Thái Tử Sủng Tì Hằng Ngày


Chiết Quân Vụ ngượng ngùng: “Tiểu Thịnh cũng nói vậy, nhưng nô tỳ thật sự không cảm thấy thế, nhưng nghĩ cũng không phải chuyện xấu gì, điện hạ là người tốt nhất thiên hạ, nếu nô tỳ có thể học được nửa phần từ người, nghĩ đến ngày sau cũng có thể được người khen ngợi một câu.”Nàng thật lòng thật ý, phát ra từ tân đáy lòng, thật sự là một chút giả dối cũng không có, Thái tử là hồ ly, làm sao có thể nghe không ra, ngược lại cao hứng, không có cảm thấy tức giận cùng kỳ quái: “Ừm, ngươi nghĩ được như vậy rất tốt.”Chiết Quân Vụ hầu hạ hắn thay quần áo, miệng cũng không ngừng.“Điện hạ, không nghĩ tới chớp mắt một cái đã sắp đến năm mới rồi.”Nàng đến từ tháng 9, ở Đông Cung đã qua bốn tháng.“Có thể chỉ trong nháy mắt trôi qua, lại là một năm? Hai năm?”Thái tử ngồi trên giường, vắt chân lên đọc sách, trước người là bàn, trên đó có sách cùng bút mực và giấy viết, nghe nàng nói những lời ngốc nghếch này, nói: “Nếu trong nháy mắt có thể đem một năm hai năm này trôi qua, ngược lại cũng là trời cao ban ân...!Nếu không lại phải chịu chút hoạn nạn, vô duyên vô cớ giày vò con người.”Chiết Quân Vụ lúc này không có việc gì khác để làm, bò lên, ngồi ở đầu bên kia của cái bàn mài mực cho điện hạ: “Vậy nô tì liền khẩn cầu trời cao, để điện hạ cả đời cũng không gặp phải hoạn nạn, đời này cũng không cần chớp mắt.”Thái tử cười cười, sau đó nhìn ánh mắt nhu hòa của nàng: “Một cung nữ nhỏ nhoi, lại dám khẩn cầu trời cao.”Nhưng lại rất hưởng thụ tâm tư thuần túy khó có được này của nàng.Vì thế liền hỏi nàng: “Năm mới, ngươi có mong muốn gì?”Chiết Quân Vụ lắc đầu: “Nô tỳ hiện giờ không thiếu thứ gì cả.”Thấy nàng ngây ngốc như thế, Thái tử đành phải đổi phương pháp hỏi cá biệt: “Ngươi có tâm nguyện gì không?”Hắn lại nhấn mạnh, Chiết Quân Vụ cuối cùng cũng nghe hiểu, nàng suy nghĩ một chút, nhỏ giọng nói: “Thật ra, nô tỳ muốn cha dẫn theo huynh muội trong nhà đến kinh thành thăm nô tỳ, sau đó nói với nô tỳ, lúc trước là mẫu thân gạt bọn họ bán nô tỳ đi, bọn họ căn bản không biết gì hết.”Mặt Thái tử lạnh xuống, cười nhạo một tiếng, muốn nói một câu châm chọc, nhưng cuối cùng cũng không nói ra miệng.

Bỏ đi, một kẻ ngốc, hắn so đo với nàng làm cái gì?Nàng tuổi còn nhỏ, rốt cuộc suy nghĩ vẫn chưa được cẩn thận, mặc dù cha mẹ trên thế gian này, cũng có người không xứng làm cha mẹ, thứ nàng mong muốn, có thể vĩnh viễn sẽ không xảy ra.Chiết Quân Vụ nhìn sắc mặt hắn, cúi đầu: “Điện hạ, ngươi đừng tức giận với nô tỳ, có lẽ qua một năm nữa, nô tỳ sẽ không còn mong bọn họ tới tìm nô tỳ nữa.”Muốn tìm, thì đã sớm tới rồi, sẽ không để đến bây giờ mà vẫn chưa tới.Sau lưng mỗi một cung nữ thái giám đều có một câu chuyện bi thương, Chiết Quân Vụ cảm thấy mình còn có hy vọng, cũng không tính là quá xấu.Thái tử liền phát hiện nàng lại tiếp tục ở đó tự an ủi chính mình.


Hắn lắc đầu, cảm thấy đây thật sự không phải là tính tình tốt.Chiết Quân Vụ rụt cổ lại, nhỏ giọng nói: ‘Kỳ thật loại tính tình này của nô tỳ cũng không có gì không tốt.’’ Thấy đủ là vui mừng, còn có thể tự giải quyết.Một nô tỳ thích hợp với tính tình như vậy, nếu không ngươi cao ngạo, cao ngạo cho ai xem? Ai cũng có thể giẫm lên người ngươi một cước, trong thâm cung, thành thật so với cao ngạo mạnh mẽ, vẫn sống lâu hơn.Lời này là Hạ Ẩn nói với nàng, Chiết Quân Vụ vẫn ghi nhớ trong lòng.Nàng chính là nô tỳ.Nô tỳ quan trọng nhất chính là bảo vệ cái mạng của mình.“Sống mới là quan trọng nhất, bên trong bức tường cung này, đã chết bao nhiêu người, có lẽ ngươi cũng không thể tưởng tượng được.

Ngày nào đó dẫn ngươi tới bãi tha ma xem một chút, cảnh tượng có thể dọa chết ngươi.”Hạ Ẩn nói đùa, nhưng Chiết Quân Vụ lại vững chắc bị dọa sợ.Vì vậy, nàng cảm thấy tính tình của mình khá tốt.Ngược lại Thái tử nhìn ra tâm tư của nàng, hắn từ trước đến nay là một người thích suy nghĩ sâu sắc, vươn tay, xoa xoa mái tóc mềm mại của nàng: “Cũng đúng, ngươi không có sức mạnh để cao ngạo.”Chỉ là một cung nữ nhỏ nhoi cần hắn đến che chở mà thôi.

Hắn sủng ái nhiều hơn một phần, sức mạnh của nàng sẽ nhiều hơn một phần.Những lời này Chiết Quân Vụ nghe hiểu.


Nhưng nàng không dám gật đầu.Lời này của điện hạ làm cho nàng không dám nghe.Không được tự thương hại chính mình, điện hạ không thích, nói mình muốn cố gắng làm người cao ngạo cũng không đúng, đó là không biết thân biết phận.

Đơn giản là không nói nữa.Nhưng nàng phát hiện, từ ngày này trở đi, điện hạ đối với nàng càng thêm thân mật hơn một chút.

Chiết Quân Vụ đương nhiên là vui mừng, buổi tối điện hạ đọc sách, sau khi nàng viết xong bài tập, liền ngồi ở một bên đan vớ khâu giày cho điện hạ, chờ nàng học được cách may xiêm y, nàng còn muốn thử làm áo trong cho điện hạ.Loại ngày này bình thản thoải mái trôi qua, Chiết Quân Vụ mỗi ngày đều sống vui vẻ hài lòng.


Lúc này đã qua năm mới, tết nguyên tiêu cũng đã qua, điện hạ lại muốn tới thư phòng phía nam đọc sách, mỗi ngày nàng dậy sớm hầu hạ hắn mặc quần áo, dùng bữa sáng, sau đó một bên đọc sách một bên thêu thùa may vá chờ hắn trở về, liền tiếp tục hầu hạ hắn đọc sách, viết chữ, đi ngủ.Một ngày vòng đi vòng lại, cho đến ngày hôm đó, Cung ma ma trực tiếp từ trong Trường Nhạc cung dẫn về một cung nữ giống như nàng.Sở dĩ nói giống nhau, là cung nữ kia cũng xinh đẹp, nhìn kỹ, còn có vài phần giống nàng, tuổi không lớn, năm nay mười bốn tuổi, chỉ lớn hơn nàng một tuổi, sau đó chính là tóc nàng ta.Mái tóc dày ngang trán che nửa bên mặt, nhưng vẫn có thể nhìn ra, đây là một mỹ nhân.Lúc Chiết Quân Vụ nghe nói tâm liền trầm xuống, ngược lại Lưu công công nhìn người, trong lòng liền cảm khái: Rốt cuộc bí mật nửa khuôn mặt dưới mái tóc dày ngang trán cũng không giấu được nữa..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận