"Mời toàn bộ người chơi của Tây Du Nhất Mộng chú ý: sẽ có ba công năng mới mở ra vào ngày 20 tháng 8! Mọi người có thể dựa theo thuyết minh cụ thể để thử nghiệm!"
"Công năng mới thứ nhất: mở ra ba loại bảng xếp hạng tính cho từng server, gồm:
1: Bảng xếp hạng pháp bảo;
2: Bảng xếp hạng thú cưỡi;
3: Bảng xếp hạng động phủ.
Danh sách mỗi bảng gồm top 10 thứ hạng đầu, các người chơi lọt top có thể quyết định để mình hiện lên bảng hoặc ẩn đi."
"Công năng mới thứ hai: trò chơi mở chợ giao dịch tiền tệ, toàn bộ người chơi có thể dùng tiền hiện thực mua tiền ảo thông qua chợ giao dịch. Để giải quyết vấn đề cân bằng giữa các server, tiền sử dụng sẽ quy đổi thành đồng đôla Mỹ, 1 đôla thật đổi được 100 đồng ảo. Ngược lại, nếu người chơi dư thừa tiền ảo cũng có thể thông qua chợ giao dịch đổi ra tiền hiện thực, quy tắc giống như trên nhưng sẽ mất 5% phí. Đặc biệt thuyết minh, chợ giao dịch là do công ty Thánh Đại phát hành Tây Du Nhất Mộng tự mình quản lý, mọi thắc mắc xin hãy liên hệ tới đường dây nóng hoặc trụ sở công ty được ghi rõ trên diễn đàn."
"Công năng mới thứ ba: trò chơi mở ra hệ thống ẩm thực. Sau khi khai khiếu, toàn bộ người chơi sẽ có thể trải nghiệm cảm giác ăn uống tại các tửu lâu, hàng rong, nơi buôn bán thực phẩm trong thành, thông qua ăn uống có thể đạt được một số điểm ngộ tính bất định. Đồ ăn đồ uống sẽ mua bằng đồng, giá cả chênh lệch tùy chủng loại, phí tổn càng cao thì đạt ngộ tính càng nhiều, chi tiết mời người chơi tự mình kiểm nghiệm. Mỗi người chơi một ngày nhiều nhất có thể ăn ba bữa, mỗi bữa cách gần nhất 6 tiếng. Xin chú ý, các loại hoa quả được bán buôn ven đường cũng tính vào hệ thống ẩm thực, loại này mỗi ngày mỗi người chỉ có thể ăn 10 trái.
Trên một con đường nằm ở phía Nam thành Trường An, dưới tán một cây ngô đồng khô héo, Đại Nhiệt cùng Yến Cuồng Đồ đang chiếm lấy một cái ghế đá mà ngồi ăn như hổ đói, hoàn toàn không để ý đến ánh mắt khinh bỉ của người đi đường — lúc này đã không ít người chơi thỉnh kinh thành công tiến vào thành Trường An, nhìn qua cũng tới hơn một ngàn người.
Đại Nhiệt đang cầm trong tay một bắp ngô vàng ươm, đặt trong miệng kéo qua kéo lại như là thổi kèn ác-mô-ni-ca. Yến Cuồng Đồ thì bận tiêu diệt một quả dưa hấu, ăn đến nỗi cả miệng cả tay đều ướt sũng nước.
- Anh ăn bao nhiêu quả dưa rồi?
Đại Nhiệt nhồm nhoàm vừa nhai vừa hỏi.
Yến Cuồng Đồ phun ra một đống hạt, trả lời:
- Tính cả quả này thì vừa tròn 10.
- Sặc, anh thù oán gì với dưa hấu hả? Sao cứ chọn nó mà ăn thế?
Đại Nhiệt trợn mắt nói.
- Đây gọi là chung thủy. Ai như chú, lúc thì táo, lúc thì lựu, giờ lại đến ngô, không biết bao giờ sang lê đây, đúng là một kẻ lăng nhăng.
Đại Nhiệt cười hắc hắc, nói:
- Liên quan quá nhỉ. Mà nói đến lê tự dưng thèm thật.
Hắn đứng lên, hô lớn về phía bác gái đang bán sạp hoa quả gần đó:
- Lão bản nương, cho ta một trái lê, chọn nhiều nước vào nhé.
(DG: Những đoạn xưng hô với NPC đều là những nhân vật theo bối cảnh đời Đường nên sẽ khác hiện đại một chút)
Lại có mối làm ăn, bác gái kia cười đến không thấy Tổ quốc, lập tức qua đưa một trái lê tươi, thu của Đại Nhiệt 10 đồng.
Vừa hay tin công năng mới mở ra, Đại Nhiệt và Yến Cuồng Đồ lập tức hẹn nhau cùng chạy về thành thử nghiệm. Sau khi lấy võ nhập đạo, Đại Nhiệt đã có khả năng ra ngoài thành tu luyện, nhưng hắn cũng không có chọn tổ đội với Yến Cuồng Đồ, tuy rằng hai người cùng một chỗ sẽ có rất nhiều thứ tiện — mượn lời Yến Cuồng Đồ nói: hắn muốn cùng Đại Nhiệt thi đấu, chia nhau ra mà phát triển xem ai có thu hoạch lớn hơn. Mà Đại Nhiệt từ nhỏ đã thích sống yên tĩnh khép mình, cho nên cũng không phản đối.
Hiện tại ba bảng xếp hạng chẳng có gì đáng chú ý. Bảng thú cưỡi mới chỉ có 4 con, trong đó có cả con mãnh hổ của Hồ Ly. Bảng pháp bảo vẫn đen kịt chưa có gì. Còn bảng động phủ, vốn Cao Lão Trang của Đại Nhiệt chiếm ví trí đệ nhất cũng như độc nhất, nhưng từ sau khi có thêm người thỉnh kinh thành công, tên hắn lập tức bị đẩy xuống. Nào là Huyền Hư Hiên, Thanh Hư Cung, Khai Phong Phủ v.v…, thậm chí còn có một cái tên rất hài hước gọi là Ổ Chuột! Đám đại gia này cũng không biết là đã đổi bao nhiêu tiền đồng qua chợ giao dịch để mua những động phủ này của hệ thống.
Chợ giao dịch vừa mở, thời đại của người có tiền lập tức bùng nổ.
Xuống bảng thì xuống bảng, Đại Nhiệt cũng chẳng cảm thấy gì. Trong ba công năng mới, hắn chỉ hứng thú với hệ thống ẩm thực, vừa được ăn lại vừa gia tăng ngộ tính như giết quái. Vì thế hắn mới vừa cùng Yến Cuồng Đồ đi mua hoa quả nếm thử.
Hoa quả được phân làm ba loại: hoa quả thông thường 10 đồng một trái, ăn vào tăng 10 điểm ngộ tính; hoa quả đặc sản 100 đồng một trái, ăn vào tăng 50 điểm ngộ tính; còn tiên quả? Mơ à mà mua được ở ven đường!
Hai ngày cuối tuần này, Đại Nhiệt cùng Yến Cuồng Đồ ở bên ngoài đánh quái cày ngộ tính, thế nhưng chỉ có chi chứ không có thu, tiền còn thừa lại không nhiều lắm, cho dù Đại Nhiệt có skill thiên phú cộng thêm may may, nhưng có lẽ do vấn đề nhân phẩm mà mãi không lấy xuống được cái mác "bần nông". Bởi vậy cả hai chỉ có thể mua hoa quả bình thường ăn cho đã, bọn hắn còn muốn dành chút tiền để lên tửu lâu đánh chén một phen.
- Hiền đệ, giờ chú có bao nhiêu ngộ tính rồi?
Yến Cuồng Đồ hỏi.
Đại Nhiệt vừa gặm lê vừa nói:
- Hơn 4 ngàn, còn anh?
- Anh có hơn 9 ngàn. Mẹ nó chứ, đồ chơi này khó kiếm thật, từng này điểm còn chưa đủ nhét kẽ răng, không làm được cái gì.
Yến Cuồng Đồ càu nhàu.
Đại Nhiệt bỏ mẩu lê cuối cùng vào miệng, phủi phủi hai tay, nói:
- Tiếp theo em chuẩn bị ra biển đánh Thủy tộc.
Yến Cuồng Đồ cười ha ha nói:
- Giờ chú cũng thành Thần rồi, còn thành tựu hơn cả anh, tuy anh không biết chú tu luyện cái gì nhưng khẳng định rất lợi hại.
(Thỉnh kinh thành công là đắc đạo, cộng thêm khai khiếu sáng tạo pháp thuật xong thì tính là thành Thần)
Đại Nhiệt nhìn hắn, nói:
- Nếu anh muốn biết em sẽ nói.
- Đừng!
Yến Cuồng Đồ vội vàng xua tay:
- Đó là bí mật của riêng chú, không quan hệ tới anh. Anh còn không biến thái đến độ muốn biết rõ từng cọng lông của huynh đệ.
Làm bằng hữu cùng Yến Cuồng Đồ còn có một chỗ tốt như vậy, có một số việc người ta không muốn nói, hắn cũng sẽ không cố hỏi. Con đường thứ ba lấy võ nhập đạo là bí mật lớn nhất của Đại Nhiệt ở trong trò chơi, hắn cũng không muốn bị người thứ hai biết, không nói cho Yến Cuồng Đồ không liên quan tới việc tin hay không mà mỗi người đều phải giữ lại chút bí mật của riêng mình.
- Đi! Lên Khách Vân Lai ăn một bữa thật no thôi.
Yến Cuồng Đồ đứng lên, xoa tay.
Khách Vân Lai là tửu lâu sa hoa nhất thành Trường An, nghe nói một món ở đây có rẻ nhất cũng phải hơn 1000 đồng.
Đại Nhiệt ho khan một chút:
- Trên người em chỉ có 300 đồng…
- Yên tâm, anh còn hơn 2 ngàn, cùng lắm thì bán gấp Ẩn Thân Phù là được.
Từ khi Đại Nhiệt đưa Ẩn Thân Phù kia tới nhà đấu giá của hệ thống, cũng đã có không ít người ra giá, nhưng cao nhất mới 2 vạn đồng, hơi thấp một chút, có điều nếu cần gấp quá cũng không quản được nhiều như vậy.
- Đúng rồi, em nghe nói nơi này có món đặc biệt gọi là Phật Nhảy Tường, ăn vào có thể gia tăng 500 điểm ngộ tính, chúng ta thử đi.
Nói đến 500 điểm ngộ tính, hai mắt Đại Nhiệt lập tức sáng lên.
- Hôm nay có rượu thì cứ uống, ngày mai sầu đến mặc mai sầu, thế mới là bản sắc nam nhi!
Yến Cuồng Đồ huơ tay nói rất khí thế.
Vì thế hai người lập tức cưỡi gió bay đến Khách Vân Lai.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...