Sáng hôm sau, nó vui vẻ tới công ty Phát Thịnh, nơi nó được nhận vào làm. Phải công nhận là công ty này lớn thiệt nha, không thua kém gì công ty nhà nó hết, nó hí hửng bước vào.
-Chào cô, cô là Châu Bảo Ngọc?_Một chàng thanh niên chào nó và hỏi.
-A vâng, là tôi!_Nó cũng cúi đầu chào.
-Mời cô ngồi!_Anh chỉ tay mời cô đối diện.-Tôi đã xem qua hồ sơ của cô, tôi rất khâm phục thành tích của cô, cô biết rất nhiều tiếng và rất giỏi ngoại giao nên công việc của cô sẽ là biên dịch viên cho giám đốc cũng như thư ký riêng. cô thấy thế nào?_Anh ta nói một lèo rồi hỏi nó.
Nó nghĩ là mình sẽ làm nhân viên văn phòng cơ chứ, sau tự nhiên lại là thư ký riêng,biên dịch cho ông giám đốc, không lẽ ông ta không biết tiếng nước ngoài?
-Ý định của tôi khi vào làm là nhân viên chứ.._NÓ chưa nói hết câu thì anh ta nói.
-Tôi hiểu, nhưng với khả năng ngoại giao giỏi tôi mong cô có thể chấp nhận.
-Ơ..nhưng tôi.._Nó định nói.
-Giám đốc rất kì vọng vào cô, thưa cô, xin hãy chấp nhận!_
Cái ông này thích nhảy vô họng người ta ngồi ghê luôn, ủa? mà nhớ là nó đi xin việc làm mà giờ thành anh này năn nỉ nó vào làm, rốt cuộc là sao?
-Thôi được, tôi sẽ thử và cố gắng._Nó nói và bước theo anh ta lên phòng giám đốc.
Anh ta gõ cửa, và mời nó vào trong. Bước vào thì bắt gặp hình ảnh một người ngồi trên ghế xoay mặt ra cửa kính, quay lưng hướng nó.
-Chào giám đốc, tôi là thư kí.._Nó đang nói thì ngừng khi thấy hắn quay mặt lại.-Sao lại là anh?_Nó ngạc nhiên nói.
-Sao không là tôi?tôi là giám đốc mà!_Hắn đứng dậy, nhún vai đi lại gần nó.
-Tôi không làm nữa!_Nó quay đi.
-Nè, sao cô cứ gặp tôi là muốn bỏ đi không vậy hả?_Hắn lôi nó lại, mặt có chút tức giận.
-Buông ra! tại tôi không thích!_Nó vùng tay hắn ra.
-Tôi sẽ trả tiền lương cao cho cô, cô không cần làm gì hết._Hắn nói và mong nó ở lại.
-Điên à? thế thì tôi ở nhà chẳng phải sướng hơn không? buông ra_nó vung mạnh tay hắn.
Rồi nó quay đi. Đã chủ yếu ra ngoài tìm kiếm theo kinh nghiệm mà hắn nói thế đó, bực không? thế chẳng thà nó về công ty nhà mình rồi ngồi đấy tháng cũng có tiền đó cơ, đâu cần phải ra ngoài khổ cực như vầy.
Hắn khó hiểu nhìn nó đi. Rồi cho người điều tra thân thế nó. Hắn thật sự muốn biết tất cả về nó. Một cô gái đã làm cho hắn suy nghĩ mãi, nhớ nhung mãi về bóng hình ấy như sợ nó sẽ biến mất vậy.
Nó lang thang, chán nản, nộp hồ sơ xin việc chẳng ít thế mà không nhận tin phản hồi từ công ty nào hết, vậy là sao? Nó thở dài, bỗng nhiên mắt nó nhìn chăm chăm vào một bản thông báo tuyển gia sư dạy ngoại ngữ.
-Một tháng 10 triệu,tuổi từ 30 trở xuống,vóc dáng ngoại hình phải ưa nhìn, cái gì thế này? Sao giống tuyển người mẫu quá vậy, nhưng thôi kệ,có việc làm tạm thời thế này là tốt rồi._Nó nhanh chân xé tờ thông báo ấy và nhanh chóng theo địa chỉ tìm tới nơi đó.
Đó là một ngôi biệt thự sang trọng, rộng lớn, nó nhấn chuông thì ông quản gia bước ra, đó là một người đàn ông trung niên khoảng năm mươi mấy, ông nhìn hỏi.
-Cô đến đây để làm gia sư?
-Dạ vâng!
Ông nhìn nó, gật đầu rồi mời nó vào nhà. Mời nó ngồi ông rót trà và mời nó dùng, nó khẽ gật đầu.
-Cô có bằng ngoại ngữ tiếng Anh, Pháp,..hay không?_Ông nhìn nó hỏi.
-Dạ có._Cô lấy trong chiếc túi xách bộ hồ sơ, cộng với một số giấy đưa cho ông.
Ông gật đầu hài lòng.
-Cháu giỏi lắm! được rồi, ta nhận cháu, khi nào cháu bắt đầu dạy?
-Dạ,bao giờ cũng được ạ!
-Vậy đây, một tuần ba buổi,cháu xem có trùng gì không?_Ông đưa lịch cho nó.
-Dạ không ạ! vậy thì cháu xin phép về ạ!_Cô đứng dậy, bước ra ngoài.
Ông cũng đứng dậy tiễn nó. Nó vừa đi khỏi thì một chiếc xe BWM đen bóng chạy vào trong.
-Cậu chủ, cậu đã về ạ!_Ông cúi đầu chào.
MỘt chàng trai với mái tóc vàng nổi bật,chiếc khuyên tai màu bạc lấp lánh, khuôn mặt đẹp như thiên thần bước xuống xe.
-Ai vừa mới đi khỏi vậy chú?_Cậu ngó theo bóng dáng nó vừa khuất.
-Thưa cậu là gia sư mới ạ!
-Ây da..sao mà chú cứ mời mấy cô gia sư nhàm chán hoài vậy, về là chỉ biết học học..CHÁN!!_Cậu vươn vai bước vào.
-Cậu Minh à! tôi nghĩ lần này là cô gái thú vị đó ạ!_Ông vội vàng chạy theo cậu.
-Câu đó tôi nghe chán rồi, chú đổi câu khác đi!_Minh ngồi phịch xuống ghế, chân bắt chéo.
Ông không nói gì chỉ biết thở dài nhìn cậu chủ kiêu ngạo này.
Lâm Gia Minh 18 tuồi_con trai chủ tịch thời trang Lâm Thùy nổi tiếng, bà Thùy chỉ có mỗi thằng con trai nên cưng cậu vô địch, muốn gì được nấy, bởi thế cậu rất quây phá,tuy nhiên chẳng ai dám nói, là thần tượng của các cô gái với vẻ đẹp cute, lai láng con gái chết vì cậu, ghét học,thích gái and bar.
Nó vừa ra thì cũng tới giờ làm thêm nên nhanh chóng tới nhà hàng luôn. Còn việc nộp hồ sơ chắc chờ họ thông báo đến phỏng vấn thôi chứ nó xin hết các công ty rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...