Lúc nào cậu nói sẽ làm tình duyên tên này chứ?!
Mặc kệ Tống Tu Văn muốn trả lời ra sao, cậu cũng không nhớ ra mình nói câu kia lúc nào.
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Đã suy nghĩ kỹ sẽ làm tình duyên của ta chưa?
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Đã suy nghĩ kỹ sẽ làm tình duyên của ta chưa?
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Đã suy nghĩ kỹ sẽ làm tình duyên của ta chưa?
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Đã suy nghĩ kỹ sẽ làm tình duyên của ta chưa?
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Đã suy nghĩ kỹ sẽ làm tình duyên của ta chưa?
…..
Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Đừng ngưng thuốc
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Nguyên lai cậu vẫn còn đó nha…
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn:
Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]:
Từng gặp qua cầu tình duyên với người khác rồi, chưa thấy màn cầu tình duyên như thế này, quả thật là bất đắc dĩ.
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Suy nghĩ sao rồi
Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Không ra gì cả
Kiếm Chỉ Thiên Hạ người thì không sai, lúc cần nghiêm túc thì rất nghiêm túc, lúc nhị thì cũng rất nhị, từ lúc cậu quen Kiếm Chỉ Thiên Hạ đến nay luôn bị vây trong trạng thái đả kích, tất nhiên cũng giúp cậu không ít, nhưng cũng chưa chắc gây dựng cảm tình tới vậy đi?
Còn nữa, Kiếm Chỉ Thiên Hạ là nam, cậu cũng là nam, cậu chưa bao giờ nhận bản thân là cơ lão, nhất là lúc trước còn đối với lời tỏ tình của Bạch Khinh Hồng càng có chút ác cảm… Vì sao Kiếm Chỉ Thiên Hạ cầu tình duyên cậu lại không cảm thấy vậy chứ?
Tống Tu Văn theo bản năng gãi cằm, hình như… có gì đó không đúng nha.
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn:
Cậu muốn thế nào thì nói thẳng đi nha
Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]:
Anh đi phẫu thuật chuyển giới
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn:
Kiếm Chỉ Thiên Hạ nếu thật sự là một cô gái, nói không chừng cậu sẽ… Không đúng không đúng, nếu như một cô gái có tính cách như Kiếm Chỉ Thiên Hạ, cậu khẳng định sẽ không thích, cậu vẫn tương đối thích con gái tính cách giống Tống muội hơn.
Là nam… đó là vấn đề khác rồi.
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Kiếm! Chỉ! Dương! Tuyết!
Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]:… Hả
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Ta hiện tại rất muốn nói với cậu
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Ta! Rất! Thương! Tâm!
Tống Tu Văn: “….”
Tống Tu Văn đen mặt, đây là càn quấy đi? Đường đường người đứng đầu một bang lại có cái đức hạnh này? Nếu để cho những người trong bang thấy đức hạnh của cao lãnh mị mị này, tròng mắt cũng muốn rớt ra luôn nha?
Kiếm Chỉ Thiên Hạ, nhặt tiết tháo của mi lại đi!
Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Anh sẽ không đến giờ vẫn nghĩ tui là con gái đi…
Cậu có nên nhắc Kiếm Chỉ Thiên Hạ hắn từng nói là không chơi gei không.
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn:
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Vì cái gì cậu nghĩ ta vẫn xem cậu là con gái chứ
Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]:
Không phải anh nói không chơi gei sao
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Thay đổi chủ ý được không?
Được, sao lại không được?
Thế nhưng mi có muốn chơi gei cũng đừng tới tìm anh đây nha, anh đây là thẳng năm đó, thẳng tắp thẳng tắp….
Mà, hình như có chút cong,
Này không phải biểu hiện tốt!
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Đến đây đi
Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Đến làm gì
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Làm bang chủ phu nhân nhà ta
Tống Tu Văn rất muốn bổ não Kiếm Chỉ Thiên Hạ ra xem rốt cục tên này nghĩ cái gì, sợ người ta không biết hắn là gei sao? Quan trọng hơn là, đối phương biểu thị là một gei tiêu chuẩn, cậu cư nhiên không tránh xa, thật là bẫy chết rồi!
Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]:
Anh là muốn để tui tới chặn hoa đào giùm đi
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: khụ khụ
Thấy hai chữ chột dạ này, Tống Tu Văn có chút khó chịu, vì muốn cậu giúp chặn hoa đào mới cầu tình duyên, cậu nhìn giống người có lòng tốt như vậy sao?
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Đồng ý ta liền đem Bánh Bao tặng cậu
Bánh Bao…. con mèo Kiếm Chỉ Thiên Hạ nuôi.
Tống Tu Văn nhớ tới nhìn thấy con mèo lông ngắn hoa văn xám bạc trong lương đình kia, Pizza, không khỏi giật giật khóe môi.
Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Đồng ý… cũng không phải là không được….
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn:
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Còn có điều kiện gì, chỉ cẩn ta làm được liền không thành vấn đề
Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Tui không thích hoa đào Mộc Thiên Trạch của anh, nếu như tui cùng cô ta cãi nhau, anh phải đứng về phía tui
Vốn dĩ việc này cậu không nên nói thẳng ra, một tên con trai cùng một đứa con gái tranh cãi gì gì đó trông rất hẹp hòi. Thế nhưng cậu dựa vào trực giác mà khẳng định, hai người Mộc Thiên Trạch và Trì Vãn Tình ở kênh YY liên tục nói, khó tránh một ngày nào đó người trong bang đều sẽ biết cậu là một “lục trà biểu” “Chân đạp hai thuyền” “Một dạ hai lòng”. Tuy rằng không nhất định mọi người sẽ tin, nhưng phỏng chừng có một nửa sẽ có thành kiến đối với cậu.
(Lục trà biểu = Green Tea Bitch, ám chỉ mấy cô gái già vờ thánh thiện lại đi giựt bồ người khác)
Đầu sỏ gây nên mấy chuyện này là Kiếm Chỉ Thiên Hạ và Kiếm Chỉ Giang Sơn, bên Kiếm Chỉ Giang Sơn thuần túy là “công lao” của Trì Vãn Tình, ngoại trừ lúc trước đánh 22, 33 nhờ cậu giúp, còn có, Ngũ Độc của Kỳ Dao lên điểm, bất quá là giúp Kiếm Chỉ Thiên Hạ cùng Kiếm Chỉ Giang Sơn lên điểm, đều là người cùng bang, có thể kéo giúp một chút thì kéo, có gì đáng để nói chứ?
Trước mặt quân tử, sau lưng thì đâm dao, tiểu nhân thế là cùng.
Tống Tu Văn không phải tiểu nhân, cũng không đủ tư cách làm quân tử, chí ít bây giờ cậu ở trước mặt Kiếm Chỉ Thiên Hạ nói rõ, còn muốn tìm cậu làm tình duyên hay không, cứ nhìn mà làm.
Nếu như Kiếm Chỉ Thiên Hạ từ chối… Tống Tu Văn hơi híp mắt, nếu như hắn dám từ chối…
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Được
Ồ, thế nhưng tên này đồng ý?
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Ta đáp ứng cậu
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Như vậy bây giờ cậu là phu nhân của ta
Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]:…
Cậu nói vậy lúc nào thế?
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Đi nào phu nhân
Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: ….Đi mô
Tống Tu Văn nhìn đạo trưởng cưỡi ngựa đen đứng trước mặt cậu, đã gửi qua một lời mời cưỡi đôi cho cậu, tiểu Mị loli “soạt” một tiếng lên ngựa, nắm lấy eo của đạo trưởng…
Rời khỏi Quảng Đô Trấn đi lên phía bắc, Đạp Viêm tăng tốc chạy, qua một lúc, khí lực cưỡi ngựa hết, Kiếm Chỉ Thiên Hạ cứ thế chậm chậm mà chạy… Ánh trăng Thành Đô nhìn thế nào đều giống như cái bánh bự vậy.
Bỏ trốn lên mặt trăng? Tống Tu Văn trong đầu đột nhiên nhảy ra cái suy nghĩ này, lập tức 囧 rồi.
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Ở đây chờ chút
Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Ừ
Kiếm Chỉ Thiên Hạ phần phật bay đi, một chút đã không còn thấy bóng dáng, sau đó, Tống Tu Văn nhận được triệu thỉnh sư đồ.
Từ chân núi xuất hiện ở một nơi khác, không cần qua bản đồ, mà Tống Tu Văn nhìn xuống dưới chân mình, thế nhưng lại là một mặt trong suốt.
Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Đây là…
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Tường không khí Thành Đô
Tống Tu Văn vừa định hỏi anh dẫn tui đến đây làm gì, chẳng lẽ là tới đây ngắm cảnh?
Không, Kiếm Chỉ Thiên Hạ cũng không phải dẫn cậu lên đây ngắm cảnh, mà là… cắm cờ.
Chạy tới đây cắm cờ?
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Ta nhắc cậu một chút, nơi này có ranh giới, nếu không cẩn thận rớt xuống…
Anh còn có thể đê tiện hơn nữa được ko? Tống Tu Văn đen mặt.
Có một nơi tốt như vậy mà không dùng treo máy ngắm cảnh lại đi cắm cờ….
Kiếm Chỉ Thiên Hạ liền chuyển Kiếm Thuần, Tống Tu Văn tức đến nghiến răng, nếu cứ tiếp tục để tên này làm thịt như vậy, cậu không phải là Tống Tu Văn!
Kiếm Chỉ Thiên Hạ cũng thật là đánh giá thấp Tống Tu Văn, hai tâm pháp của Thuần Dương, Kiếm Thuần khắc Khí Thuần đến gắt gao, ban đầu Tống Tu Văn chỉ là đối với kỹ năng của Kiếm Thuần không quen, cũng không đủ hiểu biết để phán kỹ năng của Khí Thuần, cho nên gặp phải Kiếm Chỉ Thiên Hạ là càng chiến càng bại…
Hiện tại thì không, hiện tại Tống Tu Văn ý thức đã nâng cao, đối kỹ năng hiểu biết cũng nhiều, Kiếm Chỉ Thiên Hạ tưởng lại có thể dễ dàng thắng cậu, chỉ một chữ: khó; hai chữ: rất khó.
Lại một lần bị cắt đứt Sinh Thái Cực, khóe miệng Kiếm Chỉ Thiên Hạ co rút một cái, này cũng quá khoa trương đi, mới nhiêu đó thời gian dĩ nhiên bị khi dễ thế này?
Kiếm Chỉ Thiên Hạ dùng phương thức thủ thắng cũ nhất — sát thương.
Thần binh kèm theo một thân trang bị tổn thương, chỉ áp chế cũng đã đem Tống Tu văn áp đến gắt gao.
Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]:…
Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Vô sỉ
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Khụ khụ
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Sĩ cách ba hôm đã nhìn với ánh mắt khác nha phu nhân
Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]:
Phu nhân em gái anh
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: wjgegboanglgabkabg
Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Tiếng gì vậy
Ghép chữ? Ghép lại cũng không giống câu bình thường. Tiếng Anh? Cũng không phải từ đơn bình thường. Viết tắt? Nhiều tổ hợp như vậy cậu làm sao biết là loại nào?
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: gwuaoqngpogoggjoiggwewhbugibklop;
Mật mã?
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Bánh Bao = =
Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: …
Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Bánh Bao cũng biết gửi?
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn:
Nó cứ ở trên bàn phím nhảy lung tung, ta nghĩ vài hôm nữa phải thay bàn phím rồi
Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Cái cũ không đi cái mới không tới
Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Đúng rồi Bánh Bao mấy tuổi
[Kiếm Chỉ Thiên Hạ] nói nhỏ với bạn: Hai tháng hoặc ba tháng?
Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Chính anh cũng không biết nó lớn bao nhiêu sao?
Kiếm Chỉ Thiên Hạ một tay đưa lên gãi cằm mình, một tay gãi cằm Bánh Bao, gãi đến tên nhóc kia thoải mái… Thân là chủ nhân, còn phải biết sinh nhật thú cưng nhà mình sao?
Tống Tu Văn đột nhiên rất muốn kêu Kiếm Chỉ Thiên hạ gửi ảnh chụp Bánh Bao, động vật họ mèo rất được cậu yêu thích.
Nếu như Kiếm Chỉ Thiên Hạ cho cậu ảnh Bánh Bao, còn không phải thuận tiện đem ảnh chụp Kiếm Chỉ Thiên Hạ cho luôn….
Chờ chút, vì sao cậu sẽ nghĩ tới việc xem ảnh chụp của Kiếm Chỉ Thiên Hạ?!