Ngắm Hoa Yến trời trưa sáng trước cửa cung đã nhộn nhịp xe ngựa, Ân Niệm Yên đang cùng bốn đứa nhỏ nhà mình ăn sáng, Tỉnh Đế còn đang nghỉ xem nói thế nào mới có thể đem đi Tiểu Ngũ, Hắn đã quyết định truyền lại ngôi vị cho Ngũ Hoàng Nhi, phải cùng Thần tử nhóm giao tiếp nhiều.
Ân Niệm Yên biết ý định của Tỉnh Đế, nhưng làm như không hiểu cùng Đại Hoàng Tử dặn dò thêm vai câu "Hôm nay người đông có chút phức tạp, Khang Nhi nhớ phải cẩn thận từng việc nhỏ, các công tử cô nương không chỉ ngắm hoa đơn giản như vậy, trong lén lúc nhìn nhau liền thôi, có ai không thủ quy cũ cứ mạnh tay xứ phạt, tuy rằng có Nhị Hoàng Tử cùng Tam Hoàng Tử, nhưng ngươi là Trưởng Tử, nên có uy nghiêm của Trưởng huynh, đừng để khách nhân mất vui, nếu có người bị thương, Hoàng gia không mặt mũi không nói, liên lụy thần tử nhóm ly tâm là đại tội".
"Nhi thân nhớ kỷ, trước mắt an bày không có gì không ổn, lúc sao nhi thần sẽ tự mình kiểm tra lại lần nữa, bảo đảm Ngắm Hoa Yến không việc ngoài ý muốn xảy ra" Hắn được Mẫu Phi dạy dỗ mấy năm nay, nếu không làm được chuyện nhỏ này, hắn thật quá ngu xuẩn rồi.
"Hôm nay Mẫu tử các ngươi quá vội, để Tiểu Ngũ theo Trẫm đi, Niệm Nhi thấy sao?" Tỉnh Đế cảm thấy như vậy ổn đi, bên cạnh hắn an toàn tuyệt đối.
"Như vậy cũng tốt, Tiểu Ngũ ngoan ngoãn biết không?"
"Dạ, Mẫu Hậu" hắn đã lớn không còn nhỏ như hai cái đệ đệ, Mẫu Hậu cứ dùng giọng điệu như dỗ trẻ con cùng hắn nói chuyện, nghe thật kỳ a.
Vài người nhìn hơn năm tuổi Ngũ Hoàng Tử nhíu mày không vui, đều đoán hắn không thích người ta xem mình còn nhỏ, cả ngày theo sau Tỉnh Đế, học theo Tỉnh Đế từ hành động đến việc làm, có khi còn cao tay hơn Tỉnh Đế bởi vì hắn còn học thêm nhiều thứ từ Ân Niệm Yên, đặc biệt là giương mặt phụ tử hai người quá giống nhau, Thần tử nhóm trong lòng như gương sáng, nên rất ít ai muốn cùng Nhị Hoàng Tử cùng Tam Hoàng Tử đi gần.
Một nhà sáu người ăn sáng xong liền rời đi ai làm việc nấy, Tri Họa cùng Cẩm Họa chịu trách nhiệm bảo hộ cho Lục Hoàng Tử cùng Thất Hoàng Tử.
"Ngự Hoa Viên hôm nay cảnh sắc tựa bồng lai tiên cảnh, ánh mắt của Hòa Chiêu Nghi thật tốt" Hoa được đặt theo từng chủng loại, màu sắc hòa nguyện vào nhau, đường đi dùng Hoa nhỏ trang trí, có thể nói ven đường Hoa dại, mùa xuân hoa đào, Thanh nhã hoa cúc, đến ung dung cao quý mẫu đơn đều có đủ.
"Đa tạ Ngọc Hoàng Hậu khen tặng" nàng rất thích Hoa cỏ nên đối với Ngắm Hoa Yến là tận tâm mà làm, tự mình đến Hoa Phòng chọn Hoa, đến như thế nào bày trí đều tự mình nhìn, chỉ cần thật tâm cùng yêu thích, nhất định sẽ thành công ngoài mong đợi.
Ân Niệm Yên hướng nơi khác nhìn xem, cung nhân hầu hạ được bố trí đầy đủ, nơi vắng nhất trong Hoa Viên cũng nhộn nhịp hẳn lên, gật đầu tượng trưng khen vài câu, nàng đi nhìn xem Sở thị đến chưa.
Sở thị được Ngân Họa đoán trước cửa cung, đưa đến Đình thủy tạ gần Ngự Hoa Viên ngồi đợi, không chỉ Ân gia nữ quyến, Vinh gia nữ quyến cùng Thường gia nữ quyến cũng cùng nhau đến, thấy Ân Niệm Yên cùng nhau đứng lên hành lễ "Cung Ngọc Hoàng hậu vạn phúc kim an".
"Đứng lên đi, còn một giờ sau Ngắm Hoa Yến mới bắt đầu, Thường lão phu nhân có muốn cùng Thường Quý Nhân tâm sự chuyện nhà?".
Đây là đuổi khéo, người sáng mắt ai đều hiểu, Thu săn năm đó Thường gia đắc tội Cung Ngọc Hoàng Hậu, dẫn đến nam nhân trong Triều mấy năm nay không được trọng dụng, Kinh Thành phu nhân vòng cũng không ai muốn cùng Thường gia giao tiếp, đến khi Thường gia phân gia, Thường Nhị thái thái mới nhận được nhà khác thiệp mời.
"Đa tạ Cung Ngọc Hoàng Hậu ân chuẩn, thần phụ trước cáo từ" cho dù không muốn nhưng không thể không đi, vị này Ngọc Hoàng Hậu nói một không hai, còn được sủng ái có thêm, Thường gia không thể một lần nữa đắc tội người.
"Các vị còn tốt sao, bên ngoài đợi có lâu?"
"Hồi Hoàng hậu nương nương, đều tốt, chúng ta đợi chừng nữa chung trà, Ngân Họa cô nương đã đến mời chúng ta vào".
Vinh gia nữ quyến gật đầu phụ họa, mấy năm trước tự mình đi, phải đợi vài canh giờ mới đến lượt, còn bị kiểm tra gắt gao, năm nay thoải mái hơn rất nhiều, hôn sự này kết đúng rồi, nhớ lúc trước gả nữ nhi, bị mấy cái đệ muội cùng thiếp thất cười nhạo, hiện tại nhìn xem ai cho bọn họ dài mặt mũi, nàng con rể cũng không thiếp thất thông phòng, cùng nữ nhi ân ái có thêm, hiện tại còn cười nàng được nữa sao? Là khóc không ra tiếng đi.
"Nhị tẩu nếu mệt liền cung Ngân Họa nói một tiếng, bổn cung đã cho người chuẩn bị sẳn phòng nghỉ, nhớ đừng đi quá gần ao hồ, mùa xuân nước còn lạnh, đối với thân thể không tốt" Nhị tẩu Thường thị lại có mang, nhưng không thể không vào cung, nàng cho Ngân Họa cùng Tiểu Lý Tử đi theo bên cạnh hầu hạ Ân gia nữ quyến, phòng trước vẳn hơn.
"Đa tạ Nương nương nhắc nhở".
Ân Niệm Niệm cùng người nhà tâm sự, âm thầm quan sát hai vị cô nương yên tỉnh đứng sau lưng Vinh phu nhân, ân cần hầu hạ, không chút thay đổi sắc mặt, nàng có chút cảm thán, tuổi trẻ người đống kịch quá giỏi a, nếu không phải ánh mắt ẩn hàm ý như có như không nhìn Vinh phu nhân, nàng còn tưởng là thật lòng hầu hạ trưởng bối đâu.
"Hồi bẩm Ngọc Hoàng Hậu nương nương, khách nhân đã đến đông đủ, Huệ Phi nương nương gọi nô tỳ đến báo một tiếng".
"Chúng ta cũng nên qua đi, bên kia cô nương gia nhiều, đừng làm vài vị cô nương ở đây nhàm chán" không cần nghỉ hai vị Vinh gia cô nương kia là muốn gì, hôm nay Ngắm Hoa Yến ai không biết là biến tướng xem mặt đâu, không chỉ Hoàng Tử, còn có vài vị Phu nhân muốn tìm kiếm con dâu đâu.
Chưa đến Hoa Viên nàng đã nhìn thấy rất nhiều cô nương nhóm, y phục đủ màu sắc, tụ tập nói chuyện ngắm hoa, có đôi khi thẹn thùng khi được người khen tặng, cũng có kiêu ngạo thanh cao, đúng là mỗi người một vẽ, làm Hoa viên cảnh sắc càng thêm sinh động lên.
"Cung Ngọc Hoàng Hậu đến!.
"
"Tham Kiến Cung Ngọc Hoàng Hậu, Hoàng hậu nương nương vạn phúc kim an".
"Các vị xin đứng lên, hôm nay là Ngắm Hoa Yến, đừng quá đa lễ" nàng hướng chủ vị ngồi xuống, Vị trí này chọn không sai, ánh nắng không hướng đến, sắc hoa gần, cảnh xuân tuyệt hảo, Huệ Phi rất có ánh mắt, sau này có thể dùng.
"Một thời gian không gập, không biết Lão thái phi còn tốt?" nàng nhìn Tín Quận Vương Phi hỏi.
"Hồi Hoàng hậu nương nương, Mẫu Phi tắc cả đều tốt, chỉ là người già không tiện ra ngoài lâu nên không thể tiến cung tham gia yến tiệc".
"Bổn cung có vài vị bổ dưỡng dược liệu, phiền Quận vương phi mang về cho Lão vương phi tẩm bổ" Ân Niệm Yên chỉ có lệ hỏi thăm, cũng có lệ ban thưởng, tỏ ra quan tâm hoàng gia nữ quyến, Hoàng Hậu không phải chỉ quản hậu cung, còn có quyền thưởng hoặc là trách phạt hoàng gia nữ nhân cùng mệnh phụ nhóm, đây cũng là lý do người đời nói Hoàng hậu chính là mẫu nghi thiên hạ.
Tin Quận Vương Phi hành lễ đạ ơn, Ân Niệm Yên gọi người đưa vài vị cô nương đi ngắm hoa, bên kia có Đại công chúa cùng Nhị công chúa tiếp đoán, Tam công chúa cùng vài vị nhỏ tuổi công chúa làm trợ thủ, cũng xem như học hỏi dần.
"Các vị cứ tự nhiên ngắm hoa, không cần quá câu nệ, năm nay phòng ấm trồng nhiều giống hoa mới, nhân lúc hoa nỡ, nên thỏa mắt ngắm nhìn".
"Đa tạ Ngọc Hoàng hậu nương nương, hôm nay chúng thần phụ được mở mang tầm mắt" một vị nhất phẩm cáo mệnh lão phu nhân cười nói.
Bên quý nữ nhóm, Đại công chúa luôn chèn ép Đoan Minh Trưởng công chúa, nhưng lần nào đều ăn mệt, nàng ta sao cam tâm, ngừng nghỉ không lâu lại ra chiêu, làm cho chân chính quý nữ không ai muốn đến gần nàng, Tín quận chúa cũng nhíu nhẹ mày.
"Nhị hoàng muội có chuẩn bị đầy đủ cho các vị cô nương làm thơ? Nếu không Đại hoàng tỷ giúp muội chuẩn bị đi".
"Đa tạ Đại hoàng tỷ, Ngọc Mẫu Hậu đã chuẩn bị đầy đủ, hiện tại các vị cô nương có thể bắt đầu chỗ hết tài năng, bổn công chúa nghe nói Ngọc Mẫu hậu cùng Nhân mẫu hậu chuẩn bị không ít phần thưởng, Huệ mẫu phi cùng Lương mẫu phi cũng lấy vốn gốc ra đâu".
Ba năm trôi qua, Đại hoàng tỷ vẫn ngu xuẩn như ngày nào, hai vị Mẫu Hậu nói đúng, người không có đầu óc dễ dàng đối phó hơn.
"Đa tạ Trưởng công chúa nhắc nhở, chúng thần nữ nhất định lấy hết tài nghệ ra".
Nghe đến Trưởng công chúa ba chữ, Đại công chúa càng thêm bực bội, tức giận luôn người xưng hô, nhìn một vòng người, nàng ta không vừa mắt một ai, ngoài trừ Tín quận chúa cùng Hoa Huyện Huân, là Hoa Tướng Quân nữ nhi.
Dạt dào hương nồng trong gió xuân
Thanh tao sắc trắng pha chút hồng
Giữ trọn trong tim hồn tinh khiết
e ấp vương mình đón ánh nắng xuân
Tam Hoàng Tử nghe xong bài thơ về Hoa Đào, vổ tay tán thưởng "Hay cho câu Thanh tao sắc trắng pha chút hồng, không biết là thơ của vị cô nương nào, thiết nghỉ là một người yêu thích Đào hoa".
"Chúng ta chỉ nghe người độc thơ, còn ai làm thì không biết được rồi".
Nhị Hoàng Tử gọi cung nhân đi hỏi, mới biết là Dương Liên Chi cô nương thơ, hắn cười càng lớn "ha ha ha! xưa nay nghe Dương cô nương tài sắc vẹn toàn, còn tưởng người đời ưu ái, không nghỉ tới chính là mười phần sự thật".
"Dương gia là Quốc Tử Giám tế tửu, con cháu đương nhiên là tài nghệ vẹn toàn" Tam Hoàng Tử cố nặng ra ý cười, hắn không thích Dương Liên Chi, làn nào tiến cung đều nhìn Đại hoàng huynh, đáng tiếc thần nữ có ý, quân vương vô mộng a.
Mây trắng bay đi cùng với gió
Tâm hoa nhìn trời xanh lúc nguyên sơ
Sắc hoa tựa như bao mùa cũ
Phấn hương bao lời gởi gió xa
Tam Hoàng Tử vì lấy lòng Dương gia người cũng nhìn chậu Lan tím bên cạnh, đối vài bốn câu thơ, xem như cùng người khác nói, hắn vừa ý Dương Liên Chi.
"Tam Hoàng tử quả là học thức sâu xa, mổ đây bái phục! " kế tiếp có vài vị thứ tử đến nói lời hay, Đại Hoàng tử như cũ có lễ cười.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...