Thái Tử Cố Chấp Là Chồng Cũ Của Ta

Một tiểu cung nữ cười nói: "Đây là do mật vệ đưa đến, nghe nói được lấy từ trong rừng già mai lâm ở núi Minh Lộc."
Nói đến đây thì tiểu cung nữ liền nhìn chung quanh, lặng lẽ mở ra một cánh cửa như hàng rào của một chiếc lồng gỗ, nói với Trúc Quân giống như đang dâng bảo vật: "Trúc cô cô, người nhìn xem bên trong có con thú băng nhỏ, nhìn nó sinh động như còn vật sống."
Trúc Quân vừa nghe những chiếc lồng gỗ nhỏ này đến từ rừng già mai lâm ở núi Minh Lộc, liền biết những thứ này là do điện hạ an bài cho Dung Thư, liền vội vàng khiển trách: "Đừng tùy tiện đụng vào, đây là đồ của quý nhân, làm vỡ một cái, cẩn thận da trên người của ngươi!"
Bị nàng ấy khiển trách như vậy, tiểu cung nữ vội vàng đóng cửa lồng gỗ lại, nói: "Trúc cô cô, ta biết sai rồi."
"Những chiếc lồng gỗ nhỏ này, các ngươi phải trông chừng cẩn thận mấy hôm nay gió to, nhớ cố định lại, đừng để vỡ. " Trúc Quân dặn dò vài câu rồi trở lại Tử Thần Điện.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Dung Thư đã thay xong y phục.
Bộ y phục trên người nàng là do Trúc Quân đích thân lấy về từ Ty Chế Phòng, trên đó dùng chỉ lụa đỏ tím thêu chim loan điểu con, đây là hoa văn chỉ có thái tử phi mới có tư cách mặc.
Trong nội điện có mấy chục bộ y phục như thế này, tất cả đều là do các tú nương ở Tỷ Chế Phòng làm cả ngày lẫn đêm từ hơn một tháng trước.
Sáng nay khi thái tử phái nàng ấy đi lấy bộ y phục này, Trúc Quân liền đoán được, cô nương hôm nay vào sống ở đây,  nhất định là thái tử phi tương lai nên nàng ấy không dám lơ là.
"Tiếng ồn ào vừa rồi là do người bên dưới của nô tỳ, đang treo lồng gỗ trong tiểu hoa viên theo lệnh của thái tử điện hạ." Nàng ấy theo quy tắc mà bẩm báo với nàng một tiếng, rồi tiến lên đẩy cánh cửa sổ lăng hoa ra: "Những chiếc lồng gỗ này, nghe nói là được gửi từ nơi cô nương ở, chắc là vật mà cô nương yêu thích."
Dung Thư nhìn ra, thì thấy một dãy lồng gỗ nhẹ nhàng lắc lư trong gió tuyết dưới các cây hồng đậu sam.

Dung Thư nhìn trong chốc lát, đột nhiên hỏi: "Hiện tại điện hạ có ở trong Đông Cung?"
Vừa rồi Cố Trường Tấn đưa nàng đến Tử Thần Điện, thì vội vàng rời đi.
Trúc Quân cung kính cười nói: "Điện hạ đang ở trong đại thư phòng của Trữ Anh Điện gặp Quản đại nhân, sáng nay Quản đại nhân đã tới Đông Cung, đã đợi mấy canh giờ, chắc là có chuyện quan trọng cần bẩm báo."
Trúc Quân không biết rằng, hiện nay ở trong đại thư phòng của Trữ Anh Điện, ngoài Quản Thiếu Duy ra còn có người khác, trông giống như một lão phụ nhân.
Phụ nhân đó quỳ trên mặt đất, trên mặt đầy những vết sẹo chằng chịt, chính là Đinh thị.
"Đứng dậy đi, đều ngồi xuống nói chuyện đi." Cố Trường Tấn nhìn Đinh thị: "Trong vụ án Trần Mai giết chồng, ngự sử của Đô Sát Viện đã trình lên chứng cứ mới, không bao lâu nữa Đại Lý Tự sẽ tái thẩm vụ án này, đến lúc đó cô cũng sẽ đi."
Đinh thị đã khóc vì sung sướng, dập đầu xuống đất "bụp bụp" nhiều lần.
Bà ấy đã nghe rất nhiều sự tích về thái tử điện hạ, lúc đầu vụ án Hứa Li Nhi cũng  ở trong tay của ngài ấy mà được lật lại, Đinh thị tin rằng chỉ cần có thái tử điện hạ, Mai nhi sẽ không phải bị chặt đầu.
Trần Mai đã bị bắt đi hơn nửa năm nay, thì cũng hơn nửa năm nay Đinh thị không thể nào ngủ được, thân thể bà ấy ngày càng gầy gò.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Quản Thiếu Duy tiến lên đỡ bà ấy dậy, để bà ấy ngồi xuống chiếc ghế bành bên cạnh, nói: "Điện hạ thương dân như con, kêu ngươi ngồi thì ngươi cứ ngồi đi."
Lúc này Đinh thị mới yên tâm ngồi xuống.

Bà ấy nhìn Quản Thiếu Duy, mặc dù vụ án của Trần Mai có chuyển biến, nhưng bà ta lại nhớ đến những lời mà Quản đại nhân nói với mình, lại không thể yên tâm được.
"Quản đại nhân nói dân phụ có thể giúp đại nhân phá một vụ án, không biết điện hạ muốn dân phụ trợ giúp phá vụ án nào?"  Cố Trường Tấn nhẹ giọng hỏi: "Trên đường ngươi đi đến Thượng Kinh đã bị người khác bắt đi, những người bắt ngươi là muốn ngươi làm gì?"
Vừa nghe thấy những lời này, Đinh thị suýt chút nữa ngã khỏi ghế, kinh hãi đến mức không dám ngước mắt nhìn Cố Trường Tấn.
Tuy rằng những lời bà ấy nói với hoàng hậu nương nương là thật, nhưng bà ta rất rõ ràng, những lời này là do người khác đã dạy cho bà ấy, để lừa gạt hoàng hậu nương nương. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Dân phụ, dân phụ ngu muội, thật không biết điện hạ đang nói gì.” Đinh thị ổn định lại giọng nói: "Dân phụ chưa từng bị ai bắt đi cả." 
"Đinh nương tử, đừng hoảng hốt, bổn quan phụng mệnh thái tử điện hạ đi đến Thái Y viện mời thái y bắt mạch cho Trần Mai, độc trên người Trần Mai có thể giải được." Quản Thiếu Duy cười nói: "Vị thái y đó chính là cháu viện sử Thái Y viện, lúc trước thái tử điện hạ bị thương nặng, cũng là do vị thái y chữa khỏi."
Đinh thị vẫn lắc đầu.
Khi người đó đưa bà ấy đến Sát Viện đã nói qua, nếu bà ấy dám tiết lộ bất kỳ bí mật gì, thì lập tức độc trong người Mai nhi sẽ phát tán, sẽ chết rất thảm.
Bà ấy không dám cược.
Cố Trường Tấn thấy bà ấy lắc đầu không nói, trầm ngâm nói: "Cô đã bí mật sai người chuyển Trần Mai từ Đại Lý Tự Ngục sang nơi khác, để cho Tôn thái y giải độc cho nàng ấy. Người đó muốn đi Đại Lý Tự Ngục hãm hại Trần Mai, thì cũng sẽ không tìm được người."
Chàng dừng một chút, sau đó nói: "Bây giờ ngươi hãy thành thật nói cho ta biết, sau này hoàng hậu nương nương biết được sự thật, cũng sẽ không trách tội ngươi."

Trong thư phòng im lặng rất lâu.
Cố Trường Tấn và Quản Thiếu Duy đều không lên tiếng.
Đinh thị im lặng một lúc lâu, sau đó thấp giọng nói: "Điện hạ, người thực sự đảm bảo người đó sẽ không làm hại được Mai nhi? Hơn nữa, hoàng hậu nương nương sẽ không truy cứu trách nhiệm của dân phụ?"
Cố Trường Tấn biết rằng bà ta đã đồng ý rồi, nhìn sang Quản Thiếu Duy, nói: "Làm phiền Quản đại nhân ra ngoài kêu Chuy Vân vào đây."
Quản Thiếu Duy biết thái tử đang muốn mình tránh đi chỗ khác, liền vội vàng đáp "vâng", và sải bước ra khỏi thư phòng.
Đinh thị  thận trọng nói: "Dám hỏi điện hạ, những lời người vừa nói, có phải là người đã biết chuyện xảy ra năm đó ở Đại Từ Ân Tự?" 
Cố Trường Tấn cầm tách trà lên, nhìn vào trong nước trà, bình tĩnh nói: "Năm đó, ở Đại Từ  Ân Tự, mẫu hậu đã trộm long tráo phụng, đem muội muội của ta đi, những năm nay mẫu hậu vẫn tìm kiếm muội ấy." 
Quả nhiên điện hạ biết chuyện này!
Đinh thị biết rất rõ, năm đó hoàng hậu nương nương hạ sinh là một nữ nhi, chứ không phải là thái tử điện hạ trước mặt mình. Còn vì sao thái tử điện hạ lại trở thành nhi tử của hoàng hậu nương nương, bà ta không dám nghĩ nhiều, càng không dám hỏi. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đinh thị cắn môi, cuối cùng cũng hạ quyết tâm.
"Năm đó, dân phụ là nhũ mẫu được Thích gia bí mật tìm về cho tiểu công chúa, lúc hoàng hậu nương nương hạ sinh tiểu công chúa, dân phụ và bà đỡ đều ở đó, lúc đó là dân phụ đã giúp bà đỡ lau thân thể và bọc tiểu công chúa vào tã lót.Ở bên vai phải của tiểu công chúa có nốt ruồi chu sa, người đó chỉ cần dân phụ nói rõ điểm này.Người đó nói, hoàng hậu nương nương có đôi mắt rất tinh tường, dân phụ phải nói sự thật, như vậy mới khiến hoàng hậu nương nương tin tưởng."
Cố Trường Tấn nhấp một ngụm trà, nói: "Ngày đó là mùng sáu tháng tư năm Gia Hựu thứ hai?"
"Vâng."

Cố Trường Tấn nhìn chằm chằm chén trà nói: "Ngoại trừ nốt ruồi chu sa trên vai phải, trên người tiểu công chúa còn có đặc điểm gì khác không?"
Đinh thị lắc đầu và nói, "Dân phụ chỉ nhìn thấy nốt ruồi chu sa trên vai. Nhưng mà…"
"Nhưng mà gì?"
"Vào ngày hoàng hậu nương nương hạ sinh, trên tay có cầm một chiếc vòng tay bằng ngọc phật châu, sau đó chiếc vòng bị đứt, ngọc châu rơi vãi khắp mặt đất. Khi đó, tiểu phật đường rất lộn xộn, dân phụ chính mắt nhìn thấy, bà đỡ đang bế tiểu công chúa còn đang quấn tã, đã lén lút nhét một hạt ngọc vào tay tiểu công chúa. Chắc là muốn sau khi mang tiểu công chúa về Thích gia, thì giấu hạt châu đó đi."
Ngọc phật châu.
Cố Trường Tấn ngồi đó bất động, nghĩ đến sợi dây đỏ đeo trên cổ Dung Thư, chẳng lẽ dưới dây đỏ kia còn có một hạt ngọc phật?
Nàng không phải là con gái của Thẩm Nhất Trân, hơn nữa nàng cũng có một nốt ruồi chu sa trên vai. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trương ma ma đã ở bên cạnh hầu hạ nàng từ nhỏ, ở trên hộp gỗ còn lưu một mảnh giấy viết "Mùng sáu tháng tư năm Gia Hữu thứ hai".
Kiếp trước… nàng chết do chết vì "tam canh thiên" do Chu ma ma đưa tới.
Từ lúc sinh ra, Dung Chiêu Chiêu của chàng đã là một quân cờ bị người ta vứt bỏ.
Trái tim của chàng như bị ai đó bóp chặt, quai hàm Cố Trường Tấn dần dần siết chặt lại.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui