Thái Hư Kiếm Ý



[Đoàn][Trì Vãn Tình]: Chỉ là đánh 22, cần phải mở mic sao?

“Đệ tử đừng xấu hổ, mở mic đi.” Kiếm Chỉ Giang Sơn tùy tiện nói, có chút giống giọng điệu của bọn buôn lậu.

[Đoàn][Trì Vãn Tình]: À

Kiếm Chỉ Giang Sơn đang có chút buồn ngủ trong nháy mắt liền lên tinh thần, từ lúc nhận “đệ tử” này, y thấy “đệ tử” vẫn luôn treo YY, nhưng cho tới nay chưa mở mic bao giờ, khiến y có chút thất vọng, không ngờ hôm nay lại đồng ý!

Tống Tu Văn đối với việc mở mic cũng không có kiêng kỵ gì, bình thường không mở mic cũng không phải vì cậu là con trai muốn lừa dối ai, mà là vì không có gì để nói, nếu đánh JJC cần, mở mic thì có làm sao?

“Đệ tử, nói đi.” Kiếm Chỉ Giang Sơn giục.

Tống Tu Văn bất đắc dĩ, ấn phím nói hai chữ: “Sư cha.”

Tiếng “lộp bộp” vang lên dọa Tống Tu Văn giật mình, hình như… Kiếm Chỉ Giang Sơn té ghế?

Chờ Kiếm Chỉ Giang Sơn vất vả bò lên, y yếu ớt hỏi: “Đệ tử… Con mở đổi giọng?”

Tống Tu Văn ho khan hai tiếng, bất đắc dĩ nói: “Không có.”

“… Con là con trai?”

“Ta chưa từng nói qua mình là con gái.” Tống Tu Văn lạnh nhạt nói.

Được rồi, cậu quả thực chưa từng nói qua mình là nữ, không, là con gái.

Bất quá lại nói tiếp, trong trò chơi thật không ít nhân yêu, đặc biệt là loli Dê, loli Tàng Kiếm ngoại trang thuộc hệ rất xinh đẹp. Lấy kinh nghiệm Kiếm Chỉ Giang Sơn mà nói, thông thường trạch nam hai mươi gần ba mươi tuổi thích thân hình đại nữ, dưới hai mươi tuổi thích đại nam, ngoài ba mươi tuổi thích loli Dê, tất nhiên, đây không phải là tuyệt đối.

(Nhân yêu: nam chơi acc nữ)


… Có vẻ như “đệ tử” cũng không giống đại thúc ba mươi tuổi a, giọng nói còn rất trẻ.

“Sư cha…” Tống Tu Văn gọi hai chữ này thế nào cũng thấy không được tự nhiên.

Không chỉ có cậu, Kiếm Chỉ Giang Sơn nghe cũng không được tự nhiên, da gà trên người nổi hết cả lên

“Đệ tử, con không cần gọi ta là sư cha, quái lắm.” Kiếm Chỉ Giang Sơn nói thẳng.

“Ừ, Giang Sơn.”

Kiếm Chỉ Giang Sơn: “…”

“Trang bị kỳ huyệt anh đổi xong chưa? Đổi xong thì xếp hàng đi.” Tống Tu Văn lúc nói chuyện đã nhanh chóng đem phím tắt và kỳ huyệt đổi xong, kiểu chữ hiển thị đều điều chỉnh theo thói quen, hình ảnh thoạt nhìn sạch hơn nhiều.

Thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng khiến Kiếm Chỉ Giang Sơn có chút không quen, “Ta đi xếp hàng…”

“Ừ.”

Buổi tối cuối tuần đánh JJC xếp hàng cơ hồ là vào ngay.

Trận đầu tiên gặp là hai Minh Giáo, còn là hai Minh Giáo điểm không thấp.

“Đệ tử lát nữa con tự bảo vệ mình, bọn họ có thể sẽ miểu con.” Kiếm Chỉ Giang Sơn nói.

(miểu: một phát chết luôn one hit one kill)

Tống Tu Văn cũng không muốn nói cậu một buff 8100 sẽ bị miểu đơn giản? Trì Vãn Tình theo là ngự hóa lưu, hơn nữa đối phương Minh Giáo cũng có một là Minh Giáo ngự kình, ngự hóa cao chịu đánh, thế nhưng DPS ngự hóa cao liền đại diện cho không có sát thương. Mặt khác, hai Minh Giáo bạo phát sát thương nếu như không có Thần binh sẽ không đủ để giết một buff ngự hóa trong vài giây, nếu như là ba Minh Giáo thì còn có khả năng.

(Ngự Hóa Lưu = ngự kình hóa kình giảm sát thương)

Buff Độc không có miễn tước vũ khí và miễn phong nội như buff Tú, thế nhưng buff Độc giảm thương liên tục, Tống Tu Văn dù gì cũng là từ buff Độc đi lên, điểm JJC đều đánh lên nhiều hơn 2300, vẫn rất có kinh nghiệm.


(Phong nội: phong bế nội công, trong game gọi là cấm vận công)

Gánh qua đợt thứ nhất liền an toàn vô lo… Thả Hỏa Long Thiên Sách sát thương cao là được.

Ván thứ nhất lại thắng dễ dàng, Kiếm Chỉ Giang Sơn cũng không để ý, giống như gặp phải đội hai DPS đều là vững vàng thắng, gặp phải đội Thần binh mang buff thì có chút mệt, bao gồm cái loại như Cái Bang.

Tiếp theo bọn họ cơ hồ là một đường cờ đỏ tung bay, bất kể là đội 2 DPS hay là đội có buff, một Thiên Sách bạo lực sắc bén cùng một buff Độc phong tao, cơ hồ là một đường đánh lên. Mà Kiếm Chỉ Giang Sơn cũng thật sự lợi hại, bọn họ gặp phải buff tốt nghiệp cũng có thể đơn giản giải quyết. Lúc ban đầu gặp phải Cái Bang y tuy rằng lo lắng cho Tống Tu Văn không thể kiên trì, cuối cùng lại ngoài dự liệu của y, Cái Bang đánh Tống Tu Văn, máu một chút cũng không dao động.

(Phong tao: phóng túng tao nhã)

Cái Bang vô dụng đến vậy sao? Kiếm Chỉ Giang Sơn có chút buồn bực, thế nhưng không thể không công nhận, cùng Tống Tu Văn đánh 22 so với Trì Vãn Tình sung sướng hơn nhiều. Thứ nhất Tống Tu Văn không nói nhảm nhiều; thứ hai Tống Tu Văn rất lợi hại, trên cơ bản trong thời gian y đi đánh buff cậu có thể một mình giữ bất luận là DPS nào; thứ ba cậu có thể tận dụng sai sót mà ngắt skill buff, một mình chơi đùa khinh công.

Mười trận toàn thắng, dưới tình huống vẫn còn trên dưới 2300.

Tống Tu Văn nhớ rõ dường như cậu trước đây có xem qua điểm 22 của Trì Vãn Tình, lúc đó dường như đã gần 2400, sao ngày hôm nay đánh xong mười trận chỉ có 2391?

“Đệ tử có muốn đánh tiếp vài trận hay không, ta với sư phụ con mỗi lần đánh tới 2399 thì rớt xuống, thốn muốn chết.” Kiếm Chỉ Giang Sơn nói đến vụ này thì có chút buồn bực, tuần trước mười trận, bọn họ chỉ thắng một trận, còn lại chín trận thua đến tâm y đều mệt mỏi.

Tống Tu Văn nhìn đồng hồ, còn nửa tiếng nữa sẽ một giờ, một giờ Danh Kiếm sẽ đóng cửa.

“… Đến một giờ đi, đánh không được thì thôi.” Điểm càng cao, tất nhiên sẽ gặp phải đội ngũ càng mạnh, cơ bản đều là sắc bén, muốn thắng quả thật đã khó càng thêm khó.

“Đi, chúng ta thêm sức mạnh, nhất định có thể.” Kiếm Chỉ Giang Sơn ý chí tràn đầy.

Kế tiếp biểu hiện của hai người giống như là kiểm chứng lời của y, cùng so với Trì Vãn Tình, Tống Tu Văn quả thực cao cường hơn nhiều, không nói lúc sử dụng tiểu khinh công đặc biệt phong tao, còn đặc biệt khiến người bị kẹt, ngoại trừ cái loại bản đồ như Đại Mạc Lâu Lan, cậu đều có thể thành thạo giữ chân các loại DPS.

Đối Tống Tu Văn mà nói, Kiếm Thuần so với Cái Bang còn là chức nghiệp khó dây dưa hơn, nhất là gặp phải Kiếm Thuần lợi hại, Kiếm Thuần có Thần binh hay là buff Hoa buff Tú sắc bén, đánh nhau quả thực đau lòng.

Phía Tống Tu Văn và Kiếm Chỉ Giang Sơn gặp phải đều là đội mang buff, điểm dù sao cũng trên dưới 2400, thắng một trận điểm cũng không nhiều, huống chi, đội mang buff đánh rất khó khăn, thậm chí có thể đánh hết ba mươi phút.


Tống Tu Văn cùng Kiếm ChỈ Giang Sơn tối đa đánh được sáu trận, thua hai trận thắng bốn trận, điểm lên 2400 thậm chí còn dư ra 9 điểm, Kiếm Chỉ Giang Sơn quả thật lệ rơi đầy mặt.

“Đệ tử con quá lợi hại mà, phiên bản sau theo bọn ta đánh 33.” Kiếm Chỉ Giang Sơn mở lời mời.

“… Ta chơi là Kiếm Thuần.” Tống Tu Văn rời khỏi acc của Trì Vãn Tình, giật giật cái cổ, đánh hơn mười trận, cổ cậu đã đau rồi.

“Con có thể chơi buff Độc tốt như vậy, Kiếm Thuần cũng là chuyện nhỏ, nếu như không đủ lợi hại ta kêu Thiên Hạ dạy con một chút.” Kiếm Chỉ Giang Sơn rất là hưng phấn, giống như phát hiện trân bảo hiếm thấy gì đó —- Không có khả năng, y cùng Trì Vãn Tình đánh vài trận cuối tuần, vẫn luôn quanh quẩn ở giữa 2300-2400, mệt tâm mệt thân.

“Thái sư tổ không phải là Khí Thuần sao?” Tống Tu Văn hỏi lại.

“Hắn là mới chuyển Khí Thuần, căn bản ở khu năm hắn là đệ nhất Kiếm Thuần trong server.” Kiếm Chỉ Giang Sơn không do dự kể rõ gốc tích bạn tốt, tất nhiên rồi, y cũng không cảm thấy có cái gì không thể nói cho người khác.

Tống Tu Văn tùy tiện ừ một tiếng, một giờ, mí mắt cậu đã bắt đầu đánh nhau, bèn cùng Kiếm Chỉ Giang Sơn nói câu ngủ ngon đã vội rời YY tắt máy đi ngủ.

Kiếm Chỉ Giang Sơn thấy người nào đó thần tốc out trò chơi rời YY có chút không biết nói gì, y có đáng sợ như vậy không?

“A Trác.” Kênh YY toát ra một giọng nói khác.

Kiếm Chỉ Giang Sơn lại càng hoảng sợ, “Cái đệt, cầm thú chú muốn hù chết anh đây sao?”

“Cầm em gái cậu, kêu một lần nữa tôi xé miệng cậu ra.” Kiếm Chỉ Thiên Hạ lạnh lùng uy hiếp.

Kiếm Chỉ Giang Sơn ho khan hai tiếng, y đây không phải là nhất thời quên mất cái biệt hiệu không thể gọi kia sao?

“Chú thế nào mà giờ còn chưa ngủ?” Kiếm Chỉ Giang Sơn tùy tiện hỏi.

“Vừa đánh xong JJC, còn cậu, sao giờ chưa ngủ?” Kiếm Chỉ Thiên Hạ hỏi lại.

“Anh đây cũng vừa mới đánh 22… Hôm nay cùng đệ tử đánh, rốt cục lên 2400, anh đây cảm thấy sau này đánh 22 tiếp sẽ đánh ra bóng ma trong lòng.” Kiếm Chỉ Giang Sơn nói ra nỗi đau thầm kín với Kiếm Chỉ Thiên Hạ, “Bất quá đệ tử rất lợi hại, so với vợ anh đây lợi hại hơn nhiều.”

“Kiếm Thuần?”

“Không… Y dùng acc buff Độc của vợ tôi, chú nếu có rảnh thì chỉ bảo một chút về Kiếm Thuần cho y, nếu như lợi hại tôi định phiên bản sau tìm y đánh 33, Kiếm Thuần Thiên Sách buff Độc, hẳn là đánh rất tốt.” Kiếm Chỉ Giang Sơn vẻ mặt ước ao, đáng tiếc cách một máy tính, không ai thấy được vẻ mặt bỉ ổi của y.

Y nói xong, Kiếm Chỉ Thiên Hạ trầm mặc. Sau một lát, Kiếm Chỉ Giang Sơn cho là anh đang ngủ, liền liên tiếng gọi: “Lão Tần, chú có thể gục phát ngủ luôn sao?”

Bên kia truyền đến giọng nói không nhanh không chậm của Kiếm Chỉ Thiên Hạ: “Tôi không có thiên phú như cậu.”


“Cái đệt, thiên phú của anh đây thì làm sao, dù sao so với mất ngủ tốt hơn!” Kiếm Chỉ Giang Sơn lập tức gào to phản bác, “Ý, đệ tử tại sao lại lên mạng, không phải kêu đi ngủ sao, tôi tổ y y từ chối tớ…”

“Acc của cậu ấy là tôi lên.” Kiếm Chỉ Thiên Hạ lành lạnh nói.

“Gì? Chú lên acc của y lăng nhục à, có phải chú chôm acc hay không?”

“Chôm em gái cậu, tôi đang phối trang bị cho cậu ấy.”

“… Tớ không có em gái.”

“Câm miệng.”

“…”

Tất nhiên Tống Tu Văn đang ngủ mơ sẽ không biết “Sư cha” và “Thái sư tổ” của cậu đã có đoạn đối thoại thiếu muối như vậy, nhưng mà nói ra thì, cậu cũng có thể gục phát ngủ luôn.



Ngày thứ hai lúc rời giường rửa mặt ăn sáng uống thuốc phơi nắng, Tống Tu Văn lại chậm rãi ngồi vào trước máy tính, mở máy chơi game.

Lại nói tiếp Tống Tu Văn vẫn có chút buồn bực, nếu như vết thương của cậu là ở tay, cậu còn có thể chạy khắp nơi tản bộ một chút hoặc làm gì đó, đáng tiếc bị thương lại là chân, cảm giác đi đứng bất tiện chân muốn nứt, hơn nữa ông ngoại cậu còn không cho phép cậu đứng lâu, cứ ngồi như thế, cậu nghiêm trọng hoài nghi xảy ra chuyện gì.

Chuyện thứ nhất khi login chính là kiểm tra tín sứ, có thể coi đây là chứng cưỡng bức của cậu, chỉ cần thấy tín sứ có thư thì sẽ nhìn trước rồi nói.

Tín sứ có một đống phần thưởng, đệ tử cậu lên cấp thì hệ thống sẽ thưởng cho, vừa hay, cậu còn thiếu phiếu thông đạt.

(Phiếu thông đạt: có thể dùng đổi vật phẩm bay tới các cổng bí cảnh hoặc các bản đồ)

Những thứ trong tín sứ đều lấy ra Tống Tu Văn lại phát hiện trong túi mình hình như có gì khác, nhớ lại một chút liền nhớ đến ngày hôm qua đem tài khoản cùng mật mã cho Kiếm Chỉ Thiên Hạ để anh phối trang bị giúp…

Thẻ bài còn chưa đổi, thế nhưng một bộ trang bị Khí Thuần đã thành hình, Tống Tu Văn vui vẻ, Đại Minh Cung đánh xong, tất cả món lẻ gộp lại vẫn thành một bộ trang bị, bao gồm cả Sơn Lâu Yêu Đai tinh giản… Đây là cậu dùng tiền đấu về.

Nghĩ một chút, Tống Tu Văn mật cho Kiếm Chỉ Thiên Hạ.

Bạn nói nhỏ với [Kiếm Chỉ Thiên Hạ]: Cảm ơn Thái sư tổ 15


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui