Trên lý thuyết, một kiếm này, căn bản không phải Dẫn Linh cảnh có khả năng thi triển ra, cần phải dẫn động Linh phủ chi lực, mới có thể thực sự thể hiện ra được uy lực.
Tuy Đậu Nghị không sử dụng Linh phủ chi lực, nhưng lại dẫn động lực lượng của bản thân Hàn Nguyệt Kiếm trong tay.
Phải biết rằng, bản thân Hàn Nguyệt Kiếm chính là linh khí!
Một đệ tử Linh Phủ cảnh như ngươi, dùng Hàn Nguyệt Kiếm giao thủ với người ta, bản thân đã là chiếm tiện nghi trên binh khí, hiện giờ không ngờ còn dẫn động lực lượng của bản thân linh khí để công kích, từ trên bản chất, cái này đã xem như phạm quy.
Đương nhiên, dựa theo quy củ, luận kiếm chỉ cần không dẫn động Linh phủ chi lực, trên quy tắc hắn sẽ không tính là thua!
Nhưng loại chuyện luận kiếm này, vốn là công đạo tự ở trong lòng người, cho dù là ngươi dựa vào uy của linh khí để thắng, vậy thì sao!
Chẳng những sẽ không mang đến danh tiếng đẹp cho ngươi, ngược lại trong mắt người thực sự biết chuyện, có trên diện rộng sẽ giảm bớt đánh giá đối với ngươi.
Đánh đến mức này, có thể nói, Đậu Nghị đã triệt để mất đi lý trí.
Một người nổi bật trong nội môn, lại làm một hồi luận kiếm đến mức như vậy, thật sự quá mất mặt.
Thầm lắc đầu, đã có trưởng lão chuẩn bị xuất thủ cắt ngang trận tỷ thí này.
Nhưng mà, ngay sau đó, trong mắt Bạch Nhạc lại đột nhiên lộ ra một tia quang hoa khiếp người.
Trước khi giao thủ với Đậu Nghị, hắn còn có một chút áp lực, nhưng một khi thực sự thi triển ra Linh Tê Kiếm Quyết, hắn lại đột nhiên phát hiện, cái gọi là đệ tử nội môn, chẳng qua cũng chỉ vậy mà thôi.
Chiến đấu như vậy, kỳ thật căn bản không giúp gì được nhiều sự lý giải đối với Linh Tê Kiếm Quyết của hắn.
Nhưng hiện giờ một kiếm này, lại khiến Bạch Nhạc cảm nhận được áp lực khi đối mặt với cường giả Linh Phủ cảnh.
Đó là một loại lực lượng giống như trong phút chốc có thể nghiền nát hắn.
Ánh trắng đầy trời cơ hồ là vừa chạm tới đã vỡ!
Thế là, Linh Tê Thôn Nguyệt tiếp theo không có những Nguyệt hoa chi lực này chống đỡ, dĩ nhiên là căn bản không thi triển được nữa.
Bất đắc dĩ, Bạch Nhạc chỉ có thể cường hành biến chiêu, trực tiếp hóa thành thức thứ tám, Truy Tinh Trục Nguyệt.
Một kiếm này, cũng đã là cực hạn lý giải hiện giờ của Bạch Nhạc Bạch Nhạc đối với Linh Tê Kiếm Quyết.
Kiếm như lưu tinh, chính diện nghênh đón một tia cầu vồng bạc đang đâm tới, kiếm mang khủng bố đột nhiên nổ tung trước người.
Lực lượng của Dẫn Linh bát trọng, vào khoảnh khắc này được triệt để phóng thích ra!
Nhưng mà, dù vậy, kiếm mang trước người vẫn không ngừng nứt vỡ, cho dù đã làm yếu đi một chút lực lượng của ngân mang, nhưng cuối cùng vẫn không thể hóa giải tình thế nguy hiểm.
Một tia cầu vồng màu bạc đó giống như một thanh lợi kiếm vô kiên bất tồi, tất cả tồn tại chắn ở trước mặt, đều sẽ bị một kiếm này đâm thủng.
Trong nháy mắt, ma khí trong cơ thể Bạch Nhạc đã bắt đầu sôi trào!
Cái này cũng có nghĩa là, khoảnh khắc đó Bạch Nhạc đã thực sự cảm nhận được sự uy hiếp của tử vong.
Cho dù đã dốc hết toàn lực, nhưng một kiếm này, Bạch Nhạc vẫn không cản được.
Lúc này, Từ Phong đã phi thân bay lên, thậm chí bàn tay cũng đã nâng lên, chiến đấu như vậy, giữa đệ tử với nhau có thể không thu được lực, nhưng những trưởng lão bàng quan như bọn họ, lại không thể cho phép bất kỳ bất ngờ gì phát sinh.
Một khi có khả năng phát sinh nguy hiểm, lập tức sẽ cường hành xuất thủ gián đoạn tỷ thí.
Đương nhiên, một khi xuất thủ, cũng có nghĩa là trận luận kiếm này vẫn là Bạch Nhạc thua.
Tuy hành động của Đậu Nghị khiến người ta khinh thường, nhưng nghiêm khắc mà nói, lại vẫn không tính là phạm quy.
Chỉ là, trong nháy mắt Từ Phong chuẩn bị xuất thủ, Bạch Nhạc lại đột nhiên nhắm hai mắt lại.
Nhìn qua giống như Bạch Nhạc đã bị dọa sợ tới choáng váng, nhắm mắt chờ chết, nhưng cường giả có nhãn giới như Từ Phong, lại có thể cảm nhận được rõ ràng, vào khoảnh khắc này, khí thế trên người Bạch Nhạc đột nhiên trở nên sắc bén hơn!
Đó không phải Bạch Nhạc đã nhận thua, thậm chí là hoàn toàn ngược lại, điều đó có nghĩa là, Bạch Nhạc lại đột phá, đã nắm chắc ứng phó được.
Ngộ đạo như vậy chính là chỉ có thể gặp cứ không thể cầu!
Nếu ở dưới loại tình huống này mà cường hành xuất thủ cắt ngang, rất có thể sẽ làm gián đoạn sự ngộ đạo của Bạch Nhạc, dẫn tới mất đi cơ hội đột phá lần này.
Suy nghĩ này hiện lên, Từ Phong liền lựa chọn lại tin Bạch Nhạc một lần nữa, đương nhiên, hắn cũng có tự tin, thực sự đến lúc vạn bất đắc dĩ, vẫn có thể cứu Bạch Nhạc, nhiều nhất chỉ là khiến Bạch Nhạc bị thương, ăn một lần đau khổ mà thôi.
Đương nhiên, Bạch Nhạc lại không biết nhiều như vậy!
Đối mặt với một kiếm này của Đậu Nghị, tuy kiếm mang hết lần này tới lần khác bị đánh nát, nhưng đột nhiên cũng khiến Bạch Nhạc ý thức được, thì ra linh lực còn có thể vận dụng như vậy.
Hàn Nguyệt Kinh Hồng, một kiếm này, trên bản chất, kỳ thật đã có thể xem như lực lượng của Linh Phủ cảnh.
Đó là một lĩnh vực mà Bạch Nhạc vẫn chưa thể tiếp xúc đến!
Lúc trước Bạch Nhạc một mực kẹt ở trên thức thứ tám Linh Tê Kiếm Quyết, có thế nào cũng không thể đột phá, kỳ thật trên bản chất, chính bởi vì thức thứ chín của Linh Tê Kiếm Quyết đã hoàn toàn khác với tám thức trước, chân chính bước vào một loại trình độ khác.
Đó là lực lượng thuộc về Linh Phủ cảnh.
Nếu không có một kiếm này của Đậu Nghị, Bạch Nhạc tự mình cân nhắc, có lẽ mất mấy tháng cũng rất khó bắt được mấu chốt trong đó.
Nhưng một kiếm này, lại chẳng khác nào là cường hành mở ra một loại khơi dòng cho Bạch Nhạc.
Thì ra cho dù không sử dụng lực lượng của Linh Phủ, cũng có thể thôi động linh lực đến mức này.
Bạch Nhạc không biết, kỳ thật Đậu Nghị có thể làm được tới một bước này là nhờ vào lực lượng của bản thân Hàn Nguyệt Kiếm, đối với hắn mà nói, đây là một loại phương thức vận dụng linh lực hoàn toàn mới.
Giống như một điểm linh quang, đột nhiên hiện ra trong đầu.
Tám thức trước của Linh Tê Kiếm Quyết, lập tức lưu chuyển trong đầu Bạch Nhạc, hóa thành một chỉnh thể rõ ràng.
Ý đến tự thành!
Lúc này, Bạch Nhạc cuối cùng cũng cảm nhận được ý nghĩa của ý đến tự thành mà Linh Tê Kiếm Quyết nói.
Lúc trước Bạch Nhạc một mực muốn tham ngộ kiếm ý đến trình độ nhất định, sẽ phải tu thành tự nhiên!
Cho tới lúc này, Bạch Nhạc mới đột nhiên phát hiện, kỳ thật lối suy nghĩ của nó một mực quá hẹp hòi, một lòng nghiên cứu kiếm ý, ngược lại đã xem nhẹ, bản thân Linh Tê Kiếm Quyết kỳ thật không phải kiếm kỹ, mà là một môn công pháp tu hành!
Muốn đạt được đột phá cuối cùng, cái cần không chỉ là đột phá trên kiếm ý, còn có đột phá trên cảnh giới và nhãn giới.
Không lý giải được lực lượng của Linh Phủ cảnh, chưa đạt tới mức có thể mở Linh Phủ, căn bản không thể ngộ ra một thức cuối cùng này.
Từ Phong từng nói, Linh Tê Kiếm Quyết rất khó tu thành, nhưng trên thực tế, cho dù là bản thân Từ Phong cũng không biết, loại rất khó này không chỉ nhằm vào đệ tử hiện giờ thiếu tâm pháp truyền thừa hạch tâm! Cho dù là lúc Linh Tê Kiếm Tổ vẫn còn, muốn tu thành Linh Tê Kiếm Quyết cũng rất khó, từ trên tốc độ mà nói, thậm chí là chậm hơn tu luyện công pháp khác gấp đôi trở lên.
Bản thân điều này chính bởi vì Linh Tê Kiếm Quyết cần tích lũy ngưng thực nhất, mới có thể đạt tới hiệu quả tích dày phát mỏng, hoàn thành thuế biến.
Đừng nhìn Bạch Nhạc một đường tu hành cực nhanh, thậm chí trong hai tháng ngắn ngủi, đã đạt tới cảnh giới Dẫn Linh bát trọng, nhưng trên thực tế, từ gốc rễ mà nói, Bạch Nhạc là đang ăn gian!
Tốc độ tu hành của Thông Thiên Ma Công thủy chung nhanh hơn Linh Tê Kiếm Quyết, có thể nói, Bạch Nhạc một mực đều là sau khi lực lượng của bản thân đã đạt tới trình độ cao hơn, mới quay lại tu luyện Linh Tê Kiếm Quyết, thế là, tất nhiên trở nên dễ dàng hơn nhiều.
Thậm chí cho dù là lúc này, nếu không phải bản thân Bạch Nhạc đã tu luyện Thông Thiên Ma Công đến Dẫn Linh cửu trọng, tùy thời có thể trùng kích trình độ Linh Phủ, cho dù là nhìn thấy một kiếm này của Đậu Nghị, căn bản cũng không thể ý thức được điểm này, tất nhiên càng đừng nói tới nhờ vậy mà ngộ đạo.
Nhưng chính là bởi vì Thông Thiên Ma Công, lúc này Bạch Nhạc căn bản chính là điểm cái là thấu, linh quang lóe lên, sau đó thì ngộ đạo một cách nước chảy thành sông.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...