Thái Cổ Thần Vương

Một trong những nguyên nhân khiến Tần Vấn Thiên có thể phun ra chưởng ấn tất nhiên là do thần nguyên. Thần nguyên trong cơ thể của hắn vốn là do thần văn chưởng ấn ngưng tụ mà thành, mỗi một tia thần nguyên đều chứa chưởng lực.

Còn một nguyên nhân khác thì phải cảm tạ tiết học của Tô Mộc Vũ. Luân Mạch của Tần Vấn Thiên là Tinh Thần Luân Mạch, hủy mạch xong rồi lập lại ngưng tụ mà thành. Sau tiết học kia, hắn thử thông qua Luân Mạch để nguyên lực trong cơ thể phát ra từ các bộ phận, hắn phát hiện ra có một số hiệu quả ngoài dự tính, thế nên mới có thể xuất hiện cảnh phun ra chưởng lực như vừa nãy.

Mọi người xung quanh nhìn Tần Vấn Thiên đánh lui Mộ Dung Phong thì trong lòng đều thấy kinh ngạc. Họ tưởng rằng dựa vào ưu thế về cảnh giới và Liệt Không quyền thì Mộ Dung Phong có thể chèn ép Tần Vấn Thiên chứ.

- Chưởng ấn ban nãy thật là đáng sợ, ta từng nhìn thấy một vị sư huynh Luân Mạch cảnh đỉnh phong thi triển nó, tuy rằng uy lực mạnh hơn, nhưng uy thế hình như không hung mãnh bằng Tần Vấn Thiên.

Có một học viên cũ hạ giọng nói nhỏ.

- Quả thật rất đáng sợ, nếu thế này thì ai thắng ai thua còn chưa nói trước được đâu.

Mọi người đều cảm thấy càng hứng thú hơn.

Mộ Dung Phong bị đánh lùi lại đằng sau, hắn ta quan sát Tần Vấn Thiên một cách nghiêm túc, sau đó hắn ta bật cười mở miệng nói:

- Thế này thì mới thú vị, ít nhất có thể khiến ta thực sự phát huy thực lực của mình, nếu không thì không phải là sẽ nhàm chán lắm sao.

- Ban nãy Mộ Dung Phong vẫn còn nương tay ư?

Có người thầm than trong lòng, nếu như thế thì Mộ Dung Phong đúng là đáng sợ thật.

- Ngươi có biết tại sao ta lại lựa chọn Tinh Hồn yêu thú không?

Mộ Dung Phong nhìn Tần Vấn Thiên, nói với vẻ lạnh nhạt.

- Không có hứng thú.

Tần Vấn Thiên đáp lại.

- Ha ha, tiếp theo đây ngươi hãy từ từ cảm nhận đi, đây là lần chiến đấu hết toàn lực đầu tiên của ta kể từ khi bước vào học viện đấy.

Mộ Dung Phong nói với vẻ bình tĩnh. Trong cơ thể của hắn đột nhiên có một loại khí tức đáng sợ tràn ra ngoài, khắp người hắn có khí thế của mãnh thú thuở hồng hoang bốc lên.


- Huyết mạch.

Mọi người run rẩy, người đứng đầu trong số các học viên mới là Mộ Dung Phong lại còn thức tỉnh được huyết mạch chi lực, thiên phú thật đáng sợ. Nếu thế này thì không bàn đến cảnh giới, chỉ nói đến thiên phú của bản thân thôi thì hắn ta đã có tư cách tranh cao thấp với Tần Vấn Thiên rồi.

- Chẳng trách hắn tự tin như thế.

Nhiều người thầm cảm thán.

Nhược Hoan nhìn thấy cảnh tượng này thì đôi mắt xinh đẹp hiện lên vẻ lo lắng, xem ra lời đồn là thật, Mộ Dung Phong có sức mạnh huyết mạch, nếu thế thì Tần Vấn Thiên gặp nguy hiểm rồi.

Cô vô cùng lo lắng hồi hộp.

- Đây là huyết mạch cuồng thú, ngươi là người đầu tiên khiến ta phải dùng đến huyết mạch chi lực để chiến đấu, ngươi đã có vốn để khoe khoang rồi.

Mộ Dung Phong nói với Tần Vấn Thiên, cơ thể của hắn dường như thay đổi rất nhiều, khí tức trên người cũng điên cuồng đến cực điểm, giống như mãnh thú thực sự vậy.

- Rầm!

Mộ Dung Phong bước lên, cả chiến đài dường như đều đang rung lên.

Sắc mặt của Tần Vấn Thiên nặng nề hơn rất nhiều, hắn nhìn chằm chằm Mộ Dung Phong, Mộ Dung Phong sử dụng huyết mạch cuồng thú, sức chiến đấu lại tăng thêm một tầng, hiển nhiên, sức chiến đấu của Mộ Dung Phong đã vượt qua dự tính của hắn.

Nhưng thế thì sao?

Khí thế trên người Mộ Dung Phong càng ngày càng mạnh, lúc hắn đến trước mặt Tần Vấn Thiên, Tần Vấn Thiên cảm thấy đối thủ của mình không phải là một con người, mà đã hoàn toàn biến thành một yêu thú điên cuồng.

Liệt Không quyền xuất ra từ người Mộ Dung Phong, lần này quyền pháp của hắn làm cho người ta sợ hãi, tiếng sư tử gầm không dứt, chim ưng kêu liên tục, lực lớn bành trướng càn quét mọi thứ, như muốn giết chết Tần Vấn Thiên tại chỗ.

Tần Vấn Thiên không có biểu cảm gì, nhưng thần nguyên trong cơ thể hắn đã sôi trào từ lâu, rít gào mãnh liệt như sóng ngoài biển khơi. Lúc quyền của Mộ Dung Phong giáng xuống, chỉ thấy bàn tay của Tần Vấn Thiên liên tục cử động, trong chớp mắt, dường như đã tạo ra rất nhiều chưởng ấn. Chưởng ấn của hắn nhìn qua thì có vẻ vô cùng nhu hòa nhưng nhanh chóng phát ra tiếng nổ “ầm ầm” đáng sợ.

Sau đó, mọi người dường như thấy chưởng ấn đang kêu gào, bao phủ thiên địa. Tần Vấn Thiên dùng thần nguyên để xuất ra Luân Hải Ấn, chỉ trong chớp mắt không biết đã tiêu hao hết bao nhiêu thần nguyên trong cơ thể rồi, nhưng hiệu quả của nó cũng làm cho người ta kinh sợ, cả một vùng trời đất dường như đều bị chưởng ấn của hắn bao phủ.


- Ầm ầm!

Sức mạnh đáng sợ quay cuồng trên đài, Mộ Dung Phong chỉ cảm thấy chưởng ấn phía đối diện ngày càng mạnh, hơn nữa đòn tấn công của Tần Vấn Thiên vẫn chưa dừng lại. Lúc này hình như hắn đang bộc phát sức mạnh, Luân Hải Ấn nổ liên tiếp khiến cho Liệt Không quyền của Mộ Dung Phong không ngừng bị phá vỡ. Cuối cùng, chưởng lực như tiếng biển gầm phá vỡ hết thảy, đánh đến trước mặt Mộ Dung Phong.

Uy áp vô cùng đáng sợ khiến cho vẻ mặt Mộ Dung Phong thay đổi, hắn ta rống lên một tiếng đầy giận dữ, phát huy Liệt Không quyền đến cực hạn, thế nhưng cơ thể của hắn ta vẫn bị bay ra ngoài, sắc mặt tái mét.

- Tần Vấn Thiên mạnh đến thế sao?

Mọi người đều kinh ngạc, sức chiến đấu của Tần Vấn Thiên quả là đáng sợ.

- Đó là Luân Hải Ấn, thức thứ hai trong Thiên Thủ Ấn. Khi xuất ra từ trong tay Tần Vấn Thiên thì cứ như là có từng đợt sóng biển đang gào thét vậy, ấn pháp đó ngầu quá đi mất.

- Huyết mạch ư? Ta thật sự không biết, cái mà ngươi gọi là vốn để khoe khoang ở đâu thế?

Tần Vấn Thiên nhìn Mộ Dung Phong trước mặt, khóe miệng nhếch lên thành một nụ cười lạnh, nhưng trong lòng hắn hiểu lúc này phải đánh nhanh thắng nhanh, Luân Hải Ấn tiêu hao quá nhiều thần nguyên, hắn không thể kéo dài cuộc đấu được.

Vẻ mặt của Mộ Dung Phong dần dần vặn vẹo, trong mắt xẹt qua sự độc ác, hôm nay thật đúng là mất mặt.

- Làm tốt lắm.

Ở bên cạnh, người cũng sử dụng huyết mạch chi lực là Phàm Nhạc nhếch miệng cười với Tần Vấn Thiên, trong lúc nói chuyện hắn cũng không quên bắn ra hàng loạt tên khiến cho Đỗ Hào muốn phát điên. Sau khi Phàm Nhạc thức tỉnh huyết mạch chi lực thì uy lực của các mũi tên càng bá đạo hơn, hơn nữa lực khống chế của hắn cũng trở nên mạnh hơn, có thể đổi hướng liên tục, làm cho Đỗ Hào chỉ có thể không ngừng phòng thủ.

- Xem ra, cuộc chiến này không có gì đáng lo nữa, Tần Vấn Thiên và Phàm Nhạc đều có thể đánh thắng đối thủ.

Rất nhiều người đều thầm nghĩ trong lòng.

Sức chiến đấu của Tần Vấn Thiên và Phàm Nhạc hoàn toàn vượt qua dự tính của họ, đặc biệt là Tần Vấn Thiên. Thiên Thủ Ấn của hắn và Liệt Không quyền của Mộ Dung Phong vốn không ở cùng một cấp bậc nữa, thật quá kinh khủng.

- Đừng có đùa nữa.


Âu Thần đứng bên dưới có biểu cảm hờ hững, sức chiến đấu của tên Tần Vấn Thiên này có hơi vượt qua dự tính, nhưng may là hắn ta còn chuẩn bị một lá bài tẩy nữa.

Vào khoảnh khắc khi hắn vừa nói xong, Mộ Dung Phong và Đỗ Hào hơi gật đầu, khí thế trên người chúng lập tức trở nên điên cuồng hơn, không ngừng mạnh lên.

- Có chuyện gì thế, khí tức của hai người đồng thời tăng vọt ư?

Con ngươi của mọi người đều co rút lại, sau đó họ nhìn thấy cơ thể của Mộ Dung Phong và Đỗ Hào đồng thời bổ nhào về phía đối thủ của mình.

Sắc mặt của Tần Vấn Thiên nghiêm túc hơn, Luân Hải Ấn lại được đánh ra, thế nhưng lần này Tần Vấn Thiên chỉ cảm thấy một sức mạnh ngập trời truyền đến, cơ thể của hắn bị bay ra ngoài, ngã mạnh xuống dưới đài, miệng phun ra máu tươi. Biến cố bất thình lình này làm quần chúng bên dưới hoàn toàn ngơ ra, có chuyện gì thế?

Thế cục cuộc chiến thay đổi trong nháy mắt.

- Ầm!

Cơ thể của Mộ Dung Phong nhanh như chớp, Liệt Không quyền đánh thẳng vào người Tần Vấn Thiên, nắm đấm xé tan không gian, muốn đánh cho Tần Vấn Thiên tan thành tro bụi.

- Dừng tay!

Nhược Hoan quát lớn một tiếng, biểu cảm trên gương mặt cô biến đổi nhanh chóng. Diễn biến của cuộc đấu đã kịch liệt đến mức này là điều mà mọi người đều không ngờ tới.

Sắc mặt Tần Vấn Thiên có hơi tái, hắn nhảy lên một cái, nhưng quyền của đối phương đã đánh đến nơi rồi.

- Phá!

Tiếng gầm giận dữ vang lên, chỉ thấy Mập Mạp chạy như điên đến đây, dùng tay để bắn tên ra, một tiếng ‘cắc’ thanh thúy vang lên, mũi tên đã bị bẻ gãy rồi, Liệt Không quyền cuồng bạo phá hết tất cả, đánh thẳng vào ngực hắn khiến cho cơ thể Phàm Nhạc cứng đờ tại chỗ, sau đó mềm oặt ngã xuống, Tần Vấn Thiên đứng dậy ôm lấy cơ thể hắn.

- Các ngươi dùng đan dược.

Mấy bóng người của Thanh Vân minh chợt lóe, xông lên trên chiến đài, nhưng lúc họ xông lên người của Kỵ Sĩ minh không chịu yếu thế, cũng nhảy lên đài theo, đối đầu gay gắt với người của Liên minh Thanh Vân.

- Đây là thực lực vốn có của bọn họ.

Âu Thần nói một cách lạnh lùng.

- Trận đấu này đã không còn ý nghĩa để tiếp tục nữa rồi.

Vẻ mặt của Nhược Hoan lạnh như băng. Sức chiến đấu của Tần Vấn Thiên và Phàm Nhạc khiến cho mọi người vừa kinh ngạc vừa vui mừng, hai người đều chỉ có thực lực Luân Mạch cảnh tầng thứ hai nhưng lại đối kháng với một cường giả Luân Mạch cảnh tầng thứ ba và một cường giả Luân Mạch cảnh tầng thứ tư, hơn nữa, Mộ Dung Phong còn sử dụng huyết mạch chi lực nữa. Nhưng không ai ngờ tới, trong cửa ải cuối cùng, thực lực của Mộ Dung Phong và Đỗ Hào lại tăng vọt.


- Còn chưa kết thúc đâu, những người khác không được nhúng tay vào.

Âu Thần cười lạnh nói.

- Mập mạp.

Lúc này, Tần Vấn Thiên đang nhìn vào Phàm Nhạc cả người không còn chút sức lực nào, hai mắt hắn đỏ ngầu, đây là lần thứ hai rồi.

- Má ơi, đau quá đi mất. Huynh đệ, hai tên khốn kiếp đó chơi ăn gian, chuyện kế tiếp mập mạp không giúp gì được cho ngươi rồi, nhận thua thôi.

Phàm Nhạc cười ngây ngô nói.

Tần Vấn Thiên lấy ngân châm ra, châm vào mấy huyệt vị của Phàm Nhạc, khống chế không cho thương thế của hắn lan ra.

- Trận đấu còn chưa kết thúc.

Mộ Dung Phong từ từ bước tới, trên khóe miệng Mộ Dung Phong và Đỗ Hào đều mang theo vẻ tàn nhẫn, mục đích hôm nay của chúng chính là làm cho Tần Vấn Thiên và Phàm Nhạc bị tàn phế.

Một cây ngân châm trong tay Tần Vấn Thiên đâm thẳng vào huyệt Thái Dương của hắn, hắn nhìn chằm chằm vào Mộ Dung Phong, trong mắt dâng lên sát khí điên cuồng. Ngay sau đó, từng cây ngân châm của hắn hạ xuống, không bao lâu sau, các huyệt vị trên toàn thân hắn đều cắm đầy ngân châm. Một dòng khí theo ngân châm chuyển động trong cơ thể hắn.

- Thập Nhị Liên Hoàn Giải Mệnh Châm Pháp, có thể cứu người nhưng cũng có thể giết người, không vào Nguyên Phủ, không được thi châm.

Tần Vấn Thiên nhớ lại lời dặn của Hắc bá, nhưng vào lúc này hắn không thể để ý nhiều như thế được.

Trong cơ thể của Tần Vấn Thiên có dòng khí lưu liên hoàn đang chuyển động điên cuồng, máu huyết sôi trào, dường như có gông xiềng vô hình đáng sợ khóa huyết mạch của hắn lại vậy.

Nhưng mà, khi dòng khí lưu liên hoàn này hóa thành lốc xoáy thì gông xiềng vô hình đó không ngừng bị đứt gãy.

- Mập mạp, ta cam đoan sẽ không có lần sau nữa đâu.

Tần Vấn Thiên nhìn mập mạp trong lòng mình, miệng nở nụ cười, nhưng ngay sau đó, khi hắn ngẩng đầu lên nhìn Mộ Dung Phong và Đỗ Hào đang đi tới gần đây thì chỉ có sát khí vô cùng vô tận.

- Giết!

Tần Vấn Thiên thét lên một tiếng đầy phẫn nộ, một tiếng ‘xoẹt’ vang lên, quần áo trên người hắn đều nổ tan tác, huyết mạch hoàn toàn bị đốt cháy, sôi trào. Lúc này Tần Vấn Thiên cảm nhận được nguồn sức mạnh bất tận, hoàn toàn giống với cảm giác bị huyết mạch Đế Diễm của Phàm Nhạc dẫn đốt lần trước, chỉ có điều lần này còn mạnh hơn.

Thập Nhị Liên Hoàn Giải Mệnh Châm Pháp thật sự chỉ là một bộ châm pháp thôi sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui