Sau khi mọi người về hết chỉ còn lại 4 người trong căn nhà rộng lớn. Nó nhìn xung quanh, đi lên rồi đi xuống giống như nó chưa từng thấy cầu thang bao giờ vậy. Thật ra thì thiết kế của ngôi nhà rất lạ, rất tỉ mĩ cầu kì, lại rất rộng nên nó muốn xem hết mọi ngóc ngách.
-“Này, cô làm cái gì mà lên lên xuống xuống, dòm qua dòm lại vậy hả? Định chôm đồ à????” – Hắn bất chợt lên tiếng khiến nó giật cả mình.
-“Hơ, anh nghĩ tôi là loại tiểu nhân vậy sao? Cọng tóc của anh tôi còn thấy tởm nói chi đến đồ nhà anh”
-“Cô…cô. Ha, ai biết được trong đầu cô nghĩ gì chứ” – Hắn vừa nói vừa sáp lại gần nó.
-“Đồ điên, anh định làm gì. Né xa tôi ra!!!” – Nó nhắm tịt mắt hét lớn.
-“Haha, người như cô cho tôi cũng không thèm”
Nó tức muốn ói máu. Tại sao nó lại gặp phải cái tên đáng ghét như thế này cơ chứ. Đúng là xui xẻo mà, phải chăng hắn được như Ken thì tốt phải biết.
(t/g: mình đổi nickname của Hội trưởng là Ken nha, còn Bảo mình đổi thành Jin, thông cảm, do bàn phím có trục trặc với chữ cái ==”)
-“Thôi thôi hai người cho tôi xin, đừng cãi nhau nữa. Ra đây ngồi uống cacao nóng nè, nói chuyện một lát” – Min chạy lại lôi nó ra ghế và bắt đầu “tra tấn”, tất nhiên 2 thằng con trai cũng ngồi hóng chuyện.
-“Tại sao bà lại bị rơi xuống hồ? Còn sợi dây chuyền nữa? Tại sao lại ở dưới đó?”
-“Ơ, thì lúc tôi ra hồ định ngồi nghịch nước nhưng lại gặp hai con nhỏ đáng ghét đó. Thế là tụi tôi cãi nhau rồi sau đó…như bà thấy đấy. Tôi suýt chết đuối”
-“Hai đứa tụi nó ghét bà đến nỗi như vậy sao?” – Min thắc mắc.
Nó khựng lại đưa mắt nhìn hắn. Mặt hắn lúc này ra vẻ rất đăm chiêu nghe hai tụi nó nói chuyện, Gin nữa, mặt anh chàng này biểu hiện nhiều cảm xúc quá ==!
-“Thì tại đồ lợn lòi đó đó” – Nó hất hất mặt về phía hắn.
-“Cái gì á? Tại sao lại do tôi!?” – Hắn phản bác.
-“Tụi nó bảo tôi cứ theo anh nên tụi nó ghét” – Nó thở dài
-“Hai con nhỏ đáng ghét, tưởng mình là ai chứ. Thích giết người là giết à?” – Min tức giận đập bàn.
Không khí bỗng trở nên im lặng tuyệt đối. Mỗi người chìm đắm trong suy nghĩ của mình.
Hắn cau mày, mặt lạnh lại. “Hai cô chán sống rồi, tôi cảnh cáo mà vẫn không chịu buông. Được lắm, lần này tôi không nể đâu”. Rồi hắn nhìn Bi, người con gái đã đợi hắn những 10 năm.
Trong người hắn bây giờ vô cùng bức rứt, một phần muốn chạy đến ôm nó vào lòng, muốn nói lời xin lỗi, muốn che chở bảo vệ nó. Một phần hắn nghĩ mình không xứng đáng với tình yêu mà cô ấy dành ình, chỉ muốn đứng nhìn con người vô tư đáng yêu ấy cười nói.
Lòng hắn chợt đau thắt, như một ngọn sóng cứ vỗ vào bờ rồi lại tan thành bọt biển không thể nào mãi trên bờ, sóng cứ thoắt ẩn thoắt hiện còn bờ thì cứ ở trước mặt sóng. Bây giờ nó lại giống sóng hơn – vô tư, nhộn nhịp, còn hắn lại giống bờ – im lặng, bất lực nhìn sóng.
-“Ôi chồi ôi, có một sự im lặng không hề nhẹ” – Gin lên tiếng bằng một giọng điệu vô cùng buồn cười, làm bầu không khí trở lại bình thường.
-“Hey, anh bị làm sao thế? Sao ngồi một cục không động đậy gì cả? Chết rồi hả?” – Nó vừa nói vừa lấy chân đá đá vào chân hắn.
“Cốp” – hắn cốc lên đầu nó.
-“A! Đau! Anh có phải là con người không đấy, vũ phu” – Nó ôm đầu xoa xoa chỗ vừa bị cốc.
Hai ánh mắt nhìn nhau xẹt lửa, hắn giơ nắm đấm, bậm môi dọa nó. Còn nó thì trừng mắt nhìn hắn như muốn ăn tươi nuốt sống.
-“Thôi, mọi người đi ngủ đi, trễ lắm rồi đấy. Mai còn đi học nữa” – Gin nói.
Nó quay người sang nhìn Min định nói gì đó nhưng cô bạn đã ngủ say bí tỉ, hèn chi từ nãy giờ không thấy giọng ca lảnh lót của nàng. Sau đó lại nhìn hắn và Gin bằng ánh mắt cầu cứu. Hehe.
…..
-“Thôi được rồi, để tôi cõng cô ấy lên phòng” – Gin uể oải cất tiếng.
Nó và hắn lẽo đẽo bước theo sau. Cầu thang nhà này sao mà dài thế, leo đến mỏi cả chân mà cũng chưa thấy cái giường đâu. Mắt nó bắt đầu ríu lại, tay chân loạng quạng.
Gin cõng Min vào phòng còn nó không hiểu sao lại đi theo hắn. Thế là hắn với nó ngủ một phòng còn Gin với Min một phòng. ^^!
Tích tắc…tích tắc, tiếng đồng hồ đều đều kêu…
Nó ngủ say sưa không biết trời đất như thế nào, còn hắn từ khi nó leo lên giường thì giật mình như gặp phải ma. Cho dù hắn la hét, nói to cỡ nào nó cũng không nghe và vùi đầu vào chăn ngủ ngon lành. Hắn bất lực.
-“Này, cô đừng gác lên người tôi vậy chứ”
- …. (Nó vẫn ngủ)
5 phút sau….
-“Này! Sao lại đá đấm tôi vậy hả?”
- (vẫn im lặng)
“Thật là hết chịu nổi rồi, sau này làm vợ tôi thì cô sẽ biết tay. Dám lấy chăn không cho tôi đắp. Lạnh quá”
-“Jin…cậu đừng bỏ tớ mà, đừng đi!!!!” – Nó mớ ngủ, nước mắt lăn dài trên má.
- ….
“Cho tôi xin lỗi, tôi phải để em đợi trong thời gian quá dài. Cảm ơn tình yêu em dành cho tôi” hắn lau nước mắt cho nó rồi ôm nó ngủ.
“AAAAAAAAA!!!!!! Đồ biến thái!!!! AAAAA!!!!!! Sao tôi lại nằm ở đây?????” – Mắt nó hé mở và thấy mình đang ôm hắn. Tất cả những gì nó vơ lấy được đều ném hết vào người hắn.
-“Cô, tại cô theo tôi vào phòng rồi lăn ra ngủ còn phá không cho tôi ngủ nữa. Bây giờ lại la hét inh ỏi là sao????????”
-“Đồ dê xòm, không phải anh lợi dụng lúc tôi mơ màng dụ dỗ tôi vào phòng anh sao?????” – Nó hét lớn làm mấy con chim đang gật gù trên cành cây ngoài cửa sổ cũng phải giật mình bay đi. *-_-*
-“Hơ, lợi dụng sao? Cô xem thử, người cô có trầy xước chỗ nào không?” – Hắn bực mình.
…….
“Rầm…rầm”
Min đo đất và chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra với mình cả.
“!!!!!!!!”
-“Sao sao….anh lại nằm ở trong phòng tôi và Bi??? Bi đâu rồi?”
“AAAAAA!!!! Ra khỏi phòng tôi gấp!!!!!” – Min vơ lấy cây chổi gần đấy và đánh túi bụi vào thân xác đẹp đẽ đang nằm dưới sàn nhà vẫn đang ngái ngủ.
-“Đau quá! Cô làm cái quái gì thế! Mới sáng ra đã dùng bạo lực rồi hả?????? Cô chán sống rồi sao?????????”
Căn nhà bỗng trở nên ầm ĩ, hai bên cứ đấu khẩu với nhau. Min chạy qua phòng hắn thấy nó cũng đang trong tình trạng hỗn loạn. Còn nó vừa khi thấy Min thì nhanh chóng chạy ngay đến bên cạnh.
Trận chiến được chia làm hai phe và cuối cùng thì hai thằng con trai phải giơ cờ trắng đầu hàng hai nàng đanh đá. Đã giải thích hết nước bọt rồi mà hắn và Gin vẫn bị đánh bầm dập.
-“Thôi chết rồi! đi học, trễ rồi!!!” – Min nhìn đồng hồ.
-“Tại hai tên mắc dịch đó đấy. Hừ” – Nó liếc hắn.
4 người cùng phóng nhanh chóng lấy 2 chiếc motor ra rồi phóng đi thật nhanh. Ngoài đường thật ẩm ướt, lạnh lẽo vô cũng. Nó xiếc chặc bụng hắn hơn, nó lạnh.
“Lại đụng mặt giám thị hắc ám đó. một tuần 7 ngày mà đi trễ mất 5 ngày rồi ^^!”
Hắn và Gin bước xuống xe vào gặp giám thị nói nói gì đó. Đột nhiên giám thị nở nụ cười rất tươi với hai tên đó. Nó tự nhiên thấy ớn lạnh.
-“Ê, ông giám thị đó có vấn đề gì không? Sao cười với hai tên đó thân thiện vậy?” – Nó nói nhỏ với Min.
-“Chắc ổng không được “đàn ông” cho lắm :v” – Min nói.
-“Eooooooooo” – Nó nhăn mặt tỏ ra ớn.
Rất nhanh chóng, bọn nó kéo nhau vào trường một cách an toàn. Một ngày mệt mỏi đã qua. Cả trường im phăng phắc, nó tưởng tượng mình đang đứng tại trường Hogwarts trong truyện Harry Potter >
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...