Cô Vân Xuất Tụ!
Cùng là Linh Tê Kiếm Quyết, cùng một kiếm chiêu, nhưng cảnh giới khác nhau, uy lực thi triển ra lại hoàn toàn khác nhau.
Sau khi bước vào Linh Phủ cảnh, Linh Tê Kiếm Quyết chẳng những là không lỗi thời, ngược lại khiến Bạch Nhạc lý giải sâu sắc hơn, giống như, từ lúc này trở đi, Linh Tê Kiếm Tông mới có thể thực sự thể hiện ra uy lực mà nó nên có.
Trên con đường tu hành này, bước vào Linh Phủ mới có nghĩa là thực sự bắt đầu.
Trận chiến với Âm Dương Quỷ Đồng này, đối với Bạch Nhạc mà nói, cũng rất quan trọng.
Vừa mới bước vào Linh Phủ, Bạch Nhạc vẫn cần thời gian nhất định để thích ứng với lực lượng như vậy, một đối thủ vừa sức, tất nhiên có thể gia tốc quá trình thích ứng này.
Từ Linh Tê Nghênh Khách đến Trục Tinh Truy Nguyệt, tám thức trước của Linh Tê Kiếm Quyết được nhất nhất thi triển ra trong tay Bạch Nhạc, toàn bộ quá trình, quả thực giống như đang luyện kiếm.
Bất kể Âm Dương Quỷ Đồng công kích điên cuồng thế nào, cũng không thể cắt ngang được loại tiết tấu này.
Thi triển đi thi triển lại, khi Bạch Nhạc lặp lại đến lượt thứ tư, trong lòng Âm Dương Quỷ Đồng đã sinh ra một tia sợ hãi khó có thể ức chế.
Cho tới giờ phút này, hắn mới chính thức ý thức được, theo Bạch Nhạc thành tựu Tử Phủ, quan hệ thực lực giữa bọn họ đã đảo ngược.
Chỉ luận linh lực, hắn tất nhiên vẫn mạnh hơn Bạch Nhạc không ít, nhưng vấn đề là ở chỗ, thắng bại của giao phong trên đời này, không chỉ linh lực mạnh yếu là có thể quyết định, nếu không, vậy cũng không cần phải đánh tới đánh lui, chỉ cần mọi người đứng đó so linh lực của ai mạnh hơn là được.
Bản thân Âm Dương Quỷ Đồng chính là tu luyện Tả Đạo Ma Công, chẳng những cực kỳ tàn nhẫn, hơn nữa kỳ thật hiệu quả không tận ý người, khi mở Linh Phủ, cũng chỉ miễn cưỡng mở ra được một Linh Phủ màu lam có tạp sắc.
Thậm chí là quỷ đồng mà hắn tỉ mỉ đào tạo nhiều năm qua còn đều bị Bạch Nhạc lúc trước giết sạch, dưới loại tình huống này, thực lực của bản thân Âm Dương Quỷ Đồng sẽ rất khó phát huy ra hoàn toàn.
Nhưng Bạch Nhạc thì hoàn toàn khác, Linh Tê Kiếm Quyết chính là công pháp truyền thừa Kiếm Tổ lưu lại, là huyền môn chính tông!
Phẩm chất của Tử Phủ, lại ở trên trình độ rất lớn bù đắp chênh lệch trên cảnh giới giữa Bạch Nhạc và Âm Dương Quỷ Đồng.
Thế là, chỉ cần Bạch Nhạc có thể chống đỡ được công kích của Âm Dương Quỷ Đồng, cán cân thắng lợi theo thời gian trôi qua tất nhiên sẽ nghiêng về phía Bạch Nhạc.
Ý thức được điểm này, trong lòng Âm Dương Quỷ Đồng lập tức bắt đầu sinh ra một tia điên cuồng.
Nếu là trước kia, nhìn thấy chuyện không thể làm, hắn tất nhiên sẽ lựa chọn đào tẩu, nhưng vấn đề là ở chỗ, từ sau khi hắn gia nhập Hắc Long Đàm thì đã mất đi tự do rồi.
Dạ tập Linh Tê Kiếm Tông là Hắc Diệu Ma Quân tự mình hạ lệnh, mục đích chính là hiệp trợ Dạ Nhận trảm sát Vân Mộng Chân, vào lúc này mà lui bước, về sau tất nhiên sẽ bị Hắc Long Đàm trách phạt, khó thoát khỏi cái chết!
Chạy trốn, tất nhiên là chỉ có đường chết, nhưng nếu liều mạng, có lẽ ngược lại có thể liều ra một đường sinh cơ.
Nghĩ tới đây, Âm Dương Quỷ Đồng làm sao còn dám do dự.
- Bạch Nhạc tiểu súc sinh, đây là ngươi bức ta!
Trên mặt lộ ra vẻ dữ tợn, lập tức, vô số quỷ ảnh từ trong cơ thể Âm Dương Quỷ Đồng bay ra, đột nhiên hóa thành bách quỷ dạ đề.
Tiếng khóc đêm ác liệt mà thê thảm, giống như ma âm đột nhiên vang vọng trong bầu trời đêm.
Đây không phải là ảo giác, mỗi một tiếng khóc đều vô cùng chân thật, bởi vì đó vốn là tiếng kêu rên thống khổ ngày đêm bị tra tấn tế luyện của vô số linh hồn hài đồng mà Âm Dương Quỷ Đồng cắn nuốt.
Từng hài tử thiên chân vô tà, ở dưới loại tra tấn khủng bố này, đã chỉ còn lại oán giận và cừu hận đối với thế giới.
Vào lúc này được Âm Dương Quỷ Đồng phóng thích ra, hủy diệt và phá hoại, đã trở thành bản năng duy nhất của bọn họ.
Không phân địch ta, công kích hung lệ nhất!
Điên cuồng như vậy, đối với Âm Dương Quỷ Đồng mà nói, cũng là chuyện cực kỳ nguy hiểm, thậm chí có thể nói, một khi thi triển ra, một môn ma công tu hành nhiều năm này sẽ theo đó mà phế bỏ, còn muốn khôi phục lại, không có mười năm tiềm tu trở lên và quá trình giết chóc đoạt hồn tàn nhẫn thì căn bản là không thể hoàn thành.
Nhưng đồng thời, bởi vì sự điên cuồng này, hiện tại Âm Dương Quỷ Đồng cũng trở nên cực kỳ đáng sợ.
Lực lượng như vậy, ngay cả bản thân hắn cũng không khống chế được, một khi vô ý, sẽ bồi cả bản thân mình vào, chết dưới bách quỷ dạ đề này.
Lập tức, phía trước toàn bộ đại điện, tất cả mọi người không khỏi biến sắc.
Kết quả này, đừng nói là Bạch Nhạc không ngờ tới, ở đây có một tính một, căn bản là không ai ngờ được.
Âm Dương Quỷ Đồng, tuy xưa nay thanh danh không tốt, nhưng dù sao cũng là ma đầu bước vào Linh Phủ cảnh nhiều năm! Cho dù là một số người trong ma đạo, cũng chỉ nghe nói tới sự tàn bạo của hắn, chứ chưa từng được thực sự chứng kiến, hiện giờ nghe thấy bách quỷ dạ đề này, trong lòng cũng không khỏi đột nhiên co rút lại.
Cho dù là người trong là ma đạo, kỳ thật cũng rất khó chấp nhận công pháp tàn nhẫn như vậy.
Huống chi, bức Âm Dương Quỷ Đồng đến loại tuyệt cảnh này, không ngờ còn chỉ là một tiểu tử vừa bước vào Linh Phủ cảnh, chuyện này quả thực là không thể tưởng tượng.
Lúc này, tầm mắt mọi người đều không khỏi rơi xuống trên người Bạch Nhạc!
Bất kể là Văn Trạch và các đệ tử của Đạo Lăng Thiên Tông, hay là người của Hắc Long Đàm, đều không khỏi nhìn Bạch Nhạc thêm một cái.
Công kích điên cuồng như vậy, cho dù đổi lại là Văn Trạch, chỉ sợ cũng rất khó ngăn cản sự trùng kích của bách quỷ.
Một khi lâm vào sự cắn nuốt của bách quỷ, cho dù kiếm đạo của Bạch Nhạc có khủng bố tới mấy, chỉ sợ cũng vẫn khó thoát khỏi cái chết.
Thậm chí cho dù là Vân Mộng Chân cũng không khỏi nắm lấy kiếm bên hông.
Cho dù biết rõ, Dạ Nhận có thể đang ở ngay bên cạnh đợi nàng ta khi phân tâm xuất thủ sẽ phát động một kích phát động, nhưng khi nhận thấy Bạch Nhạc gặp nguy hiểm, Vân Mộng Chân vẫn không áp chế được xung động muốn xuất thủ.
Nhưng mà, khiến người ta không ngờ tới là, cho dù là ở dưới loại tuyệt cảnh này, Bạch Nhạc vẫn không hề hoảng loạn, càng đừng nói tới là sợ hãi.
Cơ hồ là đồng thời khi Âm Dương Quỷ Đồng bắt đầu phóng thích linh hồn lệ quỷ trong cơ thể, trong mắt Bạch Nhạc đột nhiên lộ ra một tia tinh mang,
- Vì tư dục bản thân, tu luyện ma công tàn nhẫn như vậy, Âm Dương Quỷ Đồng, ngươi đáng chết!
Bước ra một bước, kiếm trong tay tỏa ra kiếm mang rực rỡ, lập tức cắt qua bầu trời đêm!
Lúc trước giao thủ với Âm Dương Quỷ Đồng, trên thực tế, Bạch Nhạc phần lớn là muốn tôi luyện bản thân, mượn cơ hội đề thăng thực lực của mình, nhưng theo sự xuất hiện của bách quỷ dạ đề, lại triệt để gợi lên sát cơ trong lòng Bạch Nhạc.
Linh Tê Kiếm Quyết được thi triển nhiều lần, nhưng hắn lại thủy chung vẫn giấu một chiêu.
Sau khi tu hành Linh Tê Kiếm Quyết, Bạch Nhạc biết rất rõ, tám kiếm chiêu trước nhìn thì huyền diệu, nhưng trên thực tế tất cả đều chỉ là cơ sở của một kiếm cuối cùng mà thôi! Linh Tê Kiếm Quyết, sát chiêu chân chính, chỗ đáng sợ thực sự, chính là ở một kiếm cuối cùng này.
Mà lúc này, dưới tình cảnh gần như là tuyệt cảnh, Bạch Nhạc cuối cùng cũng thi triển ra một kiếm này.
Linh Tê Nhất Kiếm!
Tâm hữu linh tê, kiếm tâm tương thông!
Phá tất cả hư vọng, một kiếm này nhắm thẳng vào mục tiêu, căn bản không bị bất kỳ nhân tố bên ngoài nào ảnh hưởng.
Bách quỷ dạ đề, với thực lực hiện giờ của Bạch Nhạc, căn bản không thể ngăn cản bách quỷ đang xông tới, giết tới bên cạnh Âm Dương Quỷ Đồng, vậy việc gì nhất định phải tiến lên?
Kiếm, trước giờ không phải là chiêu thức cứng nhắc, mà là một loại tuệ lực!
Nếu không thể đạt tới cảnh giới kiếm không có khuôn phép, làm sao có thể nói tới tâm kiếm tương thông?
Không hề có dấu hiệu, lúc này, kiếm trong tay không ngờ bị Bạch Nhạc ném ra!
Cho dù rời tay mà ra, nhưng kiếm ý lại vẫn sắc bén không thể đỡ!
Tuy Bách quỷ dạ đề khủng bố, nhưng những lệ quỷ này chung quy vẫn không thể công kích một thanh kiếm.
Bách quỷ dạ đề mà cho dù là cường giả Linh Phủ đỉnh phong, cũng chưa chắc có thể xông qua, lại theo một kiếm rời tay mà ra này triệt để hóa thành hư vọng!
Một kiếm xuyên tim!
Bản thân Âm Dương Quỷ Đồng đang toàn lực thôi động bách quỷ dạ đề công kích cũng không ngờ lại có một kiếm như vậy.
Khi hắn phát hiện phải ngăn cản thì làm sao còn kịp.
Mũi kiếm như điện, trong phút chốc đã trực tiếp xuyên qua ngực hắn, găm chặt hắn trên mặt đất.
Càng khủng bố hơn là, những lệ quỷ này vốn khó có thể khống chế, là Âm Dương Quỷ Đồng liều mạng dẫn dắt, mới dẫn đầu lao về phía Bạch Nhạc, nhưng một khi Âm Dương Quỷ Đồng bị công kích, thả lỏng loại khống chế này, lệ quỷ cũng mặc kệ tất cả, thuận thế xông đến gần Âm Dương Quỷ Đồng!
Vốn với sự cường hãn của Âm Dương Quỷ Đồng, cho dù là bị một kiếm xuyên tim, cũng sẽ không lập tức chết ngay, nếu phản ứng nhanh, chưa chắc đã không thể chạy trốn.
Nhưng một khi những lệ quỷ này nhào tới, chính là triệt để kết thúc một đường sinh cơ cuối cùng của Âm Dương Quỷ Đồng.
Âm Dương Quỷ Đồng điên cuồng gầm rú giãy dụa, nhưng làm sao có thể thoát khỏi, lúc này, trong mắt hắn đã đầy vẻ tuyệt vọng!
Hắn đã nghĩ tới vô số kết quả, nhưng chỉ độc không ngờ rằng, mình lại chết dưới công kích của lệ quỷ mà mình tỉ mỉ đào tạo, chết dưới bách quỷ dạ đề mà hắn coi là sát chiêu cuối cùng.
Những lệ quỷ được Âm Dương Quỷ Đồng đào tạo nhiều năm này dưới sự tra tấn điên cuồng, kỳ thật đã mất đi linh trí, nhưng khi bọn họ bắt đầu cắn xé cắn nuốt Âm Dương Quỷ Đồng, lại dần dần tìm về một tia linh trí, ý thức được chính là Âm Dương Quỷ Đồng làm hại bọn họ bi thảm như vậy.
Khi cắn xé, đồng thời cũng có nhiều lệ quỷ khóc rống thất thanh, đây mới là bách quỷ dạ đề chân chính.
Mất đi sự tẩm bổ của Âm Dương Quỷ Đồng, những lệ quỷ cắn nuốt giết chết Âm Dương Quỷ Đồng này cũng lâm vào trong hồi quang phản chiếu cuối cùng, họ khôi phục một tia linh trí, cũng có nghĩa là sinh mệnh của bọn họ đã triệt để đi tới điểm cuối.
Lập tức, từng lệ quỷ trong tiếng khóc rống, quỳ xuống trước Bạch Nhạc!
Cho dù đã giết được Âm Dương Quỷ Đồng, bọn họ cũng không thoát khỏi được kết cục thần hồn câu diệt, nhưng đối với bọn họ mà nói, có thể tự tay hủy diệt Âm Dương Quỷ Đồng, đã là đủ rồi.
Nhìn những lệ quỷ này giống như nhìn từng hài đồng quỳ lạy nói lời cảm tạ.
Một màn này, khiến mỗi người ở đây đều rung động rất sâu!
Cho dù là người trong ma đạo của Hắc Long Đàm, cũng không khỏi cảm thấy trong lòng bi ai, dẫu sao, cho dù tu hành ma đạo, cũng không có nghĩa là sẽ triệt để mất đi nhân tính, ma đầu điên cuồng như Âm Dương Quỷ Đồng, chung quy vẫn chỉ là số ít, cho dù là trong ma đạo, cũng xem thường tồn tại như vậy.
Đương nhiên, mặt khác, một kiếm cuối cùng đó của Bạch Nhạc, cũng khiến tất cả mọi người rung động.
Không phải Âm Dương Quỷ Đồng ngốc, mà là kiếm của Bạch Nhạc thật sự quá đáng sợ.
Vô số năm qua, kiếm trước giờ đều được các Kiếm tu coi như tính mạng, thậm chí cũng có người nói ra những lời như kiếm còn người còn, kiếm mất người chết.
Đối với bọn họ mà nói, kiếm chính là một sinh mệnh khác của mình!
Ai có thể ném kiếm mà mình coi như tính mạng ra ngoài để giết địch?
Nhưng Bạch Nhạc lại làm như vậy, dứt khoát gọn gẽ, một kích trí mạng!
Gặp phải đối thủ như Bạch Nhạc, chỉ có thể nói, Âm Dương Quỷ Đồng.
.
.
Chết không oan!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...