Rất nhanh trời cũng đã tới sáng, mọi người đều nhanh chóng tập trung 5 giờ sáng đông đủ, 5 giờ 20 thì xe xuất phát.
Tứ Bình và Bạch Hồ ngồi cạnh nhau, nói cười rất vui vẻ, Cao Uý vẫn im lặng ngồi phía đẳng sau nhìn xuyên qua khe ghế đằng trước.
Xe rất nhanh cũng tới , thường nếu tập huấn luyện luôn có doanh trại riêng, nhưng lần này sẽ là trải nghiệm thực tế vì các viên cảnh sát ở đây đều đã trải qua những kì tập huấn rồi.
Nơi mọi người dừng chân là một khu rừng, và họ sẽ phải dựng lều trại ở đây trước buổi tập huấn.
" Này, nhìn tôi, cậu chỉ cần đưa tay cuộn dây này là được!" Tứ Bình nắm lấy tay Bạch Hồ nhẹ nhàng làm mẫu.
" Ồ! Hoá ra vậy!"
Bạch Hồ được chỉ dẫn, cười vui vẻ làm theo, cuối cùng cũng dựng xong được chiếc lều xinh xinh.
Ở đây có khoảng 10 chiếc lều nối ngay xung quanh nhau, đợt tập huấn này đông nên khoảng 4 người 1 lều cắm trại.
Mọi người dựng xong xuôi ai lấy cũng đều xếp hàng ra tập huấn.
Bạch Hồ cũng ngồi ở một góc mà ngắm xem, chỉ huy trưởng năm nào cũng luôn là Cao Uý, vì anh khá chuyên nghiệp và cũng khắt khe trong việc huấn luyện.
" Nghiêm ! Điểm Danh !" Cao Uý cất giọng to rõ ràng
" 1"
" 2"
"3"
.........
" Bắt đầu !"
Bài huấn luyện đầu tiên , mọi người buộc một chiếc dây thằng cuốn canh người, kéo theo chiếc lốp to và nặng chạy một vài vòng.
Chiếc lốp khá to và nặng, ai nấy cũng gồng người lên mà chạy cho kịp thời gian đồng hồ bấm giờ trên tay Cao Uý.
" Dừng!" Cao Uý cất tiếng
Ai nấy đồ mồ hôi, mỗi tiếng này được nói ra từ miệng Cao Uý, nghĩa là có người trong đám bọn họ làm sai và sẽ phải chịu phạt.
Ai ai cũng biết, Cao Uý cực thích tra tấn và bạo lực, hơn nữa đối với buổi tập huấn lại càng ngày càng khắt khe hơn, mỗi năm đều đưa ra chủ đề khó, ai nấy cũng đều căng thẳng.
" Tứ Bình , phạt chống đẩy 150 cái!" Cao Uý nói
" Vâng, chỉ huy!" Tứ Bình đẩy lốp xe ra phía bên rồi tiến tới kế bên Cao Uý, cúi người chống đẩy.
Thật sự, chạy kéo cái lốp đã cực nhọc, còn phải chống đẩy rồi lại kéo tiếp, sức người đâu thể chịu nổi.
Bạch Hồ ngồi nhìn Tứ Bình bị phạt, lòng thương cảm , khi Tứ Bình chống đấy đủ 150 cái, cậu chạy tới đưa nước cho anh.
" Đang trong giờ tập luyện, không uống nước!" Cao Uý nói
Tứ Bình đang định nhận chai nước, bèn rụt tay lại cười với Bạch Hồ " Không sao! Tập xong sẽ uống!" Rồi chạy tới chỗ lốp xe, tiếp tục kéo lại từ đầu.
Ép người quá đáng \- Bạch Hồ lẩm bẩm rồi chạy lại chỗ ghế ngồi xem mọi người tập luyện.
Giờ mới thấy, thật may là cậu vào ngành Y, nếu thi làm cảnh sát chắc cậu chưa nhích nổi một tí nào cái lốp xe mất.
" Tứ Bình! 200 cái chống đẩy! Sai động tác!"
Lại là Tứ bình, Bạch Hồ trong lòng hơi lo, không biết Tứ Bình có trụ nổi được không nữa, đằng nào Tứ Bình cũng là lính mới, không tránh khỏi sai sót, ít nhất cũng nhắc nhở, bắt chịu hình phạt thế này thì quá đáng lắm rồi.
Buổi tập kết thúc, trên xe bọn họ mang mấy con gà và vịt để chuẩn bị cho bữa trưa, có lẽ chiều sẽ là lúc đi săn bắn.
" Mọi người mệt rồi! Để tôi nấu nướng cho " Bạch Hồ đứng dậy xung phong
" Không ngờ Bạch Hồ biết nấu nướng nha!" Mọi người nói
" Vâng! Cũng chỉ biết chút chút!"
" Để tôi phụ cậu!" Tứ Bình đứng dậy phụ giúp Bạch Hồ
" Ừm !" Bạch Hồ gật đầu, cùng Tứ Bình mang vịt và gà cùng vặt lông, cậu cũng đã chuẩn bị một chút gia vị, sau đó rắc vào nồi thành món canh thơm lừng, dùng củi lửa lớn làm gà quay và vịt quay ! Sau đó tìm kiếm, làm gia vị cho món gà và vịt thêm đậm vị hơn.
Nấu nướng rất chuyên nghiệp đến Tứ Bình cũng phải trầm trồ " Wow! Cậu nấu giỏi thật!"
" Có gì đâu! Tôi cũng thích nấu nướng, nên có chút quen tay!"
Một lúc sau, món gà và vịt cũng chín , mùi thơm béo ngậy hoà chút cay cay nức mũi lan toả cả cánh rừng, bụng ai cũng bị mùi thịt mà sôi ùng ục đói cồn cào.
" Xong rồi đó! Mọi người rửa tay rồi ra ăn đi!" Bạch Hồ nói
Mọi người cùng quây quần bên nhóm lửa, cười đùa nói chuyện vui vẻ
" Này Bạch Hồ, tôi thấy cậu vừa đẹp trai, tài giỏi lại nấu ăn siêu ngon như thế này đúng là ai may mắn mới lấy được cậu nha!"
" Đúng đó! Lần đầu tiên tôi được thưởng thức món gà ngon cực địn như thế này!"
" Tôi cũng thấy thế, Bạch Hồ đã có người yêu chưa? Chắc là có rồi đúng không? Người như cậu chắc chắn không dễ gì độc thân rồi!"
Bạch Hồ ngại ngùng cười nói " Mọi người khen em quá lời rồi đó ạ! Em thì vẫn còn đang độc thân ạ, cũng không có hoàn hảo gì như mọi người nói đâu"
" Thế đã có người trong lòng chưa?"
" Dạ, em cũng mải mê học hành quá nên cũng chưa có ạ!" Bạch Hồ nói
" Ui người như Bạch Hồ là hiếm đấy, thế gu của cậu là người thế nào!"
" Đúng đó, tôi có cô em gái, cậu nói xem gu cậu thế nào?"
" Em thì chỉ thích người tốt bụng, hay cười và ấm áp là được ạ! Còn giàu hay nghèo đều chẳng quan trọng!"
" Thật á? Chỉ đơn giản vậy thôi sao?"
" Thế tôi có cô em giới thiệu cho cậu nhé!"
" Mà tôi cũng đang ế, hay cậu có chịu làm vợ tôi không? Haha"
" Mấy cái lão này đùa kì thế, làm em nó đỏ hết mặt lên rồi kìa haha"
Cao Uý đứng dậy, mọi người đang nói chuyện rôm rả cũng dừng lại
" Ơ? Chỉ huy không ăn sao?"
" Chỉ huy có việc gì sao ạ?"
Mọi người hỏi
" Không sao! Mọi người ăn tiếp đi rồi nghỉ ngơi 1 giờ tập luyện tiếp !" Cao Uý nói rồi đi vào lều trại.
Bạch Hồ nhìn theo bóng dáng anh, nhưng rồi quay lại tiếp chuyện mọi người nói cười vui vẻ.
P/s: anh thấy chưa Anh Uý, cái tội không giữ vợ này, mất đừng hỏi tại sao! Xong lại đi hành hạ Tứ Bình của tui huhu T.T
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...