Thái Thượng Kiếm Tôn


Sau khi rời khỏi chỗ Vân Mộng Chân, rất nhanh Từ Phong lại đi lên Thiên Tâm Phong, đồng thời còn mang đến mấy chục viên linh thạch, cùng với một số đệ tử của Chấp Pháp Điện.
Đúng như Vân Mộng Chân suy đoán, tông môn bố trí một Tụ Linh Trận ở ngoài động phủ của Thiên Tâm Phong, những linh thạch này chính là trận nhãn, chỉ cần một khi kích phát, Tụ Linh Trận sẽ vận chuyển, tụ tập toàn bộ linh lực chung quanh Thiên Tâm Phong vào trận.

Thậm chí bản thân những linh thạch này cũng sẽ dần dần nứt vỡ, phóng thích ra linh khí.
Mấy chục viên linh thạch, nghe thì dường như không nhiều lắm, nhưng trên thực tế, đối với một đệ tử Dẫn Linh cảnh mà nói, cái này đã rất xa xỉ rồi! Nếu đổi lại là đệ tử khác đột phá, nhiều nhất cũng chỉ đặt hai ba viên mà thôi.
Chuẩn bị nhiều linh thạch như vậy, có thể nói, Linh Tê Kiếm Tông chính là đặt cược Bạch Nhạc tất nhiên có thể mở Tử Phủ.
Đương nhiên, trừ an bài đệ tử Chấp Pháp Điện bố trí Tụ Linh Trận ra, mượn cơ hội này, Từ Phong cũng giảng giải vấn đề tư chất Linh Phủ cho Bạch Nhạc.
Đại khái cũng gần giống như những gì Vân Mộng Chân nói, nhưng giới hạn trong vấn đề nhãn giới, cho nên Từ Phong nói không thấu triệt được như Vân Mộng Chân.
Có điều, cũng may Bạch Nhạc đã biết, không tốn bao nhiêu thời gian.
- Từ trưởng lão, bên trong Tụ Linh Trận này có an toàn không? Nếu làm ra động tĩnh quá lớn sẽ không ảnh hưởng tới hiệu quả của Tụ Linh Trận chứ?
Tuy trong động phủ có hiệu quả che lấp khí tức, nhưng nghĩ tới Thông Thiên Ma Công, Bạch Nhạc vẫn có chút lo lắng, hỏi bóng hỏi gió.
- Yên tâm, trận pháp trong động phủ ở Thiên Tâm Phong, là Kiếm Tổ lúc trước tự tay bố trí, an toàn tuyệt đối! Về phần Tụ Linh Trận, chỉ là dẫn thiên địa linh khí vào động phủ mà thôi, một khi kích phát, linh khí sẽ cuồn cuộn không dứt ùa vào trong đó.
Từ Phong không biết suy nghĩ trong lòng Bạch Nhạc, cười cười lắc đầu,
- Ngươi đừng khẩn trương, với thiên phú của ngươi, lại thêm hiệu quả của Linh Tê Kiếm Quyết, mở Linh Phủ không phải chuyện khó khăn gì, chỉ cần tất cả bình thường, ít nhất cũng có thể mở ra Linh Phủ màu lam, chỉ cần tạp sắc không nhiều lắm, đã là rất không tồi rồi, về phần Tử Phủ...!Cái này chỉ có thể xem cơ duyên.
Tuy Hà Dao nói là Bạch Nhạc rất có thể sẽ trùng kích được Tử Phủ, nhưng trên thực tế, cho dù là Từ Phong, cũng không có bao nhiêu lòng tin đối với điều này.
Phải biết rằng, trong Linh Tê Kiếm Tông, trừ vị Kiếm Tổ ngày xưa ra, vẫn chưa bao giờ xuất hiện đệ tử từng mở Tử Phủ.

Thậm chí, cho dù là trong loại Thiên tông như Đạo Lăng Thiên Tông, có thể mở ra Tử Phủ cũng là rất ít!
Có thể nói, chỉ cần có thể ngưng tụ Tử Phủ, cho dù là Tử Phủ có rất nhiều tạp sắc, ngày sau chỉ cần không chết non, tất nhiên sẽ có thể bước vào Tinh Cung cảnh.
- Đa tạ Từ trưởng lão đã chỉ điểm, đệ tử hiểu rồi.
Tử Phủ với không Tử Phủ gì đó, kỳ thật Bạch Nhạc căn bản không nghe vào tai, nghe nói trận pháp trong động phủ là Kiếm Tổ năm đó tự tay bố trí, Bạch Nhạc đã xem như triệt để yên tâm rồi.
- An tâm mà tu luyện, chuyện khác, không cần ngươi quan tâm.
Vỗ vai Bạch Nhạc, Từ Phong nhẹ giọng an ủi.
- Từ trưởng lão, ta nghe nói...!Người của Đạo Lăng Thiên Tông sắp tới.
Do dự một chút, Bạch Nhạc vẫn mở miệng nói.
Sắc mặt ngưng trọng thêm mấy phần, Từ Phong trầm giọng nói,
- Ngươi lại đi gặp Vân tiên tử à?
- Ừ!
Trên điểm này, Bạch Nhạc cũng không có gì giấu diếm,
- Vân tiên tử giúp ta rất nhiều, về chuyện mở Linh Phủ, cũng từng nói với ta.
Nhìn Bạch Nhạc một cái rất sâu, Từ Phong chậm rãi mở miệng nói,
- Bạch Nhạc, ta biết tâm tư của ngươi, nhưng.

.

.

Ngươi phải hiểu, rất nhiều chuyện, là tuyệt đối không thể.
Những lời này của Từ Phong nói vô cùng mịt mờ, nhưng thái độ lại biểu đạt rất rõ ràng.
Phải biết rằng, lúc trước thân lâm tuyệt cảnh, Bạch Nhạc thổ lộ với Vân Mộng Chân, trên thực tế hắn cũng nghe thấy.
Nhưng từ sau khi rời khỏi, hắn không đề cập qua chuyện này nữa, thậm chí bản thân cũng không dám nghĩ nhiều.
Hiện giờ, hắn vẫn có thể từ trong ngữ khí và hành vi của Bạch Nhạc cảm nhận được tâm tư của Bạch Nhạc, tất nhiên không nhịn được muốn nhắc nhở Bạch Nhạc một chút.
Sắc mặt hơi cứng lại.
Bạch Nhạc không trả lời.
- Bạch Nhạc, thời gian tu hành của ngươi ngắn ngủi, có lẽ vẫn chưa hiểu Thánh Nữ của Lăng Thiên Tông là có ý nghĩa gì.

Thở dài một tiếng, Từ Phong tiếp tục nói,
- Tiên tử, tiên tử.

.

.

Ở trên người nàng ta, cái này không chỉ là một cách xưng hô, đó là tồn tại mà người tu hành tầm thường, cả đời cũng chỉ có thể ngước nhìn.
- ...
Nhìn Từ Phong, Bạch Nhạc cũng không khỏi cười khổ.
Hắn không biết nên nói gì mới tốt.
Tuy chỉ là xuất thân tạp dịch, nhưng trên thực tế, Bạch Nhạc không ngốc, nhãn giới cũng cực kỳ rộng, tất nhiên hiểu chênh lệch giữa  mình và Vân Mộng Chân.
Nhưng, hắn lại thủy chung không nghĩ tới từ bỏ.
Từ lúc còn là một tiểu tạp dịch ngoại môn, đến bây giờ sắp mở Linh Phủ, Bạch Nhạc một mực đang nỗ lực thu hẹp lại cự ly giữa mình và Vân Mộng Chân.
Nhưng mà, những tâm tư này, lại không thể nói ra.
Bất kể là quan hệ giữa mình và Vân Mộng Chân, hay là truyền thừa của Thông Thiên Ma Công, đều vạn lần không thể nói ra miệng.
Cho nên, cái Bạch Nhạc có thể làm, kỳ thật cũng chỉ là không ngừng nỗ lực tu luyện mà thôi.
Trầm mặc một lát, lúc này Bạch Nhạc mới ngẩng đầu nói,
- Những cái đó đối với ta mà nói thì thật sự quá xa xôi, ta chỉ muốn làm tốt chuyện của mình trước.
Dừng một chút, trên mặt Bạch Nhạc lại lộ ra một nụ cười sáng lạn,

- Từ trưởng lão, tin ta, lần này, ta nhất định có thể mở được Tử Phủ.
Nói đến đây, trên mặt Bạch Nhạc lại lộ ra một tia tự tin.
Tử Phủ có lẽ thật sự rất khó, nhưng đối với mình mà nói, lại đã có cơ sở!
Bất kể là Thông Thiên Ma Công, hay là Linh Tê Kiếm Quyết, thậm chí là Linh Khư Quả mà Vân Mộng Chân cho, những điều kiện này đều có thể nói là được trời ưu ái!
Nếu như vậy mà vẫn không thể thành tựu Tử Phủ, vậy Bạch Nhạc cũng không cần tu luyện nữa, tìm một miếng đậu hủ đập đầu vào mà chết cho xong.
- Được, chờ ngươi thành tựu Tử Phủ, lão phu sẽ tự mình mừng công cho ngươi!
Cười cười, Từ Phong ra vỗ vai Bạch Nhạc nói.
Bất kể là thế nào, nhìn thấy Bạch Nhạc có lòng tin như vậy, cũng luôn khiến Từ Phong cực kỳ vui mừng.
Huống chi, trừ tình cảm không thực tế của Bạch Nhạc đối với Vân Mộng Chân ra, Bạch Nhạc có thể nói tin tức người của Đạo Lăng Thiên Tông sắp đến cho hắn, đã đủ để chứng tỏ lòng trung thành của Bạch Nhạc đối với tông môn rồi.
Đối với hắn mà nói, thế đã đủ rồi.
Khom người cúi đầu với Từ Phong, Bạch Nhạc cũng không nhiều lời, trực tiếp bước vào trong động phủ.
Nếu nói, lúc trước nói với Từ Phong về Linh Tê Kiếm Quyết còn có một số chỗ không thể hiểu rõ là một loại lấp liếm, như vậy hiện giờ, Bạch Nhạc lại cảm thấy, mình đích xác vẫn cần một đoạn thời gian để lắng đọng, mới có thể thực sự đề thăng trạng thái tới tốt nhất.
Lần này mở Linh Phủ, đối với hắn mà nói, chỉ có thể thành, không thể bại!
Về phần, sau khi người của Lăng Thiên Tông tới, người trong ma đạo ở hậu sơn sẽ có phản ứng gì, tạm thời căn bản là không bận tâm được.
Huống chi, bản thân Côn Ngô Kiếm ở ngay trên người hắn, đã định trước đây là một hồi tìm kiếm không có kết quả, cho dù là Chưởng giáo của Lăng Thiên Tông tự mình tới, chẳng lẽ lại có thể tìm ra Thông Thiên Ma Quân đã chết à?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận