Tên Biến Thái ! Thả Tôi Ra


Sâm Đằng nói tiếp " Cậu không biết à? Lúc đầu hắn ta tới đón cậu..

tớ đã thấy vô cùng quen! Tớ lên mạng tìm hiểu, hắn ta là chúa thờ ơ và tàn nhẫn đó cậu biết không?" Sâm Đằng ray ray người Bạch Hồ " Hắn ta rất thích việc ép cung tra tấn đó, phụ nữ đến bên hắn chỉ một vài ngày đều bị hắn đá đít không thương sót, bao nhiêu vụ sờ can đồ thế mà sao cậu vẫn cứ đâm đầu vào vậy?" Sâm Đằng bất lực
" Tớ sẽ ở đây 1 tuần !" Bạch Hồ nói
" Hả? Cậu ở nhà tớ?" Sâm Đằng nói " Thôi được, sau đó cậu nên cắt đứt quan hệ với hắn ta đi, càng nhanh càng tốt!"
" Ừm , tớ ngủ đây!" Bạch Hồ chùm chăn kín đầu.
Cậu biết chứ, tất cả những gì Sâm Đằng nói, cậu biết ! Nhưng Bạch Hồ cậu luôn thấy cái gì khó nhất thì lại đâm đầu vào không biết tự lượng sức mình, cuối cùng mới thảm hại như hôm nay!
Đã 3 ngày Bạch Hồ ở nhà Sâm Đằng, bên kia đã nhắn cho Quản gia thu xếp đón Đô Đô, cậu chẳng muốn về nơi đó một chút nào cả, chỉ có để lại cho cậu toàn những nỗi đau mà thôi.

" Tiểu Bạch thỏ dậy đi nào!" Sâm Đằng vào phòng, vỗ vỗ lên mông Bạch Hồ.

" Không muốn!"
" Này ! Cậu đã ở nhà tớ 3 ngày rồi đó, còn không chịu dậy cũng không chịu đi học? Ai ai cũng hỏi cậu đó!" Sâm Đằng nói
Bạch Hồ vẫn im lặng không nói gì, thất tình làm cậu chả muốn nghĩ tới việc học hành, bỏ bê tất cả mọi thứ, rồi tự mình nhốt trong phòng cả ngày.

Sâm Đằng tay bóp bóp mông Bạch Hồ " Mà cậu làm tình với đàn ông như thế nào nhỉ? Nhét vào chiếc mông này sao? Hay cho tớ làm thử !"
Bạch Hồ ngồi phắt dậy, đạp ngay vào mặt Sâm Đằng làm anh chưa kịp phản ứng ngã ra đằng sau kêu trời kêu đất.
" Trời ơi mặt tiền của tôi! " Sâm Đằng ôm mặt mếu máo " Lần đầu tiên tớ thấy người thiếu nghị lực như cậu, cậu là sinh viên xuất sắc, liên tục đạt học bổng, vậy mà cái chuyện tình cảm cũng không vượt qua được thì chẳng ai thèm nhòm ngó gì tới cậu hết đâu! Giá trị bản thân của cậu đâu rồi?"
Giá trị bản thân? Bạch Hồ nghĩ, cậu là sinh viên học giỏi, luôn luôn cao ngạo yêu quý bản thân mình , là đứa con được bố mẹ tự hào, là người bạn bè yêu mến , còn tương lai phía trước của cậu! Đúng ...!Cậu phải thay đổi, không có gì là khó đối với cậu cả, cậu sẽ gạt đi thứ tình cảm này! Không quan tâm tới nó nữa!
" Ngày mai có những môn gì vậy?" Bạch Hồ hỏi
Sâm Đằng thấy bạn mình phấn trấn lên
" Phải thế chứ!"
Hôm sau, Bạch Hồ đến trường học trở lại, khuôn mặt vô cùng tươi tỉnh, nụ cười thân thiện như không hề có chuyện gì xảy ra, cũng như không hề biết tới sự đau khổ trong tình yêu kia là gì, vô cùng vui vẻ cười nói thoả thích.
Sâm Đằng thấy bạn mình vui vẻ trở lại cũng mừng thầm.

Mừng hơn nữa, hôm nay anh đã có một cô bạn gái mới, phải mất công tán hẳn 1 tuần mới đổ, vừa cùng người yêu tay khoác tay cười nói thì thấy Tống Thiên An đứng trước mặt.
" Anh à.." Tống Thiên An nhìn Sâm Đằng
" Ai vậy?" Cô bạn nữ hỏi
" Anh không biết! Chúng ta đi thôi !" Sâm Đằng kéo bạn nữ kia đi
" Anh à, sao anh lại đối xử tệ với em như vậy" Tống Thiên An mếu máo lắm lấy cánh tay Sâm Đằng " Anh nói anh sẽ ở bên em mà..


hức..

sao giờ..

giờ anh lại có người khác.." Tống Thiên An khóc nấc lên
" Cái gì? Sâm Đằng ? Anh giải thích sao đây?" Bạn nữ kia nghe câu này tức giận
" Anh có biết cậu ta đâu?" Sâm Đằng hất Tống Thiên An ra.
Tống Thiên An bị anh hất ra liền ngã xuống đất khóc " Tại sao..

hức ..

tại sao lại nói không quen em..


anh hứa với em sẽ cưới em, vậy mà..

anh lại đi với cô gái khác ..

em phải sống sao đây huhu .."
" Tra Nam! Chia tay đi !" Bạn nữ tức giận cho Sâm Đằng ngay một bạt tai rồi hung hăng bỏ đi.
" Cậu đang làm cái gì thế hả?" Sâm Đằng nhìn Tống Thiên An ngồi dưới đất lau nước mắt lộ ra nụ cười.
" Đáng đời anh!" Tống Thiên An lè lưỡi chạy đi.
An ủi Bạch Hồ mà anh cũng quên mất Tống Thiên An đang ngày ngày gây rối, chọc tức anh!
Anh phải làm gì đó, để ngăn chặn việc này! Nếu không người như Tống Thiên An sẽ càng ngày lấn tới chọc anh tới tức chết mất!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui