Trong phòng mình , Tae Hee vẫn còn run lên vì giận dữ ….cô sắp có 1 người mẹ nữa ư ? ôi ….cô điên lên mất , chỉ nghĩ đến đó thôi cô đã cảm thấy nổ não lắm rồi ….cô ghét con mụ phù thuỷ kia , ghét cái bộ dạng điệu đà đến phát oẹ đó …
.cả bố nữa chứ…bố chưa bao giờ quan tâm cô đúng nghĩa….tất cả là nghĩa vụ , là trách nhiệm , là cố nói mấy câu yêu thương …thực ra cô đâu cần điều đó …cô không cần ….chẳng thà cứ để cho sự thật trần trụi còn hơn là giả tạo , bôi 1 màu hồng phù phiếm lên ...
Tất cả những nghĩ suy đó xoáy sâu vào cô ….trong cô lúc này như có hàng trăm con sóng ngầm giận dữ ...như dung nham âm ỉ chờ tuôn trào ….
Những nỗi đau như dồn nén lại tạo thành 1 khối cứ càng ngày càng phình to trong tâm hồn của cô mà không có thuốc gì có thể tiêu biến được …
‘’Gia đình ư ? người ta gọi nó là cái ghế để khi chùn chân mỏi gối có thể nghĩ ngơi …nhưng cái ghế của tôi ở đâu ? ....tôi chưa bao giờ có nó kể từ hồi tôi biết nhận thức ….ngay từ hồi nhỏ , tôi thèm được như các bạn tôi …vì họ có 1 gia đình thật hạnh phúc , còn tôi ….thèm 1 bữa ăn ấm cúng , hạnh phúc nhưng thay vào đó là tiếng gây gỗ , cải vã nhau , ….
.ai có biết cho tôi ???????????
….đằng sau vẻ mặt của 1 con bé kiêu ngạo , khó gần là những đêm tôi trùm kín chăn , rấm rứt khóc thầm ….là nỗi đau đến tột cùng khi chứng kiến ngày bố mẹ ra toà li hôn …là nỗi xót xa khi họ để tôi lại cho ông nội ? tại sao ? tại sao không ai đưa tôi theo ? tại sao không ai muốn nuôi tôi ….tôi là con họ mà ? ..
Tôi đã khóc , đã khóc trong cô đơn , trong tuỵêt vọng như thế đấy …..những lúc đó ai ở bên cạnh tôi ? không phải là 2 người mà tôi gọi là ‘’ bố và mẹ ‘’ mà đó là ông , là anh Dennis , là Hae Won …là Lee Yul …
Ích kỉ …đó là từ tôi dành cho họ …họ chỉ biết nghĩ đến bản thân , đến niềm vui , đến hạnh phúc của mình , họ vẩt tôi lớn lên như cây trồng không được nuôi dưỡng ….đôi lần 2 về ôm tôi , dúi vào tay mấy món quà và nói những câu vô nghĩa ...và đây là cái cảm giác của tôi khi đứng trước họ ……………Trống rỗng ….
kể từ giờ , tôi không muốn đau vì họ , không muốn khóc vì họ nữa ….trong tôi bây giờ , cái đứa trẻ tên là Kim Tae Hee yếu đuối ngày xưa ấy đã chết …chết thật rồi …’’
Sáng hôm sau , Tae Hee ngủ dậy muộn …thành thử khi cô ngồi vào bàn ăn , thì mọi nguời đang dùng dỡ bữa sáng …
hẳn là mẹ của Ji won phải thích mẹ kế tương lai của Tae Hee lắm ..2 người cứ ngồi mà cuời tít mắt khi bàn luận với đủ vấn đề …
‘’có lẽ đồng gu thời trang …họăc là , bà cô mình qúa hài lòng về món quà đắt tiền mà bà vợ mới của bố đã tặng tối qua ‘’
Tae Hee thầm nghĩ khi phết bơ vào bánh mì …
-lễ cuới làm có gấp quá không ?
Ông Kim hỏi ..
-bố à , tụi con đã chờ đến ngày này lâu lắm rồi …
Yu-mi nói …và tiếp theo cô ta phải cặm cụi trở lại cái đĩa thức ăn của mình khi bắt gặp cái nhìn ko mấy thân thiện của ông nội …rõ ràng ông cũng ko ưa cô con dâu tương lai này tí nào ..
-bố..con và Yu-mi đã quen nhau hơn 1 năm rồi ạ ..n
-thế lễ cưới định tiến hành như thế nào ..?
Ông Kim hỏi bằng giọng đều đều , tẻ nhạt ..
-dạ thưa bố , chúng con sẽ tổ chức ở nhà thờ lớn nhất sê-un …sau dó , chúng con sẽ đi dự tuần trăng mật ở châu âu ạ .
Rồi ông Won-sung quay sang Tae Hee :
-con này , bố muốn con làm phù dâu được không ?
Phù dâu ? phù dâu ụ đàn bà này á ? ..lạy chúa , bố cô nghĩ cô là cái loại không có não à …???/
Tae Hee cười chua chát :
-cám ơn đề nghị của bố ..nhưng con nghĩ là con ko phù hợp …
Nói xong , cô uể oải nhấp 1 ngụm sữa …rồi đứng lên rời khỏi bàn ăn …Ji Won cũng đứng dậy theo
đoạn 2 đứa lên cầu thang , Ji won nói giọng đầy ẩn ý :
-chúc mừng mày , có mẹ mới chắc mày khoái lắm hả …?
lời của Ji won làm Tae Hee buồn oẹ …chắc là con nhỏ này muốn cô nổi khùng đây mà ..ngu gì mà làm cho nó sướng ..
-cám ơn lời động viên của mày …nhưng tau chẳng đa sầu , đa cảm đến độ mày muốn đâu ..vì vậy mày nên quay cái miệng hay xỉa xói của mày vào đứa khác đi chứ đừng quay vào tau mà tốn thời gian …bye ..
Tae Hee cười khẩy rồi lách người đi vào phòng ….sau lưng là giọng nói châm chích của Ji won :
-để coi mày chịu dựng giỏi đến đâu
‘’ để coi , hè năm nay du lịch chỗ nào ? ‘’
Tae Hee săm soi mấy website địa danh du lịch ở trên mạng và thầm nghĩ ‘’…tránh giùm châu Âu ra ‘’..
bỗng tiếng dế của Tae Hee vang lên….1 số lạ hoắc ..
đầu dây bên kia ngập ngừng …còn Tae Hee , con bé sững sờ …:
‘’ hay thiệt …được , mai thay sim là xong ‘’
Gịong Tae Hee thờ ơ :
Gịong mẹ cô buồn rầu ..
Tae Hee đánh trống lảng …rồi đột nhiên cô hỏi :
Không hiểu sao cô lại hỏi câu đó nữa
Tae Hee chẳng biết cái cảm giác của mình lúc này ra sao nữa …nó là 1 mớ hỗn độn của chát chúa , sẽ sàng , chế nhạo …chẳng hiểu nó là cái quái gì …
-
giật mình , cô vội nói :
Rồi cô tắt máy …gục đầu xuống bàn …cái cảm giác cô là 1 cục nợ càng lúc càng phình to trong lòng cô lúc này …muốn khóc quá ….nhưng khóc thì có ích gì kia chứ …mạnh mẽ lên , chẳng vịêc quái gì phải khóc cả , yếu đuối lắm …
‘’ cộc , cộc ‘’
tiếng gõ cửa làm Tae Hee choàng dậy , kéo nó về với thực tại
-ai đấy ? ..
-cô , Yu –Mi đây ..
-vào đi ..
Tae Hee nói …thực sự là nó ko mong 1 cuộc nói chuyện nào , đặc biệt là với con mụ này cả …
Yu-mi bước vào phòng , mỉm cười nhìn Tae Hee rồi ngồi xuống gường của con bé …bà ta đưa mắt ngó nghiêng xung quanh :
-chà , phòng cháu đẹp quá …
Tae Hee cười khẩy …con bé hỏi bằng giọng lạnh lùng ..:
-có việc gì không ?
Yu-mi khẽ cau mày …rồi bà ta nói :
-Tae Hee này , đừng có nói trống không như thế chứ ? …dù gì thì ta cũng sắp là vợ của bố cháu , tại sao cháu không thử gọi ta là mẹ nhỉ ? …nếu chúng ta hoà thuận , bố cháu sẽ đỡ phiền lòng hơn .
Câu nói của Yu-mi buộc Tae Hee phải thay đổi thái độ ..con bé nhìn bà ta như thể người ngoài trái đất :
-gọi bằng mẹ á ?
-đúng rồi …
Tae Hee bật cười và :
-bà mắc bệnh hoang tưởng à ?
-con bé này , đừng có láo xược chứ ..
mặt Yu –Mi nhăn nhúm lại …rồi sau đó nó lại giãn ra ,bà ta đứng dậy , chống nạnh :
-nghe này cô bé , dù cháu có muốn hay ko thì ta vẫn sẽ là vợ của bố cháu , vì vậy cư xử đàng hoàng 1 chút có phải là hay không ? …hoặc nếu không , thì ít nhất sau này ta cũng mong cháu đừng xen vào việc của chúng ta ..
-thế này , bà Yu –mi ạ ..
Tae Hee đứng lên mở cửa phòng ra :
-tôi ko có ý định xen vào việc sau này của bố tôi và bà ..tất nhiên là trừ trường hợp nó có liên quan tới tôi …còn lại thì bà với tôi cứ coi nhau như người dưng , giữa chúng ta chẳng có quái quan hệ nào cả …còn giờ thì bà xéo ra được rồi đó ..
Trước thái độ của con bé , Yu-mi buộc phải rời khỏi phòng , và lầm bầm :
-nó đúng là 1 con quỷ , quái thai ngâm dấm ..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...