Cậu cầm tấm ảnh của mẹ,vuốt nhẹ,mơn trớn lên nó, ánh mắt tha thiết yêu thương như đang chìm về miền kí ức ngọt ngào nào đó...
"Oh,mom, người mẹ của con...Vì sao những giọt nước mắt cứ lăn dài như thế..." giọng hát trong trẻo, trầm lắng khe khẽ cất lên xen kẽ tiếng nấc nghẹn ngào... "Tách!... Tách!" hình ảnh trước mắt cậu long lên,mờ đục qua làn nước trong suốt nơi khoé mắt! Cậu nhớ mẹ da diết, không biết chị ở nhà có chăm sóc tốt cho mẹ không?
"Cạch!" tiếng cửa phòng tắm mở, cậu quẹt vội nước mắt, nhét nhanh tấm ảnh giấu vào dưới gối, quay ngoắt lại. Hắn vừa tắm ra, chỉ mặc mỗi chiếc áo tắm khoác bên ngoài,thắt lưng cột hờ, mái tóc nâu ướt rũ hơi rối, trông thật... "Aishh,dừng, dừng, không được nhìn nữa!" cậu lắc mạnh đầu,giận mình đến thiếu nữa máu chảy đầm đìa! Hắn tiến về phía giường, ngồi xuống, quăng chiếc khăn tắm phủ cả trên đầu cậu, điềm tĩnh phun ra 3chữ "Lau cho tôi!"
"Đầu ai người đó tự lau đi, tôi là ôsin nhà anh à?"
"..."
Cậu giật phăng khăn khỏi đầu, khuôn mặt mau mau xụp đổ "Aishh được rồi được rồi, đừng nhìn tôi như kiểu muốn ăn tươi nuốt sống đó nữa!" ...Cậu đứng, hắn ngồi dang hai chân kẹp cậu ở giữa! Cậu bắt đầu xát khô từng thớ tóc, tóc hắn thật đẹp,những sợi tóc nâu mềm rơi rũ trên tay cậu... Agrr, không ổn, cậu đã biết sẽ không ổn mà. Đầu hắn ngang tầm ngực cậu, đôi tay rảnh rỗi vòng qua eo ôm và kéo cậu dán vào người. Tay hắn luồn vào trong,xốc lên áo và vùi đầu vào làn da trần trên ngực cậu, hắn đang hôn... Đôi tay run bật, cậu giẫy nẫy vất khăn xuống sàn "Aaa, lau xong rồi, khô rồi đó, mau thả tôi... Á!" hắn quặp 2chân gạt nhẹ, cả cơ thể cậu đổ nhào xuống giường, hắn vẫn không dừng lại, đè ấn cậu xuống nệm, xốc hết áo cậu lên và miệt mài cắn nuốt...
"Ah...anh...anh làm gì, mau...mau buông...á đau, đừng cắn,á...tôi...ah...không...làm ơn...ah...không, tha tôi đi...ah..." lúc này cậu không say, hoàn toàn tỉnh táo và cảm nhận rõ ràng môi, lưỡi hắn cắn, nút trên cổ, trên ngực mình! Cậu sợ hãi, 2tay run rẩy chống lên vai cố đẩy hắn ra nhưng vô ích, hắn mạnh quá..."Buông, hức...hu...hu... Mau buông...ah...hộc...hộc...hu...hu...áh..làm ơn buông...hu..." cậu khóc nấc lên, nước mắt lăn dài trên gối! Hắn vẫn không buông tha... Cậu bất lực nhắm mắt buông xuôi tất cả, tay cậu rớt khỏi vai hắn, luồn nhẹ xuống gối nắm chặt lấy bức ảnh của mẹ...
Tay hắn trượt trên da cậu, theo vai trượt xuống khuỷu tay, luồn nhẹ nắm chặt bàn tay cậu dưới gối, chạm vào tấm ảnh. Kéo nó ra,ngẩng đầu nhìn...
"..." hắn bật dậy, cầm theo tấm ảnh rời khỏi giường "Đi ăn đi, tôi đã dặn nhà bếp chuẩn bị rồi! Tối nay tôi hẹn bạn gái, không về!" vừa nói hắn vừa nhanh chóng thay đồ và định bỏ đi. Cậu bật ào dậy quẹt nước mắt, không biết vì lí do gì bỗng dưng hắn buông tha cậu, nhưng..." trả lại tấm ảnh cho tôi!"
"Nếu không muốn tôi xé nó thì im miệng lại ngay! Khi trên giường, tốt nhất cậu nên tập trung, còn như thế này 1lần nữa, cậu nên tưởng tượng tôi sẽ làm gì." hắn vẫn tiếp tục đi và quẳng lại 1câu trước khi ra khỏi phòng.
"..." im lặng nghe ngóng 5s...
"Aaaa muahahaha đi đi, đi với các cô nàng ngực to của anh đi! Tốt nhất cả đời cũng đừng về!" cậu phá lên cười hí hửng, vui đến chỉ thiếu nhảy múa điên cuồng nữa là đủ bộ! Chúa ơi thật tốt quá, đêm nay hắn không ở nhà, vậy đêm nay cậu thoát rồi, có thể an tâm ngủ rồi sao? Haha,phải đi ăn trước đã...
***
Phóng chiếc BMW ra khỏi biệt thự, hắn sang thẳng biệt thự nhà họ Yoon.
"Bíp...Yeoboseo, HuynSeung, sang chỗ DooJoon, tối nay nhậu!"
"Bíp... Kikwang, sang biệt thự DooJoon."
"..."
"Yên tâm huyng sẽ nói với nghị sĩ Lee,sang đi"
"..."
"Dắt cả tên nhóc đó theo, không phải là vệ sĩ của em sao? Đừng cưng chiều Woonie quá vậy, nó là vệ sĩ, không phải bảo mẫu của em!"
"..."
"Được rồi chuyển máy huyng nói chuyện với nó!"
"..."
"Nhóc, Kikwang sang đây một mình tôi không biết chuyện gì sẽ xảy ra đâu! Có thể tôi sẽ mang theo 1vài cô gái cho nó!"
"..."
"Được rồi, cậu nên thế ngay từ đầu, cùng thằng nhóc sang chỗ tên quý tử của nghị sĩ Yoon đi"
Hắn gỡ ra tai nghe blutooth, chép miệng "thằng nhóc Kikwang này, sắm chi tên vệ sĩ đẹp cứ như tượng rồi suốt ngày "chủ canh tớ",thật nực cười!" Hắn quên mất là mình cũng giam chặt một tên nhóc với khuôn mặt thiên thần ở nhà sao? Và tên nhóc này sau này sẽ còn dắt mũi hắn dài dài... Yong JunHuyng, tổng giám đốc uy phong đầy cao ngạo, tương lai anh cũng không kém người ta đâu, hãy đáng thương cho mình trước đi...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...