" Điểm số lần này của em khá tốt " Giáo sư cầm bảng điểm trên tay
" Dạ! Cũng nhờ công ơn chỉ bảo của thầy mà em mới có được như ngày hôm nay ạ!" Bạch Hồ cười nói
" À! Thầy nhận được lời mời tham gia vụ điều tra, bên đó nói họ rất hài lòng thái độ làm việc chuyên nghiệp của em, và còn muốn em hợp tác với họ trong thời gian, thầy nghĩ em nên đi, vì đây là một cơ hội tốt để em phát triển tương lai sự nghiệp!"
" Dạ vâng, em cảm ơn thầy!"
" Vậy sáng hôm sau có mặt nhé!"
" Dạ!"
Bạch Hồ vui mừng, từ sau khi chuyện kia qua đi, cậu liên tục gặp may mắn không ngừng, còn liên tục chớp được nhiều giải thưởng và cả học bổng nữa.
Bạch Hồ cực kì tự tin bước chân mạnh mẽ hùng hổ, cậu cảm giác như bản thân là người nổi tiếng luôn luôn được chào đón và săn lùng.
Hôm sau, Bạch Hồ tới trụ sở cảnh sát khá đúng giờ .
Tất cả mọi người đều chào đón cậu rất nhiệt tình.
" Hi, cậu là Bạch Hồ \- Trường đại học Y hả? Tôi là Tứ Bình , cũng là cảnh sát mới ở đây, cũng khoảng 3 tháng" Tứ Bình cười hiền hậu đưa tay ra chào đón
Bạch Hồ cũng nở nụ cười bắt tay Tứ Bình
" Ựm! Rất vui được làm quen! Tôi chưa quen nơi đây, mong cậu giúp đỡ nhiều! "
" Rồi! Mọi người vào chỗ ngồi đi kẻo sếp lại mắng!" Một viên cảnh sát nói
Lúc này, một người hiên ngang bước vào , mọi người ai ai lấy đi qua cũng đều cúi đầu chào .
" Chào đội trưởng!"
" em chào đội trưởng!"
" Chào đội trưởng!"
...........
Bạch Hồ đang được Tứ Bình nói chuyện giới thiệu sơ lược về nơi đây, thấy mọi người chào cũng ngước lên chào hỏi làm quen.
" Dạ chào..." Bạch Hồ sững sờ, người trước mặt anh là Cao Uý, đã né mọi thời gian ở nhà, vậy mà lại xui xẻo gặp ở đây.
Nhưng Cao Uý không những không liếc cậu dù chỉ một cái, còn lướt qua đi tới bàn làm việc, sau đó một viên cảnh sát cũng tới bên cạnh báo cáo công việc.
Bạch Hồ hừ một tiếng, không quan tâm thì không quan tâm, cậu đây cũng chẳng thèm để ý, nghĩ rằng bản thân là đội trưởng thì cao.
Nếu Bạch Hồ cậu học trường cảnh sát, chắc chắn cậu còn lên làm sếp sếp của anh ta.
Sau đó dẫm cho anh ta bẹp dí như con tiểu cường vậy.
Nghĩ thế, Bạch Hồ cũng không khỏi thoả mãn lòng cười thầm.
Ngày đầu làm việc không có vụ án gì mấy, thật gia những vụ án cướp bóc thì cũng chả cần phải tới cậu, mà những vụ án nặg hơn kẻ sát nhân thì lại không có.
Vèo một cái ngồi chơi dài đã tới giờ ăn trưa.
Tứ bình cùng cậu ngồi một bàn , phải gọi Tứ Bình khá thân thiện với cậu, nói chuyện lại vô cùng hợp.
Mọi người cũng tụ tập lại cùng ăn uống, chỉ có 2 cảnh sát trực điện thoại.
Đang ăn, một người lên tiếng nói
" Ai da, sao dạo này không thấy tiểu cô nương đó làm đồ ăn cho đội trưởng nhỉ?"
1 người vừa lên tiếng, đó trở thành chủ đề hot luôn , mọi người bàn tán xôn xao.
" Đúng đó! Tôi thấy mọi khi đội trưởng mở hộp đồ ăn, là mùi thức ăn thơm tới nức mũi, tôi ngửi thôi cũng thấy chảy cả nước miếng rồi!"
" Ừm, tôi thấy cô gái đó nấu nướng cao tay thật! Nhưng mà dạo này chả thấy đội trưởng mang hộp cơm đến, lại toàn đặt cơm ngoài như các anh em!"
" Hôm đó đội trưởng ra ngoài, tôi cũng liền rón rén thử một miếng trong hộp cơm! Ôi trời không ngờ nó lại ngon tới vậy các ông ạ!"
" Cậu không sợ đội trưởng biết à? Gan lớn thế!"
" Haha, không ăn thử sao mà biết được đội trưởng lại giữ 1 cô nương nấu ăn ngon bên cạnh "
" Đúng đúng! Nếu tôi có cô vợ như thế, chắc chắn sẽ yêu thương hết mực để hằng ngày được ăn món ngon"
" Haha...!cậu chỉ giỏi ăn!"
Cao Uý làm xong công việc bước vào nhà ăn , mọi người bàn chuyện to tới nỗi bên ngoài cũng nghe thấy mà hóng hớt, mọi người cũng nghĩ chắc chắn Cao Uý cũng nghe thấy.
Nhưng mọi người thấy dường như anh không có bận tâm, bước vào chỗ ngồi rồi lấy cơm ra ăn.
Mọi người lại bàn tán nho nhỏ không ai dám nói to .
Bạch Hồ có chút chột dạ, chả có cô nương nào ở đây hết, mà người nấu nướng đó lại chính là cậu.
Từ khi Cao Uý nhét tiền cho cậu, cậu đã chấm dứt hoàn toàn với anh, không dậy sớm nấu ăn buổi sáng và cũng không đợi anh tới tận tối muộn.
Chỉ cần anh về, cậu liền lảng tránh không muốn gặp mặt.
" Cậu ăn ít cơm thế? Tôi chia cho cậu một ít nhé!" Tứ Bình nói
" Ưm ! Không cần đâu, dạ dày tôi chỉ tiêu hoá được bằng này thôi!" Bạch Hồ xua xua tay
" Vậy cậu ăn nhiều thịt hơn chút, quãng thời gian này sẽ khá mệt đấy, phải đi đường nhiều nên sẽ tốn không ít công sức !" Tứ Bình gắp miếng thịt bỏ vào hộp cơm Bạch Hồ.
Bạch Hồ cười " Cảm ơn cậu!"
Mọi người vừa ăn xong thì nhận một vụ án thấy được một cái xác nổi trên mặt nước.
Mọi người nhanh chóng đến hiện trường vụ án, Bạch Hồ bật đèn pin soi hai mắt, kiểm tra cổ, chân tay thì không thấy có dấu hiệu bị bạo hành hay sát hại.
Cái xác cuối cùng cũng được đưa tới bệnh viện, kết quả giống y như Bạch Hồ dự đoán, là nhảy từ cầu xuống tự vẫn và đuối nước chết.
Chỉ sau một ngày, cảnh sát đã thu thập rất nhanh chứng cứ đây là một sinh viên do thi trượt đại học liền gieo mình xuống sông tự vẫn.
Bạch Hồ lắc đầu, cần gì phải làm chuyện đó, tương lai còn rất nhiều phía trước cơ mà! Như cậu, đã từng trải qua nhiều biến cố, nhưng vẫn cứ mạnh mẽ đứng dậy thôi.
" Wow, Bạch Hồ giỏi thật đấy" Tứ Bình nói
" Giỏi gì đâu! Chỉ là những cách này tôi đã học ở trường dạy thôi, cậu đừng nói quá!" Bạch Hồ cười nói
" Đối với tôi, Bạch Hồ là thiên thần nha, vừa tốt bụng lại rất giỏi giang!"
" Gì chứ! Cậu quá lời rồi...!cậu cũng rất giỏi đó nha!"
Hai người cười đùa vui vẻ, xa xăm ...!một ánh mắt vẫn đang nhìn bọn họ, đặc biệt là nhìn Bạch Hồ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...