Buổi chiều, tại thư phòng, hoàng đế an tĩnh ngồi trên long ỷ, ngón tay còn không ngững gõ xuống mặt bàn, khóe miệng nhếch lên tạo thành một nụ cười như có như không, nhìn BTH với khuôn mặt đang đầy vẻ phẫn nộ đứng ở phía trước, vừa hạ triều, khi BTH đến tìm ông, ông đã đoán được lý do hắn tìm đến.
“phụ hoàng, xin người ngay lập tức thu hồi thánh chỉ!” lời của BTH nói ra còn ẩn theo vô vàn sự tức giận, trừng mắt nhìn ông.
Hắn không cho phép việc TDD gả cho BTL, nhưng hắn lại không cách nào kháng lại được thánh chỉ, cho nên đành phải để cho hoàng đế thu hồi lại thánh mệnh.
Hoàng đế cười cười, trên mặt còn lộ ra biểu tình bối rối, giả bộ ngốc nói.
“thu hồi thánh chỉ, thánh chỉ gì? Hàn nhi muốn nói đến việc đi giám sát công trình cứu giúp vùng lũ lụt mà buổi thượng triều sáng nay đề cập đến sao? Hàn nhi từ lúc nào lại nghĩ muốn tốt cho Trương thừa tướng như vậy, không nỡ để cho người già cả đi đến vùng xa xôi?
BTH vừa nghe xong, sắc mặt ngay lập tức lại đen lại, phụ hoàng rõ ràng hiểu được ý của hắn, cái hắn nói không phải là việc này, mà là việc hôn sự của hắn, nhưng hắn cũng biết phụ hoàng muốn hắn phải tự mồm nói ra mới cam lòng.
“Phụ hoàng, cái nhi thần nói không phải việc đó, là….
là….
” BTH ngay lập tức cảm thấy khó xử, khi hắn ngẩng đầu lên lại nhìn thấy nụ cười của hoàng đế ngày càng gian xảo.
“không phải chuyện đó, vậy là chuyện gì? Ai! Cho dù là chuyện gì, hai ngày nữa ngươi cùng tuyết nhi cũng thành thân rồi, việc này lúc này không nói lại nữa, được rồi, lui xuống đi!” hoàng đế phất phất tay, muốn bảo hắn lui xuống.
BTH nghe thấy hai chữ “thành hôn”, lửa giận lại bốc lên, vội vàng nói: “phụ hoàng, nhi thần không lấy Tuyết nhi, DD cũng không thể gả cho tam đệ, xin phụ hoàng thu hồi thánh chỉ!”
Hoàng đế cười tà mị nhìn BTH, quả nhiên, kích tướng có tác dụng, tên tiểu tử thối này không phải là rất ngoan cố sao? Mới có 1 ngày đã chịu không nổi rồi.
“hoang đường, thánh chỉ của trẫm không thể muốn ban là ban, muốn thu là thu, đối với việc hôn sự của ngươi cùng Tuyết nhi, ngươi không phải nói không có ý kiến gì sao, sao bây giờ lại phản đối?” hoàng đế bày ra bộ dáng tức giận, đập tay vào bàn hét lên.
“Phụ hoàng, tóm lại thái tử phi của nhi thần chỉ có DD, sẽ không có người khác, nếu phụ hoàng kiên trì muốn Tuyết nhi làm thái tử phi, vậy thì Nhi thần cũng không muốn làm thái tử nữa, Nhi thần sẽ ngay lập tức mang DD cao chạy xa bay, phụ hoàng nên biết, nhi thần nói được làm được.
” BTH hoàn toàn không để tâm đến sự tức giận của hoàng đế, trực tiếp nói.
hai hàng lông mày của hoàng đế nhăn lại, trừng mắt nhìn hắn, ngữ khí trách cứ nói.
“ngươi còn dám nói không muốn làm thái tử, vị trí thái tử cũng không phải ngươi nói không làm thì không làm.
”
Tuy ông rất vui BTH có thể vì TDD mà hy sinh nhiều như vậy, nhưng hắn là thái tử, sao có thể dễ dàng nói buông tay với vị trí này, điểm này cũng khiến hoàng đế có chút không vui.
“phụ hoàng, xin thu hồi thánh chỉ!” ánh mắt BTH trở nên sắc bén, lại nói lại lần nữa.
Cho dù thế nào, hôm nay hắn cũng đã quyết định, phải khiến cho hoàng đế thu hồi lại thánh chỉ, hắn tuyệt đối sẽ không lấy NCT, mà TDD cũng tuyệt đối không gả cho BTL, bởi vì TDD chỉ thuộc về hắn, một minh BTH hắn.
Còn về bức hưu thư kia, tối nay hắn sẽ đi tìm TDD để lấy lại, không có hưu thư, TDD vẫn là thê tử của hắn.
Hoàng đế nhìn hắn một lúc, đột nhiên cười lớn, cười đến nỗi khắp mặt BTH hiện ra vẻ kinh ngạc lẫn mù mịt.
“Ha ha ha! Hàn nhi, ngươi cuối cùng cũng nói thật lòng với trẫm, một đạo thánh chỉ giả, lại khiến cho ngươi hoang mang như vậy.
” hoàng đế vừa cười vừa nói.
__Hồng Trần__.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...