Tên Kiêu Ngạo Tôi Ghét Anh
Ánh nắng lại xuất hiện sau 1 ngày đáng nhớ. Nó vươn vai ra cửa sổ cảm nhận không khí trong lành của buổi sớm mai. Ngày mới lại bắt đầu, mong là hôm nay sẽ là 1 ngày đẹp đẽ đối với nó sau bao chuyện xảy ra.
_dậy rồi đấy hả. –anh ba nó từ đâu chui ra làm nó hết hồn suýt nữa là té xuống nếu không được anh ba nó túm lại _ơ….cẩn thận. sao bất cẩn thế hử?
_tại anh ý. Đang yên ắng tự nhiên ở đâu chui ra làm giật cả mình –nó bực bội nhìn anh nó
_ơ…em xem lại đi. Coi đây là đâu? Còn dám mắng anh nữa hả?
_ủa? đây là….phòng anh. Hic. Em nhớ là em ôm con gấu rồi ngủ trong phòng mình mà. Sao lại trong phòng anh? –nó gãi đầu ngơ ngác hỏi
_ừ. Thì lúc đầu có lẽ là em ở trong phòng em. Nhưng rồi sau đó em ôm gấu chạy qua đây nằm ngủ ngon ơ. Làm anh phải qua ngủ ké phong anh hai –anh ba nó làm 1 tràng
_ủa? vậy hả? sao kì thế nhỉ? Hic. –nó gãi đầu thút thít
_thôi. Mau về phòng đi. Anh còn thay đồ nữa. định xem anh thay đồ à –anh ba nó cười đểu
_ơ….em..em về ngay đây. –nói rồi nó ôm gấu chạy một mạch về phòng. Mặt đỏ ửng vì những chuyện đã xảy ra.
Tội anh ba nó quá, vì nó mà phải qua phòn anh hai ngủ. chắc anh hai lại bắt ngủ trên ghế thôi vì anh hai không thích ngủ chung mà. Nó bị mớ ngủ hay sao mà lại chạy tọt vào phòng anh nó mà ngủ chứ. Con gái con lứa…thế đấy
Ánh nắng chiếu xuống đường, có 1 cô nhóc đang mải miết chạy. nếu ai nhìn vào thì có thể diễn tả rằng cô nhóc này đang chạy đua với xe máy. Xe máy chạy 2 bánh nó chạy 2 chân. ( hé hé. ) cái tội mải nghĩ vớ vẩn nên thế đấy, ráng mà chạy đi thôi. Không lát cô chủ nhiệm cho làm trực nhật bây giờ.
Cuối cùng, cái cổng trường cũng chịu hiện ra trước mặt nó nhưng….đóng im lìm mất tiu rồi. vội vàng lấy điện thoại ra xem thì đã…vào lớp được 15p rồi. nó tá hỏa cứ loay hoay mãi không biết làm thế nào thì 1 ý nghĩ chợt hiện ra trong đầu nó. “ A đúng rồi. trèo tường.” thế là cô nàng chạy ngay ra phía bức tường cách cổng trường khá xa. Quan sát thật kĩ cô nàng ném cặp vào chuẩn bị bay lên sau đó “bạch” tiếp đất êm nhẹ nhưng…. Cái cặp của nó đã không cánh mà bay… cuống cuồng tìm cặp thì có 1 giọng nói vang lên
_em đang tìm cái này hả?
Nó quay lại thì…mắt chữ A mồm chữ O đứng họng luôn. Thì ra là tại lúc nãy chỉ quan sát sơ qua mà không để ý rằng phía xa có người đang đi tới mới chết chứ.
_thầy…thầy….-nó đứng dậy gãi đầu không biết phải biện minh thế nào với…thầy hiệu trưởng
_em gan nhỉ? Con gái con lứa mà dám trèo tường thế đấy hả? đã vậy rồi còn ném cặp vào người tôi nữa. theo tôi lên phòng giáo vụ ngay. –mặt thầy hiệu trưởng nghiêm nghị cùng với giọng nói làm nó hồn vía bay mất tiêu. Phải mất 1 vài giây mới bình tĩnh được mà nói.
_thầy…thầy ơi..em xin lỗi thầy. tại sáng nay nhà em có chuyện nên em mới đi học trễ và tại hoàn cảnh ép buộc em mới trèo tường thế này. Hichic. Thầy ơi. Thầy nổi tiếng là thương học sinh như con.em trót dại lần đầu thầy tha cho em. Thầy nhé!!! –sau câu nói của nó là 1 nụ cười đẹp như đười ươi mà nó đã cố hết sức để cười thật đẹp. chứ lúc này tinh thần đâu mà cười nữa chứ.
_em đang nịnh tôi đấy à? –bị đánh trúng điểm yếu thầy hiệu trưởng hỏi lại nó
_ơ…không ạ. Tại em thấy đó là sự thật phải không thầy? thôi thầy tha cho em lần này. Thầy nhé. –nó chạy tới lay lay tay thầy hiệu trưởng
_em đúng là…thôi được rồi mau về lớp đi. –thầy hiệu trưởng không biết nói gì hơn nên bảo nó về lớp
_vâng ạ, í em quên. Thầy ơi. Còn cặp của em nữa thầy –nói rồi nó cầm lấy cái cặp đang nằm trên tay thầy rồi chạy biến.
Thầy hiệu trưởng chỉ biết ngơ ngác đứng nhìn bóng nó khuất hẳn rồi về phòng. Nó đúng là 1 học sinh dễ thương. ( thầy nghĩ thế. Hị hị).
Vội vàng chạy vào lớp
_thưa cô…cho em vào lớp –nó đứng trước cửa thở hổn hển
_em đi học “sớm” nhỉ? –cô giáo nhìn nó cười “hiền diệu”
_dạ. em xin lỗi cô. Nhưng tại thầy hiệu trưởng thấy em dễ thương quá nên giữ lại “tâm sự” 1 xí nên em mới vào lớp trể ạ……-nó cố gắng “ạ” thật dài
_em đang đùa với cô đấy hả? Mỹ Yên. –cô giáo mặt hầm hầm nhìn nó
_ơ…không ạ. Em nói thật đấy ạ. Thầy hiệu trưởng giữ em lại thật mà cô. Cô tin em 1 lần đi cô. Nó đang cố hết sức nài nỉ cô thì lại 1 giọng nói quen thuộc vang lên
_cho cô bé vào lớp đi cô giáo. Đúng là ta đã giữ lại để “tâm sự” vài chuyện ấy mà –thầy hiệu trưởng cười cười đi tới gỡ rối giúp nó
_ơ…em tưởng cô nhóc này nói xạo chứ. –cô quay sang nó _em vào lớp đi. Nghe được câu nói của cô giáo nó mừng rơn chạy tuôn vào lớp không quên “nháy mắt” với thầy hiệu trưởng 1 cái. Cả lớp xôn xao cứ tưởng có chuyện gì xảy ra với nó khiến thầy hiệu trưởng phải lên tận lớp chứ.
_bà không sao chứ? Có chuyện gì mà thầy hiệu trưởng lên tận lớp mình thế kia.? Không phải bà lại gây chuyện gì đấy hả? –Hoa lo lắng hỏi nó tới tấp khi nó vừa ổn định vào chỗ ngồi
_hì hì. Không có gì đâu. Tại thầy hiệu trưởng “thương” tui quá ấy mà. –nó hí hửng nói với hàng chục con mắt đang nhìn về phía nó.
_không đùa nha. Kể nghe xem nào. –Hoa hồi hộp
_hì. Cô giáo vào rồi kìa. Lát ra chơi tớ kể à nghe. –nó chỉ tay về phía cửa lớp khi thấy cô giáo đi vào.
_thôi nào cả lớp. trật tự. chúng ta học tiếp thôi.
Giờ ra chơi, cả đám xúm lại quanh nó nghe nó kể từng chi tiết mà lăn ra cười nghiêng ngả. làm nó lại 1 phen quê tiếp
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...