Thời gian cũng ngày ngày trôi qua mau, hẹn hò với Vân Nhi cũng đã gần 1 tháng rồi.
Bạch Hồ chắc chắn một điều cậu đã quên cảm giác với Cao Uý rồi.
Thật hạnh phúc....
Hôm nay là Chủ Nhật, Bạch Hồ được nghỉ nên ngủ một mạch tận 10 giờ trưa.
Khi tỉnh dậy đã thấy Đô Đô đang trong phòng mình ngồi chơi đồ chơi, thấy cậu dậy bèn chạy ra chỗ cậu ôm người " Anh Bạch..
em đói .."
" Hảo! Đợi một chút anh nấu ăn cho em, hôm nay chúng ta đi chợ nhé, được không?"
Bạch Hồ xoa xoa đầu Đô Đô cười nói.
" Dạ, được ạ !" Đô Đô vui sướng nhảy tưng tưng, thi thoảng Bạch Hồ dẫn Đô Đô đi chợ đều sẽ mua một số đồ ăn vặt mà cậu bé thích, nên tất nhiên là vui rồi.
Măc áo khoác cho Đô Đô xong, hai người cùng nhau đi bộ trên con phố lớn.
Đô Đô vui vẻ chỉ chỏ khắp nơi.
Đến chợ, Bạch Hồ cũng mua thêm một chút đồ, vì tủ lạnh cũng còn khá nhiều mua thêm một chút nữa là vài ngày nữa mới đi chợ.
" Anh Bạch..
em muốn.." Đô Đô chỉ tay vào người đang quạt xiên thịt , mùi thịt nướng thơm lừng.
" Được, nhưng chỉ ăn một xiên thôi để bụng ăn cơm nghe chưa?" Bạch Hồ mua một xiên thịt đưa cho Đô Đô.
Cậu bé đón nhận xiên thịt gặm nhấm, dắt tay Đô Đô đi một đoạn đường, Bạch Hồ để ý hình như có ai đi theo sau cậu như bị theo dõi vậy.
Trên đời này còn có kẻ theo dõi người nghèo rớt như cậu nữa sao? Bạch Hồ bế Đô Đô lên, đi một vòng quanh ngõ, người kia vẫn đi theo, Bạch Hồ sợ hãi ôm chặt Đô Đô đi thêm một vòng nữa.
Quay lại liền không thấy bóng dáng người kia đâu, đi thêm chút nữa thì đúng thật là biến mất.
Bạch Hồ thờ phào nhẹ nhõm, chắc là do tính cậu khá đa nghi, chắc đó là đường người kia về nhà chăng?
Nhưng cũng hơi sợ sợ, Bạch Hồ mua ít đồ rồi cùng Đô Đô về nhà.
Đô Đô về tới nhà liền chạy vào trong phòng nghịch đồ chơi, Bạch Hồ cất vài món đồ vào tủ lạnh.
Rồi mang thức ăn ra ngoài bếp nấu nướng.
Nấu được một lúc, thấy có tiếng chuông cửa bên ngoài, Bạch Hồ vội rửa tay ra ngoài.
Bấm nút màn hình mở lên, là nhân viên giao hàng ? Cậu nhớ mấy hôm nay không có đặt món hàng gì mà ?
Bấm nút nghe Bạch Hồ nói " Alo?"
" Chào ..
anh tôi tới giao sữa!" Nhân viên giao hàng nói
" Sữa? Tôi có đặt đâu?" Bạch Hồ hỏi
" Là chủ nhà đặt thưa anh, anh mở cửa nhận hàng nhanh tôi còn giao đơn khác !" Nhân viên giao hàng nói
" Ừm.." Bạch Hồ gật đầu, nghĩ ngợi sao Cao Uý lại nhờ người tới giao sữa nhỉ? Mọi khi toàn là cậu mua mà? Tự dưng hôm nay mua sữa cho Đô Đô? Lạ nhỉ?
Mặc dù nghĩ thế, nhưng Bạch Hồ vẫn bấm nút mở cửa , Cao Uý đặt hàng thì chắc chắn phải nhận rồi!
Nhân viên giao hàng mang tới một cái thùng , đặt bên cạnh cửa " Tôi đi đây.."
Bạch Hồ tới bên thùng sữa đá đá " Ơ sao lại thùng sữa không.."
Vừa dứt lời, không biết ai đó đã ở đằng sau bịp mũi cậu bằng khăn thuốc mê.
Bạch Hồ hoảng loạng đẩy tên đó ra, mũi đã hít phải một chút, người có chút lao đao, mạnh chân huých vào nơi hiểm của tên đó .
" ĐÔ ĐÔ VÀO CĂN BÍ MẬT !" Bạch Hồ hét to lên, dằng co với tên lạ mặt.
Đô Đô nghe giọng Bạch Hồ nguy hiểm chạy ra xem, cậu bé hoảng loạn chạy tới nơi căn bí mật, cửa vẫn mở để đợi Bạch Hồ.
Bạch Hồ hung hăng cắn tên lạ mặt đó, từ đâu ra hắn rút ra một con dao đâm xoẹt vào cánh tay Bạch Hồ khiến cậu gào đau đớn.
Vừa sợ , lại vừa đau! Nhưng nếu bây giờ cậu không tỉnh táo, cậu sẽ chết ngay hôm nay.
Dùng hi vọng cuối cùng, dồn sức đạp mạnh vào tên lạ mặt khiến hắn ta ngã xuống đất.
Bạch Hồ nhanh chóng hết sức chạy tới Căn bí mật rồi nhấn nút, cửa vừa đóng lại thì tên lạ mặt đó đã chạy kịp tới nơi.
Hắn dùng con dao chẹp cánh cửa nhưng chiếc cửa này quá nặng đè nát bét gãy đôi con dao trên tay hắn.
Vừa vào tới nơi như thoát khỏi tử thần, Bạch Hồ cả người vẫn chưa hết run rẩy mà ngã xuống đất, máu trên tay chảy không ngừng, thuốc mê lúc này cũng có tác dụng khiến Bạch Hồ ngất lịm đi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...