Tha Cho Tôi, Tên Thần Tượng Đáng Ghét!

"Hãy nghe theo trái tim, đừng hành động theo lí trí.

Hãy nhận ra điều gì là đúng, đừng sơ xuất để rồi mất tất cả!"

********************************

_Bộ vest này thực sự rất đẹp với Ân.-cô chỉnh lại cái cà vạt cho Ân.

_Mami, Khang Khang đẹp không?-tiểu bảo bối từ đâu đi lại, trên người cũng là bộ vest trắng với chiếc nơ màu xanh dương trên cổ, tay vẫn cầm hộp sữa hút rột rột.

_Tiểu Khang đẹp trai lắm, đẹp trai hơn cả Papi luôn.-Ân cúi xuống xoa đầu cậu nhóc.

Cả "gia đình" vui vẻ bước ra ngoài, chiếc Audi R8 sáng bóng đã đợi trước cổng ngôi làng. Hôm nay cô diện một cái đầm ống dài màu xanh dương, màu mà cô thích nhất. Cô trang điểm mắt và môi rất đậm, có lẽ sẽ chẳng ai nhận ra đó là cô đâu. Cái thân hình mũm mĩm và làn da khô ráp ngày còn mang bầu Tiểu Khang ngày nào đã được loại bỏ, thay vào đó là làn da trắng hồng hào, vóc dáng thon gọn chuẩn từng mili. Đẹp đến lạ!(*tg: gái một con trông mòn con mắt mà!*)

Chiếc xe lao băng băng trên con đường hẹp của vùng núi, tiến thẳng đến sân bay, cả ba bước vào chiếc máy bay riêng và tiến về thành phố.

_Papi, cái con chim này biết bay thật ạ?-Tiểu Khang ngây ngô hỏi và nhận lại là một tràn cười sặc sụa của cô và Ân.

_Khang Khang, đây là máy bay, giống với những chiếc mb 102 hay mini01 mà papi mua cho con đó.

_Nhưng cái này bự hơn, nhiều người trên đây nữa, còn mấy cái kia nhỏ xíu, Khang ngồi vào không vừa.-cậu nhóc chu môi tỏ vẻ không tin.


_Lớn lên con sẽ biết!-cô bế cậu nhóc đặt lên đùi, nó không biết cũng phải. Từ khi mới ra đời đến nay thì số lần ra khỏi làng cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Chỉ biết ở nhà chơi đống đồ chơi mà Ân đặt mua về, đến cả bạn bè còn không có. Những thứ bên ngoài chắc còn phải học hỏi nhiều.

-----Dãy phân cách huyền thoại-----

_Đặt vé máy bay về Việt Nam gấp, tôi đã giải quyết xong việc bên đây rồi.-anh nói vào điện thoại, tay xoa xoa trán đầy mệt mỏi. Cả tuần nay anh đã thức đêm thức hôm để giải quyết đống giấy tờ để phát triển cho Lâm Gia bên đây và cũng muốn về tham dự lễ cưới bạn thân của "vợ".

"Em có thể xuất hiện được không, chỉ cần được nhìn thấy em từ xa tôi cũng mãn nguyện."

*********************************

_Minh Như, Kenny đâu rồi? Đã trễ rồi sao còn chưa thấy cậu ấy, phù rể mà vậy đó hả?-cậu đang nói chuyện điện thoại với Như, tay còn lại đang chỉnh cái nơ đen trước cổ.

_Anh ấy đang qua bên đấy, đừng nôn nóng...anh rể!-Như trêu chọc.

_Bảo cậu ấy nhanh lên, sắp qua bên đấy rồi!-cậu nói rồi cúp máy. Thì ra đây là cái cảm giác sắp được lấy vợ đây sao?

Một chiếc Lexus trắng tiến vào biệt thự nhà cậu, sau đó là một đoàn xe Lambor và Limo đen tiến ra khỏi cổng. Thẳng đến biệt thự Kaly mà Nhi và Như đã mua năm ngoái.

******************************

6:00PM.


Cánh báo chí và giới truyền thông đã "tề tựu" đầy đủ sau cánh cửa của phòng tiệc. Sẳn sàng ghi lại hình ảnh các ' ông to bà lớn ' đến dự bữa tiệc kết thông gia của đại tiểu thư tập đoàn Sarow Win và nhị thiếu gia-kim tổng của Gia Phong.

Vừa đúng 6:15' hàng loạt các vị khách quý và các sao lớn có quan hệ với cả hai tập đoàn đã có mặt đầy đủ, trên thảm đỏ bây giờ chỉ là tiếng *tách...tách* của máy ảnh.

Bỗng một chiếc Audi trắng sang trọng đang tiến vào khoảng sân giữa làm cả cánh báo chí chú ý không ngừng tò mò chủ nhân của chiếc xe đó sẽ là ngôi sao nổi tiếng hay chủ tịch của tập đoàn nào?

_Tiểu Khang ngoan, chỉ cần nắm tay Mami và đi thôi. Không cần để ý hay trả lời bất kì những gì người ta hỏi, chỉ đi bên cạnh Mami hoặc Papi thôi nghe chưa?-cô nói với cậu nhóc, vẻ mặt nghiêm túc khiến cậu nhóc sợ và chỉ biết gật đầu lia lịa. Ân nhìn hai mẹ con cô mà cười, mở cửa đi xuống và cho cả hai người kia.

_Là chủ tịch của Khang Ân, tập đoàn mới nổi tiếng 5 năm nay thôi nhưng lại vững mạnh, tiếng tăm có thể so sánh ngang với Lâm Gia và Sarow Win.-một người phát thanh viên nói to và kèm theo là tiếng tách tách không ngớt.

_{Xin cho hỏi, trong 3 năm nay anh không hề xuất hiện,vậy việc điều hành tập đoàn như thế nào để tập đoàn trở nên vững mạnh và nổi tiếng như bây giờ ạ?}

_{Anh đã có vợ con rồi sao ạ? Chẳng hay những năm qua anh đã che dấu?}

_{Làm ơn trả lời câu hỏi? Anh thấy thế nào khi được làm đối tác thân thiết với Gia Phong?}

_{Đây là vợ anh sao ạ? Xin trả lời câu hỏi?}

Ân chỉ làm ngơ, quay qua nắm tay Khang Khang và kéo đi vào trong trong sự ngỡ ngàng của cậu bé. "Mọi người ở đây thực đáng sợ a!"-suy nghĩ của tiểu Khang lúc này.


Bên trong khán phòng đều được cách ly hoàn toàn với bên ngoài, không hề có một chiếc máy quay nào ghi lại. Cảm thấy an toàn rồi thì nhóc con mới kéo tay cô:

_Mami, nơi này thực đáng sợ, Khang Khang muốn về nhà. Mami với Papi mau đưa Khang về nhà.-cậu nhóc mếu máo.

_Bây giờ thì không được, chúng ta sắp được gặp chú Phong và dì Nhi rồi. Cả dì Như hay nói chuyện điện thoại với Khang nữa. Bây giờ hết đáng sợ rồi.-cô xoa đầu cậu nhóc.

_Ê hê! Khang Khang à.-Như từ đâu đi lại, trên người là bộ váy đuôi cá ôm sát người màu hồng phấn, mái tóc búi gọn gàng rất chững chạc.

_Dì Nhi hay dì Như á?

_Là dì Như đây, dì Nhi hôm nay mặc đầm màu trắng.-Như bế cậu nhóc lên.-Khang nhớ dì không?

_Khang nhớ, nhưng đây là lần đầu gặp dì Như mà, dì thực khác á.-nhóc con lấy tay chọt chọt má của Như, đáng yêu hết sức!

_Vậy dì Như trong điện thoại xấu lắm hả?-Như nhéo má cậu nhóc.

_Không, dì Như đẹp mà! Nhưng dì Như giống dì Nhi lắm, Khang không nhận ra đâu!

_Được rồi, đến giờ nhân vật chính xuất hiện rồi!-Ân nói, đi qua bế Khang Khang cho Như lên sân khấu với Kenny,cả hai là phù dâu phù rể mà.

Tiếng nhạc êm ả vang lên, sau đó là lời phát biểu về mục đích của buổi lễ...tiếng vỗ tay ào ào vang lên chào đón một nam một nữ bước vào bên trong lễ đường. Người nam mặc vest xám, mái tóc nâu xoăn nhẹ đang vòng tay một người nữ mặc đầm cưới trắng chấm đất, mái tóc hung đỏ được bím nửa và cái khăn choàng đầu đầy kim tuyến nổi bật. Thực sự đẹp đôi!

Khang Khang nãy giờ đứng xem thực chán a...nhân cơ hội lúc mami và papi không để ý liền trốn đi tìm đồ ăn. Từ chiều đến giờ chỉ uống sữa làm bao tử của Tiểu Khang cứ kêu liên hồi. Nhìn lên phía bàn đối diện với có cả đĩa bánh Donut, liền nhướng lên lấy. Nhưng khổ nổi chiều cao của thằng bé 3 tuổi làm sao với tới được cái bàn gần cả mét, vừa lúc đó thì có một bàn tay cầm lấy một cái bánh đem xuống đưa cho nhóc.


_Khang Khang cảm ơn chú đẹp trai!-nhóc con hí hửng cầm lấy cái bánh, cười híp mắt nhìn người đàn ông đôi diện.

_Nhóc con ngoan, con tên gì?

_Hoàng Nha Khang, chú thấy tên của Khang Khang đẹp không?-nhóc vừa nói vừa nhai nhồm nhoàm.

_Đẹp lắm!-anh xoa đầu tiểu Khang, kì thực, nhóc tì này có nét rất quen, đôi mắt to đen láy kèm theo ánh nhìn mơ màng. Làn da trắng còn hơn cả con gái, hai má hồng hồng phúng phính đến lạ. Đặc biệt là lônh mày, thực giống với lông mày của anh.-Vậy Khang Khang đi với ai?

_Khang đi với mami và papi, mami với papi mãi ngắm dì Nhi và chú Phong nên không lấy đồ ăn cho Khang Khang á.-cậu nhóc phụng phịu, đã ăn hết cái bánh, tay còn giơ lên ngụ ý đòi cái nữa.

_Mami và Papi của tiểu Khang thực xấu nha, họ tên gì nào?

_Papi của Khang tên là Ân á...

_Là Hoàng Nha Ân sao? Papi của nhóc là bạn của chú nè....-anh hơi bất ngờ, thằng nhóc King của The Dream...sao anh lại không nhớ cho được. Nó đã có con trai rồi sao? Nghĩ đến đó, anh lại nhớ đến cô. Con trai của anh bây giờ cũng đã 3 tuổi còn gì, 3 năm qua chẳng có tung tích, anh thật sự đã lật tung cái Việt Nam này lên. Cả nước ngoài vẫn không thấy tâm hơi, có lẽ là Phong, cậu ấy đã nhúng tay vào.

_Đi về với Mami và Papi của Khang thôi, không là họ lo lắng đấy!-anh nhấc bỗng nhóc con lên, tiếng về phía gần kháng đài nhất.

_Mami, Khang Khang đây nè!-nhóc con với với tay về phía cô đang lo lắng không thôi.

___________End Chap__________

*Tg: Không biết là tin vui hay tin buồn nữa...mà 1 chap nữa là End rồi. Thực lòng tui rất cảm ơn các đọc giả đã đợi tui một khoảng thời gian cũng khá dài. Tui sẽ comeback với một thể loại hoàn toàn mới...đợi nhá! 😁 Cảm ơn rất nhiều ạ!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui