Edit: Thích Cháo Trắng - Diễn đàn
Lông tơ khắp người Tiểu Bối cũng run lên, ngón tay không ngừng xoa lên quần áo, cẩn thận duỗi tay về phía cái chén, lúc sắp đụng phải, chợt có cái gì đó cuốn chặt lấy mắt cá chân của nàng!
Trợn mắt há mồm, nàng nhanh chóng đứng lên theo bản năng, muốn lùi lại cách xa cái bàn kia, lại phát hiện đồ vật đang cuốn lấy chân nàng kia thực sự cuốn rất chặt, kéo thế nào cũng không ra.
Người theo dõi trên xà nhà phát hiện ra nàng hành động bất thường, một trong số đó muốn nhảy xuống hỗ trợ, người kia lại giữ chặt hắn, ra hiệu cho hắn nhìn kỹ rõ ràng.
Tiểu Bối cũng ý thức được, nàng dần bình tĩnh lại, tỉnh táo xốc tấm khăn trải bàn rủ tới tận đất lên, phát hiện là khăn trải bàn bị rách một góc, nhìn thấy được một đoạn vải bị rách ra khỏi khăn, quấn chặt lấy mắt cá chân của nàng.
Cảm thán một tiếng, nàng ngồi xổm xuống muốn gỡ mảnh vải ra, bỗng nhiên, khóe mắt lại liếc nhìn thấy bên dưới gầm bàn có cái gì đó đung đưa, Editor: Thích Cháo Trắng – Diễn đàn nàng khẽ nhíu mày, mặc dù trong lòng đoán được nó có thể là cái gì, nhưng nàng vẫn phải hít một hơi thật sâu, rồi mới dám thò tay vào gầm bàn.
Hai người đứng trên xà nhà theo dõi, thấy nàng chui cả nửa người vào dưới gầm bàn, không biết đang chổng mông lên làm cái gì, còn đang nghi hoặc, lại thấy nàng chợt thoắt một cái, cả người đã chui vào dưới gầm bàn, cảm giác như thể là ở trong đó có thứ gì đã kéo nàng vào vậy. Edit: Thích Cháo Trắng - Diễn đàn
Chiếc khăn trải bàn mới vừa rồi nàng nhấc lên, giờ lại phủ xuống một lần nữa, thật giống như nơi đó chưa từng có ai ngồi vào!
Người giám sát cảm thấy không đúng, đang muốn xuống dưới xem xét, cái bàn kia lại đột nhiên chao đảo, bọn họ vội vàng phân ra, một người nhảy xuống, quỳ một gối xuống ngay trước bàn, lập tức vén tấm khăn trải bàn kia lên.
Vừa nhấc lên, lại thấy ngay Cừu Tiểu Bối đang muốn bò ra.
Hai bên đối mặt, Cừu Tiểu Bối ngơ ngẩn, thị vệ này lại Editor: Thích Cháo Trắng – Diễn đàn rất nhanh trí, nói: "Điện hạ phái ta đến xem thế nào."
Hắn vụng trộm nhìn sau lưng Cừu Tiểu Bối hai lần, xác nhận bên trong không có cái gì, mới nói: "Công công, ngài vẫn ổn chứ, làm sao, lại trốn ở chỗ này?"
Mặt nàng hơi bẩn, vẻ mặt kinh hoàng sau đó lại trấn định, chiếc mũ đội trên đầu cũng nghiêng nghiêng ngả ngả, Bối công công đã trải qua chuyện gì ở dưới cái gầm bàn nhỏ hẹp không có thứ gì này vậy? Editor: Thích Cháo Trắng – Diễn đàn
Nàng lại xua tay: "Không có việc gì không có việc gì, ta chỉ nhìn xem có phải dưới gầm bàn có đầu mối gì hay không thôi."
Nàng nhanh chóng chui ra khỏi gầm bàn, đứng thẳng người lên vỗ vỗ bụi đất trên thân, giả vờ ho khan hai tiếng mới nói: "Cái kia, điện hạ phái ngươi đến, có chuyện gì không?"
"Điện hạ muốn ta tới… theo dõi công công."
"Là, là vậy sao, vừa vặn, ta... Khụ, ta tìm được món đồ này, muốn cho điện hạ xem.” Nàng siết thật chặt nắm đấm: “Ngươi dẫn ta đi gặp điện hạ đi."
...
"Đây là cái gì?" Editor: Thích Cháo Trắng – Diễn đàn
Phàn Trầm Hề nhận lấy cái khăn Cừu Tiểu Bối vẫn luôn nắm chặt trong tay, tới đây mới lấy ra đưa cho hắn.
"Điện hạ, cái khăn này là của cung nữ Tiểu Thúy, ngày đó chính là nàng ta đi truyền lệnh của Trắc Phi nương nương, nên nô tài mới đi qua, lúc ấy nô tài nhìn thấy rõ, trên người nàng ta cài chiếc khăn này."
"Thì sao?" Trong cung này, nữ nhân nào cũng có khăn, một cái khăn không có gì kì lạ, có thể nói rõ cái gì?
"Trên cái khăn này có dính một loại thuốc mê, loại thuốc mê này có thể khiến cho người ta choáng váng, xuất hiện tình trạng mất thị giác tạm thời, nhưng lại cũng tiêu hóa rất nhanh, lại không tổn hại gì đến cơ thể, vậy nên, cho dù là quan khám nghiệm tử thi cũng không thể tra ra được cái gì trên thi thể Trắc phi, nếu điện hạ không tin, nô tài có thể chứng minh cho ngài nhìn xem." Editor: Thích Cháo Trắng – Diễn đàn
Cừu Tiểu Bối lấy lại chiếc khăn Phàn Trầm Hề đang cầm trong tay, thả vào trong chén nước đã bảo người chuẩn bị từ trước, lại đổ nước nóng xuống, qua một lát thì lấy khăn ra, bưng chén nước kia lên: "Điện hạ có thể cho người kiểm tra chén nước này ạ."
Phàn Trầm Hề liếc mắt nhìn chén nước kia, nói với thái giám: "Để Lâm thái y tới một chuyến." Ở phương diện này, hắn càng tin tưởng Lâm Tử Diệc.
Hắn lại nhìn về phía chén nước kia: "Nếu quả thật như ngươi nói, vậy thì, cung nữ Tiểu Thúy, chính là hung thủ sát hại Chu Trắc phi?"
"Nô tài chỉ có thể nói, nàng ta rất có thể là người bỏ thuốc Trắc Phi nương nương."
"Như vậy…" Ánh mắt Phàn Trầm Hề chuyển từ cái bát sang mặt Cừu Tiểu Bối, mỉm cười: “Ngươi có thể nói cho bổn cung biết, tẩm điện của Chu Trắc phi, dù là người của bổn cung, người của Quý phi hay là bên Nội đình ty cũng đã tìm không biết bao nhiêu lần, đều không phát hiện chiếc khăn này, làm sao ngươi lại tìm được?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...