Tha Thứ Cho Anh, Yêu Em! (For Give Me, I Love You)


Ngọc mang vào tùm lum thứ trái cây bánh ngọt, sữa rồi truyện tranh, máy chơi điện tử như …nuôi chồng cô ta vậy. Hắn ngán ngẩm gối tay dưới đầu – “Thôi mai mổ rồi, mấy thứ này đem vô làm chi!!”
“Mổ xong cũng phải nằm dưỡng chứ!” – Cô nàng cong môi. Hắn bỗng hối hận sao đề tên Ngọc vào tờ khai làm chi… Mà có ai biết bệnh viện lại liên lạc với cô ta đâu.

“Mổ xong có khi vào nhà xác chứ nằm đây cái gì!” – Hắn cười khà khà. Ko hiểu sao mình có thể bình thản như thế. Cô bạn bắt đầu lo lắng và căng thẳng. – “Hoàng thôi đi, nói gở ko àh.” – rồi hỏi sang chuyện khác, tránh cảm giác khủng hoảng đang đến – “Ko nói cho cô ấy sao?”
“Ai?” – Hắn hỏi, tỏ ra ko hiểu.

Ngọc định hỏi là 1 người khác, nhưng rồi, cô né đi – “Em Linh, rồi còn ba Hòang, Long nữa…Giấu họ hết sao?”
“Ừ. Cho họ biết làm gì.”- Hắn thở dài - “Họ phải nơm nớp lo sợ, rồi lại cũng sẽ như Ngọc, kéo vào đây ngồi nhìn tôi như thế này.”
“Nhưng thường thì những lúc này, người ta cần có người mình yêu bên cạnh.”- Giọng Ngọc lạc hẳn, xa xăm, diệu vợi. Hắn cười buồn đưa tay vò đầu rồi cạp 1 miếng táo.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận