc nghỉ trưa thì muốn đối lời thoại tích cực như thế, sao lúc này bất động rồi.
Phương Từ Lôi: "… Đi.”
Lời mời của đỉnh lưu, cô ta chắc chắn phải đi.
Có Uông đạo diễn ở giữa, việc chụp hình của Triệu Yến Huy chỉ có thể tạm dừng, anh ta lục lại mấy tấm ảnh trong điện thoại, có bảy tám tấm cũng đủ rồi.
Tối hôm đó anh ta liền tìm blogger để đăng những bức ảnh lên, cộng thêm việc cố tình quảng cáo, Weibo phát ra chưa được bao lâu đã có mức độ nổi tiếng rất cao.
#Tô Quân Bạch và Phương Từ Lôi#
Góc độ của ảnh chụp có vấn đề, vậy nên nhìn hai người có vẻ rất thân mật.
Thêm vào đó, Weibo cố ý thân mật hoá mối quan hệ của hai người, nói cái gì mà bạn bè chung sống hoà hợp kiểu như vậy.
Fan hâm mộ của hoa trắng nhỏ nhìn thấy liền nổi giận.
“Cái quái gì vậy? Đừng yêu ma quỷ quái nào cọ nhiệt độ của ông xã tôi, có được không?”
“Tức chết tôi rồi, ngôi sao nữ F nào đó có chút tự mình biết mình được không, đừng ở gần ông xã tôi như vậy, ông xã là người của chúng tôi!”
“Đây là Weibo ai đăng đấy, đúng là đủ bực mình, ông xã tôi là một người kén chọn như vậy, không thể nào sẵn lòng làm bạn với bất cứ ai.”
“Tôi không nghe, tôi không thấy, coi như chuyện này chưa từng xảy ra.”
“Lôi Lôi của chúng ta làm sao vậy? Cô ấy là nữ thần xinh đẹp như vậy, ở cùng với ai đều được, Tô Quân Bạch chỉ là khuôn mặt dễ nhìn chút, cũng không có gì ghê gớm.”
“Đúng đó, Tiểu Bạch của chúng tôi chính là khuôn mặt dễ nhìn, bảo nữ thần nhà cô đừng đến cọ nhiệt độ nữa.”
…
Fan hâm mộ của hai bên cãi lộn túi bụi, cái tên Phương Từ Lôi này cũng nhận được sự nổi tiếng hơn nữa, một đêm đạt hơn mười mấy vạn fan.
Triệu Yên Huy nhìn điện thoại cười: "Tiểu Lôi, sức nóng vẫn đang tăng lên, em sắp nổi tiếng rồi.”
Phương Từ Lôi cũng nhìn thấy rồi, bị fan xx của Tô Quân mắng chửi, cô ta rất buồn, nhưng bạn trai chỉ quan tâm mức độ nổi tiếng của cô ta.
“Em bị bọn họ mắng thê thảm như vậy, anh không dỗ dành em sao?”
Triệu Yến Huy ôm lấy cô ta: "Đừng tức giận nữa, em phải nghĩ như thế này, bọn họ đến để đưa tiền cho em.”
Hai người chán ngán một lúc, điện thoại của Phương Từ Lôi vang lên, là ông chủ bao dưỡng cô ta gọi đến, cô ta vẻ mặt chán ghét, cực kỳ không muốn qua đó.
“Bây giờ em đã nổi tiếng như vậy, em không muốn đi theo ông ta nữa.”
“Đợi mấy ngày nữa có được không? Đợi mức độ nổi tiếng ổn định rồi, chúng ta sẽ đá ông ta.” Triệu Yến Huy cười nói: "Anh đưa em qua đó.”
Hai người đến khách sạn, sau khi xuống xe, không chú ý đến thợ săn ảnh ẩn núp ở trong sâu.
*
Tô Quân Bạch bị người khác cọ nhiệt độ vô tội bị người ta mắng lại rất im lặng.
“Bị oan quá, tôi với cô ta không có quan hệ gì hết, còn cố ý giữ khoảng cách, thời gian đối diễn đã bị người ta chụp rồi.”
Trước đây cũng từng xảy ra tình huống tương tự này, nhưng mức độ nổi tiếng không cao như vậy, sau khi đoàn đội của công ty phát hiện, ngay lập tức gỡ bỏ Weibo, không gây ảnh hưởng quá lớn.
Lần này thì khác, mức độ nổi tiếng trực tiếp bị bùng nổ.
Liên Phương: "Được rồi, tôi biết rồi, cậu không có quan hệ gì với cô ta thì tốt, vậy lát nữa cậu đăng Weibo giải thích một chút.”
Bây giờ anh ta đang ở nơi khác, trong một thời gian ngắn cũng không thể quay về được, chỉ có thể nhờ người của đoàn đội công ty giúp xử lý.
Bọn họ đã rất có kinh nghiệm rồi, sau khi Tô Quân Bạch đăng Weibo giải thích, kết cục của thuỷ quân dẫn dắt dư luận và đề tài.
Rất nhanh đã đem chủ đề hot search #Tô Quân Bạch và Phương Từ Lôi# trước đó nhấn xuống.
Người vui vẻ nhất chính là fan hâm mộ.
“Ha ha ha, đối diễn mà thôi, làm sao có thể làm ra một câu chuyện, óc tưởng tượng tốt như vậy sao không đi viết tiểu thuyết.
Xác nhận qua giọng điệu, là Tiểu Bạch nói không sai.”
“Gạch bỏ trực tiếp, tôi sướng.”
“Ông xã thật ra sức, đối với loại người này không thể có vẻ mặt hòa nhã.”
“Tôi biết rõ, ông xã chắc chắn không có quan hệ gì với sao nữ J, thật tốt.”
Chuyện này rất nhanh được giải quyết, không để bọn họ cọ nhiệt độ quá nhiều.
*
Lúc Tô Chi để ý tới chuyện này, bên anh hai đã giải quyết rồi.
Cốt truyện gốc không xảy ra cảnh này, đáng lẽ bắt nguồn từ cốt truyện mà ra, chỉ cần giải quyết hoàn hảo là được.
Thứ tư nghỉ học quay về, Tô Cảnh Chu gọi Tô Chi lại: "Chi Chi, chuyện lần trước mà em nhờ anh làm, anh đã làm xong rồi, em xem thử.”
Tô Chi cười nói: "Cảm ơn anh cả.”
Anh cả chính là quyền lực, làm việc rất nhanh nhẹn, cô thích.
Những tư liệu điều tra này gần giống với cốt truyện mà cô mơ thấy, nữ chính vì tiền đồ mà tìm một ông chủ cung cấp tài nguyên cho cô ta, thời gian rảnh thì dính cùng với nam phụ, cũng chính là bạn trai ngầm của cô ta.
Nhưng trong tư liệu mà anh cả điều tra, có những chuyện mà cô không biết.
Về chuyện bạn trai ngầm của nữ chính, anh ta tìm một cô bạn gái bên ngoài sau lưng nữ chính, cô gái này là fan hâm mộ của anh ta, gia đình giàu có, gia thế cũng rất tốt.
Quan trọng là người đẹp, cũng mang lại cho anh ta rất nhiều lợi ích.
Anh ta một mặt nhập nhằng với nữ chính, mặt khác lại vướng mắc không rõ ràng với fan nữ.
Một chân đạp hai thuyền, là tên cặn bã đúng nghĩa.
Tô Chi chẹp một tiếng, trông rất ưa nhìn, uổng cho khuôn mặt này.
Quả nhiên con người không thể chỉ nhìn bề ngoài.
Lúc Tô Cảnh Chu đang điều tra cũng xem những điều này: "Hai người này hình như là diễn viên trong đoàn phim của Tiểu Bạch, nếu tung tin tức của bọn họ ra ngoài, sẽ không ảnh hưởng đến Tiểu Bạch chứ?”
Mặc dù bình thường anh hay chê Tiểu Bạch, nhưng nếu Tiểu Bạch gặp phải chuyện gì, anh cũng sẽ lo lắng, ngay lập tức đi giải quyết.
Tô Chi: "Ít nhiều gì chắc chắn sẽ có chút, nhưng tung ra ngoài sớm, bộ phim mà anh hai đang quay sẽ có thể ít tổn thất hơn.”
Trong cốt truyện gốc là dưới tình huống đang quay được một nửa thì bị tung ra ngoài, đã chiếm giữ bảng hot search hai ngày, trong đó có thành quả bà xã của ông chủ kia ném tiền.
Những ồn ào được toàn mạng biết đến, scandal lộ ra ngoài, tất cả mọi thứ trước đây của nữ chính bị đánh trở về hình dạng ban đầu.
Nam phụ chỉ bị liên lụy một chút, không nghiêm trọng như cô ta, vẫn lăn lộn trong giới giải trí tiếp, bởi vì mọi người không đào ra chuyện anh ta và fan hâm mộ ở bên nhau.
“Ừ, tối nay xử lý chuyện này.” Tô Cảnh Chu gật đầu: "Chi Chi, trực giác của em quá chính xác.”
Tô Chi cười gượng: "… Vâng, anh cả vất vả rồi.”
Nếu nói cảnh trong mơ với anh cả thì không ổn, chỉ có thấy lấy trực giác ra để lấy lệ.
Tô Cảnh Chu vừa định tìm người tung tin thì chuyện của bọn họ đã bị người khác tung ra ngoài trước.
#Phương Từ Lôi được bao nuôi#
“Vãi! Đây là tin tức chấn động gì vậy! Phương Từ Lôi không phải là nàng tiên nhỏ sao? Sao được người ta bao nuôi rồi?”
“Người đàn ông trên hình là ai thế? Nhìn không rõ mặt? Không phải là Tô Quân Bạch chứ?!”
“Sao có thể là anh ấy, thấy thân hình có lẽ khá thấp đấy, không phải là ngôi sao trong giới.”
“Tiểu tiên nữ của tôi à, cô mau ra đây giải thích đây là giả đi, tôi sắp chịu không nổi rồi, theo dõi cô lâu như vậy, tim tôi đau quá.”
“Giả cái gì mà giả, ảnh đều lộ ra rồi, còn không chứng minh được à.”
“Ngôi sao trong giới giải trí quả thật có tốt không, đều là hình ảnh trong mắt công chúng mà công ty xây dựng, cũng may người tôi theo đuổi là hoa trắng nhỏ, ông xã tôi sẽ không thể lật xe.”
“Hôm nay lại có một ngôi sao lật xe, đây là người thứ mấy rồi?”
“Hai ba người đi, vẫn còn mấy tháng nữa mới tới tết, không biết là ai chốt năm.”
“Cầu nguyện thần tượng của tôi đừng lật xe, nếu không thì sẽ điên mất.”
…
Chủ đề này được kích nổ trực tiếp leo lên hot search đầu tiên, chưa được bao lâu, lại thêm một nick Weibo cũng bùng nổ..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...