Lỗ Tu Chơn mạo hiểm vào Từ Vân
Khảm ly chân nhân trí thả Ngộ Thiền
Sau khi Xích phát linh quang Thiệu Hoa Phong thâu Ngộ Thiền vào trong Càn
khôn tý ngọ hỗn ngươn bát rồi, mọi người trở vào trong. Thiệu Hoa Phong
thăng điện, lấy bùa dán lên cẩn thận, nói:
- Trong sáu tiếng đồng hồ nữa, nó sẽ biến thành máu mủ hết. Đây là tụi nó tìm cái chết mà thôi.
Mọi người đều khen:
- Tổ sư gia thật là pháp lực vô biên.
Đương nói tới đó thì Tả môn chân nhân Trần Bổn Lượng từ bên ngoài chạy vào báo:
- Bẩm Tổ sư gia, bên ngoài hiện có Khảm ly chân nhân ở Tòng Âm quán trên núi Bát Quái muốn đến gặp mặt.
Lỗ Tu Chơn từ đâu đến? Nguyên trước đây, Tế Công sai Lưu Diệu Thông cầm
một phong thơ đi lên Tòng Âm quán mời Lỗ Tu Chơn. Lưu Diệu Thông mang
thơ đến cổng Tòng Âm quán gọi cửa. Bên trong một tiểu đạo đồng đi ra,
Lưu Diệu Thông nói:
- Xin chào đạo huynh.
- Ông đến đây có việc chi?
- Tôi tên là Lưu Diệu Thông, vâng lệnh Tế Công thiền sư đến ra mắt chân nhân trình một việc khẩn cấp.
- Ông ở đây chờ một lát, tôi đi vào bẩm lại.
Vào bên trong gặp Lỗ Tu Chơn, đạo đồng nói:
- Bẩm Tổ sư gia, hiện có Lưu Diệu Thông vâng lệnh Tế Công đến xin ra mắt.
Lỗ Tu Chơn nói:
- Bảo ông ta vào đây.
Tiểu đạo đồng đi ra ngoài bảo:
- Tổ sư gia bảo mời ngài vào.
Lưu Diệu Thông nhìn thấy trong nhà rất yên tĩnh u nhã, Lỗ Tu Chơn đang ngồi trên ghế, đầu đội mũ đạo sĩ bằng vải xanh, mình mặc đạo bào màu lam,
lưng buộc dây tơ trắng màu hạnh vàng, vớ trắng vân hài, mặt như cổ
nguyệt ba thu, tóc bạc như tuyết ba đông, mày như sương tháng chín, một
bộ râu trắng như bạc, Lưu Diệu thông bước tới hành lễ, nói:
- Tổ sư gia ở trên, đệ tử là Lưu Diệu Thông xin tham kiến Tổ sư gia.
Lỗ Tu Chơn hỏi:
- Ông tới đây có việc chi?
- Tôi vâng lệnh Tế Công thiền sư đem một phong thư đến cho Tổ sư gia.
Nhân vì xích phát linh quang Thiệu Hoa Phong ở Từ Vân quán dùng lời yêu
gạt chúng, khởi ý tạo phản, chiêu tập bọn giang dương đại đạo trong chốn lục lâm, bán thuốc xông mê, sai bộ hạ ra bên ngoài bắt cóc hại người,
có 72 tòa hắc điếm, 500 chiếc hắc thuyền, Tế Công từ phủ Thường Châu sai tôi đem thư dến đây.
Rồi lấy phong thư trình lên. Lỗ Tu Chơn mở
thư ra xem, mặt trên không có chữ, chỉ có hình một bầu rượu và bảy cái
chung. Mặt dưới viết là:
- Đạo Tế ở chùa Linh Ẩn gởi đến Lỗ Chân Nhân nhã giám:
Ngày trước một lần từ biệt, mỗi người một hướng đất Bắc trời Nam, cùng nhau
nhung nhớ! Phần nghĩ chân nhân ngồi giữ ở núi sâu, thanh tu nơi cổ quán
mới là người đạo cao đức trọng, chỉ mong tiên giá tới lui yên ổn, miếu
vũ tịnh thanh, luôn luôn toàn vẹn.
Kính thưa: Lệnh đồ Xích phát
linh quang Thiệu Hoa Phong hiện ở Từ Vân quán, chiêu tập bọn giặc cướp
chốn lục lâm, dùng lời yêu gạt chúng, khởi ý tạo phản, dưới tay có tặc
thuyền, hắc điếm, bán ra thuốc mê, sai người đi khắp nơi bắt cóc hãm hại lương dân, tội ác không gì bằng! Bần tăng là người thế ngoại, chúng ta
đều không nên xen vào việc người trần thế. Không ngờ lệnh đồ tung lời
đồn đại giết hại sinh linh, thế lực quá lớn. Giết người ác tức là thiện
niệm. Nay tiểu đồ Ngộ Thiền bị Thiệu Hoa Phong hãm hại nhốt trong Càn
khôntý ngọ hỗn ngươn bát. Cầu mong chân nhân hạc giá quang lâm cứu giúp
cho, được thư xin chớ diên trì, thì là công đức vô lượng vậy thay!
Việc khác sẽ nói sau. Gặp mặt sẽ xin bái tạ.
Lỗ Tu Chơn xem thư xong gật gật đầu, nói:
- Tế Công trước đây có nói với ta việc này. Lưu Diệu Thông, ngươi hãy giữ miếu cho ta, ta có việc phải đi gấp đây mà mấy tên tiểu đồng không thể
quán xuyến được!
Lưu Thông nói:
- Xin Tổ sư gia cứ đi đi, để tôi giữ miếu cho.
Lỗ Tu Chơn tức thì xuống núi Bát Quái, vận chẩn cước phong trong chớp mắt
đã đến nha môn phủ Thường Châu, bảo quan giữ cửa vào trong thông báo.
Lúc đó Tế Điên đang nói chuyện với quan Tri phủ ở thư phòng bèn vội bảo
người mời vào. Lỗ Tu Chơn theo quan chức bước vào. Tế Điên nói:
- Chân nhân mới đến hỉ?
- Hèn lâu mới gặp lại!
- Cố đại nhân, tôi xin giới thiệu với ngài: Đây là Khảm ly chân nhân Lỗ Tu Chơn ở núi Bát Quái.
Quan Tri phủ Cố Quốc Chương cùng lão đạo sĩ thi lễ nhau xong, Lỗ Tu Chơn nói với Tế Điên:
- Thánh tăng vừa rồi sai Lưu Diệu Thông đưa thư đến, những việc đó tôi đã biết rồi. Thánh tăng còn dặn điều gì không?
Tế Điên có tài "biết những gì chưa đến", nói:
- Hiện tại tiểu đồ đã bị Xích phát linh quang Thiệu Hoa Phong thâu vào
trong Càn khôn tý ngọ hỗn ngươn bát rồi, chân nhân phải đi gấp đến đó
giải cứu mới được. Nếu đi chậm, chắc tính mạng của tiểu đồ tiêu luôn
quá!
Lỗ Tu Chơn lập tức cáo từ ra khỏi nha môn tri phủ vận chẩn cước phong đến cổng Từ Vân quán, miệng niệm "Vô lượng Phật" và nói:
- Cảm phiền các người vào trong báo lại là có Lỗ Tu Chơn ở núi Bát Quái đến thăm.
Tả môn đạo nhân vào bẩm báo, Thiệu Hoa Phong nói:
- Té ra là Lỗ Tu Chơn đã đến! trước đây khi ta ở núi Bát Quái, ông là
thầy ta, bây giờ ta đã theo thầy khác rồi đâu còn là thầy trò nữa, với
lại không bao lâu ta sẽ được giang sơn nước Đại Tống, lên ngôi cửu ngũ
thì trước hết không luận về thầy trò mà phải lấy lễ vua tôi đãi mới
được.
Mọi người có mặt đều nói:
- Tổ sư gia nói thiệt có lý!
Thiệu Hoa Phong nói:
- Hãy mời vào, ta không tiện đi ra tiếp rước ông ta, để cho ông ta tự đi vào đi!
Tả môn chân nhân Trần Bổn Lượng lập tức đi ra ngoài, nói:
- Tổ sư gia chúng tôi có lời mời vào!
Lỗ Tu Chơn đi thẳng vào trong đại điện, ngước nhìn lên thấy Xích phát linh quang Thiệu Hoa Phong đang ngồi yên trước mặt mình, hai bên có đủ cả
đạo sĩ, tăng nhân, tục gia, đủ hàng cao thấp, mập gầy già trẻ, lớn bé lố nhố cả trăm người. Lỗ Tu Chơn bước lên đại điện, Thiệu Hoa Phong vẫn
ngồi yên không rời tòa, chỉ ôm quyền nói:
- Chân nhân đến đó à?
Mời ngồi vào một bên đây! Ông và tôi trước đây kể là thầy trò, bây giờ
đây không bao lâu tôi sẽ thăng đại điện vị Ở ngôi cửu ngũ, trước hết
phải luận lễ vua tôi là trọng. Hơn nữa, tôi đã bái Mã Đạo Huyền làm thầy rồi thì chúng ta không còn là thấy trò nữa.
Lỗ Tu Chơn cũng không tỏ sắc giận, ngồi xuống một bên, nói:
- Ta từ lâu đã có ý ngưỡng mộ Ông, nghe nói thanh thế của ông ở đây rất
lớn quả không sai, ta đặc biệt đến thăm ông chớ không có việc gì khác.
- Tôi vế sau day mặt về Nam bái tướng sẽ phong ông làm Hộ Quốc Tiên Sư.
- À ta nghe nói ông có một thứ bửu bối tên là Càn khôn tý ngọ hỗn ngươn
bát, ông lấy ra cho ta xem thử. Ngày xưa nó là vật báu trấn quán của
Tòng Âm quán trên núi Bát quái, nhưng ta chưa thử nghiệm lần nào. Ông
đem ra cho ta xem thử thế lực của nó như thế nào. Ta không có ý gì khác
đâu, ông khỏi phải lo.
Thiệu Hoa Phong nghĩ rằng đưa cho ông ta xem đâu có hề gỉ, bèn nói:
- Ông muốn xem cũng được, hiện giờ trong Hỗn ngươn bát có nhốt người đấy!
Lỗ Tu Chơn cố làm như không biết, hỏi:
- Nhốt ai vậy?
- Nhốt tên đồ đệ của Tế Điên Hòa thượng. Nó là một tên yêu tinh, trong
sáu giờ sẽ hóa thành máu mủ hết. Nó vô cớ đến đây đối địch với ta, đó là muốn tìm đến cái chết. Chân nhân muốn xem nhưng đừng có giở nắp, giở
nắp nó sẽ chạy mất đấy.
- Để ta xem nó ra sao?
Thiệu Hoa Phong kêu:
- Đồng tử, hãy cầm Càn khôn tý ngọ hỗn ngươn bát ra đây.
Đồng tử đem Hỗn ngươn bát đến đưa cho Lỗ Tu Chơn. Lỗ Tu Chơn nhìn thấy, nói:
- Té ra là cái này, lại còn lấy bùa dán lên nữa! Như vầy có gì là đẹp đâu?
- Bên trong bát có tam muội chân hỏa, bất luận là yêu tinh nào hễ lọt vào trong đó chỉ trong sáu giờ là hóa thành máu mủ hết. Ngay như Tây phương La Hán lọt vào trong đó cũng bị đốt tan kim quang nữa là!
Nghe
nói như vậy xong, Lỗ Tu Chơn mở nắp bát ra, từ bên trong một làn khói
đen bay ra, Tiểu Ngộ Thiền đã nhảy ra mất. Thiệu Hoa Phong nói:
- Sao ông thả con yêu đó ra chi vậy?
- Tại ta vô ý nên con yêu quái tí tẹo đó mới lỏm ra chạy được. Chắc là nó không chết mới chạy ra dễ dàng như vậy. Chừng nào nó trở lại nữa chúng
ta sẽ bắt có sao đâu!
Thiệu Hoa Phong nghe vậy đột nhiên nổi giận, nói:
- Hay cho Lỗ Tu Chơn, rõ ràng là ông do Tế Điên sai đến thả đồ đệ ra đây
mà! Ông không nói giúp đỡ ta mà lại đi giúp kẻ ngoài. Hôm nay ông đã tới Từ Vân quán rồi thì đừng mong ta thả ông ra.
Lỗ Tu Chơn nói:
- Ông chớ đa nghi, ta đâu có quen biết Tế Điên Hòa thượng bao giờ!
Nói rồi đứng dậy bỏ đi ra ngoài. Thiệu Hoa Phong nói:
- Ông cầm bửu bối của ta đi đâu vậy?
Lỗ Tu Chơn không ngoái đầu lại, một mạch đi thẳng ra bên ngoài. Thiệu Hoa
Phong lật đật bước xuống ghế chạy đuổi theo, ra tới ngoài cổng thì không còn thấy tung tích Lỗ Tu Chơn đâu nữa. Lỗ Tu Chơn đã mượn độn quang đi
mất và luôn tiện thu hồi cả Càn khôn tý ngọ hỗn ngươn bát.
Thiệu Hoa Phong thấy Lỗ Tu chơn lấy mất bát báu của mình cũng đứng ngẩn ngơ một hồi. Mọi người chạy đuổi theo ra tới nơi, hỏi:
- Thưa Tổ sư gia, thế nào rồi?
- Hay cho Lỗ Tu Chơn gạt lấy mất bửu bối của ta.
- Chắc là Tế Điên sai ông ta đến đây mà!
Mọi người nói:
- Tổ sư gia bị mất đi bảo bối thật là bị bất hạnh, thảng như Tế Điên Hòa thượng đến thì sao địch lại ông ta?
- Đó là chuyện nhỏ thôi! Ta còn có mấy người bạn nữa. Ở Thánh giáo đường
trên núi Vạn Hoa có Bát ma đều giỏi về học thuật bàng môn, muốn bắt Tế
Điên Hòa thượng dễ như trở bàn tay không tốn chút hơi sức nào. Lại còn
có Hoa diện như lai Pháp Hồng ở núi Lục dương nữa.
Mọi người nói:
- Tổ sư gia đi mời họ đi.
Thiệu Hoa Phong quay vào lập tức thăng tòa. Bỗng nhiên bên ngoài có Song câu
hộ bối Trương Tam Lang đi thám dọ về bẩm báo, đem những việc tai nghe
mắt thấy về tình hình bên ngoài thuật lại làm cho Thiệu Hoa Phong mày
râu đều dựng ngược, tức tốc sai người đang đêm vào phủ Thường Châu hành
thích.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...