Tên Hòa Thượng Muốn Độ Ta Cong Rồi

Sau khi nghe hòa thượng đáp, Phòng Huân phì cười: "Đại huynh đệ, ngươi đúng là biết nói đùa, đừng có giả vờ không biết bình xét cấp bậc S nghĩa là gì."

Bộ Nhiễm lại ngăn Phòng Huân lại: "Huân tỷ, gượm đã, chuyện tiếp theo rất trọng yếu, mở một cái phòng hộ trước đã."

Phòng Huân không ngăn nàng lại, giải thích với Tử An: "Nhiễm Nhiễm nhà ta làm việc luôn rất cẩn thận, nhưng ngươi làm cũng thừa thôi, trong thế giới này chỉ có ba người chúng ta. Ta cũng đã kiểm tra Tiểu Trì xinh đẹp đến quá phận bên ngoài kia, rồi kể cả Lưu Lưu, Phong đại ca, bọn họ đều không phải."

Bộ Nhiễm không tỏ rõ ý kiến nói: "Chuẩn bị thêm một chút cũng tốt. Ngươi chắc chắn vị pháp sư này là người cùng phe chúng ta sao?"

"Ta chắc chắn chính là hắn." Phòng Huân cười cười, thần sắc nghiêm túc lại: "Lần đầu tiên chính là khi ngươi tới Thiên Sơn Giáo trộm dịch độc, sau khi trở về, có phải ngươi đã tự mình thử thuốc không? Ta nghe nói ngươi bệnh hơn một tháng, cũng nhờ ngươi thành công, mới phát hiện ra được một phần phương thuốc giải ôn dịch ở bắc cảnh trước đó mấy ngày, các ngươi đã liên thủ khống chế tình hình ngay khi dịch độc vừa mới bị phát tán."

"Lần thứ hai, khi hắn lén lút xâm nhập vườn dược liệu của Thiên Sơn Giáo, còn dẫn theo đồng bọn lẻn vào trộm thuốc, rồi phân phát dược liệu tới mọi nơi ở bắc cảnh, đây cũng là một công lao rất lớn."

Bên ngoài phòng.

Phong Vân Tranh bổ rìu xuống, Phòng Lưu dùng công pháp Tiểu Nghệ, lăn trên đất một vòng né ra.

Đó là võ công giống với Trì Võng, lấy mềm mại, nhanh nhẹn làm ưu thế, đối phó với Phong Vân Tranh thiên hướng cương mãnh, thì vừa giúp tăng thêm ưu thế, vừa tránh được sở đoản.

Nhưng thực lực Phong Vân Tranh quá mạnh, lấy sức mạnh bù lại khuyết điểm di chuyển chậm, đánh cho Phòng Lưu ra bã.

Trì Võng đặt không tới ba phần tâm tư vào trận đấu trước mặt, rất nhanh y đã nghe thấy Sa Thạch báo lại: "Trong phòng phát hiện thiết trí chống nghe lén... cho ta ba phút, để ta hack vào trong."

Trong phòng.

Dưới ánh nến, thần sắc Phòng Huân càng thêm ấm áp, vỗ vỗ tay Bộ Nhiễm, tựa như ra hiệu cho nàng không cần cảnh giác: "Từ năm ngoái, không biết tại sao hệ thống lại mất kết nối mạng, ngay cả ta cũng không dám tùy ý mạo hiểm như trước đây... Vì nếu chết ở đây, chúng ta chắc chắn sẽ phải chết thật, nhưng nhờ có huynh đệ biết điều kiện tiên quyết trong chuyện này, còn dám mạo hiểm tới Thiên Sơn Giáo hai lần."

"Dù sao thì sau khi mất kết nối, hệ thống đã không thể đảm bảo an toàn cho sinh mệnh của chúng ta nữa, thậm chí còn mở ra điều kiện hậu đãi cho chúng ta, hạ trị số đánh giá nhiệm vụ của chúng ta xuống để bù lại. Nhiệm vụ của chúng ta đều đã bị hủy bỏ ưu tiên, trong khoảng thời gian này, chúng ta không thể làm gì hết, chỉ thể cầu được bình an qua ngày, chờ hệ thống khôi phục lại, mới có thể tiếp tục cố gắng qua cửa."

1

Phòng Huân dứt khoát nói: "Trong tình huống này, ta không hiểu được tại sao vị hòa thượng huynh đệ này lại đi làm nhiệm vụ có thể nguy hiểm tới tính mạng như vậy, ngoài việc hắn hẳn là người có lương tri, tâm tính tốt ra, thì chắc là còn nguyên nhân nào khác nữa."

"Nhưng cấp bậc bình xét của ngươi lại là cấp S a." Phòng Huân nói quá nhiều, thanh âm càng khàn hơn, nàng ngửa đầu uống một ngụm rượu, mới nói tiếp: "Dân bản địa của thế giới này, cao nhất cũng chỉ được đánh giá tới cấp A, đây là cấp bậc đánh giá cao nhất cho toàn bộ công lao suốt đời của họ. Mà cấp S, hệ thống sẽ chỉ xếp những người không thuộc về thời đại này vào cấp S, mỗi người cấp S đều sẽ có hệ thống hộ tống bên cạnh. Đây chính là lý do tại sao vào lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, khi ta còn đang truy sát ngươi, ta đã lựa chọn yểm trợ ngươi, dù ta không hề quen biết mà vẫn để ngươi rời đi. Bởi vì lúc ấy, hệ thống cho ta biết ngươi cũng là nhân vật cấp S, không thể chết được."

So với Phòng Huân thẳng thắn, Bộ Nhiễm lại không dễ dàng tin tưởng người khác như vậy, nàng đúng mực nói: "Tử An pháp sư, Huân tỷ của ta rất thành khẩn, hy vọng ngươi cũng có thể thẳng thắn đáp lại, bình đẳng nói chuyện cùng chúng ta một chút."

Tử An vẫn ôn hòa như cũ, trước mặt hai vị cô nương đang nhìn hắn tha thiết, lại không ai biết được trong lòng hắn đang nghĩ cái gì.

Hắn lại nhìn hàng dữ liệu trước mặt mình mà không ai nhìn thấy được, trước mắt lại lóe lên hình ảnh Trì Võng với thần thái băng lãnh vừa ngồi cạnh mình, thở dài một cái.

Tử An đã quyết định xong. Hắn gõ nhẹ bàn một cái.

Trong tửu quán, mọi thứ đột nhiên thay đổi.

Bắt đầu từ ngọn lửa vẫn đung đưa theo gió của cây nến trên bàn, đột ngột khựng lại.

Tiểu nhị tửu quán ở phía xa, vừa vào bên trong lấy thêm một vò rượu mới ra cho Phòng Huân đang chuẩn bị vào bếp hâm rượu, nhưng hắn đang đứng trên ghế, vừa mới giơ tay lấy vò rượu, tay lại dừng lại giữa không trung cùng với vò rượu nặng trịch, cả người không nhúc nhích, tựa như cũng bị dừng lại.

Bộ Nhiễm lập tức đứng lên: "Ngươi mới làm gì?"

"Nữ thí chủ đừng sợ, đây chỉ là một cái hiệp gian, trừ chúng ta ra, thời gian của mọi người đều bị dừng lại." Tử An ngẩng đầu, thần sắc vẫn là dáng vẻ thường ngày, ôn hòa giải thích: "Ta không có ác ý đâu, chỉ là những chuyện chúng ta sắp nói không thể để cho bất kỳ ai nghe thấy được."

Phòng Huân nheo mắt nhìn Tử An một lát, mới kéo Bộ Nhiễm ngồi xuống: "Nhiễm Nhiễm, tin hắn đi."

Bộ Nhiễm vẫn còn đề phòng: "Huân tỷ, hệ thống của ta bị chặn rồi, hơn nữa trong ấn tượng của ta, hệ thống cũng không có chức năng hiệp gian này."


Phòng Huân sửng sốt một chút, trong nhất thời mắt chuyển tới bàn rượu trước mặt, dường như đang kiểm tra thứ gì đó mà chỉ nàng mới thấy được.

Tử An bất động thanh sắc, một ngón tay dưới bàn nhẹ nhàng móc một cái.

Chỉ thấy Phòng Huân không hiểu sao nói: "Không phải nha, hệ thống của ta vẫn bình thường, hiệp gian... có mà, ở cuối danh sách, ngươi kiểm tra của ngươi lại xem."
2

Bộ Nhiễm kiểm tra lại, rõ ràng thấy được "hiệp gian" vừa nói xong, lộ ra ngạc nhiên, nàng lại bị Phòng Huân kéo về chỗ cũ, "Hai ngày không ngủ, cực khổ rồi. Đêm nay không được bận nữa, phải nghỉ ngơi cho tử tế."

"Ta sẽ nói ngắn gọn thôi, hai vị nữ thí chủ." Tử An chậm rãi nói, ở hắn có một loại khí độ khiến người khác không tự chủ được mà tin hắn, "Thời gian duy trì hiệp gian có hạn, tiến độ thực hiện nhiệm vụ của các ngươi thế nào rồi?"

Dường như Bộ Nhiễm muốn nói gì đó, Phòng Huân lại ngăn nàng: "Nếu đã lựa chọn tin tưởng hắn, thì không cần phải giấu giấu diếm diếm."

Phòng Lưu cầm chắc trường thương trong tay, giữa không trung đâm tới, Phong Vân Tranh vung rìu lên, chém về phía cậu.

Vũ khí của hai người vẫn chưa chạm vào nhau, Phòng Lưu không phí chút sức lực nào, cứ thế mà dừng lại giữa không trung.

Tóc Phòng Lưu bất động giữa không trung, mãi mà không hạ xuống được, cảnh tượng này đương nhiên không phù hợp với bất kỳ lẽ thường nào.

Trì Võng cuối cùng cũng thấy được cảnh tượng quỷ dị trước mặt,

Y muốn mở miệng gọi Lưu Lưu, nhưng làm thế nào cũng không há miệng há ra được, tất nhiên là một tẹo âm thanh cũng không có. Y gọi Sa Thạch trong lòng, không ngờ, Sa Thạch cũng không đáp lại tiếng nào.

Trì Võng gian nan nháy mắt một cái, dường như có một loại sức mạnh nhìn không thấu, sờ không tới, đang ghìm y lại.


Nhưng y cứ cố tình tỉnh lại đấy, nhìn mảng tuyết trắng xóa dưới chân, tựa như mực trắng nhỏ xuống vũng nước màu đen, từng chút khuếch tán ra xung quanh.

Bây giờ, còn lại ba người bên trong tửu quán là còn có thể cử động được. Hai vị cô nương cấp tốc trao đổi bằng mắt, Bộ Nhiễm gật đầu.

"Trước tiên, ta sẽ nói về nhiệm vụ của chúng ta, hai người chúng ta phải hoàn thành ba nhiệm vụ, trong đó có một nhiệm vụ là hợp tác cùng làm..."

Phòng Huân lộ ra nghi hoặc: "Nói thật ta vẫn luôn hoài nghi, tại sao ta, Nhiễm Nhiễm và ca nàng đang ở cùng nhau, nhưng lại chỉ có ta và Nhiễm Nhiễm bị đưa tới đây? Ba người làm ba nhiệm vụ chính mới là hợp lý nha. Bây giờ nhớ lại mới nói, ngay lần đầu tiên hệ thống đã báo sai rồi, cuối cùng đành phải để hai người chúng ta làm ba nhiệm vụ. Sau lần báo sai đó, chúng ta còn tưởng là không sao, không ngờ sau tiết thanh minh năm ngoái, toàn bộ kết nối mạng của hệ thống đều hỏng, đến giờ vẫn chưa sửa lại được."

Bộ Nhiễm nói chầm chậm, lựa chọn những thông tin có thể tiết lộ: "Nhiệm vụ hợp tác giữa ta và nàng là làm cho sức ảnh hưởng của Huân tỷ với triều đình đạt 100%."

"Mấy năm nay, tiến độ hoàn thành nhiệm vụ của chúng ta vẫn luôn loanh quanh trong mức 95%, đây là một trị số rất tốt, có thể là sáng sớm ngày nào đó năm trước, khi ta nhìn vào thanh tiến trình nhiệm vụ, lại phát hiện nó tụt xuống còn có 85%." Bộ Nhiễm lắc đầu một cái, thở dài: "Lúc đó ta còn chưa dám chắc liệu tiến độ bị tụt xuống có liên quan tới Lưu Lưu hay không... Mãi cho tới tận lần ôn dịch này, cậu ấy nhiều lần bộc lộ tài năng ở bắc cảnh, đặc biệt là dựa vào cơ hội lần này, cậu ấy đã chiếm được tín nhiệm của một nhóm quan lại thanh chính liêm khiết ở bắc cảnh, sau khi nhận được tán thành của bọn họ thì sức ảnh hưởng của Huân tỷ với triều đình lại hạ xuống."

"Khi nàng ấy không muốn thừa nhận thân phận Thanh Long Sứ, bỏ qua công lao của lần nằm vùng này, khiến cho tiến độ nhiệm vụ hợp tác của chúng ta hạ xuống còn có 70%."

Bộ Nhiễm tựa như đang suy tư: "Mấy năm trước, cấp bậc bình xét của Lưu Lưu chỉ là cấp D, nói cách khác lúc đó sức mạnh của cậu ấy còn chưa có ảnh hưởng rõ ràng với thế giới này. Nhưng năm ngoái, cậu ấy đột nhiên thăng lên cấp B, cùng ngày hôm đó, tiến độ nhiệm vụ của chúng ta cũng bị hạ xuống..."

"Ngoài ra, bắt đầu từ năm ngoái, hai nhiệm vụ chính còn lại của chúng ta cũng không còn dễ dàng như trước đây..."

Tử An tỏ vẻ tùy tiện hỏi: "Nhiệm vụ chính khác?"

Bộ Nhiễm đang định nói gì đó, lại bị Phòng Huân tranh mất, nhanh mồm nhanh miệng nói rõ ngọn nguồn: "Ba nhiệm vụ chính là —— trở thành đại lão kinh thương, bá chủ triều đình, tranh bá giang hồ."

"Mỗi lần hoàn thành một nhiệm vụ nhỏ, ví dụ như tuyến kinh thương là cái gì mà mở y quán, mở tú phường, mở nhà in a, hệ thống sẽ tuyên bố nhiệm vụ tiếp theo, chỉ dẫn chúng ta hoàn thành nhiệm vụ chính. Huynh đệ, ngươi xem, chúng ta được nhận kịch bản của vai chính nha, nếu làm được cả ba nhiệm vụ chính sẽ chân chính trở thành..."

Bộ Nhiễm vỗ Phòng Huân bụp một cái, thành công làm cho nàng ngậm miệng lại.

Bộ Nhiễm ngồi ngay ngắn, tư thái nhã nhặn lịch thiệp: "Huân tỷ nói chuyện hay khoa trương. Tử An pháp sư, ngươi chọn cái mà nghe là được rồi. Nhưng hai năm nay tiến độ bị chậm lại, trong các nhiệm vụ nhỏ đều có vết tích của Lưu Lưu."

Phòng Huân nói tiếp: "Nhãi con kia tại sao lại cá chép lật mình được? Bộ Nhiễm mấy ngày trước đã cho người điều tra, đã phát hiện bắt đầu từ năm ngoái, tên nhãi con này thường xuyên xuất hiện bên cạnh Tiểu Trì đại phu mỹ mạo kia."


"Lúc chúng ta điều tra về cái vị đại phu tên là Trì Võng này... Phát hiện ra rất nhiều chuyện kỳ lạ. Chúng ta không tra được bất cứ cái gì về người này, dùng hệ thống kiểm tra y, hệ thống trực tiếp báo lỗi." Bộ Nhiễm nhìn Phòng Huân, nói tiếp: "Võ công của y cao cường hiếm thấy, có lẽ chính là cao thủ vô danh trên bảng võ lâm cao thủ của Bách Hiểu Sinh, y thuật tốt lại có dung mạo kinh người như thế... Tuổi tác thoạt nhìn chỉ trên dưới đôi mươi, lại không có bất kỳ tin tức nào về nửa trước cuộc đời y, cho người điều tra cũng tra không được, thật sự là kiến người ta cảm thấy không lần ra được bất kỳ manh mối nào về y."

Trong mắt Tử An chợt lóe lên một tia khó lường, rồi lại lập tức trở lại bình thường, dáng vẻ ôn hòa: "Vậy nhiệm vụ của các ngươi có liên quan trực tiếp đến y không?"

Bộ Nhiễm không trả lời, còn hỏi ngược lại: "Chúng ta đã nói cho ngươi biết nhiều thông tin như vậy rồi, để bù lại, ngươi cũng nên nói cho ta và Huân tỷ biết ngươi phải làm gì ở đây đi chứ?"

Trên giao diện chỉ có Tử An nhìn thấy được, bàn tay giấu dưới bàn của hắn điểm điểm mấy cái, dữ liệu trước mặt hắn đột nhiên nhảy nhót điên cuồng.

Hắn chỉ gật đầu: "Đúng ra là như thế, nói thật thì nhiệm vụ của ta... có liên quan đến vị Trì thí chủ này."

"Hệ thống nói, Trì thí chủ quá mức mỹ mạo, để giữ gìn trật tự thế gian, ta phải trông chừng không cho y đi trêu chọc người khác, gieo vạ nhân gian."
2

Phòng Huân: "..."

Bộ Nhiễm: "..."

"Y có phật tính, nếu có thể thành công độ y tu hành, đó mới là đại công đức... A di đà phật."

Bộ Nhiễm không dám tin nói: "... Sao mà có nhiệm vụ kỳ quặc thế được."

"Lẽ nào lại thế!" Phòng Huân nhảy lên bàn giận dữ nói: "Người xinh đẹp như vậy, thế mà ngươi lại muốn cạo sạch tóc của y, bảo y đi xuất gia?! Sao lại phung phí của trời như thế được?"

"Ta mà là nam nhân, chắc chắn sẽ nhốt y lại nuôi, không cho người khác nhìn thấy... Huynh đệ, ngươi có được không thế? Người xinh đẹp như thế cứ lượn qua lượn lại trước mặt, ngươi gánh được không?"

____________________

Tác giả có lời muốn nói:

Tử An:... Được gánh sao?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận