Tên Khốn, Anh Nói Yêu Tôi Sao ?

Nam nhân vũ mị trong bộ tây trang đen điềm tĩnh xuống xe, vẫn là dáng vẻ tuấn tú ưu nhã đó nhưng cũng rất cao ngạo. Mái tóc đã thay màu nâu đỏ sang một màu lam tím trầm buồn, bí ẩn. Hắn gỡ ra cặp kính mát, nhếch mép cười, nụ cười trên môi chớp mắt thành xa vắng mông lung, nhãn thần vụt hờ hững lạnh nhạt. Yong Junhuyng của 4năm sau trông thành thục, mị lực hơn, dung mạo ngày càng tuấn mỹ đầy tà khí hút hồn vô số nữ nhân. Đàn bà bên cạnh hắn nhiều vô số kể nhưng ai lại không biết, nữ nhân duy nhất có quyền danh chính ngôn thuận đi bên hắn chỉ có một- Park Boyoung.
Thiếu nữ trong bộ váy trắng thanh nhã bước xuống ngay sau đó, chất liệu lụa nhẹ nhàng mềm mại ôm lấy đường cong cơ thể, mái tóc đen uốn nhẹ xoã tự nhiên ngang lưng. Cô mỉm cười dịu dàng sánh bước bên người yêu trên lối vào trải thảm đỏ.
Hôn thê của chủ tịch tập đoàn JOK ư? Có chăng chỉ là hữu danh vô thực, Junhuyng tuy rất tôn trọng cô, dịu dàng, chìu ý cô, chấp nhận cô ở bên cạnh mình nhưng có ai hiểu Boyoung chua xót đến cỡ nào. Bạn trai cô lên giường với đàn bà bất cứ khi nào hắn muốn nhưng một sợi tóc của cô hắn cũng không đụng vào...
Ánh flash, máy quay chớp liên tục, nghi thức kí kết văn kiện, hợp đồng được tiến hành, cắt băng đỏ khánh thành công ty mới, họp báo lần lượt diễn ra. Cuối cùng là dạ tiệc buổi tối.
Tại khách sạn cao cấp, đại nhân vật tai to mặt lớn trên thương trường quy tụ đầy đủ ở hội trường rộng. Tiệc rượu sang trọng, bàn ăn thượng hạng, cánh báo chí tranh thủ phỏng vấn líu liên. Dưới ánh đèn trắng vàng lung linh gần khu trung tâm, Yong Junhuyng tay mân mê ly rượu trò chuyện cùng mấy tên bạn thân. Hắn kéo vai Doojoon nói nhỏ
"Hôm nay đi với siêu mẫu cơ à? Trông cô ta như sam vậy, quấn thế cậu chịu được sao?"

"Đàn bà là động vật không xương mà" Doojoon nháy mắt cười nhàn nhã, từ 4năm trước, đàn bà quanh hắn giống đồ trang trí thôi, sao cũng được.
"Các anh to nhỏ mờ ám gì đấy? Sắp đến giờ công bố kiệt tác của oppa kìa"
Mẫu thiết kế đá quý mới sẽ được ra mắt đêm nay để mừng ngày khánh thành công ty mới đồng thời cũng là sản phẩm mùa thu năm nay.
Đúng giờ, cả hội trường im phăng phắc tập trung về hướng lễ đài sân khấu.
"Hôm nay rất vinh hạnh vì sự có mặt đông đủ của các vị đại khách! Sau đây chủ tịch tập đoàn JOK sẽ ra mắt mẫu trang sức thu-đông năm nay" tràng pháo tay long trọng vang lên, hội trường tối hẳn, ánh đèn pha trắng tập trung về trung tâm sân khấu.
Chiếc kệ cao dần dần nâng lên, màn chiếu 3D bắt đầu mở. Trong lồng thuỷ tinh trong suốt là một chiếc bông tai, giọt pha lê toả ánh sáng dịu dàng mờ ảo. Đẹp mê mẩn, cả hội trường ồ lên trầm trồ.
Rất quen thuộc, nếu chú ý quan sát kĩ, thấp thoáng qua làn tóc mai lam tím của nhân vật chính đang đứng cạnh, ở giữa trái tim nhỏ là giọt pha lê ấy. Chỉ khác ở chỗ đuôi giọt mưa chếch ngược hướng với sản phẩm mới. Junhuyng quan sát phản ứng khách mời, cười hài lòng rồi lên tiếng:
"Mẫu thiết kế do chính tay tôi tạo ra. Chê cười rồi! Hẳn mọi người rất thắc mắc, điều đặc biệt là mẫu bông tai này không đủ cả đôi mà chỉ đơn chiếc. Tên của nó: KÍ ỨC"
Không phải VŨ LẠC, VŨ LẠC với hắn là duy nhất. "Kí ức" tung ra mục đích tìm kiếm dẫn dụ người về thôi.
Các nhà thiết kế đá quý nổi tiếng không ngừng trầm trồ khen ngợi, đánh giá cao triển vọng sản phẩm.
"Tiến hành kế hoạch quảng bá cho Kí Ức, chúng tôi sẽ hợp tác với công ty giải trí BEAST chi nhánh ở Luân Đôn. Tôi muốn tìm một ca sĩ cảm nhận và thể hiện được cái hồn của Kí Ức, không cần nghệ sĩ tên tuổi, có thể chỉ là người mới"

***
Tổng công ty BEAST, chi nhánh Luân Đôn.
Yoseob oang oang giọng trong phòng giám đốc
"MWO? Muốn em về Hàn debut? Andwae andwae"
"Tôi biết em tốt nghiệp khoa âm nhạc và cả thiết kế đá quý tại Oxford, bên Hàn dường như đang có dự án quảng bá mẫu thiết kế mới, rất hợp với khả năng của em"
"Không đâu trời ơi, em...em..." biết nói gì đây
"Gina ngoài tốt nghiệp quản trị maketing còn cả ngành quản lý, cô ấy có thể làm quản lý cũng như đại diện phát ngôn của em tại Hàn"

Yoseob bĩu môi lầm bầm:
"Ginie sợ về Hàn hơn cả em cơ"
"Được rồi, công ty ta có rất nhiều nghệ sĩ, tôi thử làm việc với họ xem"
Yoseob lững thững ra khỏi toà nhà công ty cao ngất, ghì tấm khăn choàng quấn kín trên cổ, một tay đút sâu vào túi áo khoác tiếp tục thả bộ về phía giáo đường và mấy ngọn tháp vươn cao quyền quý.
Vừa đi cậu vừa thở hắt ra. Có chúa biết lúc nãy tim cậu đập nhanh thế nào.
Về Hàn ư...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui