Thái Tử Phi Thất Sủng

Tử Dạ dung nhan âm trầm, ôm lấy Diệp Lạc, không để ý tới ánh mắt kinh ngạc của đám cung nhân , một đường hướng thư phòng Dạ Vân điện đi đến. Đám cung nhân Dạ Vân điện ánh mắt tò mò nhìn về phía nữ tử trong lòng Tử Dạ, bởi vì mặt Diệp Lạc nằm ở trong lòng Tử Dạ, bọn họ căn bản nhìn không rõ trong lòng Tử Dạ là ai, hơn nữa, bởi vì Diệp Lạc mặc trên người là phục sức cung nữ, làm bọn hắn lại càng thấy tò mò. Bất quá đám cung nhân tuy rằng trong lòng tò mò, nhưng không ai dám can đảm tiến lên nhìn kỹ, mà là đứng ở đằng xa, len lén nhìn trộm. Tử Dạ đi đến cửa thư phòng, thô bạo một cước đem cửa thư phòng đá văng, sau đó mặt không thay đổi đối tiểu thái giám đợi ở cửa nói ” Đi gọi ngự y tới!” Tiểu thái giám có điểm chần chờ ” Thái tử gia, hiện tại ngự y chỉ sợ đã đi ngủ rồi, không bằng đợi ngày mai. . . . . . “ Tử Dạ không đợi tiểu thái giám nói xong, liền tức giận quát “Mau gọi ngự y tới, nếu ngự y không đến, ngươi liền dẫn theo đầu người tới gặp bản thái tử!” Nói xong, không hề để ý tới kia tiểu thái giám, ôm lấy Diệp Lạc đi vào thư phòng, lại thêm một cước nữa, đem cửa thư phòng đá lên. Tiểu thái giám đứng ở cửa kia nào dám chậm trễ, liền vội vã hướng ngoài Dạ Vân điện chạy tới, vừa chạy trong lòng vừa nói thầm, người thái tử gia ôm trong lòng là ai vậy? Xem bộ dáng không giống Linh sườn phi, mặc trên người phục trang cung nữ, chẳng lẽ là vị cung nữ nào đã bay lên thành phượng hoàng ư? Tử Dạ nào biết được ý nghĩ trong lòng tiểu thái giám? Hắn ôm lấy Diệp Lạc vẫn không nhúc nhíc , bước đến thư phòng đi tới trước giường sau tấm bình phong, sau đó không chút thương tiếc , ném Diệp Lạc lên giường! Diệp Lạc thân hình nhỏ nhắn, bị hắn ném đi, nặng nề rơi xuống chiếc giường ,phát ra tiếng vang thật lớn , một trận đau đớn kịch liệt làm nàng trong hôn mê nhịn không được nhíu nhíu mày, trong miệng phát ra thanh âm khe khẽ, hai mắt lại vẫn đang nhắm nghiền, cũng không có dấu hiệu tỉnh lại. Tử Dạ sắc mặt âm trầm, nhìn Diệp Lạc nằm ở trên giường sắc mặt tái nhợt , sâu trong nội tâm dâng lên một cảm giác phức tạp , nhìn thấy Diệp Lạc thống khổ nhíu lông mày, sắc mặt hắn vốn âm lệ , không khỏi dịu đi, hắn chậm rãi đi đến trước giường ngồi xuống, lấy tay nhẹ nhàng xoa mặt Diệp Lạc, nhìn vết sưng đỏ thấy ghê người , không khỏi hơi nhíu mày, hắn vươn tay, nhẹ nhàng xoa mặt bị sưng đỏ kia của Diệp Lạc, một lát sau giống như bị kim đâm, hắn vội rụt tay trở lại! Hắn lui về phía sau vài bước, sắc mặt nháy mắt trầm xuống, hắn làm sao có thể mềm lòng đối với nữ nhân này? Hắn tại sao phải làm những chuyện vô bổ như vậy? Chẳng lẽ là bởi vì lời Tử Ảnh vừa mới nói kia làm đảo loạn tâm tình của hắn? Nữ nhân này, là phụ hoàng tự mình chỉ hôn, lại phản bội hắn, cùng Tử Ảnh gian díu, thiêu cháy tẩm cung mẫu phi hắn kính yêu nhất ! Hắn làm sao có thể mềm lòng đối với nàng? Hắn hẳn là nên hung hăng trừng phạt nàng đối với hắn không chung thủy, đem nàng nhốt trong địa lao, tra tấn đến chết mới phải! Trên khuôn mặt tuấn mỹ của Tử Dạ hiện lên nét âm tình bất định, hắn sắc mặt âm lệ, con ngươi đen lóe ra ánh lửa, đúng lúc này, ngoài cửa thư phòng truyền đến tiếng bước chân hỗn độn , tiểu thái giám mang theo ngự y quần áo không chỉnh tề đi đến, nhìn thấy Tử Dạ sắc mặt âm trầm đứng ở một bên, vội bẩm báo: ” Thái tử gia, nô tài đã thỉnh ngự y tới!” Tử Dạ sắc mặt âm trầm, cũng không để ý tới tiểu thái giám, mà là lạnh lùng đối ngự y đứng ở một bên nói ” Nếu đến đây rồi, còn không đi chẩn trị bệnh, chẳng lẽ còn chờ bản thái tử mời ngươi sao?” Ngự y bị thái độ lạnh lùng của Tử Dạ làm cho hoảng sợ, liền khom người nói ” Thần không dám, thần lập tức đi chẩn trị bệnh ngay!” Nói xong, ngự y không dám chậm trễ, chạy nhanh hướng Diệp Lạc nằm ở trên giường đi đến, bắt đầu bắt mạch . Ngự y biểu tình nghiêm túc tiếp tục bắt mạch, qua một hồi lâu, bỗng nhiên buông ra Diệp Lạc ra, bước nhanh đi đến bên cạnh Tử Dạ, vẻ mặt tươi cười, lấy lòng nói “Chúc mừng thái tử điện hạ, chúc mừng thái tử điện hạ!” Tử Dạ nhíu mày kiếm tỏ ý không vui, lạnh lùng nhìn ngự y, lạnh giọng quát “Bản thái tử để ngươi chẩn trị, ngươi lại tới chúc mừng bản thái tử? Lý ngự y, ngươi già nên hồ đồ rồi sao?” Lý ngự y không để tâm lời Tử Dạ nói, vẫn tươi cười “Thái tử điện hạ sai cựu thần chẩn trị bệnh, cựu thần đã chẩn trị ra, đây đúng là việc vui mừng, bởi vì, vị cô nương kia đã có thai rồi! “ Nói tới đây, lý ngự y dừng một chút, không có để ý tới sắc mặt Tử Dạ càng ngày càng khó coi, vẫn tiếp tục vẻ mặt tươi cười nói “Thái tử điện hạ yên tâm, vị cô nương kia cũng không có gì trở ngại, nàng chỉ là bởi vì đang mang thai, lại nghỉ ngơi không tốt, hơn nữa không ăn uống điều độ, cho nên mới ngất xỉu, chỉ cần về sau hảo hảo điều dưỡng, liền không có cái gì trở ngại!” Lý ngự y cũng chưa từng thấy qua Diệp Lạc, hắn gặp Diệp Lạc mặc cung nữ phục sức, trong lòng tưởng là một cung nữ được Tử Dạ sủng ái, cho nên mới gọi Diệp Lạc là cô nương. Tử Dạ sắc mặt càng thêm âm lệ, hắn lạnh lùng nhìn Lý ngự y, ngữ khí hàn triệt như đông hỏi “Nàng mang thai đã bao lâu?” Lý ngự y vẫn không có phát giác sắc mặt Tử Dạ có bất ổn, hắn cười nói “Nếu là cựu thần không có nhìn lầm, vị cô nương này đã mang thai hơn hai tháng rồi! Hiện tại đúng là thời điểm mang thai thân thể suy yếu nhất, phải hảo hảo điều dưỡng mới . . . . . .” Lý ngự y lời vẫn chưa nói xong, bỗng nhiên ba một tiếng vang thật lớn, cắt đứt lời của hắn! Hắn kinh ngạc ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Tử Dạ vẻ mặt nổi giận đùng đùng, mà bàn gỗ khắc hoa bên cạnh hắn , đã bị đập nát một góc! Tử Dạ vẻ mặt hàn triệt nhìn Lý ngự y, lạnh giọng quát “Cút! Cút ngay cho bản thái tử! Chuyện ngày hôm nay, nếu ngươi dám hướng người khác lộ ra nửa câu, bản thái tử sẽ lấy đi mạng chó nhà ngươi!” Lý ngự y thân mình không ngừng run rẩy, vẻ mặt sợ hãi nhìn Tử Dạ liếc mắt một cái, rồi vội vã thẳng bước chạy ra ngoài. Trong nội tâm Tử Dạ dâng lên phẫn nộ khôn cùng, nữ nhân ti tiện này! Dám thừa dịp thời điểm hắn xuất cung, phản bội hắn, còn mang thai đứa nhỏ của kẻ khác? Hắn tuyệt đối sẽ không buông tha nàng! Nàng dám khiến hắn hổ thẹn như thế, vậy cũng đừng trách hắn tâm ngoan thủ lạt!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui