Hắn, Triêu Ca và Thanh Âm vui vẻ lớn lên bên nhau.
Sau đó, Triêu Ca và Thanh Âm yêu nhau, hắn trở thành kỳ đà cản mũi thường xuyên giễu cợt bọn họ.
Về sau nữa mới thực sự phiền toái, Triêu Ca thân là hoàng thái tử, tương lai là vương của đông hoang, sao có thể cưới Thanh Âm?
Vì vậy, sau khi biết được tình yêu của hai người bọn họ, Tiên Vương vội buộc Triêu Ca đính ước, nhưng hắn ta kiên quyết không đồng ý, vậy nên bị Tiên Vương giam lỏng, không cho hắn gặp mặt Thanh Âm.
Quãng thời gian đó là hắn giúp đỡ Thanh Âm vượt qua, cũng cùng lúc đó hắn bị nàng hấp dẫn say mê.
Tiên Vương bức bách Triêu Ca không được nên bắt đầu làm khó Thanh Âm, từ trên tiên đài nàng không tiếc thân liều mình nhảy xuống, hồn phi phách tán.
Làm sao hắn có thể để Thanh Âm chết?
Hắn phá hủy ngàn năm tu hành của mình, lén giữ lại sáu hồn bảy phách của nàng, để cho nàng có cơ hội chuyển thế.
Sau khi hắn dùng hết ngàn năm tu hành của mình thì bí mật cũng bị phát hiện, khi đó hắn mới biết vốn dĩ hắn không phải là con ruột của phụ hoàng mà là do mẫu hậu hắn và Tây Lương Ma Tôn sinh ra.
Rốt cuộc là do Tiên Vương sĩ diện hảo, dù bề ngoài tỉnh bơ giấu dém chuyện này xuống không để truyền ra ngoài, nhưng luôn tính kế muốn giết chết hắn!
Tiên Hậu hiểu rõ Tiên Vương vậy nên đã phòng bị từ trước, bí mật tạo đường lui cho hắn, để hắn rời khỏi đông hoang.
Hắn và Triêu Ca là huynh đệ, lúc ấy Triêu Ca vì cái chết của Thanh Âm mà cảm thấy mất mát đau đớn, hắn kể mọi chuyện cho hắn ta biết.
Khi ấy hắn thật sự tin tưởng Triêu Ca.
Nhưng thật không ngờ đêm hôm đó người đón tiếp hắn là Tiên Vương trang nghiêm... Sau đó mẫu hậu vì cứu hắn mà chết... Rồi hắn bắt đầu kiếp sống chạy trốn năm trăm năm...
Dạ Huyền nghĩ đến đây trong đôi mắt lại trở nên sắc lạnh.
Cô gái kia lại được Triêu Ca cứu đi?
Thật nhìn không ra cô ta có bản lĩnh như vậy, để cho một hoàng thái tử cao cao tại thượng, phong thái quang minh chính đại kia ra tay giết người!
Vốn dĩ hắn cảm thấy cô gái kia rất chướng mắt, sống chết của nàng ta không liên quan đến hắn, nếu nàng có bản lĩnh chạy thoát khỏi năm tên kia thì hắn cũng không truy cứu!
Nhưng bây giờ, nàng lại được Triêu Ca cứu, chỉ cần tên đó muốn cứu người thì nhất định hắn không để cho hắn ta thành công. Hắn tuyệt đối sẽ không cho Triêu Ca sống dễ chịu.
Phải biết, nếu không phải do Triêu Ca thì mẫu hậu của bọn hắn sao có thể chết?
Triêu Ca phản bội hắn...
Khóe miệng Dạ Huyền cong lên, lộ ra một nụ cười nhạt khinh thường, đã như vậy hắn thật sự muốn nhìn xem Triêu Ca có bảo vệ được người đàn bà đó hay không!
Giống như cảm nhận được sát khí trong lòng hắn, gió bỗng chốc thổi lớn hơn, làm tóc bạc áo hồng của hắn phiêu dật.
Chạy trốn lâu như vậy, hắn cũng không muốn tiếp tục trốn nữa, bây giờ hắn đã đủ năng lực để bảo vệ mình đã đến lúc hắn trở lại rồi.
Sở dĩ quay lại cũng không phải vì muốn báo thù Triêu Ca, chẳng qua vừa lúc Triêu Ca vừa cứu từ trong tay hắn người hắn muốn giết, vậy nên hắn thuận tiện bồi hắn ta chơi một chút.
Mục đích lần này làm hắn trở về thật sự là thời gian ngàn năm sau đã đến, Thanh Âm chuyển thế sẽ xuất hiện.
Một ngàn năm qua hắn luôn chờ đợi, chờ đợi nàng quay về...
Hắn một thân một mình nhiều năm như vậy là vì muốn gặp lại nàng mà ẫn nhẫn.
Có trời mới biết, lúc hắn một mình chờ đợi nàng đã phải trải qua biết bao nhiêu cuộc đuổi giết, gặp bao nhiêu trắc trở, nhiều lần suýt nữa còn mất mạng. Đã bao lần hắn cảm thấy không thể chỗng trụ nỗi nữa nhưng mỗi lần như vậy hắn đều cắn chặt hàm răng chịu đựng vượt qua.
Nàng còn chưa trở lại sao hắn có thể chết?
Chỉ là không biết Thanh Âm chuyển thế đang ở đâu?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...