Edit: Lee"s
Xe ngựa đi vào kinh thành nhộn nhịp.
“Thập nhất nương, mứt quả nè!” An ngũ lang cầm lấy xâu mứt quả đưa qua, “Này, điện… Tứ lang cũng ăn một xâu đi.”
Thái tử trợn mắt nhìn xâu mứt quả “Huynh là trẻ con sao?” Chỉ có trẻ con mới muốn ăn mứt quả.
“Đúng là đệ không hiểu chuyện này.” An ngũ lang đúng lý hợp tình nói “Người lớn hay trẻ nhỏ đều có thể ăn mứt quả, trẻ nhỏ ăn thì gọi là ngây thơ chất phác, người lớn ăn thì sẽ được coi là tính tình trẻ con, đứa nhỏ nào mà thích ăn mứt quả thì khi lớn lên mới không trở thành kẻ xấu.”
Thái tử không nói gì mà đưa tay tiếp nhận xâu mứt quả “Ai nói như vậy?”
“Lục đệ của huynh…” An ngũ lang cắn một miếng, nhai vài cái rồi nuốt vào bụng “Sở thích của Lục lang là viết thoại bản, vì thế mà đệ ấy đã quan sát rất nhiều người, đệ ấy nói hầu như những người lớn mà thích ăn mứt quả thì đều có tính trẻ con, người mà đầu óc lúc nào cũng nghĩ cách tính kế người khác, cả ngày nơm nớp lo sợ, thì đương nhiên sẽ không có tâm tư để hưởng thụ mỹ vị của mứt quả…”
Trong lúc vô tình Thái tử cũng ăn vài miếng mứt quả, nói cho cùng thì cũng có chút đạo lý, xem ra An lục lang cũng không đơn thuần giống như vẻ bề ngoài.
“Thập nhất nương, sao muội không ăn vậy?” Vẻ mặt An ngũ lang kì quái hỏi Thập nhất nương đang nhìn mứt quả mà ngẩn người, bình thường vừa nghe có ăn thì người chạy nhanh nhất chính là Thập lang, tiếp theo đó là Thập nhất nương.
“A…” Thập nhất nương giống như vừa tỉnh lại từ trong mộng, vội vã cắn một miếng mứt quả, nàng vẫn đang nghĩ tới chân của cha, thần côn đại sư thần bí khó lường đó cười cười nhìn nàng, bảo nàng về nhà chờ đợi.
Thập nhất nương vậy mà lại lộ ra vẻ thâm trầm? An ngũ lang nhớ tới lời vừa nói ra, người xấu cả ngày nơm nớp lo sợ, sẽ không có tâm tư hưởng thụ mứt quả… Hắn lại vội vàng lắc đầu, Thập nhất nương nhà hắn ngốc hồ hồ, có khi cả trăm năm sau cũng không thể làm người xấu nổi.
“Là vì mứt quả không thể ăn sao?” Thái tử không nhận ra mùi vị gì, hắn chỉ có thể đoán như vậy, có chút lo lắng nhìn Thập nhất nương, giống như có chút không thích hợp vậy, trên đường trở về Thập nhất nương cũng chưa nói lời nào.
“À, không phải vậy, muội chỉ cảm thấy mứt quả này chỉ có một loại, thật ra quả táo, quả quất, lê đều có thể làm thành mứt quả được.” Thập nhất nương hồi phục tinh thần lại đánh giá xâu mứt quả trước mắt.
An ngũ lang cảm thấy yên tâm hơn, đây mới đúng là Thập nhất nương “Vậy ngày mai Thập nhất nương làm các loại mứt quả khác nhau cho ca ca ăn đi, bây giờ chúng ta ăn thịt chân giò kho tàu trước.”
Thái tử nhịn không được nhìn vào bụng hắn, dọc theo đường đi miệng người này cũng không ngừng lấy một lần, hầu hết điểm tâm đều vào bụng của hắn, vừa rồi còn ăn mấy xâu mứt quả, nhiều đồ như vậy đều đi đâu hết, rõ ràng cùng với Thập lang là cũng một mẹ sinh ra, bộ dạng của Thập lang không làm gì cũng mập, ngược lại hắn thì ăn không ít, vậy mà không thấy mập tí nào, thật đúng là khó hiểu.
“Đi Bách Vị lâu sao?” Thập nhất nương hỏi, Nhị lang ca thật lợi hại, thật sự là mở Bách Vị lâu ở khắp nơi trong thiên hạ, Bách Vị lâu này ở kinh thành khách đông như kiến, thật sự là buôn bán tốt.
“Không, Bách Vị lâu ít có đồ ăn từ thịt heo.” An ngũ lang lắc đầu, Bách Vị lâu đẳng cấp cao, khách hàng chủ yếu là quý tộc, đồ ăn phần lớn làm từ thịt dê, thịt heo rất rẻ tiền, ở Bách Vị lâu cực kì ít gặp đồ ăn làm từ thịt heo.
Ngay lập tức Thâp nhất nương không còn ý định đi Bách Vị lâu nữa, nói đến vua của các loại thịt thì vẫn phải là thịt heo mới đúng, không thấy mỗi khi người ta nhắc đến bất cứ chuyện gì đều nhắc đến vua trong các vị vua là thịt heo hay sao?
Thái tử thở dài, đầu bếp trong An quốc công phủ so với đầu bếp ở ngự thiện phòng còn tốt hơn, không hiểu vì sao hai huynh muội này nhất định phải kiếm đồ ăn ngon ở bên ngoài nữa.
“Mau lên, chân giò ở tửu lâu này là ăn ngon nhất.” An ngũ lang chạy nhanh nhất.
Tiểu nhị vừa nhìn liền ngây người, nữ phẫn nam trang? Không phải, hẳn là nam thì đúng hơn, nhưng mà y phục trên người là từ đâu mà có, sao có thể bẩn như vậy, không phải là ăn mày chứ? Nhưng mà, ngọc bội bên hông vị khách này là thượng phẩm, tiểu nhị lập tức mỉm cười “Hoan nghênh vị khách quan này!”
An ngũ lang bất mãn “Là ba người.”
Tiểu nhị vừa nhìn thấy người phía sau càng thấy chói mắt, tiểu cô nương thì không nói, vô cùng đáng yêu, vị thiếu niên kia thì đẹp đến mức làm hắn ngừng thở trong nháy mắt.
“Ba vị khách quan mời vào bên trong ngồi.” Hôm nay là ngày gì vậy, lại có hai vị thiếu niên đẹp đến mức không giống người thường tới tửu lâu nhà bọn họ ăn cơm.
Bên trong tửu lâu cũng im lặng trong chớp mắt, ánh mắt Thái tử lạnh như băng nhìn lướt xung quanh một vòng, toàn bộ khách nhân đều rùng mình một cái, không ai dám nhìn thêm lần nữa.
Đẹp thì có đẹp, nhưng ánh mắt cũng có thể đông chết người, chân tiểu nhị run rẩy, thiếu niên này không biết xuất thân nhà ai, khí thế thật kinh người.
“Khách quan, nhã gian đã kín người rồi, các vị ngồi góc này được không?” Tiểu nhị nơm nớp lo sợ nói, vị trí góc này có thể chặn lại phần lớn ánh mắt tò mò, vị tiểu ca này, xin ngài đừng dùng ánh mắt động lạnh chết người ấy nhìn chằm chằm mọi người.
An ngũ lang đặt mông ngồi xuống “Mau mang đồ ăn lên đi, đem những món ngon nhất trong tửu lâu của các ngươi lên.”
Tiểu nhị khom lưng cúi đầu, mau chóng rời khỏi.
Trong tửu lâu đều đã kín người, nhà mẹ đẻ của đương kim Hoàng hậu làm nghề giết heo, nàng thích ăn thịt heo là chuyện mà người cả nửa kinh thành đều biết, vì thế địa vị của thịt heo đã cao hơn trước, cho dù là quý tộc thì cũng có không ít người không kiêng kị gì mà ăn thịt heo, Hoàng hậu cũng thích ăn thịt rẻ tiền như vậy thì bọn họ cũng không sợ bị người chế giễu.
Thập nhất nương thật sự cảm thấy mới mẻ, thò đầu ra nhìn quanh bốn phía, người thật nhiều, xem ra tửu lâu này đồ ăn nhất định không tệ.
“Oa, còn có thuyết thư kìa.” Thập nhất nương tán thưởng “Chủ quán này thật không tồi, thật thành thạo việc buôn bán.”
Trên chiếc bàn phía trước, tiên sinh thuyết thư (người kể chuyện) đang cầm chiếc quạt giấy kể chuyện.
“Tướng quân ngày thường uy vũ hùng tráng… Thân cao mười thước…”
Tinh thần Thập nhất nương run lên, tướng quân thân cao mười thước, vị tướng quân này không phải là mắc chứng bệnh cự tuyệt gặp người lạ đấy chứ?
“Tướng quân có tướng mạo oai phong lẫm liệt, thắt lưng rộng năm thước…”
Thắt lưng năm thước? Thập nhất nương kinh ngạc “Không phải heo chứ?” Thắt lưng heo cũng không tới năm thước mà.
“Ngũ lang ca, huynh đã từng gặp ai cao mười thước, thắt lưng thô năm thước chưa?” Thuyết thư đang nói tới vị tướng quân nào đây.
“Đây là người sao? Là quái vật mới đúng.” Toàn bộ tâm tư của An ngũ lang đều đang đánh giá thức ăn trên bàn, nhất thời không kịp phục hồi tinh thần.
“Diện mạo của tướng quân chúng ta thật sự quá mức hấp dẫn người khác, trở thành người trong mộng của biết bao tiểu nương tử…. Công chúa điện hạ lâm vào khuynh đảo không thôi…”
Thật nhất nương rối rắm, “Thích người có thắt lưng thô năm thước, khẩu vị của công chúa thật nặng nha.”
Thái tử suýt nữa thì sặc “Thập nhất nương, người kể chuyện đều nói quá lên như thế.”
Người thuyết thư còn đang thao thao bất tuyệt “Thảo Căn tướng quân của chúng ta luôn một lòng vì nước, ngài từ chối vị công chúa xinh đẹp mỹ mạo, nói rằng người Hồ không diệt không thành gia… Ngay cả vị quả phụ mỹ mạo nguyện ý làm nô tì vì ngài cũng không ngoại lệ…”
Người chung quanh vẻ mặt đầy say mê, nam nhân vẻ mặt tiếc nuối “Thảo Căn tướng quân rất đáng tiếc, nhiều nương tử xinh đẹp như vậy, đều lấy về nhà thì thật tốt.”
Đám nữ tử vẻ mặt tán thưởng “Đây mới là đại trượng phu…”
“Thảo Căn tướng quân?” An ngũ lang kinh ngạc “Đây không phải là nhân vật trong thoại bản của Lục lang sao?”
Cằm Thập nhất nương suýt nữa thì rớt xuống đất, lẩm bẩm nói “Bây giờ muội mới biết Lục lang ca viết nhân vật là người thân cao mười thước, thắt lưng rộng năm thước giống quái vật vậy.”
Người kể chuyện nói hào hứng như không muốn dừng lại “Thảo Căn tướng quân của chúng ta thích nhất là mặc một thân màu đen, rất có khí thế uy nghiêm trong bóng đêm khiến người Hồ bị dọa cho sợ tới mức tè ra quần… Cũng bởi vì lý do này mà bây giờ người trong giang hồ đều cho rằng mặc hắc y là điều kiêu ngạo….”
An ngũ lang sửng sốt một chút “Gần đây trong giang hồ đạo tặc, trộm cắp cùng hái hoa tặc đều mặc quần áo màu đen đúng không.”
Thập nhất nương giống như bừng tỉnh đại ngộ “Hóa ra là do thoại bản của Lục lang ca.”
Một bàn đầy đồ ăn đã được mang lên, An ngũ lang cũng không tức giận, nhét thịt vào trong miệng, hàm hồ nói “Chờ huynh về nhà, phải bắt Lục lang viết thành Thảo Căn tướng quân thích mặc đồ màu đỏ mới được.”
****************
“Thái tử điện hạ đã trở lại?” Cung nữ cười nói “Hoàng hậu nương nương vẫn đang chờ ngài.”
“Mẫu hậu, ở trên đường con đã mua ít đồ chơi để mẫu hậu giết thời gian.”
Mặt trời xuống núi, ánh hoàng hôn ảm đạm buông xuống, gương mặt của người phụ nhân thấy không rõ lắm, chỉ có thể thấy mơ hồ nụ cười trên mặt bà làm người ta cảm thấy tràn đầy ấm áp“Đứa nhỏ này có tâm, không giống phụ hoàng của con, vụng trộm chạy ra ngoài chơi, đến bây giờ còn chưa về.”
“Phụ hoàng đi đâu ạ?”
“Không biết, nhưng chắc hẳn là tới An gia.” Hoàng hậu nói.
“Mẫu hậu, hôm nay con đi Tướng quốc tự bái phật, nghĩ rằng nhất định mẫu hậu cùng với Huy nương sẽ không gặp ác mộng nữa.” Thái tử giống như không để ý hỏi “Nhưng tại sao đột nhiên mẫu hậu lại nghĩ tới chuyện đi Tướng Quốc tự bái phật vậy?”
“À, là vì mẫu hậu nhìn thấy Quan Chân sư phó liền nghĩ đến chuyện đó.” Hoàng hậu không nghi ngờ nói “Không phải là Quan Chân sư phó xuất thân từ Tướng Quốc tự sao, sư phụ của ông là Phổ Tuệ đại sư nổi tiếng, Bồ Tát trong Tướng Quốc tự nhất định là tốt nhất.”
Trong lòng Thái tử giật thót, hôm nay thái độ của Thập nhất nương hơi kì quái, còn lúc hắn xem bệnh nữa, Thanh Viễn đại sư nói trái nói phải… Có phải là kéo dài thời gian không?
“Mẫu hậu, Quan Chân sư phó là một nam tử, ra vào trong cung như vậy có vẻ không tốt lắm?” Thái tử dò hỏi.
“Con đừng suy nghĩ lung tung.” Hoàng hậu nhíu mày nhìn hắn “Quan Chân sư phó chính là thủ hạ của Bồ Tát, ông ấy vô cùng giỏi y thuật, Huy nương có thể an ổn ngủ mấy ngày đều là nhờ công của ông ấy.”
“Huy nương lại mơ thấy ác mộng sao?” Thái tử đau đầu, người tỷ tỷ sinh đôi của hắn có lá gan vô cùng nhỏ giống như con chim vậy, từ sau khi phụ hoàng đoạt vị rồi mấy cảnh gió tanh mưa máu dọa cho nàng sỡ vỡ mật, đến bây giờ vẫn còn bị ám ảnh.
Hoàng hậu hạ thấp thanh âm xuống “Đúng vậy, cũng không dám ngủ một mình, xung quanh đôi mắt đều thâm đen lại, nhìn như vậy thật khiến người khác đau lòng.”
Đúng là lá gan của Huy nương quá nhỏ, cũng quá nhạy cảm nữa, nếu như nàng có thể như Thập nhất nương thì thật là tốt…
“Mẫu hậu, con cảm thấy Huy nương có quá ít bạn bè, nếu có thể cùng những cô gái hoạt bát khác cùng chơi đùa nói không chừng tính cách sẽ tốt hơn một chút.”
“Cách này cũng tốt.” Hoàng hậu nghĩ nghĩ nói “Trong bữa tiệc sinh nhật của mẫu hậu, nhất định sẽ có rất nhiều tiểu cô nương tới, đến lúc đó sẽ để cho Huy nương ở chung với các nàng, nếu có thể kết giao một, hai người bạn sẽ rất tốt.”
Thái tử rời đi, tiểu thái giám đi phía trước soi đèn, chuyện hôm nay hắn đi Tướng Quốc tự giống như thật trùng hợp, nhưng hắn tuyệt đối không tin là trùng hợp, rốt cuộc là Phổ Tuệ cùng Thập nhất nương đã nói chuyện gì trong khoảng thời gian đó….
Không, mục tiêu của ông ta không phải Thập nhất nương, vậy không phải là An gia chứ?
Sắc mặt Thái tử lập tức khó coi, thấp giọng phân phó ám vệ đi điều tra Phổ Tuệ đại sư.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...