Hôm nay là ngày 14/2 nhưng Tae Hee lại chẳng cảm thấy vui tí nào ...cô và Lee Yul đã không nói chuyện với nhau 1 tuần kể từ lần cuối 2 người ngồi với nhau trong tiệm ‘’ ba cây nấm ‘’.
Chính vì thế khi nhìn những đôi nam sinh , nữ sinh tay trong tay với nụ cười hạnh phúc cô cảm thấy buồn kinh khủng
‘’ lee Yul là vậy sao ? là ghen tuông và ích kỉ như thế hả ...? ‘’ Tae Hee nhếch mép cười 1 cách cay đắng ...
đúng , Lee yul là người đầu tiên cô thực sự có tình cảm , chính anh ấy đã người làm cho vui , cô hạnh phúc nhưng cũng làm cho cô buồn và chán nản rất nhiều ..
-Ê NHÓC .
Tiếng 1 cậu con trai hét lên khiến người xung quanh phải quay lại nhìn ...
-lee yul đó .
-woa , anh ấy đẹp thật
- tiếc là đã có bồ rồi ..
Lee Yul ngồi trên chiếc môtô của mình với vẻ mặt lạnh lùng , chẳng hề quan tâm đến những lời xì xào , bàn tán của những người chung quanh mà mắt chỉ hướng về phía 1 cô gái nhỏ :
-sao ? có chuyện gì ?
cô gái hỏi .
- chúng ta nói chuyện nhé nhóc ..
-nói á ?
cô bé cười khẩy
-em tường anh không quen em kia chứ ..
-đừng có nói như vậy .
Lee yul nhìn chăm chăm Tae Hee ..rồi đưa cho cô 1 chiếc mũ với màu xanh rất dễ thương :
-lên xe đi , chúng ta đi chơi .
-đi chơi sau 1 tuần anh không thèm nói chuyện với em á ?
Tae Hee khịt mũi .....Lee Yul nhìn cô chờ đợi , không chớp mắt ..
-thôi được rồi .
Tae Hee nói và nhảy lên xe ...lập tức Lee Yul rú ga và chiếc xe phóng đi ...trước sự chứng kiến của nhiều học sinh ‘’ blue star ‘’ ..trong đó có Hae won ..
-đừng buồn ...
Dennis vỗ vai cậu ta giọng thông cảm ...
-đâu có ..em chỉ muốn nhìn đứa bạn mình chừng nào có thể thôi mà .
- ....anh hiểu ...nhưng chú mày quyểt định như thế thật sao ?
giọng Dennis nghi nghi họăc hoặc ..
-nên như thế anh ạ ...
trên đường quốc lộ , tuy Lee Yul không lạng lách hay đánh võng như Hae won nhưng về tốc độ thì cậu ta lại chịu thua kém tí nào ...Tae Hee cảm thấy lạnh kinh khủng , và gió thì rít bên tai ...
-NHÓC BIẾT KHÔNG , ANH NHỚ NHÓC NHIỀU LẮM ..
-EM NGHE KHÔNG RÕ .
-ANH BẢO LÀ ANH NHỚ NHÓC .
-XẠO ..
Tae Hee gào to và ôm chặt lấy lee yul , cô bé dựa đầu vào lưng cuả anh ...từ sâu thẳm trong trái tim mình , cô cảm thấy hạnh phúc vì lời anh nói .
-biển đẹp quá phải không ?
Lee Yul nhìn Tae Hee mỉm cười nói ...
-đẹp nhưng em cảm thấy lạnh lẽo , cô độc quá ...
-anh sẽ luôn ở cạnh nhóc .
-như 1 tuần nay hả ?
Tae Hee giễu cợt ...
Lee Yul nheo mắt lại rồi thở dài :
-nhóc cũng làm mặt lạnh với anh đó thôi ....
-em không nghĩ anh lại ích kỉ như vậy ...
-anh cũng là người bình thường , anh không phải là vĩ nhân , anh cũng có sự ghen tị khi thấy bạn gái mình quan tâm đến thằng khác ...
-cậu ấy là bạn thân nhất của em ...
-anh biết là em chỉ coi anh ấy là bạn ..nhưng ...
nói đến đó Lee Yul im lặng ...
-sao ?
Tae Hee gặng hỏi ..
-không ...chỉ là ..thôi anh không muốn nói đến đề tài này nữa , anh không muốn chúng ta lại cãi nhau ....
-cũng phải .
Tae Hee khẽ nói , cô bé dựa đầu vào vai Lee yul và đưa mắt nhìn về phía xa xăm ...những cánh buồm trắng nhấp nhô trên mặt biển ..
........................................
..............................................
....................................
-nhóc này ?
-gì anh ?
-anh có cái này tặng nhóc ..
Lee Yul rút từ trong túi áo ra 1 hộp quà nhỏ và đặt nó vào tay Tae Hee ...ngước mắt nhìn cậu đầy ngạc nhiên , cô bé hỏi :
-cái gì vậy hả anh ?
-nhóc cứ mở ra là biết ..
Lee yul khẽ cười ...
Nhìn cậu rồi món quà , tay cô bé run run rút sợi dây ruy băng đỏ và mở nắp hộp quà ra ....:
-chà ..
Tae Hee thốt lên ..
-chiếc vòng đẹp quá ..
cô cầm nó lên ngắm nghía ..đó là chiếc vòng có đính những hạt kim cương nhỏ nhưng những hạt đó không thể sáng và đẹp bằng 2 từ khắc ở mặt trong chiếc vòng :
‘’only you ‘’
Hôm đó là ngày vui vẻ ,đầy ý nghĩa với 2 người ....mãi đến 4 h chiều , sau 6 tiếng ‘’ bắt cóc ‘’ Tae Hee , Lee yul chở cô bé về nhà ...
-ông nhóc sẽ không mắng chứ .
-Không , ông đã đi nước ngoài từ trước rồi ..
-...........
vậy em vào nhé .
-khoan đã ...
lee Yul nói rồi thật nhanh cậu hôn vào má cô và mặt cô bé đỏ ửng lên vì nụ hôn đó ...
-anh về nhé .
Lee Yul mỉm cười và cậu nổ máy phóng xe đi ....Tae Hee chờ cho đến khi bóng cậu khuất hẳn mới đi vào nhà ...
mới bước lên thềm , cô nhìn thấy Dennis :
-hey , ngạc nhiên chưa , anh ra ngoài này đón em à .?..
-Tae Hee ...
Gịong của Dennis thật lạ ;
-em vào nhà đi , Hae Won có chuyện muốn nói ..
-có chuyện gì sao ?
cô nhìn mặt Dennis nghi nghi hoặc hoặc ...
-nó sắp đi ..
-Đi đâu ?
-du học .
Tae Hee cảm tấy tai mình lùng bùng , đầu óc thì quay cuồng ....không , không thể , chắc hẳn là 1 trò đùa rồi nhưng hôm nay đâu phải là ngày cá tháng tư ..
-chắc là cậu ấy muốn chơi anh em mình đây mà .
Tae Hee cố gắng làm như thể đây là 1 trò đùa ..
.Dennis nhìn cô ái ngại :
-Anh nghĩ là em nên vào ..
Nhìn ông anh họ mình , Dennis có vẻ rất nghiêm túc ...vậy là cô bé vội vã chạy nhanh vào nhà ...
ở phòng khách , đó là Hae Won với va li hành lí trên tay ...cậu đang nhìn Tae Hee cười buồn ...
Tae Hee bước lại gần , ngơ ngác nhìn cậu đến cái va li , giọng cô bé run run :
-làm gì vậy Hae won ...
-Tae Hee , tôi sắp đi ...
-đi đâu .
-đi du học ..
-cậu đang đùa tôi ?
Mắt Tae Hee mở lớn , và cô bé hét lên :
-HÃY NÓI VỚI TÔI LÀ CẬU ĐANG ĐÙA ĐI ..
-Tae hee tôi không đùa .
Hae Won cúi mặt xuống thở dài ..
-tại sao vậy Hae won ?
cô giật giật tay áo cậu , nói bằng giọng hoảng loạn :
-cậu chưa bao giờ có ý định đi du học mà ....tại sao ..tại sao lại thay đổi đột ngột như vậy ?
Hae won nhìn cô bé :
-xin lỗi ..
Cô bé túm lấy cổ áo cậu , gào lên :
-CẬU MUỐN TÔI DẦN CẬU 1 TRẬN KHÔNG HAE WON ? ....8 NĂM NAY TÔI VÀ CẬU DÍNH NHAU NHƯ SAM , CHƠI THÂN VỚI NHAU NHƯ HÌNH VỚI BÓNG ...CHÍNH CẬU CÒN BẢO RẰNG CẬU SẼ LUÔN Ở BÊN CẠNH TÔI ...THẾ MÀ GIỜ LẠI NHƯ THẾ NÀY HẢ ? CẬU NÓI DỐI TÔI ...
nước mắt cô bé trào theo từng câu nói ...
-xin lỗi ...
-ĐỪNG ĐI HAE WON ...ĐỪNG ĐI ..
Hae Won nhìn cô , giọng cậu nghe thật đau khổ :
-cậu thật là ác ....cậu có biết là tôi yêu cậu không ?
-tôi biết .
giọng cô nghẹn ngào ...
-tôi không mạnh mẽ như cậu , không che dấu tình cảm của mình giỏi như cậu .....Vì vậy Tae Hee , hãy để tôi đi , cậu muốn tôi cứ phải sống trong đau khổ từ ngày này qua ngày khác lắm sao ?
-Nhưng ...Hae Won ...đừng đi , tôi chưa bao giờ tưởng tưởng đến một ngày cậu rơì bỏ tôi ....chưa bao giờ ..
Tae Hee nấc lên từng chập ......
-tôi cũng đâu có muốn...nhưng đó là cách tốt nhất ...
1 giọt nước mắt long lanh trên mắt cậu :
-cám ơn cậu vì đã làm bạn với tôi ...đó là khoảng thời gian đẹp nhất ...
và cậu khỡ tay Tae Hee ra , nắm chặt lấy hành lí của mình...cậu bước đi với 1 quyết tâm sắt đá ...
-Hae Won , nếu cậu ra đi ...cậu sẽ không còn là bạn tôi nữa ..
Tae Hee nói bằng giọng mạnh mẽ , lạnh lùng nhưng trong lòng cô lại nài nỉ cậu ..
Hae Won khựng lại 1 lát rồi cậu cậu bước đi 1 cách nhanh nhất có thể ...
Tae Hee quỵ xuống nền nhà ...nước mắt cô bé cứ chảy ra , lăn dài trên gò má...
.............................
hãy để cho nó đi em ạ ..
Dennis xoa đầu cô bé dịu dàng :
-hic ....em chưa bao giờ nghĩ cậu ta có thể vô tình như vậy ...hic ...hic ...
-chọn cách ra đi là 1 quyết định đau buồn nhất trong cuộc đời nó em ạ ...
-hic ...hic ...em không muốn nghe nữa ...em không muốn nhắc đến cậu ta nữa ...em ghét cậu ta , EM CĂM THÙ HAE WON..
Tae Hee gào lên 1 cách giận dữ
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...