[Tfboys] Ngàn Con Hạc Giấy
Bảo Nhi chỉ biết cười trừ khi thấy họ vui vẻ như vậy. Thường ngày Thiên Tỉ rất ít cười, anh chưa từng cười với ai nhiều như vậy. Ngay cả nó, anh cũng cười không quá ba lần đối với nó. Nó cảm thấy thật ganh tị với cô gái tên Lục Thanh Thanh này mà!
Cuối cùng đã thoát ra khỏi hai người này rồi. Bảo Nhi không thể tiếp tục ở lại đây nữa nên đã đi về trước. Nó cũng chả muốn là "bóng đèn" cản trở tình cảm của hai người họ đâu. Nên rút lui đi về để họ có bầu không khí vui vẻ riêng.
Nó thả mình tự do rơi xuống trên chiếc giường thân yêu của nó. Giờ nó thật muốn ngủ, không muốn lo nghĩ gì nữa. Nhưng lại không tài nào ngủ được khi hình ảnh Thiên Tỉ và Thanh Thanh tay trong tay cười đùa thân mật hiện ra ngay trước mắt.
Tại sao vậy? Tại sao nó lại phải nghĩ nhiều đến vậy? Chuyện này đâu có liên quan tới nó đâu, nó phải vui vì thần tượng mình đã tìm thấy nửa còn lại của con tim và phải chúc phúc họ chứ! Cớ sao Bảo Nhi lại không thể nào vui được! Sao nó cảm thấy trái tim nó như vỡ vụn như những mảnh thủy tinh bị ai ném vậy? Nó đau lắm, có ai hiểu cho nó không?
Bảo Nhi chợt nhận ra, từ bao giờ nó đã có thứ cảm xúc như vậy? Từ khi nào con tim nó đã yêu thương Thiên Tỉ? Về vấn đề giữa thần tượng và fan, việc fan gửi gắm yêu thương là một chuyện hết sức bình thường. Nhưng đây là một cảm giác lạ, không chỉ đơn thuần là loại tình cảm fan dành cho thần tượng. Mà là tình yêu nó dành cho anh.
Có lẽ Thiên Tỉ cũng không biết, không biết nó đã thích anh từ lúc nào. Ngay cả nó cũng không biết, huống hồ gì là anh. Nếu biết thì đã sao? Anh đâu có thích nó, hoặc có thể sẽ không quan tâm với thứ tình cảm ngu ngốc này của Bảo Nhi dành cho anh.
Còn nhớ dòng chữ sau tấm ảnh anh đã viết: "...Em là người con gái đầu tiên tôi thầm thương mến, chỉ tiếc không thể nói ra!". Nó khiến cho Bảo Nhi cảm thấy trái tim như bị ai hung hăng nhéo một cái. Rất đau, nó đã đơn phương anh rồi. Yêu đơn phương, yêu thầm lặng để không cho ai biết...
-Thiên Tỉ ơi, thực sự tớ đã vượt qua mức độ tình cảm của mình dành cho cậu rồi! Tớ phải làm sao để con tim không tổn thức khi yêu cậu đây?
Bảo Nhi với lấy chiếc điện thoại, bật màn hình lên. Ngay lập tức hình ảnh Thiên Tỉ đang cười để lộ ra hai đồng điếu dễ thương hiện lên. Nó bỗng cảm thấy sống mũi hơi cay cay, trước mắt như có một làn sương mỏng manh bao phủ. Hai hàng nước mắt nó cố kìm nén từ lâu, nay không thể kìm nén được nữa. Giọt lệ lăn dài trên gò má xinh đẹp kia.
Chưa bao giờ nó cảm thấy muốn khóc như bây giờ. Càng nhìn thấy anh, nó lại càng muốn khóc. Nó thấy tủi thân lắm! Tim nó đau đớn lắm... Nó không biết mình có đủ can đảm để vượt qua khó khăn này không. Nhưng hiện tại, nó không thể, không thể nguôi ngoai được.
Thiên Tỉ không phải người chỉ có mỗi trạng thái lạnh lùng trên khuôn mặt. Anh còn có một trái tim ấm áp hơn bao giờ hết. Tất nhiên, nó sẽ không thể hiện ở bên ngoài mà chỉ thầm lặng khi bạn tiếp xúc thôi. Đôi khi lạnh lùng không phải họ vô tâm mà là họ đang quan tâm tới bạn. Đừng nghĩ họ lạnh lùng với bạn là họ không quan tâm tới bạn.
*Mình chèn một ca khúc ở đây chút nha! Để cho đủ 700 chữ ấy mà! Cũng nhân tiện đố các bạn đây là ca khúc gì và của ai hat a~ TDT và TCH sẽ biết thui! Hihi...
wo de bao bei beo bei
gei ni yi dian tian tian
Rang ni jin ye dou hao mian
wo de xiao gui xiao gui
dou dou ni de mian yan
rang ni xi huan zhe shi jie
wa la la la la la
wo de bao bei
zheng ge shi hou you ge ren pei
ai ya ya ya ya ya
wo de bao bei
rang ni zhi dao ni zui mei
wo de bao bei beo bei
ge ni yi dian tian tian
rang ni jin ye hen hao mian
wo de xiao gui xiao gui
dou dou ni de xiao ljan
rang ni xi huan zheng ge ming tian
wa la la la la la
wo de bao bei
zheng ge shi hou you ge ren pei
ai ya ya ya ya ya
wo de bao bei
rang ni zhi dao ni zui mei
wa la la la la la
wo de bao bei
gu dan shi you ren ba ni xiang nian
ai ya ya ya ya ya
wo de bao bei
rang ni zhi dao ni zui mei
da la la la la la
wo de bao bei
zheng ge shi hou you ge ren pei
ai ya ya ya ya ya
wo de bao bei
rang ni zhi dao ni zui mei...rang ni zhi dao ni zui mei
_____Chúng các bạn đọc truyện vui vẻ!!!____
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...