Tô Quân Bạch nghe lời em gái nói xong thì có chút cảm giác khó chịu, nhưng anh lại đột nhiên không nghĩ ra được mình khó chịu ở chỗ nào.
""Anh cũng cảm thấy trọng lượng của thanh kiếm không giống lúc trước, nhưng bề ngoài vẫn giống nhau, anh còn tưởng rằng do ảo giác của mình.""
Lúc anh cầm kiếm cũng cảm nhận được, nhưng lúc đó không quá để ý, khi lên đối diễn với đối phương, kiếm của anh quẹt qua làm cánh tay Kiều Thượng bị thương, còn làm kiếm của anh ta bị gãy, lúc này anh mới giật mình biết rằng kiếm trong tay mình là kiếm thật.
Tô Chi chậm rãi kéo bao da của thanh kiếm ra, sau khi kéo bao da ra, thanh kiếm bên trong lộ ra, lưỡi kiếm sắc bén ánh lên ánh sáng sắc lạnh.
""Em cẩn thận tay đấy, cái này rất sắc.""
Trong kịch bản gốc, diễn viên khách mời dùng thanh kiếm này đã thiếu chút nữa đâm chết người, có thể thấy được sức mạnh của thanh kiếm này lớn đến mức nào.
Bây giờ kịch bản đã thay đổi, anh hai là người cầm kiếm, không đâm chết người nhưng đã khiến Kiều Thượng bị thương, trên người hai người đều có máu giả, vết thương trên cánh tay anh ta cũng không gây ra quá nhiều chú ý.
Nếu như cư dân mạng chú ý đến chuyện này, anh hai đâm diễn viên khách mời bị thương, cho dù không phải là lỗi của anh thì cũng sẽ bị mắng.
Ai bảo anh là nam phụ pháo hôi chứ, xem ra chỉ có thể chờ đến lúc qua sinh nhật tuổi hai mốt của anh thì mới có thể thoát khỏi thân phận này, mới không còn xui xẻo như vậy.
""Trước đó anh cầm kiếm đạo cụ mà, sao lại biến thành cái này rồi?"" Tô Quân Bạch nhớ lại, nhưng thật xin lỗi, anh không thể nhớ ra chuyện gì.
Tô Chi cảm thấy muốn biết đáp án thì chỉ có thể đi xem camera theo dõi, nhưng trước đó phải đi tìm người quản lí đạo cụ.
""Tại sao thanh kiếm này lại là kiếm thật?""
Người quản lí đạo cụ nhìn thấy kiếm thật cũng rất kinh ngạc: ""Nhà kho sau hậu trường của chúng tôi đều là kiếm đạo cụ, không có loại kiếm thật này, mấy người lấy từ đâu vậy?""
""Ngay ở phòng chờ sau hậu trường."" Tô Chi hỏi lại một lần nữa: ""Chắc chắn không phải là kiếm của mọi người sao?""
Quản lí đạo cụ gật đầu khẳng định: ""Chắc chắn, tôi làm quản lí đạo cụ đã lâu như vậy rồi, chút hiểu biết này vẫn ý thức được.""
""Được, mang quản lí đi xem camera."" Tô Chi nhất định phải điều tra chuyện này rõ ràng.
Tô Quân Bạch đương nhiên là nghiêng về phía em gái, hơn nữa thanh kiếm này là anh cầm, mục tiêu của người khác cũng là nhằm vào anh.
Quản lí nhanh chóng đi xem camera, sau khi đi tìm hiểu thì nói: ""Thật xin lỗi, camera ở khu hậu trường bị hỏng, không quay lại được.""
""Tại sao có thể như vậy được?"" Tô Quân Bạch và Tô Chi liếc nhìn nhau: ""Camera hỏng các người cũng không thể không sửa được.""
""Vẫn chưa kịp sửa."" Quản lí biết làm lớn chuyện này cũng không tốt với tổ tiết mục của bọn họ, ông ta khuyên nhủ: ""Mấy người đừng sốt ruột, tôi nhất định sẽ cho hai người một câu trả lời thỏa đáng.""
""Chúng tôi chỉ muốn biết là ai đổi kiếm."" Tô Chi nói: ""Nếu đã không có camera thì điều tra người đi.""
Cô nhất định phải bắt được người đổi kiếm.
Kiều Thượng quay xong đến chỗ hậu trường họ đang đứng: ""Mấy người đang nói chuyện gì vậy?""
Mặc dù Kiều Thượng bị phê bình nhưng anh ta được thăng cấp, tâm trạng cũng không tệ lắm, có thể vào giai đoạn tiếp theo, cũng giống với sân khấu đối diễn với diễn viên khách mời, thử thách cuối cùng là đối diễn với cố vấn.
Nếu như người xem bỏ phiếu cao hơn cố vấn thì diễn viên khách mời có thể nhận được một phần thưởng vô cùng lớn.
Tất cả đều là muốn cảm ơn sự trợ giúp của ba người bạn.
""Chúc mừng anh thăng cấp."" Tô Chi nhìn vết thương trên cánh tay anh ta: ""Tốt nhất nên xử lí qua một chút.""
""Cảm ơn, anh không sao, vết thương nhỏ thôi."" Kiều Thượng dùng ống tay áo che đi vết thương, anh ta nói: ""Hôm nay hai người vất vả rồi, lát nữa tôi mời hai người ăn cơm.""
""Không cần phiền phức như vậy, chờ anh có thời gian rồi mời cũng được."" Tô Quân Bạch nói: ""Thời gian này anh nên nghỉ ngơi cho tốt thì hơn, còn phải chuẩn bị để thi đấu thêm một lần nữa.""
Giai đoạn tiếp theo của cuộc thi là cùng cạnh tranh với các diễn viên được thăng cấp và diễn viên khách mời, họ không thể giúp gì được.
""Không sao, tôi không buồn ngủ."" Kiều Thượng cười nói: ""Đi tẩy trang trước đã.""
Lớp trang điểm của Tô Chi đơn giản, không bao lâu đã tẩy xong, cũng thay về quần áo của mình, cô lập tức cảm thấy thế giới hoàn mỹ.
Cô rất ghét mặc váy, chỉ có một tình yêu duy nhất với quần.
Bên họ đã thay đồ xong xuôi, còn bên phía quản lí vẫn chưa có chút tiến triển nào về chuyện kiếm đạo cụ biến thành kiếm thật, ông ta điều tra người, nhưng sẽ không ai tự nhận mình làm loại chuyện này.
""Tính cách của nhân viên công tác bên phía chúng tôi đều rất tốt, sẽ không làm chuyện này."" Quản lí nói: ""Có phải là do người khác không cẩn thận mà chuẩn bị nhầm không?""
""Vậy ông nói cho tôi biết, anh tôi để kiếm ở góc này, đối phương cố ý chuẩn bị nhầm thành một thanh kiếm thật sao?"" Tô Chi tỏ rõ thái độ mình muốn một kết quả chính xác: ""Ông cũng không muốn chuyện này bị làm lớn mà? Bị cư dân mạng biết thì chỉ sợ tiết mục này của ông sẽ bị dừng.""
""Tôi dùng thanh kiếm đó, còn làm Tiểu Kiều bị thương, chuyện này nhất định phải cho chúng tôi một câu trả lời rõ ràng."" Lúc ấy Tô Quân Bạch nhập vai vào nhân vật, sức lực bỏ ra cũng lớn hơn trước đó một chút, cho nên vết thương trên cánh tay Kiều Thượng cũng không nhỏ.
Lúc này Kiều Thượng mới nghe rõ chuyện gì đã xảy ra: ""Mấy người nói là kiếm của Bạch ca là có người cố ý đổi sao? Sao người đó lại làm như vậy?""
""Đây cũng là điều mà chúng tôi muốn biết.""
Cô không biết tên của người đã đổi kiếm trong kịch bản gốc, chỉ biết là nhân viên công tác của nơi này, cho nên người kia chắc đang ở chỗ nào đó trong này.
""Mấy người yên tâm, tôi nhất định sẽ cho mọi người một câu trả lời rõ ràng."" Quản lí lau mồ hôi trên trán: ""Bây giờ không còn sớm nữa, hay là mọi người đi ăn cơm trước đi, tôi lại đi hỏi thăm một lần nữa.""
""Cùng đi đi."" Tô Chi không đói, cô chỉ muốn tra rõ mọi chuyện.
Quản lí ngượng ngùng cười vài tiếng: ""Cũng được.""
Ông ta mang họ đến nơi mấy nhân viên thường hay họp rồi nói: ""Trước tiên mấy người ngồi đây đợi chút, tôi đi gọi người.""
Sau khi ông ta rời khỏi đây thì sắc mặt lập tức trầm xuống, sau đó vội vàng đi tìm trợ lí để cô ta tập hợp nhân viên lại, rồi vào một văn phòng, bên trong có một nữ sinh mặc một bộ trang phục vô cùng kì lạ đang ngồi đó.
""Sao con vẫn còn ở đây? Đi nhanh lên!""
Nữ sinh kia trực tiếp mở miệng đòi tiền: ""Bố, con hết tiền rồi, bố cho con ít tiền đi, con muốn mua mỹ phẩm dưỡng da, cả quần áo mới nữa.""
""Mỗi ngày đều tiền tiền tiền, bố thiếu con sao hay do chính bản thân con?"" Giọng nói của quản lí vô cùng tức giận: ""Con cũng đã thành niên rồi, con nhìn bản thân mình đi, suốt ngày mặc loại quần áo gì vậy, quay về trường lo học hành thật tốt cho bố.""
""Sau này con muốn làm ngôi sao, học giỏi thì có làm được gì đâu chứ."" Nữ sinh hờ hững: ""Rất nhiều ngôi sao đều học kém, nhưng số tiền mấy người đó kiếm ra đều là hàng trăm triệu, chờ sau này con kiếm được tiền rồi sẽ trả lại cho bố.""
""Không có tiền để con đòi đâu, mỗi ngày chỉ toàn gây chuyện cho bố."" Quản lí hạ giọng nói: ""Con đổi kiếm của Tô Quân Bạch làm gì? Có phải ăn no rửng mỡ không? Bây giờ bọn họ ở bên ngoài sống chết đòi kết quả, con nói bố phải làm gì bây giờ?""
""Con cũng đã sớm nói là bố cho con tiền đi mà bố không cho, nếu bố cho con từ trước thì chuyện này còn có thể xảy ra sao? Tất cả đều tại bố."" Nữ sinh đẩy hết trách nhiệm trên người mình đi: ""Bố, bố cho con ít tiền đi, con sẽ đi ngay.""
""Con muốn làm bố tức chết đúng không?"" Mặc dù quản lí tức giận nhưng dù sao cũng là con gái cưng của mình, ném cho cô ta một vạn tệ: ""Cút nhanh lên, gần đây đừng đến tìm bố.""
Nữ sinh vui vẻ cầm tiền: ""Cảm ơn bố, chờ con kiếm được tiền rồi sẽ trả lại cho bố.""
Sau khi nữ sinh đi không được bao lâu thì trợ lí vào gọi quản lí, nói toàn bộ nhân viên đã tập hợp đầy đủ.
Quản lí gật đầu, vẫy tay gọi cô ta vào: ""Tiểu Triệu, bình thường tôi đối xử với cô cũng không tệ lắm, phải không?""
Trợ lí nào dám nói có: ""Quản lí đối xử với tôi rất tốt, đối xử với mọi người cũng rất tốt.""
Quản lí hài lòng cười: ""Vậy cô giúp tôi làm một chuyện có được không? Sau khi xong chuyện, tôi sẽ cho cô ba vạn tệ.""
*
Nhân viên công tác lại một lần nữa tập hợp, lúc đầu họ vốn không vui vẻ lắm, nhưng khi thấy hai người Tô Quân Bạch và Tô Chi ở nơi tập trung thì chút không vui này lập tức biến mất.
Quản lí bình tĩnh đến muộn: ""Tôi đã tìm được người rồi, mọi người giải tán đi.""
Nhân viên hơi bực tức, lúc thì tập hợp, lúc lại giải tán.
Đợi mọi người đều rời khỏi, quản lí mới chỉ về trợ lí đứng bên cạnh: ""Tôi mới hỏi lại, là trợ lí của tôi không cẩn thận đổi kiếm, cô mau xin lỗi đi.""
Thái độ của trợ lí vô cùng chân thành: ""Thật xin lỗi thật xin lỗi, tôi thật sự không cố ý, lúc đầu tôi thấy thanh kiếm kia hơi cũ nên mới muốn đổi thành một thanh kiếm mới hơn.""
""Thanh kiếm mới kia cô lấy ở đâu?"" Tô Chi nhìn cô ta hỏi: ""Vì sao lúc đổi thành kiếm mới cũng không báo với chúng tôi một tiếng?""
""Tôi...!Lúc ấy tôi không nghĩ đến những chuyện đó."" Trợ lí bị cô nhìn có chút ngột ngạt, trong lòng vốn đã chột dạ nay lại càng thêm chột dạ.
Tô Chi nhìn cô ta chăm chú: ""À, vậy sao?""
Cô tiếp tục hỏi: ""Vậy cô có thể nói một số đặc điểm của thanh kiếm mới cô cầm không?""
""..."" Trợ lí làm sao biết được có đặc điểm gì, cô ta chỉ là người nhận tội hộ mà thôi: ""...Là một thanh kiếm rất mới.""
""Khụ khụ...!Chuyện đó, chính cô ta đã nhận là mình làm thì chắc chắn là vậy."" Quản lí không muốn tiếp tục chuyện này nữa.
Tô Chi nhìn hai người nói chuyện và sắc mặt của họ, cảm thấy nhất định trong chuyện này có người nói dối.
Nếu như trong tình trạng quản lí cố ý bao che thế này thì họ sẽ không điều tra được cái gì có ích.
""Đã tìm được người rồi thì gọi điện thoại cho cảnh sát đi."" Tô Chi nói, ra hiệu cho anh hai gọi điện thoại.
Tô Quân Bạch ngày càng ăn ý với em gái: ""Anh gọi.""
Quản lí luống cuống: ""Không phải chứ, hai người báo cảnh sát gì chứ, đây cũng đâu phải là chuyện lớn đâu? Cô ta cũng đã nói xin lỗi với hai người rồi, là người nổi tiếng thì không phải nên tha thứ một chút sao?""
Tô Quân Bạch liếc mắt nhìn một cái, làm người nổi tiếng thì phải tha thứ cho người khác sao, người nổi tiếng cũng là người bình thường mà.
Anh nói: ""Tại sao phải tha thứ? Cô ta làm sai thì phải bị trừng phạt.""
""...""
Trợ lí càng hoảng hơn, cô ta chỉ là một người mới, sợ lãnh đạo gây khó dễ cho mình, lại sợ mất việc, hơn nữa còn vì ba vạn tệ kia nên mới nhận tội thay cho con gái ông ta.
Quản lí nói thật dễ nghe, không có chuyện gì đâu, ai ngờ họ sẽ báo cảnh sát chứ, trợ lí đi làm chưa đến hai năm, bình thường cũng khá trung thực, nào dám bước chân vào cục cảnh sát.
""Đừng báo cảnh sát, không phải là tôi đổi, là quản lí đưa tiền để tôi nhận tội, là ông ta.""
Trợ lí không chịu nổi áp lực, nói hết toàn bộ sự việc.
Một giây sau cô ta đã cảm nhận được ánh mắt phẫn nộ của quản lí, trợ lí biết công việc của mình đã mất, công việc đã không còn thì cô ta cũng không cần phải nhẫn nhịn nữa.
Lần đầu tiên cô ta lớn tiếng nói chuyện với quản lí: "Ông trừng cái gì mà trừng? Chính là anh nói tôi làm, tôi không thể nói thật sao, bình thường keo kiệt soi mói, nghỉ lễ đến quà tặng cũng không có, công việc này cho tôi cũng không làm nữa.""
Quản lí bị chọc tức muốn ức máu: ""Cô...!Được!"
*
Vì trợ lí lật mặt nói hết mọi chuyện, là do con gái quản lí đổi kiếm, sau đó cho cô ta tiền để cô ta thế thân.
Nếu biết là ai làm rồi thì đương nhiên là phải đi tìm người về.
Quản lí sợ lại xuất hiện chuyện gì lớn nên gọi điện thoại gọi con gái mình về, lại một lần nữa hỏi mục đích đổi kiếm của cô ta.
""Không có mục đích gì cả, chỉ là ngứa mắt với anh ta mà thôi."" Dáng vẻ của nữ sinh không có chút sợ hãi: ""Không phải các người cũng không sao sao? Làm gì mà tính toán chi li vậy, hơn nữa còn là một người đàn ông nữa, ngay cả chút lòng khoan dung với nữ sinh cũng không có.""
"Ha ha." Tô Quân Bạch hoàn toàn nổi giận: ""Đúng vậy, tôi không có lòng khoan dung, vậy tôi đây sẽ làm một chuyện không có chút lòng khoan dung nào.""
Anh mang nữ sinh kia đến cục cảnh sát, lúc đầu nữ sinh kia ở cục cảnh sát vẫn là dáng vẻ không sợ trời không sợ đất, sau khi nghe thấy cảnh sát liệt chuyện này vào tình tiết nghiêm trọng, cô ta mới bắt đầu thay đổi lời khai, nói là có người đưa tiền để cô ta làm như vậy.
Cụ thể là ai thì không biết, hai người chỉ nói chuyện qua trên mạng.
Nữ sinh nhìn như không phải nói dối, không có tin tức có ích nên cũng không tra được là ai.
Điều duy nhất biết là có người ở phía sau gây chuyện.
Tô Chi hỏi: ""Anh hai, gần đây anh có đắc tội với ai không?""
""Gần đây anh đều ngoan ngoãn đóng phim, đâu có làm phiền đến người nào đâu?"" Tô Quân Bạch cũng rất cạn lời: ""Có lời gì không thể nói trước mặt nhau sau, nhất định phải chơi bẩn sau lưng như vậy à.""
"Anh cho rằng ai cũng dám nói như anh sao?"" Tô Chi: ""Sau này anh ở ngoài nên nói ít làm nhiều thì hơn.""
Cái miệng của anh hai thật là không được chút nào, cô phải quản anh cho cẩn thận mới được.
Tô Quân Bạch oan uổng: ""Em gái, dám làm dám chịu mới là đàn ông, anh đây là thể hiện mình là đàn ông đích thực."
Tô Chi trả lời qua loa: ""Được, anh là đàn ông đích thực, em cũng đâu có nói anh không phải.""
Cô đưa túi trong tay cho anh: ""Cầm lấy đi đàn ông đích thực.""
Tô Quân Bạch: ""...""
Cái gì mà nặng vậy? Cũng quá nặng rồi đấy?
*
Chuyện kiếm đạo cụ Tô Quân Bạch cầm bị đổi thành kiếm thật bị tung lên mặng, có cả hình ảnh chân thật.
Tất cả hành động đều nhằm vào quản lí và con gái của ông ta, tổ tiết mục vốn dĩ còn muốn bao che cho quản lí, nhưng chuyện trên mạng càng ngày càng ồn ào, lời mắng của cư dân mạng cũng ngày càng nhiều hơn.
""Người này sao lại xấu xa như vậy chứ, vậy mà lại đổi kiếm giả thành kiếm thật, tôi nói mà, sao Tô Quân Bạch có thể một phát chặt đứt kiếm của Kiều Thượng được chứ, hóa ra một cái là kiếm thật, một cái là kiếm giả.""
""Quản lí cũng thật buồn nôn quá đi, bao che cho con gái, kéo người khác làm thế thân.""
""Thật xấu hổ, tổ quản lí cũng quá lỏng lẻo rồi, làm như vậy thì sau này còn ai dám đến đó báo danh dự thi chứ.""
""Không có chút quan tâm nào đến sự an toàn của diễn viên, may mà thần tượng nhà tôi không đi, nếu đi rồi xảy ra chuyện thì làm sao bây giờ?""
"Tô Quân Bạch thật xui xẻo, kiếm giả biến thành kiếm thật, may mà không xảy ra chuyện gì lớn.""
Fan hâm mộ đều lo lắng cho Tô Quân Bạch.
""Ông xã không sao chứ? Lúc tôi xem trực tiếp đã cảm thấy cảnh cuối có gì đó là lạ, không ngờ lại thật sự có chuyện.""
""Nhân viên công tác cũng không chú ý sao? Chuyện này mà còn có thể xảy ra sai lầm, lỡ như làm người khác bị thương thì sao giờ?""
""Đúng vậy, mau xin lỗi rồi đuổi đi đi.""
Đương nhiên cũng có một số antifan đến góp phần.
""Sao mà người khác không sao còn đến Tô Quân Bạch lại thành kiếm thật thế, chắc chắn do nhân phẩm kém nên mới không được chào đón.""
"Có phải trong màn cuối cùng Tô Quân Bạch đã đâm Kiều Thượng bị thương không, chỉ là cảnh cuối mà thôi, sao phải đánh mạnh như vậy chứ.""
""Đến khi nào Tô Quân Bạch mới có thể dừng xuất hiện trước mặt tôi vậy, tôi nhìn anh ta là thấy phiền.""
Lúc này lập tức có fan hâm mộ tức giận trả lời: ""Ha ha, không muốn xem cũng đừng tiếp cận người ta, ông xã tôi vĩnh viễn là thần, chúng tôi thích xem anh ấy là được rồi.""
...!
Tổ tiết mục không thoát được áp lực đến từ cư dân mạng, đuổi việc quản lí, trợ lí kia thì tự mình từ chức.
Đuổi việc nhân viên, cũng công khai xin lỗi tổ đội của Tô Quân Bạch và bồi thường.
Website Games V ""Mạnh nhất diễn tinh"": Vì sai lầm của nhân viên công tác dẫn đến chuyện người bên ngoài đổi kiếm đạo cụ thành kiếm thật, tôi thay mặt toàn bộ tổ tiết mục xin lỗi Tô Quân Bạch, Tô Chi và Kiều Thượng về chuyện này, chân thành xin lỗi.
Thái độ cũng được xem như chân thành, lời mắng của cư dân mạng mới giảm bớt.
Một tuần sau, tập ""Mạnh nhất diễn tinh"" họ quay chụp chính thức được phát sóng.
Có độ hot lúc đầu, lại còn có Tô Quân Bạch và Tô Chi cùng lên sân khấu, độ hot của chương trình kì này có thể nói là tăng cao vùn vụt.
Phát sóng chưa được bao lâu, lượng người xem đã vượt qua một trăm triệu, độ hot, số lượng bình luận cũng không ngừng tăng cao.
Phần lớn cư dân mạng đều bị hình ảnh tuyệt mỹ của Tô Quân Bạch trong trang phục đỏ làm kinh diễm.
""Móa ơi! Ông xã mặc trường san đỏ tuyệt đến thế này sao! Có thể quay một bộ phim cổ trang thế này không, rất muốn xem luôn đó!"
""Tôi đã lỡ mất buổi trực tiếp rồi, đã sớm nghe về tạo hình tuyệt mỹ này của ông xã, hôm nay thấy xong càng rung động hơn.""
""Cảm giác như cốt truyện họ diễn không giống như trong kịch bản gốc, nhưng có vẻ rất tốt.""
""Đúng là không giống, phía sau xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, nhưng tôi thấy rất đẹp nha.""
""Chi Chi nhà tôi cũng đẹp quá, mặc trang phục nam quá tuyệt.""
""Kiều Thượng mặc trang phục này cũng rất đẹp trai, kĩ thuật diễn cũng không tệ, đã để ý.""
...!
Sau khi tiết mục này được phát sóng xong, độ hot vẫn không ngừng tăng lên.
Hơn nữa fan hâm mộ của Tô Quân Bạch còn chụp ảnh màn hình hình ảnh thần tượng mặc trang phục đỏ tạo thành meme yêu bạn, kết hợp với vẻ đẹp hoàn mỹ của anh, đã trở nên nổi tiếng khắp giới.
Sau đó khi có người gửi WeChat, đăng bài, khi các nữ sinh thể hiện tình bạn với nhau đều sẽ gửi một meme yêu bạn của Tô Quân Bạch, chuyện này đã trở nên phổ biến giữa họ.
Còn có fan hâm mộ là họa sĩ cũng không chịu lép vế, vẽ một bức thiếu niên Tô Quân Bạch mặc trang phục đỏ, sau khi chỉnh sửa cẩn thận có không ít người in ra làm poster.
Họa sĩ cũng vẽ Tô Chi mặc trang phục xanh, thiếu niên anh tuấn nhanh nhẹn, chỉnh sửa xong cũng được người khác in ra làm poster.
Có fan hâm mộ đề nghị vẽ hai người này trong cùng một bức, họa sĩ cũng cảm thấy có thể làm được nên đã vẽ một bức tranh có cả Tô Quân Bạch và Tô Chi.
Tô Quân Bạch mặc áo đỏ ngồi trên cành cây, Tô Chi mặc áo xanh cầm kiếm đứng đối mặt với anh.
Mặc dù là trạng thái đối địch nhưng hình ảnh lại vô cùng hài hòa, cũng rất có cảm giác.
Xưng hô anh em thần tiên của hai người cũng không phải chỉ để gọi, lúc này danh xưng đó lại càng phù hợp hơn.
""Tôi rất muốn tôn sùng kĩ thuật vẽ của họa sĩ, vẽ ông xã tôi và em gái quá hoàn hảo.""
""Tôi rất thích bức tranh này, chủ thớt, tôi xin bức này nha!""
""Có thể vẽ thêm mấy bức nữa không, một bức không có đủ dùng!"
Ở dưới có không ít cư dân mạng đồng ý với bình luận này, muốn vẽ nhiều bức hơn nữa.
Ngoài meme hot, tranh anh em thần tiên, còn có những blogger làm đẹp nổi tiếng hóa trang theo cách ăn mặc của Tô Quân Bạch và Tô Chi.
Cô ấy còn ghép video hóa trang thành Tô Quân Bạch và Tô Chi lại thành một, hình ảnh rất đẹp, hấp dẫn rất nhiều cư dân mạng.
Lượng người theo dõi tăng thêm trăm vạn, độ nóng cũng không thấp, sau khi video này của cô ấy nổi tiếng, những blogger khác cũng làm theo, trong chớp mắt khắp nơi đều có bóng dáng video hóa trang thành Tô Quân Bạch.
Độ hot kéo đến hết lần này đến lần khác, người vui nhất đương nhiên là Liên Phương.
Lúc đầu khi Tô Quân Bạch tham gia chương trình, anh ta cũng không quá đồng ý, kiểu khách mời hỗ trợ diễn này rất khó nắm chắc, nếu như diễn quá tốt thì sẽ bị người ta nói là đoạt danh tiếng của người ta, nếu như diễn quá kém thì lại bị mắng là kĩ thuật diễn kém.
Cũng may chuyện anh ta lo lắng không xảy ra, Tô Quân Bạch dùng khuôn mặt của mình chinh phục fan hâm mộ và cư dân mạng, hơn nữa các blogger có tiếng tăm cũng cosplay theo.
Chuyện này đúng là niềm vui ngoài ý muốn, thật sự quá tuyệt.
Có độ hot, công việc cũng nhiều hơn, lựa chọn cũng vì vậy mà tăng lên.
Công việc của Tiểu Bạch bây giờ đã được sắp xếp đến năm sau, cho dù muốn nhận thêm cũng không có thời gian, chỉ có thể đợi đến năm sau rồi sắp xếp tiếp, anh ta đã nói tình huống hiện tại với đối phương, nếu như họ muốn nhận thì nhận tiếp, còn nếu không muốn thì anh ta chỉ có thể từ chối.
Trong đó còn có phim truyền hình đề tài cổ trang, nhưng kịch bản không quá tốt, Liên Phương trực tiếp từ chối.
Một trong bốn tạp chí đứng đầu tìm Tô Quân Bạch và Tô Chi chụp ảnh bìa, chủ đề cũng là anh em thần tiên, bối cảnh lấy phong cách cổ xưa làm chủ.
So với chụp ảnh cho tạp chí Mị Lực thì chụp ảnh bìa cho tạp chí này càng có sức hấp dẫn hơn, ra giá cũng rất cao, còn có rất nhiều đãi ngộ khác.
Yêu cầu duy nhất chính là họ muốn lấy phong cảnh chân thực, cho nên nếu họ nhận lần chụp bìa tạp chí này thì sẽ chụp ở bên ngoài.
Đã được hai ba tháng kể từ lần Tiểu Bạch chụp tạp chí, anh đã rất lâu rồi không chụp bộ ảnh mới nào, nhận lời mời phong cách cổ xưa này cũng không tệ.
Anh ta tiếp tục hỏi ý kiến Tiểu Bạch: ""Cậu thấy thế nào? Có muốn nhận không? Đã lâu rồi không chụp tạp chí, thỏa mãn yêu cầu của fan hâm mộ một chút, khắp nơi đều đang mong cậu ra ảnh mới.""
Tất nhiên Tô Quân Bạch sẽ không từ chối việc chụp ảnh với em gái: ""Tôi sao cũng được, quan trọng là ý kiến của em gái.""
Liên Phương: ""Vậy cậu đi hỏi con bé thử đi, đối phương ra giá rất cao, lên bìa tạp chí cũng có chỗ tốt với sự nghiệp của cậu.""
""Đã biết.""
Tô Chi đang làm bài thi, nghe tiếng gõ cửa thì để anh vào.
""Anh có việc gì?""
""Em gái thật hiểu anh."" Tô Quân Bạch nói chuyện chụp tạp chí với cô: ""Em gái anh còn chưa chụp phong cách cổ xưa, em có muốn thử một chút không?""
""Không muốn."" Tô Chi tiếp tục làm bài.
Tô Quân Bạch kéo ống tay áo cô: ""Em gái, em nên ra ngoài đi chơi một chút, mỗi tháng chỉ chụp một ngày thôi, không tốn thời gian học của em đâu.""
Tô Chi thuận miệng nói: ""Anh gọi em một tiếng chị đi, để em nghe thử.""
""Chị!""
""Cứ quyết định như vậy đi, em làm bài đi, anh đi đây, bái bai.""
Anh nói xong lập tức rời đi.
Tô Chi: ""...""
Được, quá được.
Anh hai đúng là một người co được dãn được.
*
Công việc có thể nhận ít nhưng xã giao thì nhất định phải làm, tháng mười hai có một buổi dạ tiệc từ thiện lớn, hơn nửa minh tinh trong giới giải trí đều được mời.
Đến lúc đó sẽ có đi thảm đỏ ở ngoài trời, tháng mười hai rất lạnh, Liên Phương đã chuẩn bị cho Tô Quân Bạch một bộ âu phục khá dày.
Minh tinh nữ thì khá thảm, nếu như muốn mặc đẹp thì nhất định phải mặc lễ phục lộ tay lộ chân.
Cảm thán chưa được bao lâu thì anh ta đã nhận được thư mời của Tô Quân Bạch, cũng nhận được cả thư mời của Tô Chi, nói là nhờ anh ta đưa hộ.
Buổi dạ tiệc từ thiện này phải mặc lễ phục lúc trời rất lạnh, không biết Tô Chi có đồng ý không nữa.
Trong lòng anh ta cũng không chắc chắn nên gọi điện hỏi cô.
Sau khi Tô Chi nghe Liên Phương nói xong lại nhìn thư mời dự tiệc trong tay mình, đây là cô dùng thân phận quản lí của trạm cứu hộ trẻ em bị bắt cóc mà nhận được, vì các cô đã từng quyên góp, hơn nữa quản lí chính mỗi ngày đều ở ngoài bận công việc nên thiếp mời đã đến tay cô.
""Bây giờ em không chắc, gần đến ngày em sẽ trả lời anh.""
Liên Phương vội nói: ""Được, tốt, em suy nghĩ kĩ đi, học cho tốt, nghỉ ngơi tốt, ra ngoài chơi vui.""
Tô Chi: ""...""
Kết thúc cuộc trò chuyện, cô gọi điện cho người quản lí chính: "Chị Uông, năm nay chị cũng không về ăn tết sao?""
Uông Hoa Hà: ""Alo Chi Chi sao, năm nay chị không về, chị tìm được chút manh mối liên quan đến con trai chị, chuẩn bị theo đó đi tìm, hi vọng sau tết có thể nhận được một tin vui.""
Tô Chi: ""Sẽ nhận được thôi.""
Uông Hoa Hà cười cười: ""Đúng rồi, lần đi này có chút thu hoạch, chúng ta đã thành công giải cứu được mấy đứa bé bị lừa bán.""
"Còn nữa, chị cũng có manh mối về con của bố mẹ nuôi em, chị tìm được ảnh chụp sáu bảy tuổi của cô bé, lúc ấy cô bé đang ở trại trẻ mồ côi, đã được nhận nuôi.
Nhưng tư liệu người nhận nuôi bị mất, không tìm được người.""
"Em nhìn ảnh một chút."" Tô Chi nhìn ảnh cô ấy gửi.
Trong ảnh là một bé gái gầy yếu nhỏ nhắn, đôi mắt rụt rè, nhìn rất đáng thương.
Uông Hoa Hà: ""Không sao, em đừng lo lắng, bố mẹ nuôi của em qua đời nhưng còn có chị tìm cho em, chị cũng sẽ không từ bỏ chuyện tìm con của mình.""
""Được, chị Uông vất vả rồi."" Tô Chi nói: ""Có thời gian thì chị nghỉ ngơi nhiều một chút, đừng khiến cơ thể mệt mỏi mà sụp đổ, chuyện tiền bạc để em giải quyết.""
Uông Hoa Hà từ chối: ""Một cô bé như em thì tiết kiệm được bao nhiêu chứ, tiền chị đầu tư cổ phiếu lời không ít, tiệc từ thiện quyên năm mươi vạn.""
Tô Chi biết tính cách cô ấy mạnh mẽ, nói chuyện hay làm việc cũng đều rất nhanh nhẹn thẳng thắn, cũng không chơi với người xấu, cô nhận năm mươi vạn của cô ấy, sau đó lại chuẩn bị thêm năm mươi vạn nữa, quyên góp đủ một trăm bạn.
Gần đây số tiền cô tham gia chương trình giải trí đều được anh hai chuyển vào một cái thẻ rồi đưa cho cô, cô đã nhìn qua, rất nhiều tiên, nhưng cũng rất nhanh hết.
Trạm cứu hộ rất cần tiền, tìm người cũng cần tiền, hơn nữa cô còn muốn làm một số hoạt động từ thiện, tiền căn bản không đủ.
Cô cần phải học tập thật tốt mới được, tranh thủ tốt nghiệp sớm, sau khi lên đại học cô có thể làm được nhiều việc hơn.
Tham gia kì thi đại học năm tới, tốt nghiệp sớm hơn, cũng không phải là chuyện không thể.
Cô đã học xong toàn bộ chương trình lớp mười một, đã bắt đầu học kiến thức lớp mười hai, nhiệm vụ mỗi ngày đi học ngoài làm đề thì cũng chỉ có làm đề.
Cô chắc chắn bản thân có thể đậu một trường đại học không tệ, sau khi có suy nghĩ này, cô lập tức thực hiện suy nghĩ này.
Lần trước khi đi thi vật lí, cô đã vượt qua các thí sinh khác nhận được cơ hội thi giải vật lí toàn quốc, tháng ba năm sau sẽ bắt đầu.
Nhiệm vụ chính hiện tại của cô chính là học thật tốt và không ngừng tìm người.
Đầu tháng mười hai, một trận tuyết lớn đến cùng với tiệc từ thiện, tuyết lớn rơi một ngày một đêm, toàn bộ thành phố đều biến thành màu trắng xóa.
Ngày hôm sau chính là tiệc từ tiện, tuyết vẫn rơi rất nhiều, nhiệt độ bên ngoài thấp đến mức đáng sợ, nhưng minh tinh nữ muốn xinh đẹp, vẫn chọn lễ phục lộ chân.
Tất cả quá trình đều được trực tiếp, có rất nhiều phóng viên đến, còn có cả những trạm tỷ (1) đến xem thần tượng.
(1) Là người đứng đầu fansite, họ thường theo chân thần tượng ra sân bay, tới vị trí làm việc, quay phim của họ để chụp ảnh rồi đăng lên mạng (tương tự với fan master của KPOP)
Cư dân mạng đã sớm ngồi xem trực tiếp chờ minh tinh đến, thời tiết hôm nay vô cùng không tốt, tuyết lại rất dày.
Đã có cư dân mạng tưởng tượng được dáng vẻ đi thảm đỏ xinh đẹp nhưng khiến người khác lạnh run của minh tinh, nhất định rất đẹp.
Thảm đỏ đón tiếp lúc ba giờ chiều cùng với tuyết lớn chính thức bắt đầu..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...