Tên Kia! Mi Đi Chết Đi!
Trong khi Tiểu Nhi vẫn đang cười toe toét vì màn hóa trang giả trai của mình thì Quân vẫn cứ ngồi yên bất động, ngạc nhiên há hốc miệng (rất chi là vô duyên)
-Ây! Sao nhìn tui hoài zậy? Chắc vì tui đẹp trai quá đấy hả? Thấy phục tôi không? Cho anh biết nha! Dù sao mẹ tôi cũng là diễn viên nổi tiếng, vì vậy nên tôi cũng được thừa hưởng cái khả năng chọn trang phục vô cùng đẳng cấp! Haha! Nói thật nhé! Tự tôi đây cũng thấy mình rất đẹp trai đấy!- Tiểu Nhi cười tự sướng.
Quân bây giờ mới hoàn hồn, nói:
-Kệ xác cô tự sướng đi! Nhưng tôi thấy cô mặc vậy chẳng đẹp chút nào! Cũng chẳng giống nam tử hán gì cả! Chỉ thấy giống…
Quân cố ý kéo dài giọng làm Tiểu Nhi chau mày khó hiểu:
-Không giống nam tử hán vậy giống cái gì?
Quân nhìn chằm chằm vào người trước mặt, nói:
-Giống pê- đê!
Tiểu Nhi nghe xong vô cùng tức giận, nhảy vào đánh Quân túi bụi, vừa đánh vừa hét to:
-Tên chết tiệt! Mi không có mắt thẩm mĩ! Ta đẹp trai thế này mà dám so sánh ta với cái lũ…! Shit! Tóm lại mi quá đáng! TA GHÉT MI!!!
Mắng xong Tiểu Nhi cũng bỗng dưng không đánh Quân nữa, quay mặt nhìn ra lề đường bên ngoài…
-Cô sao vậy? Tôi chỉ đùa chút thôi mà!- Quân thấy lạ liền nói.
-…- Không trả lời.
-Cô giận rồi hả?
-…
-Thôi thôi tôi sợ cô rồi! Hay cô đánh tôi đây này! Đánh rồi thì đừng giận nữa nhé!- Quân nói tiếp, giọng ngọt hơn cả mía.
Nghe câu nói này, Tiểu Nhi mới quay ra, ánh mắt nghi ngờ:
-Thật cho tôi đánh?
-Thật!
-Chắc chắn?
-Chắc!
Và lúc này, tâm trạng Quân thật sự….. không biết phải nói thế nào!
Đồng ý cho Tiểu Nhi đánh quả thật là sự lựa chọn còn trên cả ngu! Hối hận cũng muộn rồi!
Tiểu Nhi được đà lấn tới, nào túm tóc, nào đấm, nào đánh, nào tát rồi cả đá nữa! Thực sự Quân đang nghĩ mình sắp được gặp lại ông bà cùng Diêm lão gia rồi!
-Cô đánh xong chưa thế? Con gái gì bạo lực quá vậy trời?
-Còn chưa xong đâu! Tôi muốn móc mắt, cắt cả lưỡi anh ra để cả đời anh không thể trêu chọc tôi nữa đây này!- Tiểu Nhi đáp luôn.
-Bạo lực chết đi được! Chưa có cô gái nào dám đánh tôi như vậy đâu đó cô biết không?- Quân than vãn.
Tiểu Nhi thì khác, nó đắc chí nói:
-Dù sao tôi cũng là cô gái đặc biệt nhất anh từng biết mà! Làm sao tôi giống lũ nghèo nàn kia được!
-Cô thì hơn họ được chắc? Con gái mà bạo lực sau ế chồng!
Tiểu Nhi hất mặt:
-Kệ! Tôi cũng chẳng muốn lấy chồng! Dù có thích tôi cũng chưa chắc đủ tiêu chuẩn để tôi thích lại!
Quân buột miệng hỏi:
-Vậy thế nào mới đủ tiêu chuẩn?
Nói ra rồi Quân mới thấy hối hận quá! Hỏi vậy nhỡ con nhóc này nghĩ Quân thích nó rồi thì sao? (thì sau này rùi tính)
Ai ngờ Tiểu Nhi với câu hỏi này lại hồn nhiên hết sức, nói thẳng:
-Phải là người đặc biệt nhất!
(Hình như gặp được người đó rùi á!)
Người đặc biệt nhất?
Quân cười! Chẳng phải nó đã gặp được người đặc biệt nhất rồi đây sao?
-Người đặc biệt nhất? Chẳng phải cô đã gặp được rồi sao?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...