Đại hội của Linh Tê Kiếm Tông bình thường phải cần thời gian bảy ngày.
Trong đây, đại bộ phận thời gian kỳ thật đều là tỷ thí của đệ tử ngoại môn, bởi vì trong Linh Tê Kiếm Tông, trên thực tế, đệ tử ngoại môn mới là đại đa số.
Chỉ là, một bộ phận này tỷ thí, thường thường đều chỉ được coi là làm nóng cho đại hội chân chính mà thôi, bất kể là trưởng lão tông môn hay là đệ tử nội môn khác, độ chú ý đều không cao, về phần đệ tử chân truyền, bình thường mà nói, căn bản sẽ không chú ý loại tỷ thí này.
Đương nhiên, Bạch Nhạc chung quy vẫn có chút khác biệt với đệ tử chân truyền khác, xuất thân hạng bét, lại dùng loại tốc độ này trong thời gian cực ngắn mà quật khởi, kỳ thật Bạch Nhạc đối với đệ tử ngoại môn lại có cảm giác quen thuộc hơn với với đệ tử nội môn.
Huống chi, còn có Liễu Như Tân, tất nhiên có thêm mấy phần chú ý đối với tỷ thí ngoại môn.
Có điều, sự chú ý của Bạch Nhạc, kỳ thật cũng chỉ giới hạn ở mấy người mà hắn quen thuộc thôi, hơn nữa, phần lớn chỉ tùy ý nhìn một cái liền đã biết kết cục.
.
So sánh với đại hội của đệ tử nội môn, phần thưởng của ngoại môn rất ít, nhưng lại liều mạng hơn.
Bởi vì, tất cả đệ tử ngoại môn đều biết rõ, đại hội hàng năm mới là vũ đài có thể khiến bọn họ được lọt vào mắt trưởng lão tông môn, là cơ hội để bọn họ cá vượt long môn!
Dựa theo lệ thường hàng năm, đệ tử trong top 10 của mỗi lần đại hội ngoại môn, đều có khả năng được phá cách thăng chức làm đệ tử nội môn.
Về phần đệ tử đạt được hạng nhất đại hội, lại trực tiếp tấn thăng nội môn, hơn nữa có thể có được cơ hội đi theo một vị trưởng lão tu hành.
Một tháng thời gian này không chỉ có thể được trưởng lão dốc lòng chỉ điểm, đạt được cơ hội đột phá Linh Phủ, mà còn có thể kéo gần quan hệ với vị trưởng lão đó, kém nhất cũng cũng có thể kiếm được chức đệ tử ký danh.
Đương nhiên, kỳ thật trước khi đại hội bắt đầu, trong ngoại môn, nhân tuyển có tư cách tranh đoạt top 10, kỳ thật trong lòng mọi người đã có tính toán đại khái.
Nhưng mà, bất kỳ ai cũng không ngờ rằng, trong đại hội, Liễu Như Tân vốn thực lực tầm thường, hơn nữa đã lâu không có tin tức không ngờ lại dùng tư thái của một hắc mã, thế như chẻ tre một đường thắng liên tiếp, trực tiếp giết vào thập lục cường!
Trong lúc này, thời gian mỗi một trận tỷ thí của Liễu Như Tân, thậm chí không vượt quá nửa khắc.
Thực lực như vậy, thậm chí đã trở thành nhân tuyển hàng đầu đoạt giải quán quân.
Chuyện khác thường như vậy, lập tức khiến đệ tử ngoại môn xôn xao.
Rất nhanh, những đệ tử này liền nghe được, thì ra trong thời gian hơn nửa năm này, Liễu Như Tân là tiếp nhận nhiệm vụ của tông môn, một mực ở Thiên Tâm Phong chiếu cố sinh hoạt hàng ngày của Bạch Nhạc.
Nói thật, từ rất sớm, đây kỳ thật là một nhiệm vụ khiến rất nhiều đệ tử ngoại môn đều xem thường.
Hầu hạ ăn mặc, không phải chính là thị nữ sao, người có tâm tư âm u một chút, thậm chí căn bản cho rằng Liễu Như Tân là đang bán sắc tướng, chủ động đưa lên cửa cho người ta đùa bỡn.
Nhưng, cho đến giờ phút này, những đệ tử xem thường Liễu Như Tân, mới đột nhiên ý thức được, bước lên Thiên Tâm Phong, cho dù là làm một thị nữ hạ nhân, nhưng lại chung quy cũng có được cơ hội được tiếp xúc gần với Bạch Nhạc, thậm chí được Bạch Nhạc chỉ điểm.
Mà cơ hội như vậy, đủ để khiến bất kỳ đệ tử ngoại môn nào đố kỵ tới phát cuồng!
Thậm chí, cho dù là bản thân Liễu Như Tân căn bản cũng không ngờ tới kết quả này.
Phải biết rằng, khi cùng tu luyện với Bạch Nhạc, trong lơ đãng, mục tiêu so sánh của nàng ta là Bạch Nhạc.
Luôn nhìn thấy chỗ không đủ của mình, nhìn thấy chênh lệch khủng bố giữa mình và Bạch Nhạc, nhưng lại không ý thức được, trong bất tri bất giác, thực lực của nàng ta đã đề thăng, đối với những đệ tử ngoại môn đó mà nói, cũng cơ hồ là không thể tưởng tượng.
!
- Không đơn giản như vậy!
Lắc đầu, Khổng Từ nói khẽ,
- Cùng tu luyện với người thực lực cao hơn, đối với bản thân tất nhiên là sẽ có một số đề thăng, nhưng cũng không đến nỗi khoa trương như vậy! Tư chất của Liễu Như Tân kỳ thật không phải xuất chúng, trong nửa năm ngắn ngủi, cho dù ta dốc lòng chỉ điểm, cũng chưa chắc có thể khiến nàng ta có tiến bộ lớn như vậy! Huống chi, vị tiểu sư đệ này của ta, sợ rằng cũng không thể dốc lòng chỉ điểm mỗi ngày.
So sánh với đệ tử khác, Khổng Từ nhìn thấu triệt hơn.
Đều là đệ tử chân truyền, đối với năng lực của mình, Khổng Từ cũng có một loại nhận thức rõ ràng.
Luận thực lực, kỳ thật Khổng Từ kém hơn một số trưởng lão, nhưng nếu luận nhãn giới, luận kinh nghiệm chỉ điểm người khác tu hành, lại kém rất xa, hắn còn thấy như vậy, Bạch Nhạc vừa mới bước vào Linh Phủ cảnh tất nhiên cũng càng như vậy.
Nhưng ví dụ của Liễu Như Tân lại bày ra trước mắt.
Cho dù hắn vẫn không hiểu Bạch Nhạc là như thế nào mà làm được như vậy, nhưng cũng phải thừa nhận, Bạch Nhạc có khả năng còn giỏi hắn trong tưởng tượng của hắn lúc trước.
!
- Bởi vì kiếm đạo!
Trong các trưởng lão, cũng có người hỏi ra vấn đề này, đối với chuyện này, Từ Phong một lời lập tức nói rõ chân tướng.
Kiếm đạo!
Cái này không chỉ là Linh Tê Kiếm Quyết, Bạch Nhạc là vì Linh Tê Kiếm Quyết mà hiểu ra kiếm đạo, không có nghĩa là, kiếm đạo chỉ là Linh Tê Kiếm Quyết.
Đó là một loại cảnh giới trình độ cao hơn, là một loại cảm ngộ chỉ hiểu mà không diễn đạt được bằng lời.
Đi theo bên cạnh Bạch Nhạc, tự nhiên sẽ bị Bạch Nhạc ảnh hưởng, xuyên qua biểu tượng của kiếm chiêu, minh ngộ bản chất của kiếm đạo.
Cho dù, rất có thể là Liễu Như Tân căn bản không ý thức được điểm này, nhưng trong vô thức, đã bị ảnh hưởng từng chút từng chút mà thay đổi.
Mà điều này, kỳ thật chính là điểm mà Hà Dao và Từ Phong coi trọng Bạch Nhạc nhất.
Bạch Nhạc tu thành Linh Tê Kiếm Quyết, nhưng, với cảnh giới hiện giờ của Bạch Nhạc, cùng với lý giải của hắn đối với kiếm đạo, tất nhiên không thể thật sự bổ toàn tâm pháp đã mất đi của Linh Tê Kiếm Quyết, truyền Linh Tê Kiếm Quyết cho người khác.
Nhưng, bản thân Bạch Nhạc kỳ thật đã đứng trên một cảnh giới cao hơn.
Liễu Như Tân đi theo bên cạnh Bạch Nhạc như vậy, có thể rất tự nhiên từ trên người Bạch Nhạc đạt được một số cảm ngộ thuộc về kiếm đạo, cho dù là không tu luyện Linh Tê Kiếm Quyết, loại cảm ngộ này cũng có thể mang đến lợi ích cực lớn.
- Đệ tử này, lão phu nhận.
Nhìn Liễu Như Tân trong sân, trong mắt Từ Phong lộ ra một tia tinh mang, trầm giọng nói.
Lúc trước kỳ thật hắn cũng có cơ hội nhận Bạch Nhạc vào môn hạ, chỉ là lúc ấy không thể nắm chắc, mới lỡ mất dịp tốt, hiện giờ nhìn thấy Liễu Như Tân, Từ Phong giống như lại nhìn thấy bóng dáng của Bạch Nhạc.
Hoặc là nói, bản thân cái này chính là một loại bồi thường đối với việc hắn không thể nhận Bạch Nhạc.
- Chúc mừng Từ trưởng lão!
Hơi ngẩn ra, trưởng lão bên cạnh lập tức mở miệng chúc mừng.
Đừng nhìn đệ tử trong môn đông đúc, nhưng thực sự có thể khiến bọn họ nhìn trúng, nguyện ý thu vào môn hạ, kỳ thật cũng không nhiều, rất có thể một vị trưởng lão trong mấy chục năm cũng chỉ nhận một số đệ tử ký danh mà thôi.
Thực sự bái vào môn hạ, có nghĩa là một phần truyền thừa, một phần trách nhiệm.
Những đệ tử này muốn bái vào môn hạ của trưởng lão tất nhiên khó khăn, nhưng trên thực tế, muốn tìm thấy một vị truyền nhân thích hợp, cũng cần duyên phận.
Định ra một đoạn duyên phận như vậy, tất nhiên là đáng chúc mừng.
Ngươi không thấy, cho dù mạnh như Thông Thiên Ma Quân, không phải cả đời này, cũng chỉ có một truyền nhân là Bạch Nhạc sao?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...