Ánh lửa bùng lên từ dưới chân nàng nhưng lại nhanh chóng rút đi.
Đây là lần luyện tập thứ hai mươi ba của nàng.
Lại thất bại.
Trên trán Anna, những giọt mồ hôi không ngừng chảy xuống tí tách.
Nhưng nàng chỉ dùng mu bàn tay để lau chúng đi.
Hơi nóng lại bốc lên cuồn cuộn kèm theo tiếng tí tách của lửa cháy.
Nàng không có ngừng lại chút nào, ngay sau đó bắt đầu luyện tập một bài khác.
Trang phục phù thủy kia được gấp lại gọn gang để ở một bên.
Nếu Anna không làm như vậy từ đầu, sợ rằng trang phục của nàng đã sớm ở trong ngọn lửa hóa thành tro bụi.
Cũng may Roland thân là tứ hoàng tử, làm mấy đồ dự bị cũng không phải việc gì khó.
Hắn sai Tyre đưa tới nguyên một rương áo choàng - lấy từ những người hầu để Anna sử dụng.
Lần luyện tập thứ hai mươi bốn cuối cùng cũng có hiệu quả, lửa không còn bùng lên từ chân nữa mà đột nhiên xuất hiện trong lòng bàn tay của nàng.
Anna cẩn thận giơ cánh tay lên, muốn cho nó di chuyển đến đầu ngón tay, nhưng ngọn lửa lay động hai cái, chợt bùng lên lùi về cánh tay của nàng, đốt cháy ống tay áo và lan ra cả áo choàng.
Anna đã cố dập lửa nhưng áo của nàng đã cháy hết, vì vậy nàng tiến đến cái rương rồi lấy thêm một bộ đồ mới.
Dù đây chẳng phải lần đầu tiên, nhưng Roland vẫn theo bản năng quay mặt sang hướng khác, mặc dù đối phương căn bản không quan tâm cái này.
Trên thực tế nếu như không phải Roland nghiêm túc ép buộc, nàng có thể cởi sạch để luyện tập.
Nhưng như thế Roland sẽ không thể quan sát thật tốt.
Hắn thực sự không cách nào bình tĩnh mà đối diện một cô bé trần truồng, đặc biệt là khi toàn thân nàng bốc lửa lại có một sức hấp dẫn ở cấp độ khác.
Roland lắc đầu, vứt bỏ những suy nghĩ đen tối trong đầu mình.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi hiện giờ, để kiểm soát cổ lực lượng này thực sự không phải chuyện dễ dàng.
Hắn quyết định đặt mục tiêu cho Anna ở giai đoạn này là phóng lửa từ lòng bàn tay hoặc giữa ngón tay mà không lan sang quần áo trên người và đồ dùng hàng ngày của nàng, đồng thời bảo trì cũng đủ nhiệt độ cao, có thể nấu chảy những thanh sắt để trong hồ.
Sau lần luyện tập thất bại thứ ba mươi, Roland ra lệnh cho nàng ngừng lại.
- Nên nghỉ ngơi được rồi.
Anna kinh ngạc nhìn hắn, không có phản ứng kịp.
Roland không thể làm gì khác hơn là đi tới, kéo tay của thiếu nữ dắt đến cái ghế bên cạnh, ép nàng ngồi xuống.
- Ngươi đã mệt mỏi, lúc mệt thì nên nghỉ ngơi một chút, không cần quá nôn nóng, thời gian của chúng ta còn rất dài.
Hắn giúp nàng lau mồ hôi ướt trên trán:
- Giờ hãy thưởng thức buổi trà chiều trước đi.
---
Roland biết tầng lớp quý tộc của vương quốc Graycastle không có thói quen uống trà vào buổi chiều và sức sản xuất của thế giới này rất kém, thông thường mọi người cũng chẳng nhàn hạ đến mức có cơ hội thưởng thức đồ ăn tinh xảo.
Trong thế giới này, họ còn không quen với ba bữa một ngày, nói gì đến bốn bữa.
Đối với những kẻ rãnh rỗi ăn chơi trác táng, họ thường tụ tập để kiếm chút niềm vui ở bar hay các sòng bạc
Không quen thì ta đây có thể sáng tạo một cái mới là được rồi, điểm tâm có sẵn, không trà thì thay bằng bia.
Sau khi biết mình bị đưa đẩy đến một thị trấn nhỏ xíu vùng biên giới, tứ hoàng tử đã mang đám tôi tớ, người hầu, đầu bếp của mình cùng theo một lượt.
Thế là ở phía sau vườn hoa lâu đài, trong một túp lều được xây bằng gỗ tạp, bữa tiệc trà đầu tiên được tổ chức.
Anna nhìn vào những món ăn điểm tâm được bày biện tinh tế trên bàn, nàng có chút không thể tin được hai mắt của mình.
Tại sao thức ăn lại có thể trông đẹp thế kia?
Dẫu nàng không biết tên của những loại bánh ngọt kia, nhưng vỏ bánh trắng muốt cùng trái cây màu đỏ tươi phối hợp bên trên đủ kích thích vị giác người ta.
Đặc biệt viền bánh còn được điểm tô bằng những họa tiết tinh tế.
Đây là lần trải nghiệm thứ hai khiến nàng thay đổi cách nhìn về thế giới này.
Roland đắc ý nhìn Anna không biết biểu cảm ra sao, chỉ là bánh kem dâu tây đã làm cho cô gái quê mùa này choáng váng.
Hơn nữa dâu tây này đã được ngâm đường và cũng chẳng còn tươi mới nhưng nàng đã ăn hết một cách ngon lành.
Thứ gì càng thú vị hơn so với ăn uống? Chính là thưởng thức biểu cảm của nữ phù thủy.
Roland nhìn đối phương cẩn thận từng li từng tí đem bánh kem để vào trong miệng, màu mắt xanh lam gần như ở tỏa ra ánh sáng lấp lánh, mái tóc tung bay trong cơn gió chiều, trong lòng bỗng nhiên dâng lên loại ảo giác như xem phim hoạt hình về ẩm thực vậy.
Các món ăn không tỏa sáng không phải là món ăn ngon!
Được rồi, loại cảm giác nuôi dưỡng nhân vật kiểu này cũng thực không tệ.
Thế là quan sát Anna luyện tập và cùng nàng hưởng thụ một buổi trà chiều là sinh hoạt hằng ngày của Roland, chuyện chính vụ hmặc dù ắn không đi hỏi đến, Barov cũng sẽ giúp hắn xử lý ngay ngắn ổn thỏa.
Ba ngày sau, Barov đem sửa sang xong các tài liệu về thị trấn Bentham đưa đến phòng làm việc của Roland.
Đây tuyệt đối là chuyện không thể tin nổi hồi trước, tứ hoàng tử lại có kiên trì đi xem một đống làm tài liệu, báo cáo số lượng nhiều đến thế.
Trên thực tế, hiện tại hắn cũng không có hứng với việc này.
Roland chỉ nhìn hai hàng liền cảm giác cháng váng đầu hoa mắt, trực tiếp nói với Barov:
- Ngươi đọc cho ta nghe đi.
Lấy một giờ nghe xong trợ lý bộ trưởng báo cáo, hắn phát hiện có chỗ không đúng:
- Vì cái gì thị trấn Bentham không có doanh thu mậu dịch cũng như tiền thuế vào mùa đông?
Mùa đông nhiệt độ không khí thấp, các hạng thu hoạch giảm xuống có thể hiểu được, nhưng trực tiếp bằng không là có ý gì, người địa phương quen thói ngủ đông à?
Barov ho khan hai tiếng:
- Điện hạ, ngài đã quên rồi sao? Mùa đông chính là tháng của quỷ, thị trấn Bentham không có năng lực thủ vệ, toàn bộ cư dân đều phải di chuyển đến pháo đài Epopee (*).
Nhưng mà xin yên tâm, an nguy điện hạ nhất định là đặt ở vị trí đầu tiên.
- Tháng của quỷ?
Roland nhớ rằng mình từng nghe thấy cụm này trước đó.
Hắn căn bản chẳng tin vào những truyền thuyết ma quỷ hay những phù thủy quỷ quái vào trong lòng.
Chỉ có điều là không vạch ra những điều bịa đặt vô căn cứ ấy thôi.
Nhưng hiện tại, có yêu ma quỷ quái tà ác gì thì không biết, nhưng phù thủy lại quả thực tồn tại.
Như vậy… những truyền thuyết về bọn ma quỷ được lưu truyền rộng rãi thì sao?
Khi còn đi học ở hoàng cung, giáo viên dạy lịch sử đã từng kể về “tháng của quỷ”.
Mỗi mùa đông, khi đợt tuyết đầu tiên bắt đầu rơi và mặt trời khuất dạng ở đằng sau rặng núi Dragon’s Back, bóng tối dày đặc sẽ bao trùm và ánh thái dương sẽ hoàn toàn biến mất.
Khi đó, Cổng Địa Ngục sẽ mở ra vào thời khắc này.
Linh hồn quỷ dữ từ địa ngục sẽ ăn mòn sinh chính, biến chúng thành nô lệ của ma quỷ.
Một bộ phận động vật sẽ biến đột biến trở thành loại thú quỷ mãnh mẽ.
Chúng tấn công loài người.
Và đa phần phù thủy được sinh ra thời gian này sẽ trở nên mạnh hơn bao giờ hết.
- Ngươi từng thấy Cổng Địa Ngục chưa? - Roland hỏi.
- Điện hạ, người thường làm sao có thể xem tới được!" Barov liên tục lắc đầu:
- Đừng nói vượt qua dãy núi Dragon’s Back, ngay cả khi đến gần đều bị chướng khí ảnh hưởng, nhẹ thì đau đầu khủng khiếp, nặng thì mất đi lý trí.
Trừ khi…
- Trừ phi cái gì?
- Trừ phi đó là phù thuỷ.
Chỉ có phù thuỷ mới có thể nhìn thấy Cổng Địa Ngục, bởi vì bọn họ đã sa ngã vào nanh vuốt ma quỷ nên hiển nhiên không bị tà khí ảnh hưởng.
– Nói đến đoạn này, Barov quay đầu nhìn về vườn hoa ở phía sau.
- Vậy thú quỷ thì sao, cuối cùng ngươi có từng gặp thú quỷ chưa ? - Roland không vui gõ bàn một cái để vặn hỏi.
- Á, thần chưa từng thấy qua.
Thần cũng như điện hạ, lần đầu mới đến vùng biên giới.
Ở trung tâm vương quốc Graycastle, gần như có rất ít người đụng độ quỷ dữ chân chính.
Nếu mỗi năm đều phải sơ tán, nơi này làm sao phát triển ? Nguyên bản hắn cho rằng thị trấn Bentham chẳng qua là một vùng đất đai cằn cỗi, nhưng còn có tiềm lực khai thác, hiện tại xem ra quả thực cái hố to.
- Pháo đài Epopee có thể ngăn được lũ thú quỷ, rõ ràng chúng nó cũng có thể bị giết chết, cũng không phải là không thể chiến thắng! Chúng ta đây vì cái gì không thể ở thị trấn Bentham đánh tan chúng nó?
- Pháo đài Epopee có tường thành rất cao, còn có quân đội tinh nhuệ của công tước Ryan đóng ở đó, không phải loại địa phương nhỏ như thị trấn Bentham thể so sánh.
- Barov giải thích thêm:
- Từ khi vừa mới bắt đầu, mục đích thành lập thị trấn Bentham chính là vì tạo một trạm báo động trước nên mới được dựng ở giữa núi North Slope và sông Redwater.
Tựa như bia đỡ đạn chắn ở trên bước đường tiến công của kẻ thù vậy, Roland cười nhạt.
----
(*) Pháo đài Epopee: bản tiếng Trung là Trường Ca yếu tắc/ bản tiếng anh là Longsong Stronghold.
Nhưng "trường ca" thật sự không chỉ là một bài hát dài mà còn bao gồm cả thể loại sử thi cổ đại dài hơi như Illiad, Mahābhārata, ở Việt Nam thì có trường ca Đam San.
Chính vì thế mình chọn chữ Epopee (trường ca/sử thi) thay vì Longsong (bài hát dài) như bản tiếng Anh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...