Tên Ngốc Chính Là Anh ! Nhưng Em À, Em Là Cô Ngốc Đó Đấy
- Seo ơi, Seo đâu rồi , Seo ới ời ơi
Samei (Sam) nhảy chân sáo vào nhà, cất cao giọng họa mi í a í ới gọi. Tay cầm hộp nước ép, tay còn lại bận ôm túi bimbim.
- Sam, cậu làm gì mà mua lắm vậy. Cơm thì không ăn chỉ giỏi ăn mấy cái đồ linh tinh này thôi. - Seo đeo tạp dề, bước từ trong bếp ra mang theo ổ bánh kem vừa ra lò còn nóng hổi. Nhăn nhó với cô bạn khi thấy chồng bimbim trên mặt bàn.
Sam nào có nghe thấy Seo nói gì, giờ tâm trí cô nàng đang bay bay cùng những chiếc bánh trên tay Seo.
- Rửa tay đi - đập nhẹ vào cái tay đang cầm bánh, Seo gắt nhẹ.
- Ừ, tuân lệnh sếp - Sam cười hì hì phóng như bay vào trong bếp
ở ngoài này, Sam còn nhe được tiếng loảng xoảng phía trong. Lắc đầu ngán ngẩn, cái con nhóc hậu đậu lớn đầu mà chưa hết hậu đậu.
Đặt khay bánh xuống, seo lại bắt đầu 'phiu lưu' cùng ông Sherlock Holmes. Thấy cổ ươn ướt, buồn buồn rùng mình một cái. Tạm để cuấn sách xuống bàn,
- Cậu lâu quá.
- Lâu gì, mới có 30' - Sam bĩu môi ôm trọn đĩa bánh vào lòng à quên cô có chia cho Seo 3 cái rồi nên không thể nói cô ăn tham nha.
Hai đưa cùng nhau ăn bánh, xem phim lúc cười ha ha vì bộ phim quá thú vị khi thì ôm nhau khóc sướt mướt.
Căn nhà luôn tràn ngập sức sống và không khi nào ngớt đi tiếng cười. Ngoài kia những tia nắng cuối ngày đang cùng nhau 'chào tạm biệt và nói câu hẹn gặp lại vào sáng mai'.
Ngày chủ nhật kết thúc trong tiếng cười.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...