Thẩm Đông Phong Xin Anh Nhẹ Tay FULL
Sáng hôm sau Diệp Thiên Kì tỉnh dậy thì đập vào mắt cô là khuôn mặt đang say ngủ của Thẩm Đông Phong.
Quên mình đang nằm trên ghế dài chật hẹp nên cô lật người nhanh không may rơi xuống đất.
Anh phản ứng nhanh, nhanh chóng lật người cô lại vậy là kết quả là anh rơi bịch xuống đất.
Cả thân cô đè lên người anh.
Trong giây phút ấy môi cô nhẹ nhàng lướt qua môi anh.
Diệp Thiên Kì vội vàng đứng dậy trấn tĩnh lại tinh thần.
"Tối hôm qua rõ ràng tôi đã nhường anh nằm trên giường rồi còn gì?.
Anh đưa tay lên bảo cô kéo anh dậy.
Cô mặc kệ anh chống nạnh kiêu căng.
Anh đành phải tự lực cánh sinh khó khăn đứng dậy.
"Thì tôi chỉ sự khớp cổ em không tốt mai lại trách tôi vô tình".
"Anh nói rằng không ngủ trên giường sẽ không ngủ được tôi thấy anh ngủ rất ngon".
"Tại vì tôi có thuốc ngủ rất tốt nên mới vậy!".
Vuốt lại mái tóc của mình Thẩm Đông Phong thản nhiên đáp.
"Coi như anh giỏi!" Nói xong câu đó cô vào vệ sinh cá nhân rồi ra thu dọn đồ đạc ra về.
Anh tưởng cô sẽ về nhà anh ai ngờ vé máy bay cô mua lại là chuyến bay thẳng về Đông Á.
Anh giành giật với cô không được nên đành chiều ý cô về Đông Á.
Trên chuyến bay cô không hề nói lời nào mặt bực tức khó chịu.
Ra tới phi trường cô lầu bầu.
"Đúng là không khí nơi đây vẫn dễ chịu hơn nhiều, ruồi nhặng bên ngoài cũng bớt hung hăng nổi!".
Cô bước rất nhanh ra ngoài.
Vốn dĩ làm được điều đó là vì cây treo đồ di động của cô đang thiết lập chế độ tự nguyện phục tùng.
Xem ra nửa tháng còn lại cô cần mất gốc lại còn được lãi.
Nhân cơ hội này hành hạ anh nhiều chút.
*Tây Á
Sau bữa tiệc đó Rebecca bắt đầu đứng ngồi không yên.
Bên cạnh thứ mà cô nhắm trúng đang có nguy cơ bị cướp mất.
Vốn dĩ là không còn hi vọng nhưng cô phát hiện ra hai chuyện vô cùng trùng hợp.
Dù thân phận của Diệp Thiên Kì cô ta không tra ra được gì nhưng cô phát hiện người của anh có dấu hiệu tra thông tin về cô và đứa bé.
Thẩm Đông Phong chấp nhận lời mời tham gia bữa tiệc có vẻ còn rất thích đứa bé.
Rebecca có ý định lập cho mình kế hoạch lâu dài.
Cô nắm chắc được một việc rằng Thẩm Đông Phong từng qua đêm với một người con gái nhưng lại không hề tìm ra.
Với tình huống này với cô đúng là có hợp lí, huống chi hôm đó người bỏ thuốc anh là cô.
Điều này cô e rằng anh biết rất rõ.
Hí hửng với kế hoạch của mình cô lập tức tới Trung Đông.
Tới nhà của Thẩm Đông Phong bước xuống chiếc xe vô cùng xa hoa của mình cô uyển chuyển tiến vào.
Toàn thân toát ra vẻ quyến rũ mê người.
Sắc mặt hai tên thị vệ vẫn lạnh như băng, không hổ là người của Thiên Nhẫn.
Rebecca bị chặn ở cửa.
Dù biết cô ta là con gái của Zonathalt nhưng hai tên gác cửa vẫn ngăn lại, chỉ cần không làm sai thì có ông trời cũng không động vào được người của Thẩm Đông Phong.
"Vị tiểu thư đây xin dừng bước!"
Hất tóc kiêu ngạo, cô ta tháo kính mắt xuống.
"Sao vậy không nhận ra tôi sao! Thật là vướng mắt!"
Cô ta không hề có ý dừng bước hất tay tên gác cổng đi vào.
Ngay lập tức một dàn vệ sĩ mặc áo đen lực lưỡng chặn đường.
"Vị tiểu thư chúng tôi đã nói rồi nơi này cần sự cho phép của lão đại chúng tôi không giám tùy ý!"
Giậm đôi cao gót tức giận, cô ta nghiến răng nói: "Các người chỉ là con kiến nhỏ bé mà dám ngăn cản tôi.
Đừng trách tôi lấy mạng mấy người!"
"Đâu là mệnh lệnh của lão đại".
"Tôi ra lệnh cho mấy người mau cút ra cho lão nương!"
"Cô không phải lão đại không có quyền!"
Chỉ tay thẳng mặt tên vệ sĩ Rebecca vô cùng tức giận:
"Anh được lắm!"
Phong đúng lúc đi qua gặp phải cảnh này thú vị đứng lại xem.
Đúng như dự đoán cô ta làm gì cũng không dùng não, nói như vậy tên vệ sĩ đó cho vào mới lạ.
Mọi khi tới đây đều ỷ mình là thiên kim của giới hắc đạo mà giễu võ dương oai, chỉ tay nắm ngón với anh.
Không thể vào được cô ta rời mắt tìm cách nhìn thấy anh vội gọi.
"Phong chỉ huy anh may tới đây giúp tôi xử lí mấy người này, họ dám không cho tôi vào trong.
Anh là người lẽ phải phân minh biết rõ trên dưới đứng ra làm chủ cho tôi!"
"Ở đâu cũng có phép tắc".
Để lại một câu Phong nhếch lông mày giả bận rộn bỏ đi.
Bức tức bỏ ra xe, cô căm phẫn nhìn cánh cổng từ từ khép lại, nắm chặt vô lăng lái xe về khách sạn.
Ném túi xách hàng hiệu lên giường cô rút điện thoại gọi cho thám tử tư của mình:
"Tìm giúp tôi địa chỉ một người".
Bên kia nhanh chóng vâng lời làm việc.
Một lúc sau kết quả nhanh chóng được gửi đến.
Nắm chặt điện thoại cô tự cười, Thẩm Đông Phong đang ở Đông Á thật tốt với kế hoạch của cô.
Đặt điện thoại xuống thở một hơi dài.
Biết vậy cô nên tìm hiểu trước đỡ phải mang bực tức vào mình.
Cô có rất nhiều phương án sẵn sàng để anh chấp nhận mình.
Nếu cô gái mà cô nhắm trúng ở Đông Á vậy thì phương pháp loại trừ cũng dễ dàng hơn nhiều.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...